Đọc truyện Thanh Xuân Bên Anh – Chương 2: Nhập học
Hôm nay là ngày học đầu tiên sau kì nghỉ hè, cũng là buổi học đầu tiên sau buổi lễ khai giảng. Ngôi trường này mang tên Start, là ngôi trường danh tiếng của thành phố A. Ngôi trường này không phân biệt giàu nghèo nhưng lại phân biệt thành tích cá nhân. Trường gồm 3 khối, mỗi khối chia làm 10 lớp từ A1-A10, mỗi lớp khoảng 50 học sinh được sắp sếp điểm từ cao xuống thấp. Diệp Nhi, Khả Ngân và Nam Ca ( bạn thân của 2 người) đều học chung lớp A1 ( lớp giỏi nhất khối).
Vừa bước tới dãy hành lang, Diệp Nhi và Khả Ngân đều bị giật mình bởi có người bất chợt vỗ mạnh vai
– Xin chào hai người đẹp _ đây là Nam Ca ( bạn thân của DN và KN), cao hơn 1m7, làn da ngăm nắng, tóc cắt ngắn gọn tuỳ tiện, khuôn mặt vi-nai, mũi cao và đặc biệt là đôi mắt biết nói rất đẹp. Nam Ca mặc chiếc áo sơ mi trắng, cởi bỏ hai nút áo đầu, quần đen và đeo ba lô 1 bên. Khẳng định rằng ai nhìn thấy anh chàng này nhìn thấy anh cũng đổ siêu vẹo. Nào ngờ hai cô nàng vừa quay đầu lại nhìn thấy Nam Ca liền buông thõng một câu:
– Đồ điên:))
Nam Ca:…?? Hai người đang nói tôi _ vừa nói vừa chỉ ngón trỏ vào khuôn mặt đẹp trai ngời ngợi của mình ( Na: Nam phụ tự luyến, giờ đến nam phụ phụ cũng tự luyến:)))
Diệp Nhi không nói câu nào quay gót trở lại lớp học. Khả Ngân quay lại lườm Nam Ca:
– Không phải nói cậu… Tôi nói thằng điên đang đứng trước mặt tôi _ nói xong gót đi vào lớp luôn, bỏ lại Nam Ca đứng ngơ ngác xoa đầu ” khác quái gì nhau đâu @ “
______quay lại với nam chính_____
– Này! Sao nay đến muộn thế , tao phải đợi mày những 15 phút đấy _ đại tự luyến vừa tức vừa nói ( anh này là đại tự luyến ở trước cổng trường)
– …. _ không nói gì, bước thẳng vô trường luôn
Nữ sinh trong trường:
– Trời ạ, vừa đẹp trai vừa lạnh lùng, đúng gu của tao luôn
– Trời đang sáng chứ có tối đâu nhỉ
– Ý mày là sao
– Chính là ban ngày không có mơ mà ban đêm có mơ đó. Về mơ đi, sáng mai kể lại tao nhá
…..
Anh chàng nào đó hậm hực vì bị cướp mất ánh hào quang, vừa đi vừa lẩm bẩm gì đó….sau đó một ùa nghĩ chợt thoáng qua: ” trêu đùa hắn ” haha vừa nghĩ cái là làm luôn
– Lân Lân chờ mình với _ Kì Lân đang đi nhanh bỗng dưng dừng hẳn lại, khuôn mặt bỗng chốc đen xì, quay đầu lại nhìn Lục Khải bằng ánh mắt đầy sát khí ( Lục Khải = đại tự luyến). Lục Khải chợt giật mình, thầm nguyền rủa trong lòng một câu ” ác ma, thật giống ác ma mà “. Sau đó liền sửa lại
– Kì Lân thiếu gia mình sai rồi, cậu có thể.. bỏ cái ánh mắt quỷ dữ đó được không
– …_ im lặng xoay người lại bước thẳng lên phòng hiệu trưởng
Lục Khải: ” Kì Lân bị câm từ lúc nào vậy?? ” sau đó nhún vai 1 cái, theo bước Kì Lân lên phòng hiệu trưởng
Trước cửa phòng hiệu trưởng
Cốc cốc
– Vào đi _ một giọng nói già nua vang lên
Cạch
Kì Lân và Lục Khải bước vào trong
– Hai em ngồi đi _ là tiếng nói của thầy hiệu trưởng. Hiệu trưởng khoảng chừng 75 tuổi, trên đầu đã có rất nhiều sợi tóc bạc trắng, ăn mặc vẫn lịch lãm và rất yêu nghề. Do vậy nên ông vẫn chưa nghỉ hưu mà vẫn muốn công tác cho đến khi già yếu hẳn
– Vâng – Kì Lân và Lục Khải đồng thanh đáp ( chịu mở miệng rồi kìa)
– Vừa rồi thầy vừa xem học bạ của hai em, thành tích học tập rất tốt, đúng là con nhà có gia giáo _ hiệu trường mỉm cười khen ngợi
– Thầy quá khen ạ
– Được rồi.. giờ này cũng đã sắp hết tiết 1, đợi thêm 1 chút nữa vào tiết 2 thì các em hẵng vào nhé. Lớp các em học là lớp 12A1. Phòng thứ 1 cạnh dãy hành lang tầng 4 của tòa nhà 5 tầng bên phía tay phải cạnh lớp 11A1
– Vâng thầy, em chào thầy _ Kì Lân đứng lên nói đáp
Lục Khải: Chào thầy
Nói rồi cả hai đứng lên và ra khỏi phòng, tiến về phía dãy nhà 5 tầng rồi đi bộ lên phía khu tầng 4. Rẽ tay phải ngay tầng đầu tiên đó chính là lớp 12A1