Đọc truyện Thánh Viện – Chương 65: Xuất môn về thăm gia đình (bốn)
Dù Dilin đã đứng phía sau hắn, thân thể và tinh thần Hydeine vẫn vô cùng căng thẳng.
“Được rồi, như vậy để chúng ta đi tự ôn chuyện đi.” Vincent từng bước một từ trên lầu đi xuống.
Hydeine đứng tại chỗ bất động, khoảng cách hai người không ngừng giảm dần.
Thời điểm còn cách có ba bậc cầu thang, Vincent đột nhiên dừng bước, “Ta nghe nói, ngươi cũng đang nghiên cứu phong hệ ma pháp.”
Hydeine thản nhiên: “Đây là yêu cầu của học viện.”
“Yêu cầu?” Vincent nói, “Ta còn tưởng chỉ có ngươi và Chaifuang cảm thấy hứng thú. Bất quá, so với tên Chaifuang đầu heo kia, ta thích ngươi hơn. Ít nhất ngươi còn muốn liệt phong hệ ma pháp vào một thể hệ độc lập.”
Hydeine nói: “Nhưng ta cũng không đồng ý thuyết pháp về phong nguyên tố.”
“Ta biết.” Vincent từ trên cao nhìn xuống hắn, khoan thai nói, “Ngươi là loại người cho rằng trăm nghe không bằng một thấy.”
Trong lòng Hydeine khẽ động, “Ông cảm ứng được phong nguyên tố?”
Vincent thở dài, “Nguyên tố tinh không đủ dùng.”
“Ông không trả lời vấn đề của ta.”
Vincent cười nhạo, “Tuổi tăng lên chỉ giúp ngươi học được cách gây sự?”
Hydeine nói: “Chí ít không học được mạnh miệng.”
“Được rồi, ta không phát hiện phong nguyên tố.” Vincent bất đắc dĩ thỏa hiệp.
Trong lòng Hydeine hơi cảm thấy thất vọng. Tuy rằng ngoài miệng hắn nói không tin, nhưng trong đầu vẫn có vài phần hướng tới phong nguyên tố. Khác với bốn hệ ma pháp khác, phong hệ ma pháp thành lập trên cơ sở hỏa hệ và thủy hệ, nếu thật sự có phong nguyên tố, như vậy phong nguyên tố cũng không xung đột với thủy nguyên tố hoặc hỏa nguyên tố, ý nghĩa này tương lai sẽ cổ vũ cho xự xuất hiện của song hệ ma pháp sư chân chính.
“Ngươi sao? Ngươi có giải thích gì đối với phong hệ ma pháp?” Hai mắt Vincent sáng ngời hữu thần nhìn hắn chằm chằm.
“Đây là mục đích tìm ông của ta.” Hắn sớm nên nghĩ đến, có thể để Vincent lưu tâm, cho tới bây giờ chỉ có ma pháp.
Vincent không để ý tới hắn, vẫn còn băn khoăn vấn đề của mình, “Vẫn đang nghiên cứu và mở rộng phong hệ ma pháp? Tuy rằng ta không thể nói đó là vô dụng, nhưng nghiên cứu này hiển nhiên có thể để kẻ khác đến làm, không phải không có ngươi là không được.”
“Ý tứ của ông?” Hydeine hơi ngẩng đầu, con mắt nhìn từ dưới lên, khinh thường liếc ông ta.
“Ngươi tìm đến ta, đã nói lên ngươi cũng không buông tha việc theo đuổi phong hệ ma pháp.” Vincent vươn tay, tự tin chậm rãi nói, “Đến bên cạnh ta đi. Tựa như lúc trước giúp ta phá vỡ ma pháp trận rừng Mộng Yểm. Ta tin tưởng nếu chúng ta liên thủ, nhất định sẽ tìm được phong nguyên tố.”
“Ta không muốn phát điên cùng ông.” Hydeine hừ lạnh, “Ta tìm ông chỉ có một mục đích.” Hắn vươn tay giống như Vincent, lạnh lùng nói, “Giao ra nguyên tố tinh.”
Hai tay duỗi giữa không trung, bàn tay hướng về phía trước, giống như mời chào tựa như đòi hỏi. Nhưng ánh mắt hai người nhìn mặt đối phương, vừa khiêu khích vừa bức bách.
Dilin từng gặp qua cao thủ kiếm thuật tỷ thí, khi cậu còn nhỏ, phụ thân thường xuyên mang cậu đi nhìn kỵ sĩ tỷ thí. Khi đó có cảm giác nhiệt huyết sôi trào, hận không thể gia nhập vào, chưa từng giống như bây giờ, bị ép tới không thở nổi.
Hydeine không quay đầu lại, nhưng vẫn chú ý tới sắc mặt của cậu, nói: “Ngươi đi về trước.”
