Đọc truyện Thành Tỷ Phú Nhờ Thua Lỗ Game – Chương 63: Vậy mà có chế độ cốt truyện?
Dịch: Phong Thanh
Vậy thì Lâm Vãn nói có thể tranh thủ gửi cho mình một khẩu hỏa kỳ lân là rất ưu đãi?
Dù sao khẩu hỏa kỳ lân có giá thị trường 888 tệ mà…
Nhưng Trần Sa nhanh chóng lắc đầu, xua tan ý nghĩ này buồn cười trong đầu.
Gì mà hỏa kỳ lân 888 tệ, đây chẳng qua chỉ là một đống số liệu trong game mà thôi, làm sao sẽ có người tiêu tiền mua!
Không ai nạp tiền mua, vậy thì khẩu hỏa kỳ lân này chẳng phải không đáng giá một đồng sao?
Đúng, chỉ cần mọi người đều không mua hỏa kỳ lân, đây không phải là một game rất công bằng sao…
Trần Sa thật sự đoán không ra trò chơi này như thế nào, hắn từng thấy qua (Kế hoạch chống khủng bố) không có bất kỳ vật phẩm phải mua trong game, cũng chỉ bán lượng tiêu thụ game, cũng đã gặp (Vết đạn) tuy miễn phí nhưng bên trong bố trí các cầu thang, từng bậc điều chỉnh việc nạp tiền mua vật phẩm trong game.
Chỉ chưa từng thấy game nào giống như (Pháo đài trên biển).
Lòng hiếu kỳ điều khiển Trần Sa rời khỏi cửa hàng game, tiếp tục kiểm tra những chế độ khác của trò chơi.
“Chế độ đối chiến có rất nhiều cách chơi mới, chế độ u linh, chế độ sinh hóa? Trước giờ chưa từng nghe qua.”
“Má ơi, sao còn có cả chế độ cốt truyện?”
Khi nhìn thấy chế độ u linh, chế độ sinh hóa, Trần Sa có chút ngạc nhiên nhưng không quá giật mình.
Dù sao cũng là game bắn súng đối chiến FPS, làm ra một ít cách chơi mới cũng không có gì lạ.
Nhưng khi nhìn thấy chế độ cột truyện, Trần Sa bị chấn kinh rồi.
Bởi vì cho dù là (Kế hoạch chống khủng bố) hay công ty trong nước sản xuất game FPS, đều không có chế độ cốt truyện!
Trong game bắn súng làm chế độ cốt truyện là một chuyện rất mất công sức nhưng không có kết quả tốt, công ty game trong nước hầu như đều không động đến!
Một ít sản phẩm nổi tiếng của nước ngoài đúng là có nội dung cốt truyện, nhưng thường thì cốt truyện rất hoành tráng, game bắn súng FPS bình thường không theo kịp!
Công ty Thiên Hỏa chăm chút cho game ( vết đạn) lâu như vậy, khắp mọi mặt đều gắng đạt tới đến mức tốt nhất nhưng cũng không có thêm vào chế độ cốt truyện.
Bởi vì Chu Mộ Nham cảm thấy, một không cần thiết, hai không tự tin!
Ngay cả ( vết đạn) của công ty Thiên Hỏa cũng không dám làm chế độ cốt truyện, vậy mà game không có danh tiếng gì như (Pháo đãi trên biển) cũng dám thêm vào?
Điều này khiến khiến Trần Sa hứng thú!
Cậu ta không có tắt game ngay lập tức như dự đoán của mình mà quyết định tùy tiện nhìn thử chế độ cốt truyện.
Đồng thời cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần gặp phải một đống rác.
…
…
Tiến vào nội dung vở kịch hình thức.
Màn hình đen.
Thời gian màn hình đen hơi lâu.
Trần Sa suýt chút nữa cho rằng trò chơi có bug, nhưng chỉ trong chốc lát, trong tai nghe truyền đến âm thanh.
“Đã chết rồi?”
“Không biết, khả năng còn sót lại một hơi thở. Có điều, nếu đã bị cảm nhiễm virus G chỉ có một con đường chết.”
“Vậy vứt chỗ này đi.”
Giọng nói là tiếng Anh, cũng may màn hình đen có phụ đề.
Bên trong màn hình đen kịt, màn hình giống như bị chấn động, thể hiện cho nhân vật chính đang nửa hôn mê bị ném đi.
Sau đó, tiếng bước chân càng đi càng xa.
Màn hình vẫn cứ đen kịt, nhưng phảng phất lộ ra một chút ánh sáng mờ mịt, lại như lúc ban ngày người bình thường nhắm mắt thu được tầm nhìn như thế —— tia sáng xuyên thấu qua mí mắt, cặp mắt nhận biết được.
Trong tai nghe, Trần Sa nghe thấy rất nhiều âm thanh.
Có tiếng thở dốc ồ ồ và tiếng rên rỉ nhỏ, quá nửa đến từ nhân vật chính;
Có? O? O? âm thanh, không biết là thứ đồ gì đang bò trên sàn hoặc tập tễnh đi lại.
Trong yết hầu vang lên tiếng động mơ hồ, lại như kéo một cái ống bể thủng trăm ngàn lỗ —— đó là tiếng gầm nhẹ tiêu chuẩn của Zombie, chỉ có điều cách một khoảng thời gian rất dài mới truyền từ phía xa đến một tiếng.
