Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường Dịch

Chương 12: Một Đời Độc Thân 1


Bạn đang đọc Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường Dịch – Chương 12: Một Đời Độc Thân 1


“Bố, con không hỏi bố nữa, bố lo nghỉ ngơi đi nhé, dưỡng thương cho tốt.” Tiểu Bảo nhìn Cố Hướng Đông trầm mặc không nói, cậu bé cũng không miễn cưỡng bắt anh phải trả lời mình.

Ngay khi Cố Hướng Đông định xúc động, Tiểu Bảo tiếp tục nói, “Như vậy mới có thể kiếm tiền và nuôi con với mẹ.”Khi Cố Hướng Đông còn trong quân đội, nói một là một, có rất nhiều chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của anh.

Tuy nhiên, trải nghiệm về những điều như vừa nãy thì lại rất ít, lời Tiểu Bảo nói ra thật khiến người ta ngạc nhiên, khiến anh không đỡ nổi.Người nhà họ Cố lần lượt trở về, ngửi thấy mùi thịt bốc lên từ bếp nhà, bụng đói cồn cào.


Không cần phải nghĩ nhiều, chắc chắn là đứa em út đã về, bằng không mẹ chồng làm gì tốt bụng làm thịt cho bọn họ ăn chứ.

Mẹ chồng của bọn họ ấy mà, là kiểu người cây ngay không sợ chết đứng.

Biết làm sao được, ai bảo đứa em út nhà bọn họ lại có bản lĩnh như vậy, ăn mặc đủ dùng, cộng thêm tiền kiếm được, chẳng cần nghĩ gì về gia đình.

Bọn họ thân là chị dâu cũng không có gì để nói, đều là do bản thân đứa em út tự tay kiếm được, không phải sao!Cố Hướng Đông đi ra từ trong phòng, chào hỏi với mọi người trong nhà.

Nhìn thấy anh đứng ở đó, mọi người đều cảm thấy yên lòng, người đáng tin cậy của bọn họ đã trở về rồi, thật là tốt!“Về rồi sao, không sao là tốt, không sao là tốt.” Bố Cố đặt dụng cụ làm nông xuống, nhìn Cố Hướng Đông và nói.“Em út, em về rồi.

Bố mẹ chúng ta đều đã lo lắng đến sốt sắng cả lên, anh còn không dám nói lớn tiếng.


Lần này thì được rồi, anh có thể bình thường hơn một chút.” Cố Kiến Quân cười đùa.“Đã khiến mọi người lo lắng, do bất ngờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lần sau sẽ không như vậy nữa.” Khi thấy gia đình lo lắng cho mình nhiều như vậy, trong lòng Cố Hướng Đông cũng thấy rất ấm áp.“Con nói nhiều quá đấy, còn không mau sửa soạn rồi chuẩn bị ăn cơm! Mẹ thấy con không biết mệt là gì nhỉ.” Mẹ cả Tôn vừa bưng đồ ăn vừa nói với giọng điệu không mấy vui vẻ.Mọi người lần lượt đi về phía bên cạnh giếng nước.Gia đình họ Cố là một gia đình lớn, bố Cố dẫn đứa con cả Cố Kiến Quốc, đứa con thứ hai Cố Kiến Quân, đứa con thứ ba Cố Hướng Đông và Tiểu Bảo ngồi cạnh bàn được đặt trên giường.

Mẹ cả Tôn dẫn con dâu lớn Trần Chiêu Đệ, con dâu thứ hai Hà Ngọc Lan, còn có Sở Y Nhất và một đám trẻ ngồi ở bàn ăn phía dưới.Nhìn thấy trên bàn được đặt ở trên giường là một bát đầy thịt kho, Cố Tiểu Xuyên lại nhìn trên bàn đang ở trước mặt của mình, mấy muối dưa chua, còn có một bát khoai hầm, trong đó có thưa lưa vài miếng thịt, trong lòng thằng bé nhất thời cảm thấy bất công.“Bà nội, tại sao Tiểu Bảo có thể ngồi trên đó, cháu cũng muốn ngồi trên đó ăn.” Cố Tiểu Xuyên cầm đũa trong tay chỉ về phía Cố Hướng Đông.Mẹ cả Tôn đánh vào tay thằng bé một cái, tay của Cố Tiểu Xuyên bị đau, thằng bé nhanh chóng bỏ tay xuống.“Mẹ, tại sao mẹ lại đánh Tiểu Xuyên? Thằng bé nói đâu có sai, ngày thường mẹ thiên vị cho em út thì thôi đi, tại sao bây giờ mẹ còn thiên vị cho cả người ngoài?” Trần Chiêu Đệ đau lòng, cô xoa xoa mu bàn tay của Cố Tiểu Xuyên, nói với giọng bất mãn.“Bố, bố ăn đi, ăn nhiều thì cơ thể sẽ mau chóng khỏe lại.” Tiểu Bảo nép vào bên cạnh Cố Hướng Đông, gấp một cái chân gà to vào bát của anh.“Tiểu Bảo ngoan, con ăn đi, cơ thể sẽ lớn nhanh.” Lúc này bụng của mọi người đều đang rất đói, anh nhìn Sở Y Nhất.

Kỳ diệu thay Sở Y Nhất cũng hiểu được ý của anh, cô lấy một cái bát rỗng, gạt một ít thịt gà bên phía Cố Hướng Đông vào trong bát, rồi đặt lên cái bàn nhỏ ở trước mặt của mình.


Cố Tiểu Xuyên nhìn thấy, thằng bé bắt đầu nuốt nước miếng.“Cảm ơn thím nhỏ, thím nhỏ thật tốt bụng.” Cố Tiểu Trụ cảm ơn Sở Y Nhất trước.“Xí, lấy đồ của người khác làm việc tử tế, có ai mà không biết!” Trần Chiêu Đệ lẩm bẩm vài câu, nhưng cũng không chậm trễ, cô vươn đũa ra gấp thịt.“Được rồi, thịt này là do con trai út mang về, sau này mọi người ai có bản lĩnh mua được thịt về thì mẹ sẽ làm cho một mình người đó ăn.

Có cái ăn là tốt lắm rồi, đừng có kén cá chọn canh nữa, muốn ăn thì ăn, không ăn thì dẹp.” Mẹ cả Tôn chỉ là không quen được dáng vẻ bụng dạ hẹp hòi của cô con dâu lớn này, chẳng biết phải làm sao.Nói đến đây, Sở Y Nhất mới nhớ tới trang trại của cô và vừa gửi cho cô một tin nhắn nhiệm vụ.Quản gia nhỏ đã nói với cô rằng, nhiệm vụ đầu tiên cô cần hoàn thành trong hệ thống là mở thêm đất.

Mà nhiệm vụ này chính là phải ngủ cùng với Cố Hướng Đông, tất nhiên chỉ là ngủ chung một giấc mà thôi..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.