Thánh Vương

Chương 1586: Nghiền ép Hải Lam (Thượng)


Đọc truyện Thánh Vương – Chương 1586: Nghiền ép Hải Lam (Thượng)

Bởi vì Tru Tiên Vương lưu lại cửa sau, Dương Kỳ thuận lợi tiến vào trong Bất Hủ Thiên Triều, không bị người phát hiện.

Trên thực tế, nếu Ngạo Thiên không dung nhập Vạn Giới Vương Đồ vào trong vận mệnh quốc gia, thì hiện tại Dương Kỳ ẩn núp tiến vào “Bất Hủ Thiên
Triều” cũng rất khó khăn. Bởi vì khí tức của hắn quá khổng lồ, khẳng
định sẽ khiến cho số mệnh phản phệ, phát ra các dao động rất nhỏ, sẽ bị
Ngạo Thiên phát hiện ra dấu vết để lại, từ đó thi triển ra đủ loại biện
pháp đối phó hắn, nhưng hiện tại, phòng ngự của Bất Hủ Thiên Triều được
tăng cường, đối với các cường giả nửa bước Vô Vô khác thì có năng lực
phòng ngự rất mạnh, hoặc ngăn cản địch nhân từ ngoài cửa. Tuy nhiên hiện tại thì khí tức của Dương Kỳ lại đã bị Vạn Giới Vương Đồ che dấu đi.

Điểm này thì Ngạo Thiên cũng không phát hiện ra.

Động tác của Tru Tiên Vương thì làm sao có thể để cho hắn biết được? Từ ý nghĩa nào đó mà nói, Tru Tiên Vương thậm chí còn vĩ đại hơn cả Thần
Tượng Vương, bởi vì Thần Tượng Vương luôn không chạy thoát được trói
buộc của Chúa Tể vô thượng, mà Tru Tiên Vương thì lại là người từng đối
chọi gay gắt với Chúa Tể vô thượng.

Dương Kỳ ẩn núp vào trong đó, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, mà làn cẩn thận quan sát số mệnh của toàn bộ đế quốc.

Hiện tại đế quốc khổng lồ, dân cư đông đúc, hơn nữa chính trị dần dần
trở nên thanh minh, đương nhiên đây không phải là tầng lớp quan lại trở
nên tốt hơn, mà là Ngạo Thiên đã đánh tan rất nhiều tập đoàn lợi ích, có quyền khống chế mạnh mẽ đối với đế quốc.

Công lao chủ yếu vẫn là do Vạn Giới Vương Đồ.

Vì cái gì mà Ngạo Thiên muốn dung nhập Vạn Giới Vương Đồ vào trong đế
quốc số mệnh, đầu tiên là vì tăng mạnh lực phòng ngự của đế quốc, không
để cho cao thủ nửa bước Vô Vô tiến công, tạo thành tai nạn mang tính hủy diệt.

Thứ hai chính là để tăng mạnh quyền thống trị đế quốc, thử nghĩ một
chút, Vạn Giới Vương Đồ là pháp bảo của hắn, sau khi bị hắn luyện hóa,
hắn sẽ nắm trong tay toàn bộ thế giới, ý niệm trong đầu vừa động, từng
chuyện trong đế quốc đều bị hắn biết được. Hơn nữa hắn còn có thể quan
sát tình trạng của toàn bộ đế quốc.

Chỗ nào có oán khí, hắn sẽ xuất hiện, bình ổn lại oán khí.

Trong một đế quốc, có rất nhiều địa vực, quan lại tại đó thường xuyên
tác oai tác quái, làm cho lòng người oán trách, oán khí này sẽ bị Ngạo
Thiên cảm giác được ngay lập tức, sẽ ra tay dẹp yên, bình ổn sự phẫn nộ
của dân chúng, làm cho quốc thái dân an.

Chúa Tể quốc gia kiểu này thì cũng là một phương pháp.

Trên thực tế, thứ này trong viễn cổ văn minh có tên là “Thiên Tử Vọng Khí”.


Một thiên tử đứng trong đài cao tại hoàng cung, nhìn xã tắc giang sơn
của mình, dõi mắt nhìn bốn phía, chỗ nào xuất hiện oán khí thì sẽ lập
tức phái khâm sai đại thần tới xem xét.

Loại phương pháp thống trị quốc gia này cũng rất không tồi.

