Bạn đang đọc Thập Niên 70 Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Chiều Xuyên Sách – Chương 43
“Cô còn làm được cái gì khác không?” Người đàn ông mập lại hỏi.
Giang Nguyệt Vi muốn lấy được phần công việc này, tuyệt không khiêm tốn nói: “Sủi cảo hay bánh đều là sở trường của tôi, gà vịt thịt cá thịt kho tàu, dấm đường, bạch cắt tôi cũng đều có thể, còn lại thì không biết, nhưng chỉ cần tôi chăm chỉ học thì vẫn có thể làm được.
”Người phụ nữ vừa rồi nghe thấy lời nói này của cô, trong lòng nhịn không được liếc mắt, khẩu khí này thật lớn nha, làm như bọn họ đều có thịt cá mỗi ngày ý, còn nói gì mà cái gì cũng có thể làm, cô ta nhịn không được nói: “Vậy nhà các cô hôm nào cũng ăn thịt gà thịt vịt thịt cá à?”Giang Nguyệt Vi nghe được giọng nói của cô ta không tốt lắm, cũng không phản ứng lại với cô ta ngay lập tức, trước tiên, đun nóng dầu trong nồi, cho những lát gừng, tiêu, cá thác lác và dưa cải chua, rồi xào lên, khi xào, hương thơm dần dần lần tỏa ra bếp, sau đó cô nhanh chóng đổ vào lượng nước vừa phải, đem đầu cá cùng xương cá vừa xử lý để vào trong nồi, mở to lửa.
Người phụ nữ kia thấy cô không để ý tới mình, trên mặt không nhịn được cau có, đang nghĩ ngợi làm sao để lấy lại mặt mũi thì nghe Giang Nguyệt Vi chậm rãi nói: “Nhà chúng tôi sao có thể ngày nào cũng ăn như thế, trước kia tôi thường xuyên đi theo người trong đội làm tiệc rượu, rất nhiều đồ ăn đều là học từ bọn họ, về sau nghiên cứu một chút, dần là rồi biết.
”Lời nói này của Giang Nguyệt Vi cũng không phải chỉ nói cho người phụ nữ kia nghe, cô chỉ muốn nói cho người đàn ông mập kia, cô được học từ người khác, cũng từng đi tới tiệc rượu giúp, không phải tùy tiện đến ứng tuyển.
Người đàn ông mập cười.
“Ngược lại cô học rất tốt đấy.
”Giang Nguyệt Vi đương nhiên không thể nói chuyện cả đời chỉ là làm cái này, bận bịu tìm cái cớ: “Điều kiện gia đình không tốt lắm, nên muốn học thêm một nghề nữa.
”Người đàn ông mập ừ một tiếng, thấy một đám người đều vây quanh nhìn, lập tức thúc giục: “Các cô cậu ở chỗ này làm gì, nhìn xem đồ dành cho tối nay có còn thiếu gì hay không, nhanh ra bổ sung đi.
”Khi ông ta đang nói chuyện, Giang Nguyệt Vi nhìn trong nồi canh chua cá, thấy cá đã được ninh thành màu trắng liền ngay lập tức vớt dưa chua cùng xương cá ra đặt ở trong tô dự bị, lại đem thịt cá đã ướp gia vị xong bỏ vào trong nồi, nấu một hồi, cô đổ thịt cá vào tô có xương cá, sau đó đun nóng dầu trong nồi, cho thêm ớt và hạt tiêu xào cho dậy mùi hương rồi giội lên trên thịt cá, cuối cùng cho thêm hành hoa và rau thơm, phần cá canh chua này của cô cứ như vậy đã làm xong.
Canh chua cá nóng hôi hổi, màu sắc trắng như nước trà sữa, từng lát cá trắng nõn,bên trên tô canh xanh đỏ giao hoặc với nhau, màu sắc mê người, mùi thơm đập vào mặt, nhìn thôi cũng khiến người ta không nhịn nổi nuốt nước bọt.
Ánh mắt của người đàn ông mập sáng lên.
Giang Nguyệt Vi nhìn anh ta, giống như vô cùng quen thuộc nơi này ở một bên cầm chén đũa đưa tới.
“Hôm nay làm có chút vội vàng, nhưng hương vị chắc hẳn vẫn được, ngài nếm thử một chút chứ?”Người đàn ông mập nhận bát đũa, lấy thìa múc một ít canh cá, hớp một ngụm, mùi thơm trong bát canh không chỉ có vị độc đáo của dưa cải mà còn có chút cay tê tê của ớt, thật chua nhưng cũng thật sảng khoái, ông ta lại kẹp một lát cá lên, một ngụm để vào trong miệng, thịt cá mềm, tươi non, ăn rất ngon.
.