[Thanh Vũ] Vương Bất Kiến Vương

Chương 5


Đọc truyện [Thanh Vũ] Vương Bất Kiến Vương – Chương 5

Tin tức Vương Thanh gia nhập liên minh 《 Nhai Sơn 》, 10 phút sau khi hắn thử vai xong, tin tức cũng đã ùn ùn kéo đến.

Người hâm mộ của Vương Thanh và người hâm mộ Phùng Kiến Vũ trong nháy mắt cũng bùng nổ, sau đó lật ra bộ phim mười năm trước hai người từng hợp tác đóng quần chúng, càng là chấn kinh đến vô cùng thán phục.

Mười năm sau, hai người lại có thể có hợp tác một lần nữa, hơn nữa truyền thuyết hai người từ đó đến giờ đều là diễn viên đối thủ. Hai đại ảnh đế hợp tác, dẫn đến sự chú ý của rất nhiều nơi, hơn nữa người hầm mộ của nhà Vương Thanh và nhà Phùng Kiến Vũ cũng đã nhanh chóng trao đổi qua lại.

Vương Thanh bạo hồng lên là bởi vì một bộ phim điện ảnh gọi là 《 Hạ Hương(1) 》, một bộ phim lấy bối cảnh chuyện tình yêu cũ thôn quê trên núi đồi thôn quê năm 1955. Vương Thanh diễn vai một thanh niên ngốc bạch dưới thôn quê, một hàng răng trắng rõ ràng mê mẫn hàng vạn thiếu nữ.

Người hâm mộ rối rít phát hiện, trước khi Vương Thanh diễn bộ phim này, phần nhiều là mạng nam N(2), thường bị người khác nói không có mạng nam một. Nhưng sau 《 Hạ Hương 》, Vương Thanh nhanh chóng hot lên, lấy được sự chấp thuận từ rất nhiều người trong giới diễn xuất.

Người hâm mộ hai bên sau khi trao đổi xong về những gì hai người đã trải qua, phát hiện lịch sử lại là tương tự như thế. Đều là diễn tiểu nhân vật rất lâu, cuối cùng được Bá Nhạc phát hiện, sau đó từ từ hồng lên. Con đường diễn xuất của hai người không giống nhau, tài nguyên cũng không thích hợp, cho nên mới một mực không có hợp tác.

Lần này hai người đột nhiên hợp tác, người hâm mộ hai nhà nhanh chóng dung hòa thành một, người hâm mộ nhà Vương Thanh bày tỏ nhà idol chúng tôi thế nhưng thật ra mắc bệnh xà tinh(3), hi vọng mọi người thông cảm. Người hâm mộ nhà Phùng Kiến Vũ lập tức nói: “Không không không, idol nhà mấy người rất là ấm áp, là một diễn viên rất đáng ca tụng.”

Nhà Phùng Kiến Vũ bày tỏ idol nhà chúng tôi hết sức không hiểu phong tình, mê muội ngay thẳng, có nói gì sai thì mong bỏ qua cho. Nhà Vương Thanh lại bày tỏ: “Không không, idol nhà mấy người là một thanh niên vô cùng tốt, hơn nữa dáng dấp thật là đẹp trai.”


Dĩ nhiên bọn họ cũng không nghĩ tới, thật ra thì người hâm mộ của đối phương nói đều là lời thật lòng, bởi vì thời khắc bị mất mặt luôn luôn đến đặc biệt nhanh.

//

Diễn viên của 《 Nhai Sơn 》sau khi trải qua tuyển chọn hết nửa tháng, toàn bộ đã được quyết định. Ngày đó mặc vào phục trang và trang điểm, Phùng Kiến Vũ mới vừa trang điểm xong, thợ trang điểm liền bị mắng.

Đường Duẫn đem kịch bản ném vào trong ngực thợ trang điểm, “Xem qua kịch bản chưa, biết Quý Phi Hàn là một người như thế nào không? Ai bảo cô che lại lệ chí chứ hả?”

