Bạn đang đọc Thập Niên 60 Xuyên Thành Mẹ Kế Góa Phụ – Chương 39: Có Của Không Nên Khoe
“Cảm ơn chị họ.
” Bạch Lộ thực sự vui mừng, vì cô vui vẻ bèn lấy mấy viên sô-cô-la nhân rượu và quýt đường cho chị ta, “Chị họ em đi đây, ba ngày nữa gặp.
“Bạch Lộ ra khỏi cung tiêu xã, lại đi một chuyến đến bưu điện, cô lấy chăn, chiếu, gối đầu, ruột chăn bông ra.
Nhân viên công tác nhìn địa chỉ gửi hàng, không khỏi ngạc nhiên: “Cô gái, cô muốn chuyển đồ từ bưu điện thị trấn về bưu điện nông thôn?”Đây chẳng phải là phí tiền sao? Tự mình đưa qua được mà.
Bạch Lộ giải thích: “Đúng vậy, tôi gửi cho một người bạn, cô ấy xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, nếu tôi tự mình đưa qua, tôi lo cô ấy sẽ từ chối, không chịu nhận quà của tôi, vì thế tôi gửi qua bưu điện, cô ấy cũng không biết của ai tặng.
Cho tôi hỏi gửi đồ từ đây về đến bưu điện dưới thôn mất khoảng mấy ngày?”Nhân viên công tác trả lời: “Chắc ngày mai ngày kia là đến nơi.
“”Cảm ơn.
” Cô gửi đồ xong, cuối cũng đặt được nỗi băn khoăn trong lòng xuống, coi như những đồ này do “Bạn bè” trước đây của cô gửi đến, là đồ cô từng dùng khi còn ở nhà cha nuôi.
Đến lúc cô quay lại xe bò đã gần mười một giờ, đúng mười một giờ xe bò sẽ đi về, cho nên tất cả mọi người đều đã có mặt đầy đủ.
Đợi Bạch Lộ lên xe, Tào Phi hỏi: “Nhìn sọt của cô có vẻ khá nặng, cô mua được gì thế?”Tính tình cô ấy thẳng thắn, nên trực tiếp hỏi.
Cố Yến giật giật áo Tào Phi, Cố Yên đã từng trải qua một đời, tất nhiên cô ta biết có những người không thích bị người khác hỏi lung tung này kia.
Bạch Lộ kể: “Tôi mua phích nước, còn có thịt và cả dầu ăn nữa.
“Tào Phi: “Oa, cô mua được thịt? Hôm nay bọn tôi cũng định đi mua thịt, nhưng tới trễ, nên không mua được gì.
“Bạch Lộ nói: “Tôi mua được ba cân thịt, cũng phải chạy đến ba cái cung tiêu xã đó, hay là tôi bán lại cho cô một cân, cô đưa tôi tám mao tiền và một phiếu thịt là được.
“”Quá được.
“Mọi người trở lại đại đội sản xuất Trường Thanh cũng đã mười hai giờ, Phương Á Phân và Trần Hà Hoa dắt theo Từ Mao đứng chờ ở cửa thôn.
Thấy Bạch Lộ xuống xe bò, Trần Hà Hoa nhiệt tình gọi: “Em gái! “Bạch Lộ cảm giác được sự nhiệt tình này là vì cái sọt trên lưng cô: “Chị dâu cả.
“”Lộ Lộ về rồi, có mệt không con?” Phương Á Phân bước nhanh về phía trước, đỡ cái sọt trên lưng con gái xuống, vừa bà tiếp lấy! nặng quá.
Đương nhiên Trần Hà Hoa cũng thấy được cái sọt trĩu xuống, chị ta cũng tò mò Bạch Lộ đã mua cái gì, nhưng hai người đều biết đạo lý có của cải không nên khoe ra, vì thế hai người cũng không đứng ở đây xem đồ.
.