Đọc truyện [Thanh Vũ] Vương Bất Kiến Vương – Chương 43
Trong hai ngày qua đã phát sinh những chuyện gì Vương Thanh hoàn toàn không biết, nhưng ngay tại khoảnh khắc Phùng Kiến Vũ nói ra hai từ “làm em” kia, lý trí của hắn đã chịu một cú đả kích cực mạnh, máu huyết toàn thân dường như đều cuồn cuộn dâng trào.
Đợi đến khi Vương Thanh bình ổn lại tâm tình, hắn đã chuẩn xác đè Phùng Kiến Vũ tựa vào tủ quần áo trong phòng ngủ, đầu lưỡi nhanh nhẹn luồn vào khoang miệng ấm nóng của người nọ, không ngừng dò xét mọi ngóc ngách ở bên trong.
Vương Thanh giữ đầu của Phùng Kiến Vũ bằng một tay, tay còn lại gấp gáp cởi ra áo của Phùng Kiến Vũ. Thân thể Phùng Kiến Vũ rất gầy, nhưng toàn thân lại có cơ bắp, Vương Thanh nhớ lại rất nhiều người hâm mộ đều trêu chọc nói tất cả thịt của Phùng Kiến Vũ đều là dồn hết xuống mông cậu rồi, lúc này đây Vương Thanh lại nhịn không được vui vẻ, chỉ có một mình tôi mới nhìn thấy được toàn bộ cơ thể của em ấy.
Nụ hôn kéo dài cuối cùng cũng kết thúc, đôi môi hai người rời bỏ nhau ra, ánh mắt to sáng của Phùng Kiến Vũ được phủ một lớp hơi nước đầy ý vị gợi tình. Vương Thanh nhìn thấy cậu động tình, bắt đầu chuyển đổi góc độ, nụ hôn rơi dần từ cần cổ trượt xuống.
Theo đầu Vương Thanh dần đi xuống, lông mi phủ xuống mí mắt Phùng Kiến Vũ khẽ động đậy khi Vương Thanh bắt đầu chế trụ nửa thân trên của mình, giây tiếp theo cậu vô ý thức bắt đầu phối hợp, hay bàn tay luồn vào mái tóc mềm mượt của Vương Thanh. Cảm giác kích thích tê liệt, Phùng Kiến Vũ khẽ vặn vẹo eo, ngay bất giác cậu động vào phần cương cứng của Vương Thanh.
“Lên giường thôi.” Vương Thanh khẽ khàng nói vào lỗ tai cậu.
Đôi mắt Vương Thanh như mang theo lửa nhìn chằm chằm vào cậu, nồng ấm và rực cháy, Phùng Kiến Vũ cảm giác chính mình bị cái nhìn này làm cho tốc độ tim đập gia tốc không cách nào kiềm chế. Thật ra cậu rất dễ dàng xấu hổ, chỉ cần nhìn vào đôi tai đỏ rực của cậu là biết ngay.
Vương Thanh dường như phát giác được, hắn bật cười một tiếng, âm thanh từ tính đầy gợi cảm tràn vào trong lỗ tai Phùng Kiến Vũ.
Dọc theo làn da mịn màng một đường thẳng xuống, Vương Thanh nhẹ nhàng kéo xuống quần dài lẫn quần lót của Phùng Kiến Vũ. Tính khí cương cứng bật ra ngoài, giấy tiếp theo đã được bao bọc bởi đôi bàn tay nóng ấm, lực đạo vừa mạnh mẽ vừa từ tốn không ngừng lên xuống. Phùng Kiến Vũ nắm chặt hai tay, cố gắng chịu đựng cảm giác kích thích đến từng mọi tế bào khắp cơ thể, Vương Thanh không chịu bỏ qua cho cậu, vùi đầu xuống thấp hơn hàm trụ lấy đầu tính khí của cậu.
Thân trên lẫn thân dưới đều không ngừng bị kích thích, Phùng Kiến Vũ cố gắng dựng thẳng eo, hận chính mình không tiếc dâng hiến tất cả cho Vương Thanh.