Ma pháp sư khác với kỵ sĩ. Kỵ sĩ dựa vào sức mạnh thân thể để thắng trận, còn ma pháp sư dựa vào tinh thần lực. So đấu kiểu này còn hung hiểm hơn so đấu thân thể.
Vincent đột nhiên nở nụ cười, “Hydeine, ngươi thật sự khiêu chiến với ta?”
Hydeine nói: “Ta không cảm thấy cần phải đùa giỡn với ông.”
“Vậy được rồi.” Vincent nói xong, thân ảnh biến mất tại chỗ, lại rất nhanh xuất hiện tại cửa nhà, “Chúng ta so một trận đi. Để đệ tử của ngươi làm trọng tài.”
Hydeine nhíu mày, “Ta nói rồi, đến giờ đi ngủ của hắn.”
“Ngày mai ta cho hắn cả ngày ngủ bù, nếu còn chưa đủ, ta có thể cho hắn cả một năm.” Thanh âm Vincent vang lên ngoài cửa.
Hydeine nói: “Chuyện này không thuộc ông quản.”
“Đánh thắng ta hẵng nói.” Vincent kiêu ngạo nói.
Dilin một phen hoảng hốt. Người miệng mồm không ai bì nổi cậu từng gặp chỉ có Hydeine, không nghĩ tới nhanh như vậy nhân vật chính đã đổi người. Thấy Hydeine chuẩn bị ra ngoài, cậu vươn tay muốn giữ hắn, nhưng khoảnh khắc ngón tay chạm vào mu bàn tay hắn, lại rụt trở về, “Anh có nắm chắc không?”
Hydeine nghiêng đầu liếc cậu một cái, “Nếu ta thua, ngươi làm học sinh của ông ta được không?”
Dilin ngẩn người, kiên định nói: “Anh sẽ không thua.”
Khóe miệng Hydeine khẽ cong lên, hòa tan khóe mắt cao ngạo.
Tim Dilin hung hăng nện một nhịp, mãi đến khi hắn rời đi vẫn không lấy lại tinh thần. Nếu cậu đoán không sai, cảm giác sát na vừa rồi tựa hồ hẳn phải xưng là – rung động.
Ma pháp sư đến trình độ như Hydeine và Vincent, rất khó để người thường có thể phân cao thấp. Không chỉ Dilin, cho dù ngay cả Chaifuang cũng vậy.
Cho nên cậu vừa tới cửa, liền phát hiện mình căn bản không có cách nào thấy rõ chiến trường.
Phong, hỏa, thủy…
Ba loại ma pháp giống như phát điên tàn sát bừa bãi.
Bất quá bọn họ vẫn khống chế được đúng mực, không quấy nhiễu đến trấn nhỏ.
Dilin chỉ đứng tại cửa vài giây đồng hồ, đã bị gió xô mạnh vào tay vịn cầu thang.
Cửa rầm một tiếng đột nhiên đóng lại.
Cửa sổ đung đưa dữ dội.
Cậu chống tay đứng lên, đi đến giữ cửa sổ.
Ánh lửa tựa xà, tiếng nước như sấm.
Thân ảnh Hydeine và Vincent đã hoàn toàn biến mất trong nước lửa.
Dilin nắm chặt tay, trong lòng bàn tay dần dần có mồ hôi toát ra. Trên lưng cũng có, nhớp nháp đến khó chịu. Nhưng hiện tại cậu hoàn toàn không có cảm giác, tất cả tinh lực và sức chú ý của cậu đều tập trung bên ngoài.
Không biết qua bao lâu, gió thổi dần dần yếu đi.
Vincent cười to: “Đây là ma pháp ta mới phát minh, tên phong quyển thủy long. Ngươi thử xem!”
Dilin nhìn giữa không trung, một vòng tròn nước thật lớn xoay tròn bay lên, ngay sau đó, bên ngoài vòng tròn nước lại xuất hiện thêm một vòng tròn nước nữa, càng lúc càng nhiều, cuối cùng, toàn bộ cửa sổ đều bị các loại vòng nước xoay tròn che kín mít.
Thân ảnh Hydeine chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy trong nước.
Vincent nói: “Ngươi vẫn không thừa nhận có phong nguyên tố tồn tại? Ngươi thật sự cho rằng tràng ma pháp này từ đầu đến cuối chỉ có thủy nguyên tố?”
Thanh âm Hydeine mang theo giọng mũi nồng đậm từ trong xoáy nước lộ ra, chê cười nói: “Ông đã cảm giác được chưa? Hay chỉ nghĩ rằng có?”
Vincent không đáp, nhưng Dilin cảm thấy gió bên ngoài rõ ràng càng thêm mãnh liệt.
Cửa sổ khẽ phát ra âm thanh vỡ nát giòn tan.
