Thập Niên 70 Chồng Tôi Là Ác Bá

Chương 34


Bạn đang đọc Thập Niên 70 Chồng Tôi Là Ác Bá – Chương 34


Thẩm Phú Sơn ngoài miệng đồng ý theo cô, nhưng eo vẫn từng cái hung tàn mà thúc, tốc độ dương cụ thọc vào rút ra cũng càng lúc càng nhanh.Tôn Văn Tĩnh cảm thấy huyệt nhỏ bên dưới của mình như thế cháy đến nơi rồi, lại tiếp tục rầm rì mắng anh.

Thẩm Phú Sơn nghĩ cô thật không ngoan, bị anh chịch rồi mà còn dám mắng anh.

Dương vật lại thúc mạnh, vào sâu thêm một đoạn nữa, lần này Tôn Văn Tĩnh đau đến không nhúc nhích nổi, khuôn mặt nhỏ đều trắng bệch đi.Thẩm Phú Sơn nhìn vẻ mặt cô thì không dám làm bậy, mặc cho dương vật ở trong âm đạo giật giật.Tôn Văn Tĩnh thở gấp, cả người rung lên từng nhịp.


Tay anh vuốt ve hai cái đùi trắng bóc của cô, thở hổn hển như trâu.Một hồi lâu cô mới thích ứng được, mắt Thẩm Phú Sơn vẫn nhìn chằm chằm vào từng chút một biến hóa trên khuôn mặt cô, anh chỉ dám động eo nhẹ nhàng đưa đẩy trước sau thật chậm rãi chứ không dám dùng sức thúc vào như lúc nãy nữa, muốn thử thăm dò xem cô đã có thể tiếp tục được chưa.Tôn Văn Tĩnh nuốt nuốt nước miếng, thấy trên trán anh đều mồ hôi, biết anh khó chịu, cô cắn chặt răng nói: “Anh tiếp tục đi.”Thẩm Phú Sơn vui vẻ: “Chịu không nổi thì nói với tôi đấy.”Nghe nói xử nữ rất yếu ớt, anh sợ mình chịch hỏng luôn cái huyệt nhỏ của vợ mình mất.

Tôn Văn Tĩnh dùng giọng nhỏ như muỗi kêu mà đồng ý, Thẩm Phú Sơn ừ một tiếng, dương vật rốt cuộc cũng được thả xích mà bắt đồng tiến công.Cô a một tiếng, cả người đều cong lên, trên khuôn mặt nhỏ đều là mồ hôi.Thẩm Phú Sơn sợ tới mức không dám động: “Vợ?”Tôn Văn Tĩnh rất muốn mắng người, à mà, cô cũng làm vậy luôn: “Đ*t bà nội anh, anh mẹ nó định đ* chết tôi đấy à?”Thẩm Phú Sơn thấy cô còn có thể mắng mình như vậy thì lập tức yên tâm rồi: “Em cứ nói bậy đi, xem tôi dạy dỗ em thế nào.”Tên đàn ông ngu ngốc này quả thực không hiểu cái gì là thương hương tiếc ngọc sất, chỉ biết hết sức mà dùi mạnh vào, rút ra rồi lại cứ thế dùi mạnh vào.

Tôn Văn Tĩnh sao có thể chịu nổi, mới được mười mấy cái mà huyệt nhỏ của cô đã bị làm cho sưng đỏ lên rồi.

Anh cứ thế đâm đến nổi cô chẳng thốt nổi nên lời.


Cả căn phòng cứ dội lại tiếng da thịt hai người vỗ vào nhau bành bạch, ngay cả Tôn Văn Tĩnh ban đầu còn chịu không nổi, cũng dần dần thích ứng với tầng suất của anh.Tuy rằng cô vẫn cảm thấy đau, nhưng so với đời trước thì đã tốt hơn rất nhiều rất nhiều rồi.

Ít nhất Thẩm Phú Sơn đã biết bận tâm đến cảm nhận của cô, chứ không giống trước kia, chỉ biết hùng hục như trâu.Tôn Văn Tĩnh không tự chủ được mà bắt đầu rên rỉ, cả người cũng mềm nhũng.

Ngay lúc này, Thẩm Phú Sơn bỗng gầm lên một tiếng, cứ thế bắn tinh.Trong phòng trở nên cực kỳ yên tĩnh, chỉ còn mỗi tiếng hít thở của bọn họ.

Tôn Văn Tĩnh nhìn Thẩm Phú Sơn, chớp chớp mắt, cô cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.


Cô nhớ rõ, ở lần đầu tiền bọn họ động phòng ở đời trước, khi đó Thẩm Phú Sơn mới làm cô có một hiệp mà huyệt nhỏ của cô đã sưng tấy lên cả, đến đi tiểu còn không ra nữa kia, để rồi hôm sau anh lại tiếp tục bị anh cưỡng ép làm tiếp.Hiện giờ cũng chỉ mới vài phút, vậy mà anh đã bắn rồi á.Tôn Văn Tĩnh nhìn anh, Thẩm Phú Sơn cười hắc hắc: “Lần đầu tiên không để ý thời gian, một hồi chúng ta lại làm tiếp.”Dương vật của anh vẫn chôn trong huyệt của cô không rút ra, Tôn Văn Tĩnh trừng anh một cái: “Lăn, cái huyệt nhỏ của tôi đã sung cả lên rồi kìa, để mấy ngày nữa đã.”Nơi đó của cô nóng rát đau đớn, có chút khó chịu.Thẩm Phú Sơn nhìn thử, thấy thật sự sưng đỏ vô cùng, lại cứ như đồ ngốc mà dò hỏi: “Vợ, em thấy hả?”Tôn Văn Tĩnh cảm thấy tên này lúc khôn khéo thì khôn khéo chết được, còn lúc ngu xuẩn thì quả thật không ai địch nổi luôn.

Cô giơ chân đạp lên trên vai anh, hơi hơi dùng sức, Thẩm Phú Sơn thuận thế ngã xuống, dương vật phốc một tiếng, rút ra khỏi nơi đó..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.