Bàn tay to lớn của Vương Thanh không ngừng vuốt ve phân thân của Phùng Kiến Vũ, hắn ngày một cảm giác hơi thở của cậu càng thêm nặng nề, tính khí trong tay không ngừng run rẫy, hắn biết, Phùng Kiến Vũ sắp đạt cao trào. Đầu ngón tay Vương Thanh cố ý gãi gãi đầu khất của Phùng Kiến Vũ, Phùng Kiến Vũ hít mạnh vào một hơi, đầu ngón chân co lại, mạnh mẽ phát tiết, dính vào cả người cậu lẫn một ít lên bụng Vương Thanh.
Đôi môi sưng đỏ của Phùng Kiến Vũ khẽ khép hờ không ngừng thở dốc, hai điểm trước ngực không ngừng bị Vương Thanh ma sát làm cho cương cứng đỏ tấy, cộng thêm chất dịch màu trắng đục vương vãi đầy bụng, cảnh tượng này kích thích sâu sắc vào đại não của Vương Thanh. Vương Thanh cởi ra quần áo của hắn, toàn thân áp lên trên người Phùng Kiến Vũ. Phùng Kiến Vũ vẫn luôn biết Vương Thanh thường xuyên rèn luyện cơ thể để duy trì vóc dáng, nhưng cậu vẫn bị thân thể của hắn dọa sợ hết hồn. Cậu khẽ khàng vươn tay ra miết theo cơ bụng của Vương Thanh, Vương Thanh nhìn ra được sắc mặt cậu đang suy nghĩ gì, bèn nhẹ nhàng hôn một cái lên má cậu, “Về sau sẽ dẫn em đi tập cùng.”
Vương Thanh đột nhiên nhớ ra gì đó, nâng thân mình dậy chuẩn bị đi vào phòng tắm, “Không có chuẩn bị gel bôi trơn…… Tối này đành phải dùng tạm…… “
Kết quả không ngờ Phùng Kiếng Vũ lại lên tiếng: “Trong quần của em có một tuýp…… “
“Cái gì?” Vương Thanh không nghĩ đến Phùng Kiến Vũ thực sự sẽ chuẩn bị xong những thứ này, hắn liếc mắt nhìn về phía chiếc quần mới vừa được mình cởi ra, lục lọi một hồi lấy ra một tuýp gel bôi trơn.
“Em nghĩ nếu như tối nay anh về bên này, em sẽ đến tìm anh…… a…… “
Vương Thanh thực sự không ngờ Phùng Kiến Vũ đã chuẩn bị chính mình sẵn sàng rồi, hắn nghĩ đến tối nay về đây quả là một quyết định khôn ngoan. Nội tâm khẽ động, hắn cầm lấy tuýp gel bôi trơn tiến lên giường, nâng lên chân của Phùng Kiến Vũ, đặt lên hai vai mình.
“Lần đầu tiên…… sẽ có chút đau, anh sẽ cố gắng cẩn thận hết mức có thể.”
Phùng Kiến Vũ đối mặt với hắn, cảm thấy có chút ngượng ngùng, cậu rủ mí mắt, “Anh đến đi.”
Vương Thanh đổ một ít gel bôi trơn vào lòng bàn tay, ngón tay miết dọc theo một đường xuống dưới, thăm dò tiến vào hậu huyệt của Phùng Kiến Vũ, nơi địa phương chưa từng được tiếp xúc qua, bắt đầu bài từ những ngón tay của hắn.
Vương Thanh thấy cậu có chút khó chịu, một bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve phân thân nhằm tạo sự an ủi, một bàn tay khác vẫn chăm chỉ tiếp tục việc mở rộng.
Trước sau đều bị tấn công, cảm giác vừa khó chịu vừa sung sướng, cảm giác chưa từng có, khiến cho Phùng Kiến Vũ có cảm giác toàn thân như lơ lửng giữa không trung. Cảm thấy Phùng Kiến Vũ dần dần thích nghi với sự tồn tại của một ngón tay, vì vậy Vương Thanh thêm vào một ngón tay, hậu huyệt tự động tiết ra dịch ruột non kết hợp với gel bôi trơn làm cho Vương Thanh di chuyển ra vào càng thêm dễ dàng.