Dưới mí mắt trái của Phùng Kiến Vũ có một nốt lệ chí, vì làm phai nhạt đặc điểm này, khi Phùng Kiến Vũ xuất hiện ở các bộ phim khác, thợ trang điểm cũng sẽ giúp cậu che đi nốt lệ chí này. Nhưng là lần này, nhân vật Quý Phi Hàn này hơi lộ vẻ yêu mị, đạo diễn hy vọng có thể để lộ nốt lệ chí này kiều diễm đến thế nào.

Thợ trang điểm bị mắng đến run lên, cô không phải là thợ trang điểm chuyên chức của Phùng Kiến Vũ, nhưng nói thật cũng đã từng trang điểm cho Phùng Kiến Vũ không ít lần. Trước kia đều là phải che đi lệ chí, cho nên lần này cũng là vô cùng thuận tay che giấu đi.

“Là tôi để che lại, đừng trách cô ấy.” Phùng Kiến Vũ nhìn thấy tiểu cô nương bị mắng cũng không nỡ, vì vậy đi ra giải vây.

Đường Duẫn biết tính tình của cậu, vì vậy lắc đầu một cái, “Cho các người thêm ba phút đồng hồ.”


Phùng Kiến Vũ sau khi đi ra, phát hiện Vương Thanh đã bắt đầu đang quay chụp một người. Vương Thanh thân hình cao lớn thon dài nhưng cũng không lộ ra cục cằng, một thân bạch y đứng ở nơi đó, tóc bị kim quan(4) vén lên thật cao, cả người vô cùng cao ngất anh tuấn. Thợ trang điểm cố ý vẽ cho hắn mày kiếm, cả người thoạt nhìn qua vô cùng khí vũ hiên ngang, cả người đều toát lên tư vị hiệp khách.

Vương Thanh trông thấy Phùng Kiến Vũ đi ra, thoáng chốc hơi thất thần. Phùng Kiến Vũ tóc đen như mực xõa dài trên nền áo đỏ, một sợ dây vải màu hồng hờ hửng buộc lại tóc ở sau ót. Ánh mắt cậu vốn đã lớn, sau khi vẽ thêm kẻ mắt càng lộ ra vẻ hữu thần. Lệ chí của cậu không hề bị che giấu, lộ ra đặc biệt rõ ràng ngay dưới khóe mắt, toát lên cả người dị thường tuấn mỹ.

Nhiếp ảnh gia dĩ nhiên cũng chụp được khoảnh khắc Vương Thanh thất thần trong nháy mắt đó, nhưng đợi sau khi anh chụp xong Vương Thanh, chợt trông thấy Phùng Kiến Vũ, anh mới phát hiện trông nháy mắt bắt được khoảnh khắc Vương Thanh thất thần như vậy quả thật không dễ dàng.

Thời điểm chụp hình Phùng Kiến Vũ, nhiếp ảnh gia cả người phảng phất như liều mạng, linh cảm từng bước từng bước đều bộ phát ra hết.

Bởi vì không muốn phá hỏng không khí của bộ phim, Vương Thanh cùng Phùng Kiến Vũ cũng chụp mấy tấm hai người, nhưng cuối cùng chỉ phát hành một tấm mà thôi.

Đó là tấm hai người đứng đối lập với nhau, Vương Thanh đưa tay tháo ra dây cột tóc của Phùng Kiến Vũ, trong nháy mắt toàn bộ weibo đều nổ tung oanh trời, mọi người rối rít mở ra não động, cái được gọi là đối thủ thì chính là đối thủ như thế nào a.

//


Địa điểm quay chụp chủ yếu là ở trấn Nhai Môn(5), sau khi vào đội, một nhóm lớn người người đã chạy đến nơi làm công tác chuẩn bị. Làm nhân vật chính, Phùng Kiến Vũ và Vương Thanh cũng là theo đại bộ phận đến trấn Nhai Môn trước.

