Thanh Xuân Của Em Đều Liên Quan Đến Anh

Chương 233: Thiếu


Đọc truyện Thanh Xuân Của Em Đều Liên Quan Đến Anh – Chương 233: Thiếu

Editor: Mẹ Bầu

“Kết quả sau khi tốt nghiệp năm nhất trung học, Tiểu Phàm chết sống không chịu xuất ngoại, ba ba của Tiểu Phàm đã nói, nếu không xuất ngoại, nhất định phải thi cho được vào trường Nhị Trung. Kỳ thực trong lòng dì rất cao hứng, dì biết thực lực của Tiểu Phàm, nó nhất định sẽ thi được vào trường Nhị Trung. Kết quả thì sao chứ, thằng bé mới học ở Nhị Trung được một năm, thành tích liền giảm xuống. Nó nói là bị các tiểu cô nương quấy rầy nó, ba ba của Tiểu Phàm liền lại nổi lên lo lắng, bảo lại cho Tiểu Phàm đi nước Mĩ để học. Tiểu Phàm mặc kệ, nó vừa khóc lại vừa làm ầm ĩ, yêu cầu phải được chuyển trường. Chuyển trường thì cứ chuyển trường đi, nhưng nó lại muốn phải chuyển đến trường Thất Trung ở phía nam thành phố. Lúc đó chúng ta đều choáng váng, nhưng mà Tiểu Phàm thật ngang ngược,@MeBau*[email protected]@ mà ba nó đến cùng lại vẫn là cưng chiều con mình, cuối cùng rốt cục liền đã thỏa hiệp rồi.”


Mồ hôi lạnh từ trên ót An Hồng chảy xuống.

“Sau khi Tiểu Phàm học Thất Trung, thì con đã đến nhà chúng ta chơi. Con chính là người bạn gái đầu tiên mà Tiểu Phàm đã mang về nhà đó. Có lẽ khi đó, chính hai đứa các con không có cảm giác gì, nhưng mà dì cùng ba Tiểu Phàm liếc mắt một cái là nhận ra tâm ý của Tiểu Phàm đối với con. Con chính là mối tình đầu của đứa nhỏ này rồi.”

“Lúc đó ba ba của Tiểu Phàm liền bàn bạc với dì, tốt nghiệp trung học xong thì nhất định phải làm cho Tiểu Phàm xuất ngoại. Dì cũng cảm thấy như vậy mới đúng. Kết quả hết cấp ba, lại xuất hiện một màn tương tự. Tiểu Phàm không chịu xuất ngoại. Ba của Tiểu Phàm đã nói, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn không xuất ngoại thì phải thi vào Thanh Hoa. Lúc đó ở trong lòng dì đã thở dài rồi, ba ba của Tiểu Phàm thật sự không hiểu biết thực lực của con trai mình rồi! Tiểu Phàm từ nhỏ đến lớn, việc đi họp phụ huynh đều là do dì đảm nhiệm, sổ liên lạc cũng đều là do dì ký. Thành tích của Tiểu Phàm như thế nào, dì đều hiểu biết hết.

Bất quá, chỉ cần nó phát huy bình thường, việc thi vào trường Thanh Hoa cũng không có vấn đề gì.”

“Tiểu Phàm thật sự đã thi được vào trường Thanh Hoa. Nghỉ hè năm ấy, nó rất vui vẻ, còn đi đến nhà dì ở Hắc Long Giang để nghỉ hè. Không nghĩ tới sau khi trở về, chúng ta đi đến nhà của anh trai dì ăn cơm, Giang Nghiên Nhi nói với Tiểu Phàm, con đã tình nguyện điền vào học ở đại học Z. Lúc ấy bỗng chốc Tiểu Phàm liền như phát điên lên rồi. Ngày đó mưa rơi thật sự lớn, sau khi chúng ta về nhà, xe vừa dừng hẳn, nó mở cửa xe liền chạy ra ngoài, dì không thể nào đuổi kịp nó được.”


“Sau này, Tiểu Phàm cũng không đi báo danh ở Thanh Hoa, học lại một năm, không hiểu vì sao lại thi được vào đại học Z. Lúc đó trong lòng dì đã cảm thấy, chuyện này đại khái có liên quan tới con rồi. Thẳng cho đến khi nó dẫn con về nhà, nói con là bạn gái của nó, dì và ba Tiểu Phàm mới nghiêm chỉnh xâu chuỗi liên hệ lại những chuyện của nó từ nhỏ đến lớn. Thì ra, cái thằng bé ngốc này, từ trước đến giờ nó luôn luôn theo đuổi con.”

“…” An Hồng không biết phải nói cái gì.

“Cho nên lúc trước ba ba của Tiểu Phàm mới có thành kiến đối với con. Dì tin tưởng con có thể lý giải được chuyện này. Con phải biết rằng, thời điểm Tiểu Phàm bị cắt chân, dì luôn luôn ở bên cạnh nó. Nhìn đứa nhỏ mà dì đã đi theo nó suốt gần 20 năm, hiện giờ đột nhiên bị thiếu đi một chân, diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn

khi đó, không cần nói đến ba của Tiểu Phàm, mà ngay cả dì nữa, cũng đều rất hận con! Tiểu Phàm là một đứa nhỏ xuất sắc như vậy, nhưng mà từ nay về sau, nó cũng đã không thể chạy không thể nhảy được nữa rồi. Nó mới chỉ có 20 tuổi đầu! Con không hiểu được khi đó dì đã trải qua những ngày như thế nào đâu. Thật sự là, mỗi ngày đều lấy nước mắt để rửa mặt. Mãi cho đến vài năm sau, Tiểu Phàm về nước, vào làm ở trong Vũ Hoa, trong lòng của chúng ta mới chậm rãi ổn định dần xuống. Dì biết rõ chuyện Tiểu Phàm đã đổi lại tên của cụm nhà biệt thự, nó vẫn chưa quên được con, nhưng mà dì thật sự không nghĩ tới, nó lại đi tìm con.”


“Thẳng đến khi Tiểu Phàm nói lên chuyện chia tay với Khổng Lam, khiến cho thiếu chút nữa đã làm cho Vũ Hoa bị sụp đổ xuống. Dì và ba nó mới biết được, đó là bởi vì con.”

“Tiểu Phàm gặp phải sự cố trên tàu hỏa, chúng ta là người biết đến tin này trễ nhất. Tiểu Hứa đã nói với dì, con là người thứ nhất chạy tới bên người Tiểu Phàm. Lúc đó dì liền nghĩ, thôi đi, cho dù ba ba của Tiểu Phàm có

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.