Thành Tỷ Phú Nhờ Thua Lỗ Game

Chương 82: Kịch bản xuất xưởng


Đọc truyện Thành Tỷ Phú Nhờ Thua Lỗ Game – Chương 82: Kịch bản xuất xưởng

Dịch: Phong Thanh

***

Ngày 8 tháng 2, thứ hai.

Sắp đến cuối năm, Bùi Khiêm cảm giác được khắp nơi đều tràn ngập bầu không khí “Nghỉ Tết“.

Đối với Tết năm 2010, Bùi Khiêm không có nhiều ký ức, thậm chí ngay cả giao thừa năm này có tiết mục gì cũng đã quên.

Mà thế giới này có một vài biến hóa, năm mới đến cũng sẽ có khác biệt.

Đương nhiên, dù khác như thế nào đi nữa nhau cũng không quá phô trương.

Bên trường học, sau khi kỳ thi kết thúc, đám sinh viên đã dồn dập về nhà, hơn nữa đã là mùa đông, cây cối rụng lá trơ trọi, đi trong khuôn viên trường học luôn có cảm giác tịch liêu.

Bùi Khiêm đi tới công ty, ngồi ở văn phòng.

Hắn nhận tách trà từ trợ lý Tân, cảm thán lại là một ngày nhàm chán.

Triệu hồi hệ thống.

[Hệ thống chuyển đổi tài phú]

[Kí chủ: Bùi Khiêm]

[Tỷ lệ chuyển hoá lợi nhuận 100:1, tỷ lệ chuyển hóa thua lỗ 1:1 ]

[Vốn hệ thống: 1,78 triệu (↑780 nghìn) ]

[Tài sản cá nhân: 21647.8 ]

“Hô…”

Bùi Khiêm thổi nước trà cho bớt nóng, nội tâm không hề dao động.

Trong dự liệu!

Vẻn vẹn một tuần qua, vốn hệ thống từ 1 triệu đã biến thành 1,78 triệu.

Sau khi (Pháo đài trên biển) đổi máy chủ và băng thông, số lượng người chơi tăng vọt lần thứ hai, trò chơi trường kỳ chiếm giữ vị trí chính thức tại các danh sách của cửa hàng game, nguồn thu vào đang không ngừng tăng lên.


Tiền tiêu nhanh, nhưng kiếm được cũng nhanh!

Cho dù các khoản tiền thuê nhà, tiền lương vẫn chi ra, nhưng nguồn thu của công ty đang không ngừng tăng trưởng.

May mà lần kết toán trước, Bùi Khiêm kiểm tra quẹt thẻ cực kỳ chuẩn, nếu không muốn thua lỗ đúng là không phải chuyện dễ dàng.

Lần này Bùi Khiêm cân nhắc ba phương hướng cùng lúc, các khoản phải chi cũng rất nhiều.

Bên phía Hoàng Tư Bác, hứa hẹn 1 triệu.

Phía Mã Dương muốn mở một cửa hàng, dựa theo ý nghĩ của Bùi Khiêm phải phô trương lãng phí, trước tiên đầu tư khoảng 2 triệu.

Hạng mục khai phá (Người chế tác game), Bùi Khiêm dự định đưa vào khoảng trên 2 triệu vốn, không có hạn mức.

Nếu như tiền không tiêu hết, còn có thể bỏ thêm!

Mà các khoản chi tiêu hàng ngày, bao gồm tiền thuê văn phòng, lương nhân viên, mỗi tháng khoảng 1 triệu.

Cứ tính toán như thế đến, đúng là không phải con số nhỏ, hiện nay vốn hệ thống là không đủ.

Nhưng vấn đề là, chu kỳ lần này tận ba tháng.

Dựa vào tốc độ kiếm tiền của ( Quỷ Tướng) và (Pháo đài trên biển), một tháng có thể kiếm lời 3-4 triệu vẫn được!

Bùi Khiêm muốn lần kết toán này khống chế vốn hệ thống dưới 1 triệu, lần thứ hai bị thua lỗ, đúng là có chút khó khăn.

Bùi Khiêm tính đi tính lại, cảm thấy hơi đau “bi”.

Hắn cũng nghĩ đến, nếu như dùng phần lợi nhuận để chuyển hóa sẽ khá hơn sao?

Nhưng chỉ tính một chút liền biết, không có cách nào cả.

Hai trò chơi đúng là rất có thể kiếm tiền, ba tháng thu được đã sắp đạt 10 triệu, không thành vấn đề.

