Thập Niên 70 Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 23: Khoe Khoang Thành Biến Khéo Thành Vụng 1


Bạn đang đọc Thập Niên 70 Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương – Chương 23: Khoe Khoang Thành Biến Khéo Thành Vụng 1


Tần Thanh Man không quan tâm sự náo nhiệt của nhà Chu Hồng Hà bên cạnh chút nào, không buồn phiền về chuyện xem mắt, cô càng bằng lòng đóng kín cửa sống qua ngày cùng Sở Sở hơn, hiện giờ cách năm mới không bao lâu nữa, nhìn vật tư còn lại trước mắt bọn họ, nhất định phải tiết kiệm.

Tính toán lương thực trong nhà kho, Tần Thanh Man dự định cơm sáng làm bánh bao từ các loại ngũ cốc để ăn.

“Chị, nhà chúng ta còn có rất nhiều rau dại khô, được phơi vào mùa xuân và mùa hè.

”Sở Sở ở bên cạnh Tần Thanh Man ngẩng đầu nhìn cô, cậu cũng đang lo lắng về thức ăn, cậu thà ăn tiết kiệm một chút chứ cũng không dám thật sự ăn đến mức không còn chút lương thực nào.

Không có lương thực thật sự sẽ khiến người chết đói!“Chị biết, tiết kiệm chút lương thực trộn với một ít các loại rau củ là có thể ăn đến mùa xuân, chỉ có điều chúng ta phải ăn chút thịt bồi bổ cơ thể, cơ thể của hai chúng ta vẫn có chút yếu ớt.

” Tần Thanh Man sờ gương mặt nhỏ đang lo lắng của Sở Sở.


Bổ sung thực phẩm qua hai tháng, sức khỏe của cô và Sở Sở đều khôi phục một chút, nhưng cơ thể suy nhược nghiêm trọng kiểu như bọn họ, thứ cần bổ sung nhất chính là thịt.

Thịt đỏ không chỉ có thể bổ sung chất sắt, còn có thể bổ sung cho cơ thể rất nhiều nguyên tố vi lượng, đặc biệt là trẻ con đang dậy thì như Sở Sở, càng cần phải ăn thịt, bằng không dáng người căn bản không khôi phục được.

Đây cũng là lý do mấy ngày nay cô suy nghĩ tìm thịt.

Nghe thấy Tần Thanh Man nói ăn thịt bồi bổ cơ thể, Sở Sở lập tức hồi tưởng lại vị ngon của thịt gà.

Liếm khóe miệng một cái, cậu vừa khao khát lại vừa hiểu chuyện, cậu nói: “Chị, trước tết trong thôn chắc chắn sẽ giết heo, nhà chúng ta có thể chia một ít, đợi thêm chút nữa là chúng ta có thể ăn thịt rồi.

”Thập niên bảy mươi không phải thời đại cải cách mở cửa, tất cả của cải của thời đại này đều thuộc về tập thể, chỉ có thể dựa vào phiếu chứng mua hoặc là phân phối, may mắn bọn họ sống trong thôn, có một số nguyên liệu không giống trong thành phố, cái gì cũng cần dựa vào phiếu để mua.

Thôn bọn họ có nuôi heo, bò, dê, ngoại trừ phần lớn nộp lên nhà nước, sẽ còn lại một ít tặng lại về trong thôn, lúc tết bí thư đại đội sẽ sắp xếp nhân viên giết heo, làm thịt dê, đến lúc đó người trong thôn đều sẽ chia thịt dựa theo đầu người, nhà bọn họ cũng có một phần.

Tần Thanh Man xuyên đến thời đại này cũng biết nét đặc sắc của thời đại này.

Trước đó cô có thể dùng cách gán nợ để mấy nhà họ hàng trả một ít lương thực, nguyên liệu đã coi như may mắn rồi.

Nhưng thứ đồ như thịt này thật sự là muốn trả cũng không thể trả.

Bởi vì nhà ai cũng thiếu thịt, ai cũng tiếc rẻ miếng thịt đó, nếu muốn mồm to ăn thịt trừ khi tự mình đi lên núi săn bắn, thú săn tự mình lao động có được chỉ cần giao nộp một nửa, nửa còn lại thuộc về mình.


Thấy ngọn núi lớn bên ngoài cửa sổ bị tuyết lớn bao phủ, Tần Thanh Man nảy sinh khao khát, nhưng cuối cùng cũng ngừng hành động.

Dáng người và sức khỏe của cô như vậy, đừng nói đến lên núi đi săn, đoán chừng leo lên núi cũng thở hồng hộc.

“Chị, trên núi rất nguy hiểm, không phải thợ săn đoán chừng không thể lên núi, khoảng thời gian này tuyết lớn như thế, thợ săn trong thôn cũng không dám lên núi.

” Tâm tư của Sở Sở rất tinh tế, nhận ra được sự rục rịch của Tần Thanh Man, nhanh chóng khuyên can chị gái.

Bởi vì lo lắng và sợ hãi, cậu đưa hai tay nắm tay Tần Thanh Man thật chặt.

“Chị không lên núi, em yên tâm, chị biết trên núi rất nguy hiểm.

”Đối mặt với sự quan tâm của Sở Sở, trái tim Tần Thanh Man mềm nhũn.


Đồng thời cô thật sự không dám một thân một mình lên núi, ngọn núi lớn ở thời kỳ này không phải núi của đời sau, động vật hoang dã trên núi ở thời kỳ này vô cùng nhiều, gấu, hổ, heo rừng, bất kỳ loại dã thú nào cũng không phải thứ mà cô có thể trêu chọc vào.

“Chị, trên núi có gấu, có thể ăn thịt người.

”Sở Sở vẫn không yên tâm, nhịn không được dùng lời đe dọa Tần Thanh Man.

Tần Thanh Man: …Gấu không ăn người, nhưng gấu tát một cái có thể đập vỡ đầu người.

Sau khi hai chị em thảo luận sự nguy hiểm trên núi một lúc liền vui vẻ nấu cơm sáng ăn, lúc làm bánh bao ngũ cốc, Tần Thanh Man đã bỏ bột đậu đen, bột bắp vào, còn có một ít bột lúa mì lên men, nhân bánh là cây Tể Thái phơi khô và cà rốt cắt sợi.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.