Đọc truyện Thập Niên 60 Cuộc Sống Mãn Nguyện Của Quân Tẩu – Chương 10: Như Đứa Trẻ Ham Chơi!
Nhóm dịch: Bánh BaoBây giờ trước mắt cứ tạm thời đặt ở dưới rương, quần áo Xuân Hạ đặt ở phía trên thuận tiện lấy ra, đồ của Lục Tuân thì cô không động vào, chờ anh trở về hỏi anh rồi nói sau.
Qua loa dọn dẹp xong, Tô Hàn lấy ra giấy ghi chép đồ đạc còn thiếu, chuẩn bị vài ngày nữa đi ra ngoài mua sắm.
Thời gian còn sớm, Tô Hàn ra ngoài đi dạo, ruộng bậc thang dưới chân núi vẫn có người bận rộn như trước, vốn tưởng rằng trên sườn núi sẽ có hài tử chơi đùa, đi một đường một bóng người cũng không thấy.
Tô Hàn ngồi trên tảng đá lớn dưới chân núi, trong tay vung cỏ đuôi chó, giống như một đứa trẻ ham chơi.
Hoàng hôn buông xuống, người bận rộn nhao nhao về nhà.
Nơi này không có điện, nến phải tiết kiệm dùng, Tô Hàn thừa dịp sắc trời còn tốt rửa sạch đồ ăn rồi cắt.
Lại cầm thùng nước đi suối nhỏ lấy nước, cũng may khoảng cách không quá xa, Tô Hàn hai tay gian nan cầm nửa thùng nước,Lảo đảo qua lại rất nhiều lần, mới lấp đầy bể nước.
Quần áo bẩn lúc trước ngâm cũng có thể giặt, Tô Hàn xoa xoa bả vai, tìm một miếng vải buộc hành lý xé xuống mấy miếng vải nối lại với nhau, hai đầu buộc vào hai cây ngoài hàng rào, mặc quần áo lại đi nấu cơm.
Đun nóng rau xanh, xào thêm một quả trứng với hành tây, nấu canh nấm, bắc thêm một nồi cơm là được.
Mắt thấy trời sắp tối, Lục Tuân còn chưa trở về, Tô Hàn dứt khoát không chờ nữa, mỗi món ăn để lại một chút cho anh.
Vào ban đêm trên núi đen tối, giống như một con thú khổng lồ nguyên thủy, bí ẩn làm cho mọi người sợ hãi.
Có điều đối với binh lính thường xuyên đi tuần tra mà nói, cả đám chính là thoải mái như cá gặp nước.
Doanh trưởng Thẩm vừa từ doanh trại trở về, rửa mặt, thấy vợ đang múc cơm, nói: “Em tới nhà Tiểu Lục xem một chút, tối nay Tiểu Lục chắc là sẽ tăng ca, vợ của Tiểu Lục vừa mới tới, buổi tối một mình ở nhà chắc sẽ sợ hãi.
”“Còn cần anh nhắc sao vừa mới nấu xong cơm em đã đi với chị Lưu rồi, chuẩn bị cho bọn họ thêm một món ăn, gọi hai tiếng không ai trả lời, trông cửa từ bên trong, đoán chừng là đã ngủ, lúc này chúng em mới trở về.
”.