Phùng Kiến Vũ nhịn không được phát ra mấy tiếng rên khẽ, cậu dùng chân cọ cọ vào lửa nhiệt của Vương Thanh, Vương Thanh khẽ hít vào một hơi, “Đừng đùa với lửa.”
“Anh tiến vào đi.” Ánh mắt của Phùng Kiến Vũ có chút mơ hồ, chính mình bị Vương Thanh động chạm đến sắp nhịn không nỗi, cảm giác chính mình lại sắp bắn rồi.
Vương Thanh rút ra mấy ngón tay, lòng bàn tay đều là gel bôi trơn, có chút ẩm ướt. Hắn nắm lấy một bên đùi của Phùng Kiến Vũ, ưỡn thẳng hông của mình, đem phân thân đã sớm cương cứng dựng thẳng của mình đặt tại trước huyệt khẩu của Phùng Kiến Vũ.
Vương Thanh tiến vào rất chậm, mặc dù vậy, Phùng Kiến Vũ hiển nhiên vẫn cảm thấy đau đớn không chịu được, hậu huyệt chưa bao giờ được tiếp xúc nay lại được mở rộng đến mức cực hạn, Phùng Kiến Vũ bất giác cau chặt mày.
Vương Thanh ở trên người Phùng Kiến Vũ không dám chuyển động nhiều, hai người đều hít thở nặng nề, qua một hồi, Phùng Kiến Vũ cảm thấy không còn đau đớn nhiều nữa, bèn dùng hai đùi càng kẹp chặc hông của Vương Thanh, “Không sao rồi, anh động đi.”
Vương Thanh vẫn còn sợ hãi cậu bị đau, không dám di chuyển, Phùng Kiến Vũ cảm thụ hậu huyệt của mình một chút, lại nghe thấy Vương Thanh hít mạnh vào một hơi. Bị động tác trêu chọc như vậy khơi mào mà vẫn không chịu động, cơ hồ không phải là nam nhân rồi đi, Vương Thanh rút phân thân của mình ra một chút, sau đó một lần nữa hung hăng tiến vào, từng đợt từng đợt mạnh mẽ thúc vào hậu huyệt của Phùng Kiến Vũ.
Lửa nhiệt không ngừng ra vào ma sát mang đến tràn ngập khoái cảm, Phùng Kiến Vũ bị đâm đến nói không ra lời, trong miệng chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ đứt quãng.
“A! Nơi đó đừng…… ” Phùng Kiến Vũ bị đầm trúng một nơi, toàn thân đều trở nên mềm nhũn run rẫy. Vương Thanh dường như đã tìm được đúng chỗ hứng thú, bắt đầu mãnh liệt động chạm vào điểm đó. Mỗi lần sáp nhập đều kéo theo chút thớ thịt màu hồng ra ngoài, rồi lại theo lực đạo mạnh mẽ bị đẩy trở lùi vào bên trong. Gel bôi trơn tạo nên âm thanh phốc phốc ma sát vang vọng khắp căn hộ tạo nên một không gian đầy dâm mỹ.
Phùng Kiến Vũ tự mình vuốt ve phân thân, mang theo sự má sát ở phía sau lại một lần nữa mạnh mẽ bắn ra, dính hết lên bụng của mình và Vương Thanh. Vương Thanh hai mắt đỏ ngầu càng đâm rút thêm kịch liệt, sau vài chục lần xuất nhập, Vương Thanh rốt cuộc cũng bắn ra.
Mặc dù phân thân đã có chút mềm đi nhưng Vương Thanh vẫn chưa chịu rút ra, hắn ở bên tai Phùng Kiến Vũ hôn rồi lại hôn, “Đợi lát nữa lại làm thêm một lần.”
– Hoànchương 43 –