Thập Niên 60 Cô Nhóc Mập Pháo Hôi

Chương 25: Tính Toán 1


Bạn đang đọc Thập Niên 60 Cô Nhóc Mập Pháo Hôi – Chương 25: Tính Toán 1


Lúc đi tới nhà họ Hứa, ông Hứa đã dắt Hứa Quang Tôn ra chờ.

Thấy họ đến đây, hai người đều lộ ra ý cười, nhưng mà cũng không biết có phải do tâm lí hay không, dù sao Hứa Nặc cảm thấy khá tốt, ông Hứa cười đầy chân thành, Hứa Quang Tôn thì đã vội vàng chạy tới muốn lấy giỏ mây, miệng còn lẩm bẩm: “Chú út, chú về lúc nào sao không đến thăm cháu, cháu đã chờ chú cho kẹo rất lâu đó.”Hứa Ái Quốc nghiêm mặt chào hỏi ông Hứa, Đường Tuyết cũng gọi một tiếng cha, Hứa Nặc và anh trai ở sau cũng chào ông.


Tống Úc Hòa nghiêm mặt giơ giỏ mây lên cao không cho Hứa Quang Tôn đụng vào, bây giờ bà mặc kệ là ông Hứa hay con lớn nhà họ Hứa cũng không muốn hòa hoãn.

Nhưng thật ra ông Hứa lại đây là muốn nói gì đó với Tống Úc Hòa, nhưng nhìn thấy còn có con cháu ở đây, ông cũng không muốn bỏ mặt mũi đi.

Đôi khi ông cũng không rõ, đã ở cùng nhau lâu như vậy sao ông còn không cảm hóa được trái tim bà ấy, tuy thiên vị con lớn hơn một chút, nhưng con lớn không phải con cả sao, tương lai con lớn sẽ dưỡng lão cho mình thiên vị một chút thì sao, nào ngờ Tống Úc Hòa gai mắt con lớn ầm ĩ đòi ra ở riêng.Haiz, cái nhà tốt đẹp này, cứ tan rã như vậy.Ông cũng biết Tống Úc Hòa tủi thân, đều làm cha mẹ, làm mọi chuyện không phải đều vì con cái sao, tủi thân một chút thì làm sao.

Lại nói lần này vợ con lớn mang thai Tống Úc Hòa cũng không muốn trở về, thực ra trong lòng ông cũng tức giận, vẫn là con lớn nói cháu trai, cháu gái bên kia cũng phải có người chăm sóc, nghĩ đến Tống Úc Hòa bận rộn quá mới không đến được.

Con lớn thấu tình đạt lý như vậy, làm người lớn sao có thể so đo với con cháu được.Ông Hứa ở một bên thở dài dẫn họ vào nhà.Vào trong, Hứa Nặc mới cảm thấy nhà mình so với nhà cũ bên này tốt hơn nhiều, nhà cũ này đen kịt, như đi vào nhà ma, một chút sáng sủa cũng không có.


Tuy cô biết bây giờ nhiều nhà cũng đều như vậy, do buổi tối cũng không đốt đèn dầu, một số là do trong nhà không có đèn dầu.

Nhưng biết thì biết, cô vẫn không muốn mình chịu thiệt.”Vợ của con lớn đang dẫn Chiêu Đệ đi nấu cơm rồi.”Ông Hứa nói một câu, sau đó bảo bọn họ ngồi, còn đi gọi Hứa Kiến Quốc ra cùng Hứa Ái Quốc trò chuyện, nhưng mà Hứa Ái Quốc tỏ vẻ mình cùng Hứa Kiến Quốc cũng không có gì hay để nói chuyện, không khí chào hỏi tan vỡ.Không khí quỷ dị đáng sợ.Tống Úc Hòa và Đường Tuyết đi vào phòng bếp, miễn cho người khác nói các bà giống như khách, chỉ ăn mà không làm.

Anh trai cũng không chịu được không khí trong phòng, lôi kéo Hứa Nặc đi tìm mẹ và bà, không muốn ở chung một chỗ với ông Hứa và Hứa Kiến Quốc, cho dù cha ở đây cũng không thể thay đổi quyết định của cậu bé.Hai anh em nắm tay đi tới phòng bếp, phòng bếp ở nhà cũ do mở cửa, cửa sổ cũng mở nên không tính là quá tối, chỉ là có chút lạnh, gió thổi vù vù, Hứa Nặc cảm thấy người cô bị thổi đến choáng váng.


Anh trai cũng bị thổi đến ngốc, hai người bị Tống Úc Hòa đưa đến một góc sáng sủa ngồi, trước mặt đặt một chậu than mới thấy bản thân chậm rãi sống lại.Nhưng mà lửa hơ trước người ấm còn sau lưng bị gió thổi lạnh.”Anh lạnh.” Anh trai đáng thương nhìn Hứa Nặc, căn bản không để ý đến ánh mắt oán hận của Hứa Chiêu Đệ và ánh mắt hâm mộ của Hứa Đái Đệ nhìn họ từ khi họ tiến vào.

Cậu vươn bàn tay nhỏ bé lạnh băng đặt trên mặt Hứa Nặc, Hứa Nặc lạnh run cả người, anh trai lại cười khằng khặc, giống như tên điên thích cười.”Sưởi ấm.” Hứa Nặc tức giận kéo tay anh trai sưởi ấm, cũng may đây là hai chữ cô đã luyện qua, nói cũng mượt mà không bị vấp.Hai anh em vui vẻ hớn hở hơ lửa, lâu lâu còn trò chuyện, nhưng bên người lớn và Hứa Chiêu Đệ, Hứa Đới Đệ kia không khí quỷ dị hơn, Hứa Nặc nghe trong chốc lát, cơ bản là Hứa Chiêu Đệ và Hứa Đới Đệ im lặng, Vương Đại Nữu khoe bản thân mang thai, lần này chắc chắn là con trai, Tống Úc Hòa và Đường Tuyết từ đầu đến cuối ngoại trừ hỏi một câu phải chuẩn bị đồ ăn gì thì không cùng Vương Đại Nữu nói chuyện nhiều.Cứ như vậy Vương Đại Nữu còn cảm thấy Đường Tuyết đang ghen tị với mình, vừa nói vừa quơ tay vui sướng, Hứa Nặc cũng không biết nói gì.Năm nay trôi qua, cũng không có ý vị gì.Nhưng rất nhanh Hứa Nặc lại phát hiện, năm nay không chỉ trôi qua không ý vị mà còn sống đến gà bay chó sủa..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.