Tuy nhiên, chỗ thiếu hụt chính là Hoàng đế sẽ trở thành người cứu hoả,
lúc nào cũng đều phải đi cứu hỏa, có quá nhiều chuyện, khó có thể chiếu
cố toàn bộ được. Dương Kỳ đã sớm thoát khỏi loại phương pháp nguyên thủy này rồi, Thánh Vương Chấp Chính Quan quản lý đế quốc, mỗi người đều là
thánh hiền, mỗi người đều là một bộ phận của đế quốc. Tinh thần ngưng
tụ, tuyệt đối không có một chút oán khí nào sinh ra.

Hiện tại, theo hắn thấy, toàn bộ đế quốc vẫn duy trì trạng thái số mệnh
tăng lên, tuy nhiên không có năng lực kéo dài được, ước chừng chỉ có thể duy trì mấy vạn năm mà thôi, thời gian kéo dài nữa, Ngạo Thiên khẳng
định sẽ rất nhàm chán, loại quản lý vĩnh viễn phải làm này, kiểu gì thì
hắn cũng thấy phiền toái, hơn nữa đế quốc càng lúc càng lớn, tới lúc
cuối cùng, hắn sẽ không thể quản lý được nữa, sẽ trực tiếp sụp đổ.

Mà Dương Kỳ thì lại ở trong một loại tuần hoàn tốt đẹp, đế quốc càng
lớn, Thánh Vương Chấp Chính Quan càng nhiều, mỗi khi có nhiều hơn một
địa phương, thì số mệnh sẽ tăng lên một Chấp Chính Quan, vĩnh viễn nằm
trong trạng thái tuần hoàn này.

Theo thời gian trôi qua, đế quốc của hắn sẽ vững vàng vượt qua Bất Hủ
Thiên Triều của Ngạo Thiên, cho dù là Thần Giới căn nguyên có hỗ trợ thì cũng không chống được.

Theo hắn thấy, đại lượng Thần Giới căn nguyên đang hội tụ cùng một chỗ,
sinh ra các loại Tiên Thiên vật tư trong đế quốc này, hiện tại vật tư
phong phú, số mệnh của đế quốc lại được tăng cường thêm một bước.

Dương Kỳ biết, Ngạo Thiên khẳng định sẽ không chờ được mấy vạn năm, sẽ
tự mình phát động tiến công. Tình huống hiện tại vô cùng tinh tế, chỉ
cần hơi mất cân bằng một chút, thì sẽ khiến cho cuộc chiến tranh mãnh
liệt nhất sinh ra.

Hơn nữa, Thần Giới căn nguyên tuyệt đối sẽ không cho mình cơ hội phát triển.

– Hải Lam ở nơi nào? Hẳn là không ở cùng Ngạo Thiên, Ngạo Thiên đã chiếm được thứ hắn muốn thu lấy, khẳng định đang tiềm tu, mà Hải Lam thì lại
muốn làm một chút động tác nhỏ.

Dương Kỳ tuần tra khắp đế quốc, vừa quan sát vừa âm thầm cảm thụ khí tức.

Chỉ lát sau, hắn liền cảm nhận được hai luồng khí tức mạnh mẽ đang tiếp
nhận số mệnh của quốc gia, trong đó có một luồng khí tức rất tráng kiện, rất lớn, dường như một cây cột chống trời, xưng bá thiên hạ, mà một
luồng khí tức khác thì lại có vẻ nhu nhược hơn một chút, tuy nhiên trong đó ẩn chứa âm mưu khiến cho người ta cảm giác được hương vị của kẻ đứng dưới một người, đứng trên vạn người.


Rất rõ ràng, đây là khí tức của Ngạo Thiên và Hải Lam.

Ngạo Thiên quả nhiên là đang ở trong đế quốc, đang tu luyện, dường như đang trao đổi với Thần Giới căn nguyên.

Mà khí tức của Hải Lam thì cũng đang tu luyện, cố gắng tăng lên, đạt tới cảnh giới Vô Vô.

– Hiện ra.

Dương Kỳ hơi động một chút, lập tức trong tinh thần ý chí của mình xuất
hiện một hư ảnh, hư ảnh này chính là Hải Lam, đang ở trong một tòa cung
điện, đau khổ tu luyện, bộ mặt dữ tợn, hấp thu số mệnh. Ý niệm của nàng
đang dao động:

– Ngạo Thiên, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!