Buổi sáng bảy giờ, Phùng Kiến Vũ theo đồng hồ sinh học đúng lúc tự mình tỉnh dậy. Trước đây cậu cũng từng là thiếu niên rời giường không nổi, nhưng sau đó càng ngày càng cố kỵ bản thân.

Phùng Kiến Vũ lúc ở trên xe vẫn còn chuyên tâm xem kịch bản, Tả Hữu đối với điểm này rất là kính nể Phùng Kiến Vũ. Ít nhất cậu ta không thể làm được, cậu ta ở trên xe nhìn chữ viết hoặc là chơi điện thoại di động, vô cùng dễ dàng bị say xe.

Hai người rất nhanh đã đến trường quay, Phùng Kiến Vũ đột nhiên ngẩng đầu, sau đó nói một câu: “Dừng xe một bên.”

Tài xế không thể không dừng xe, quay mặt lại nhìn Phùng Kiến Vũ một chốc, Phùng Kiến Vũ nói với ông: “Để chúng tôi xuống ở nơi này là được rồi, bác trở về đi, không cần chờ.”

Tả Hữu một mặt ngơ ngác theo sát Phùng Kiến Vũ xuống xe, không biết Phùng Kiến Vũ muốn làm gì. Vốn địa điểm sinh hoạt ở đây không được quen, tùy tiện đi loạn rất dễ dàng xảy ra vấn đề.

Phùng Kiến Vũ sau khi xuống xe, trực tiếp đi đến một tiệm bánh bao. Tả Hữu lúc này mới phát hiện, người đang đứng ở cửa chính là Vương Thanh, tựa hồ đang cùng người khác nổi lên tranh chấp.

Phùng Kiến Vũ vỗ vỗ bả vai Vương Thanh, Vương Thanh xoay đầu lại, phát hiện là Phùng Kiến Vũ, vì vậy cười một cái.

Người cùng Vương Thanh tranh chấp chính là ông chủ trong tiệm, ông ta nhìn thấy Phùng Kiến Vũ xuất hiện, hừ lạnh một tiếng: “Thế nào, còn tìm trợ thủ đến.”


Phùng Kiến Vũ nhìn thấy sắc mặt bất thiện của ông chủ, liền hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

– Hoànchương 05 –

____________________

(1) HạHương (下乡): Thôn quê.

(2) NamN: Namthứ, chínhphụ, vaidiễnthườngđiyêu nữ chínhnhưngkhông được đáp lại.

(3) Bệnhxàtinh: Bệnhthầnkinh.

(4) Kim quan: Mũvàng.

(5) Trấn NhaiMôn (崖门 – Yamen) Là nơi diễn ra Trận Nhai Môn (giản thể: 崖门海战; Hán Việt: Nhai Môn hải chiến) hay Trận Nhai Sơn (giản thể: 崖山海战; Nhai Sơn hải chiến).

Bối cảnh của bộ phim Thanh Vũ đóng chính là trậnchiếnnày. Là một trận hải chiến giữa nhà Nguyên và nhà Tống diễn ra vào ngày 19 tháng 3 năm 1279 trên vùng biển ngoài khơi Nhai Môn, Quảng Đông. Dù chỉ có lực lượng bằng một phần mười đối phương, quân Nguyên dưới sự chỉ huy của Trương Hoằng Phạm đã đánh bại hoàn toàn quân Tống của Trương Thế Kiệt, trận chiến khiến cho hơn 100.000 binh lính, quan lại và người hầu của nhà Tống thiệt mạng trong đó có Tống Đế Bính, ông vua cuối cùng của nhà Tống, do phụ chính đại thần Lục Tú Phu ôm theo để nhảy xuống biển tự vẫn. Trận Nhai Môn đã đánh dấu sự diệt vong của nhà Tống và hoàn thành quá trình chinh phục Trung Quốc của nhà Nguyên.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.