Nếu như dựa theo tỉ lệ chuyển hóa 100:1, có thể chuyển hóa thu được 100 ngàn, khá ổn.

Nhưng vấn đề là, chi tiêu thì sao? Chẳng lẽ lại để Bùi Khiêm thành thần giữ của?

Cho dù Bùi Khiêm không hề làm gì, mỗi tháng cũng phải chi cả triệu cho hoạt động công ty, sau ba tháng nhiều nhất cũng chỉ thu lợi khoảng 5-6 triệu, sau khi chuyển hóa sẽ thành 50-60 ngàn.

Chút tiền này, chỉ cần thua lỗ một chút chả phải có được sao?


Thêm nữa, nếu như lấy lợi nhuận làm mục tiêu, vậy Bùi Khiêm còn cam lòng lấy vốn hệ thống để thanh toán các khoản chi sao? Mức sinh hoạt và hoàn cảnh làm việc chắc chắn sẽ thẳng tắp đi xuống!

Chỉ cần nhìn một chút là biết, so sánh giữa việc chuyển đổi lợi nhuận và chuyển đổi thua lỗ, căn bản không phải một chuyện khó, Bùi Khiêm không hề ngốc!

Vì vậy, thua lỗ mới là con đường đúng đắn!

Lần này Bùi Khiêm định vị mục tiêu nhỏ cho bản thân:

Vốn hệ thống 1 triệu, thua lỗ hết 700 ngàn, không khó lắm chứ?

Ba tầng bảo hiểm là đây!

Hắn đang nghĩ thì bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

“Mời vào.”

Lữ Minh Lượng đẩy cửa vào, cầm trên tay một tập in bản thảo thiết kế.

“Bùi tổng, bản thảo ban đầu của (Người chế tác game) đã khá ổn, ngài xem qua ạ.”

Bùi Khiêm sững sờ: “Nhanh vậy sao? Có phải tối qua cậu tăng ca hơn 9 giờ?”

Lữ Minh Lượng vội vàng xua tay: “Không có không có, chỉ là tôi cảm thấy gần đây ý tưởng dạt dào, hiệu suất rất cao, tuyệt đối không có vượt qua thời gian tăng ca ngài quy định!”

Đối với việc nhân viên tăng ca quá mức, Bùi Khiêm chính là nghiêm phòng tử thủ.

Nhận bản thảo bằng giấy, Bùi Khiêm nghiêm túc kiểm tra, thỉnh thoảng hỏi Lữ Minh Lượng: “Chỗ này, cậu nghĩ thế nào?”

Nếu có chỗ không hiểu, sẽ lập tức hỏi.

Mà Lữ Minh Lượng nơm nớp lo sợ giải đáp, nói ra dòng suy nghĩ từ đầu đến đuôi của mình, không chút giấu giếm.

Bùi tổng không hiểu sao?

Bùi tổng làm sao có khả năng không hiểu!

Lữ Minh Lượng rất rõ, đây là Bùi tổng thử thách!

Cậu không khỏi hồi tưởng lại lúc Hoàng Tư Bác trước kia.


Còn nhớ bản thảo thiết kế đầu tiên của (Pháo đài trên biển), Hoàng Tư Bác trực tiếp gửi cho Bùi tổng, Bùi tổng nhanh chóng xem lướt một hồi đã quyết định.

Mà hiện tại, Bùi tổng hầu như là chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng hỏi.

Điều này thể hiện cái gì?

Nói rõ bản thảo của anh Hoàng rất hoàn mỹ, Bùi tổng rất yên tâm!

Mà bản thảo của cậu còn kém xa, Bùi tổng lo lắng cậu không khống chế được, vì vậy giúp cậu xem bản thảo rất cặn kẽ chi tiết, còn không ngừng hỏi han!

Nghĩ tới đây, Lữ Minh Lượng đột nhiên cảm thấy hơi xấu hổ.

Đều do cậu quá vô dụng, còn phải nhọc lòng Bùi tổng chỉ dạy!

Ai, xem ra sau này nhất định phải càng cố gắng!

Sau khi xem bản thảo từ đầu tới đuôi, cũng đưa ra nhiều vấn đề, Bùi Khiêm đã an tâm một chút.

Một mặt, hắn xem cách trình bày bản thảo thiết kế loại này quá đau đầu, nhất định phải để Lữ Minh Lượng giải thích hắn mới có thể xem hiểu.

Mặt khác, hắn nhất định phải bảo đảm, bản thảo thiết kế này phải hoàn mỹ hơn suy nghĩ của chính mình, tuyệt đối không thể đi chệch!