Thân thể Dương Kỳ vừa động, âm thầm thi triển khí tức vô thanh vô tức do Tru Tiên Vương lưu lại, bao phủ cung điện kia, khiến cho ý chí của Ngạo Thiên cũng đều không phát hiện ra trong này xảy ra chuyện gì, vẫn cho
rằng Hải Lam đang ở trong đó luyện công mà thôi.

Hư…

Hải Lam thở dài một hơi, hút vô số số mệnh và Tiên Thiên linh dược vào
trong thân thể, thân thể cực kỳ mạnh mẽ, vừa động một chút đã trấn áp cả vũ trụ, đáng tiếc chính là không có khả năng tấn chức cảnh giới nửa
bước Vô Vô.

Tư chất quyết định tất cả mọi thứ.

Nàng không phải là Dương Hư Nhất, thân phận còn kém hơn một chút, nếu có thể tu luyện tới cảnh giới nửa bước Vô Vô nhanh như vậy, thì chẳng phải khắp thiên hạ đều là cường giả nửa bước Vô Vô hay sao? Cho dù là bản
thân Dương Kỳ cũng phải mạo hiểm nuốt Tà Thần thì mới làm được điều này.

– Vì cái gì, vì sao ta vẫn chưa thể tấn công được cảnh giới nửa bước Vô
Vô, ta đã thành Hoàng hậu, Bất Hủ Thiên Triều chính là đệ nhất Đại vương triều từ xưa đến nay, ta có được số mệnh, không ai có thể đạt được,
loại số mệnh này mà vẫn không thể làm cho ta tấn chức ư? Chẳng lẽ ta
phải trở thành Hoàng đế của Bất Hủ Thiên Triều thì mới có thể hay sao?

Hải Lam vận chuyển lực lượng trong cơ thể, mặc dù vô cùng khổng lồ,
nhưng lại không hề có dấu hiệu đột phá, nàng bắt đầu tức giận, vẻ mặt âm trầm, hai mắt lóe ra, giống như một con hồ ly, giống như một con sói
lang, dường như đang suy tính âm mưu và sát khí nào đó.

– Có lẽ, ta phải tìm kiếm trợ giúp khác, đối phó với Ngạo Thiên.

Nàng biết, hiện tại đại cục đã định, nếu mình không thể đột phá tới cảnh giới nửa bước Vô Vô, thì căn bản không có khả năng đối phó được với
Ngạo Thiên, trước mắt đột phá thì lại quá khó khăn, chỉ có thể đi tìm
các trợ giúp khác.


Tuy nhiên, làm sao có trợ giúp nào khác đây?

Nàng đang suy nghĩ, rất nhiều âm mưu độc kế đang hiện ra.

– Nếu ta có thể cắn nuốt tên Dương Kỳ kia, hẳn là có thể tấn chức được.

Nàng khẽ nhướng mày.

– Hải Lam cô nương, không biết ngươi đang suy nghĩ âm mưu độc kế gì đây, sẽ đối phó Ngạo Thiên thế nào đây?

Ngay khi Hải Lam đang suy nghĩ, một thanh âm từ bên tai truyền tới.

Nàng vô cùng kinh ngạc, đứng thẳng lên, nhìn bốn phía điện phủ, lại
không phát hiện ra một bóng người nào, chung quanh đều là khoảng không,
đây là bế quan mật thất của mình, tuyệt đối không có khả năng bị người
khác tiến vào.

– Ai!

Nàng thét dài một tiếng.

– Thanh âm đừng quá lớn, kinh động người khác cũng không hay đâu, ngươi
không phải muốn đối phó với Ngạo Thiên hay sao? Hiện tại ta tiến đến hợp tác cùng ngươi, thế nào?

Dương Kỳ biến thành một bóng dáng, ngưng tụ thành hình thể trước mặt Hải Lam.

Ánh mắt Hải Lam đột nhiên trở nên vô cùng sắc bén:

– Dương Kỳ, là ngươi, ngươi vào đây bằng cách nào? Ngạo Thiên đã kết hợp vận mệnh quốc gia và Vạn Giới Vương Đồ rồi, không ngờ ngươi còn có thể
tiến vào được, cho dù là cảnh giới nửa bước Vô Vô thì cũng đều không có
khả năng tiến vào.

– Ngươi đoán xem ta vào bằng cách nào?

Dương Kỳ khẽ cười:

– Đừng có đánh chủ ý lên người ta, nếu ta tiến đến, ngươi sẽ không đối
phó được ta đâu, ngược lại còn làm cho ngươi mất đi một cơ hội đối phó
với Ngạo Thiên, ta cảm thấy chúng ta có thể đàm phán cẩn thận một lần.