Dilin nhìn phiến cửa sổ thủy tinh từ từ nứt gãy, sau đó vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Gió như phát điên vọt vào phòng ở.
Dilin bị bức đến góc tường, mắt bị gió thổi hoàn toàn không mở ra được. Thủy nguyên tố trong đầu bay loạn xạ, nhưng lại tựa hồ không chỉ có thủy nguyên tố. Một nguyên tố mới nhỏ vụn như bột phấn từng xuất hiện trong trận đấu với St Sorvi, bay quanh một vòng tâm. Tuy rằng rất nhỏ, rất nhạt, rất nhanh, bất quá lần này Dilin chân chân thiết thiết cảm nhận được. Cậu thậm chí có thể cảm thấy loại nguyên tố này từng bước từng bước đến gần mình.
Theo bản năng, cậu dùng tinh thần lực bức chúng giải khai.
“A?”
Thanh âm Vincent xuất hiện bên tai.
Rất nhanh lưng cậu bị xiết chặt, ngẩng đầu lên, đã ở bên người Hydeine.
Ngọn lửa đỏ kết thành kết giới hình trụ, cố gắng chống cự xoáy nước xâm nhập, nhưng Dilin nhìn ra, tình hình của Hydeine cũng không tốt.
“Hai người cùng lên? Thú vị.” Thanh âm Vincent ở mặt đối diện, Dilin tuy nhìn không tới, nhưng kết giới lửa đã từ từ đảo lại về phía cậu.
Dilin nhớ ra vừa rồi mình bức lui nguyên tố mới, tựa hồ sức gió cũng giảm đi, vội vàng nhắm mắt lại, muốn thực hiện lại lần nữa. Thế nhưng hỏa nguyên tố của Hydeine quá cường đại, hoàn toàn ngăn cách cảm ứng của cậu với thủy nguyên tố và nguyên tố mới. Cậu nghĩ nghĩ, cắn răng nói: “Đạo sư, để tôi đi ra ngoài.”
Hydeine không nói chuyện, chỉ dùng khóe mắt trừng cậu một cái.
Dilin nói: “Tôi vừa cảm giác thấy nguyên tố mới, tuy còn không biết là cái gì…” Cậu nhìn Hydeine đột nhiên trừng to mắt, câu kế tiếp bắt đầu đắn đo thốt ra, “Tôi nghĩ có thể có ích cho chiến đấu.”
“Nguyên tố mới?” Vincent vừa rồi không nói chuyện, nhưng lỗ tai lại dựng thẳng dài ngoằng, “Vừa rồi ngươi thật sự cảm ứng được nguyên tố mới?!”
Xoáy nước áp bức chợt triệt hồi.
Một tay Hydeine ôm Dilin, cũng triệt hồi kết giới lửa.
Vincent đứng đối diện, vẻ mặt không thể tin nhìn Dilin, “Lặp lại lần nữa lời ngươi vừa nói!”
Dilin nhìn về phía Hydeine ướm hỏi.
Hydeine cau mày, chậm rãi gật đầu.
“Đây là lần thứ hai tôi cảm ứng được loại nguyên tố này, lần đầu tiên là trong trận đấu với St Sorvi.” Dilin nói ra sự thật. Như thế có thể tăng độ tin cậy của mình.
“Trận đấu? Trận đấu gì?” Vincent không chịu bỏ qua bất cứ chi tiết nào.
“Công thành chiến với St Sorvi.” Dilin giới thiệu tóm tắt bối cảnh trận đấu.
Vincent nói: “Dưới tình huống nào ngươi cảm nhận được?”
“Thời điểm sử dụng thủy hệ ma pháp. Khi đó tinh thần lực của tôi cơ hồ không còn cảm thấy thủy nguyên tố, loại nguyên tố mới này đột nhiên xuất hiện. Đáng tiếc tôi rất nhanh đã ngất đi, cho nên tưởng chỉ là ảo giác.”
“Còn lần này?”
“Lần này rõ ràng hơn nhiều.” Dilin nghiêng đầu, tựa hồ suy nghĩ từ ngữ để miêu tả, “Nhưng cũng không phải đặc biệt rõ ràng, tóm lại, tôi có thể cảm ứng được nó.”
Vincent nhìn Hydeine, chậm rãi nói: “Ta tin tưởng hắn.”
Bởi vì ông ta vừa mới nhìn thấy rõ ràng, gió của mình bị một lực lượng vô hình đẩy ra, nhưng thủy nguyên tố vẫn dừng tại chỗ, không có di động. Chuyện này chứng tỏ, dưới tình huống thủy nguyên tố chuyển động, Dilin đích thật đã khống chế gió.
Hydeine phát hiện ánh mắt tham lam của ông ta nhìn Dilin, cảnh cáo nói: “Hắn là đệ tử của ta.”
“Ta biết.” Vincent dừng một chút, mỉm cười, “Ngươi bán không?”