(Pháo đài trên biển) chính là một bài học đẫm máu, vì xem không hiểu bản thảo thiết kế, thêm vào rất nhiều chi tiết nhỏ cho nên mới tạo sự sai lệch giữa trò chơi và ý nghĩ của chính mình.

Lần này tuyệt đối sẽ không!

Dựa theo ý tưởng trước đó, giả thiết chi tiết của (Người chế tác game), tất cả đều hoàn thiện.

Khung cảnh trò chơi phát sinh chính là bên trong công ty game.

Có một bàn làm việc đặt máy vi tính, áp phích tuyên truyền trò chơi, garage kit, cây xanh: vật phẩm game, cũng có thật nhiều nhân viên làm trò chơi trong bối cảnh game.

Mà player lấy thị giác ngôi thứ nhất, đại diện cho trò chơi đã được duyệt xuất phát, đi tới điểm cuối của game online.

Mỗi một điểm then chốt, đều là một gian phòng.

Ví dụ, player muốn chọn thể loại trò chơi.

Ở trong căn phòng này, sẽ có thật nhiều cánh cửa, trên mỗi một cánh cửa đều đánh dấu một thể loại trò chơi, cùng với áp phích tương thích.

Player muốn tuyển thể loại trò chơi nào, sẽ tiến vào từ cánh cửa đó, điều này đại biểu player chọn lựa tương ứng thể loại trò chơi.

Xuyên qua hành lang, đi tới một phòng kế tiếp.

Bên trong căn phòng này vẫn có rất nhiều cánh cửa, mỗi một cánh cửa đều đại diện cho những chi tiết nhỏ khác nhau của trò chơi.

Tương tự như game thẻ bài mobile:


Có thể chia thành các hình thức thu phí khác nhau “Thu phí cao”, “Thu phí thấp”;

Có thể lựa chọn các hình thức tuyên truyền khâu nhau “Video người nổi tiếng”, “Mua lượt đẩy”, “Mua trang web quảng cáo”;

Có thể chọn các loại đề tài “2D”, “Tam quốc”, “Thần thoại”, “Tự sáng tác”;

Có thể phân chia tỉ mỉ các phong cách Mỹ thuật “Thẻ bài 2D”, “Nhân vật bản tả thực”, “Toàn bộ 3D”;

Có thể chọn các phương thức chiến đấu như “Điều khiển tay”, “Tự động chiến đấu”…

Nói chung, mỗi căn phòng đều đại diện cho một lần lựa chọn của người chơi!

Khung cảnh bố trí bên trong căn phòng lại quay chung quanh những lựa chọn này.

Ví dụ, khi ngươi chơi lựa chọn đề tài “2D”, “Tam quốc”, “Thần thoại”, “Tự sáng tác”, cửa tương ứng với căn phòng kế tiếp, sẽ dùng hình tượng tương đối thể hiện những đề tài này.

“2D” là một đống nhân vật đáng yêu;

“Tam quốc” là nhân vật tam quốc truyền thống;

“Tự sáng tác” là một vài hình tượng đặc trưng.

Lấy những thứ trực quan này để trước mặt ngươi chơi, player muốn chọn cái nào sẽ đi vào cửa tương ứng là được.

Sau một loạt lựa chọn, player đi tới căn phòng cuối cùng.

Ở đây, hắn sẽ thấy cảnh tương sau khi trò chơi phát hành.

Có lẽ sẽ nhìn thấy ánh đèn flash của vô số phóng viên nhiệt tình, game thủ cuồng nhiệt và những người ái mộ;

Có lẽ sẽ nhìn thấy vắng ngắt, văn phòng đóng cửa giải tán;

Có lẽ sẽ nhìn thấy biển quảng cáo lớn tại trung tâm náo nhiệt, dựa theo trò chơi dựng lên một đoạn video quảng cáo chủ đề;

Có lẽ sẽ nhìn thấy một cửa hàng Audio&Video hẻo lánh nào đó, bên trong là đĩa video trò chơi không người hỏi thăm…

Nói chung, đây chính là toàn bộ nội dung trò chơi.

Player lựa chọn con đường khác nhau để chế tác trò chơi của mình, cuối cùng nhìn thấy thành quả.

Toàn bộ hành trình không có bất kỳ thao tác, cũng không có bất kỳ tương tác, giống như chỉ cùng xem!

Đúng là quá nhàm chán!

Mà điều khiến người ta phát điên còn ở phía sau.

Sẽ có một lời tự thuật theo người chơi trước và sau, chế giễu họ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.