Hắn thấy trong mắt Hải Lam lóe ra hung quang, bất cứ lúc nào cũng đều có thể ra tay cắn nuốt hắn, liền nói thẳng.

– Ta rồi biết, vấn đề là ở Vạn Giới Vương Đồ.

Hải Lam tỉnh táo lại, trên mặt cũng hiện ra nụ cười đầy âm mưu:

– Ngạo Thiên cắn nuốt Tru Tiên Vương, nhưng lại lưu lại một tai hoạ
ngầm, một phân thân của ngươi, Dương Tru Tiên, chính là đệ tử của Tru
Tiên Vương, Tru Tiên Vương lưu lại cho hắn một vài thứ, có thể ẩn núp
tiến vào trong Vạn Giới Vương Đồ, có phải không? Đây là thủ đoạn bí mật
để đối phó với Ngạo Thiên!


– Lợi hại, lợi hại.

Dương Kỳ âm thầm bội phục tâm cơ của nàng này, tuy nhiên lần này, hắn
muốn áp đảo nàng ta, biến nàng ta thành nô lệ, lại không để cho Ngạo
Thiên phát hiện ra:

– Ngươi không hổ là kẻ có tâm cơ thâm trầm, trong thế tục, một ý niệm
của ngươi thiếu chút nữa đã khiến cho ta chịu thiệt thòi nhiều, hiện tại bản tôn lại còn lợi hại hơn, trong khoảnh khắc mà đã đoán ra điểm mấu
chốt. Ngươi đã biết, vậy có thể đi nói cho Ngạo Thiên hay không đây?

– Nói cho Ngạo Thiên hay không, thì hoàn toàn trông vào ngươi.

Trên mặt Hải Lam lại nở nụ cười:

– Dương Kỳ, ngươi là địch nhân của Ngạo Thiên, hiện tại ta là Hoàng hậu của Ngạo Thiên, ngươi nói xem ta nên trợ giúp ai đây?

– Thôi đi.

Dương Kỳ cười rộ lên:

– Chúng ta người mắt sáng không nói tiếng lóng, Hải Lam, lần này ta tới
tìm ngươi, là muốn cùng ngươi đối phó Ngạo Thiên, ngươi hận Ngạo Thiên
đến thấu xương, ta cũng có cừu hận khắc sâu với hắn, cùng nhau liên thủ
đối phó hắn, là rất dễ dàng, chuyện Ngạo Thiên mạnh mẽ làm nhục ngươi,
ta cũng biết, thậm chí ta đã nói cho Dương Hư Nhất rồi.

– Cái gì? Dương Hư Nhất cũng biết?

Hải Lam cả kinh, sau đó lạnh lùng nói:

– Dương Hư Nhất tên đần độn kia, hiện tại có thể đã trở thành con rối
rồi, hợp tác với Đại Tế Ti, tiến vào trong vòng vây của Thần Tượng Vương và Yêu Sư, không khác gì đưa dê vào miệng cọp, có thể có kết cục gì tốt đây?

Lần này Hải Lam lại đoán đúng, tâm tư của nàng tuyệt đối khó lường.

Tuy nhiên, cho dù nàng có lợi hại đi nữa, cũng không đoán được việc Dương Kỳ đã tấn chức cảnh giới nửa bước Vô Vô.

– Ngươi cũng không kinh ngạc chuyện này, xem ra đã sớm tính kế ra rồi.

Dương Kỳ khẽ phất tay nói:

– Vậy thì chúng ta cũng nên sắp đặt một chút, cùng ta liên thủ, đối phó
với Ngạo Thiên, ta cần đặt một quân cờ bên cạnh Ngạo Thiên, để tỏ lòng
thành, ta có thể trợ giúp ngươi tấn chức cảnh giới nửa bước Vô Vô.

– Cái gì?

Nghe thấy Dương Kỳ đưa ra điều kiện này, Hải Lam cũng rất động tâm, tuy nhiên nàng lại cười lạnh:

– Quả thực là nói dối khắp thiên hạ, bản thân ngươi cũng không tấn chức
tới cảnh giới nửa bước Vô Vô, dựa vào cái gì mà có thể làm cho ta tấn
chức được? Ngươi bị điên, hay là ta bị điên rồi, trống rỗng đưa ra một
cái bánh vẽ ư?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.