Rất nhanh, trên màn ảnh xuất hiện hai đường vòng cung, bên trong đường vòng cung xuất hiện tầm nhìn mờ nhạt —— đây là mô phỏng hiệu ứng nhân vật chính đang nỗ lực mở hai mắt ra.
Sau mấy lần nháy mắt, tầm nhìn của nhân vật chính khôi phục bình thường, Trần Sa cũng nhìn thấy rõ hình ảnh trong trò chơi.
Đầu tiên, đập vào mắt chính là một cái tay.
Một cánh tay trắng xám, nổi gân xanh của người chết!
Nhân vật chính cùng Trần Sa đều sợ hết hồn.
Nhân vật chính giẫy giụa muốn bò lên, nhưng lập tức nhìn thấy cảnh tượng càng đáng sợ hơn nữa, hắn nằm tại nơi nào đó cũng không phải cái gì chiếc giường êm mà là một núi thi thể xếp thành!
Những thi thể này có trạng thái chết khác nhau, có cái toàn máu thịt be bét, vô cùng thê thảm, đủ khiến người thấy cũng phải phun cơm ra hết.
Mà có cái lại đối lập hoàn toàn, thậm chí không nhìn thấy ngoại thương rõ ràng, chỉ thấy da dẻ trắng xám, nổi gân xanh.
Còn có thi thể đã bắt đầu mục nát, hình như đã mọc ra phần huyết nhục kỳ dị, phát sinh biến dị rất đáng sợ!
Lượng lớn máu tươi đã khô cạn, đọng lại, những thi thể này giống như đã quấn quít lấy nhau, rất khó có thể tách ra.
Mà nhân vật chính lúc này muốn biến thành một trong những cái xác bên trong đó!
Nhân vật chính ở rìa đống xác, hiển nhiên mấy người đem hắn tới nơi này cũng cũng không muốn thâm nhập vào đây, vì vậy chỉ tuỳ tiện ném hắn.
Sau một trận trời đất quay cuồng, nhân vật chính từ đống xác lăn xuống đến mặt đất, sau khi thở dốc một trận coi như khôi phục chút thể lực, cuối cùng miễn cưỡng đứng dậy.
Lúc này, Trần Sa phát hiện mình thu được quyền khống chế đối với nhân vật, đồng thời, cũng thu được tầm mắt di động và tự do đi lại.
Trên màn ảnh xuất hiện một tin nhắc nhở đơn giản, di động chuột có thể quan sát bốn phía, mà sử dụng 4 phím AWSD có thể di chuyển trước sau trái phải.
Những thứ này đều là thao tác cơ bản của game bắn súng FPS, nhưng cân nhắc đến việc có người là lần đầu tiên chơi loại trò chơi này, (Pháo đài trên biển) nghiêm túc làm hướng dẫn, điều này hoàn toàn theo tiêu chuẩn của các tác phẩm nổi tiếng của nước ngoài.
Dưới thị giác ngôi thứ nhất, Trần Sa đã hoàn toàn hoà mình vào trong game nhân vật.
Xung quanh, tia sáng rất mờ, nhưng vẫn mơ hồ có thể phân biệt ra được nhân vật chính lúc này nằm ở một nơi có phong cách kiến trúc tương tự căn cứ quân sự.
Nơi này nguyên bản có mấy cái ghế, một cái bàn hội nghị, mấy máy vi tính trong căn cứ quân sự nhưng đã hư hỏng toàn bộ, bị ném đại sang một bên, bên trên cũng chồng không ít thi thể.
Mà khi nhìn về phía đống xác to lớn nhất, Trần Sa cũng không cách nào xác định do mình có phải mình hoa mắt không, cậu phảng phất nhìn thấy bên trong đống xác hình như duỗi ra một cánh tay, giống như giẫy giụa nhúc nhích một chút…
Cảnh tượng này khiến Trần Sa hơi sợ hãi, hắn bắt đầu tìm kiếm lối ra: EXIT.
Nơi này có ba cánh cửa, phía trên tất cả đều sáng đèn màu xanh lục, trong đó có một cái còn viết chữ “EXIT”. Trong phòng, ánh sáng của đèn vẫn chưa sáng lên, nhân vật chính có thể mơ hồ nhìn thấy cảnh tượng xung quanh hoàn toàn nhờ vào những lối ra này: trên tấm biển EXIT có đèn phát ra tia sáng.
Trần Sa thao túng nhân vật chính hướng về cánh cửa gần nhất kia.
Nhân vật chính đi cũng không nhanh, hơn nữa thỉnh thoảng tầm nhìn sẽ có chút mơ hồ, tay phải đong đưa theo bước chân, tay trái đặt dưới bụng, hiển nhiên thân thể có chút không khỏe.
Đi tới cánh cửa thứ nhất, dùng sức đẩy một cái, không mở ra, hình như bị khoá lại hoặc bị chặn.
Lại đi tới cánh cửa thứ hai, cánh cửa này có gác cổng, cần thẻ vào cửa đặc thù mới có thể mở ra.
Trần Sa sau khi thao túng nhân vật chính kéo lê bước chân lần thứ hai tới gần đống xác, đi về cánh cửa thứ ba xa nhất.
Xa xa nhìn lại, cánh cửa này hình như khép hờ, có thể thông qua.
Hoàn cảnh chung quanh dường như trở nên rất vắng lặng, chỉ còn lại tiếng thở dốc cùng tiếng bước chân nhân vật chính.
Nhưng vào lúc này, một con Zombie từ bên trong đống xác đột nhiên nhảy bổ ra, ôm chặt lấy đùi phải nhân vật chính, há mồm cắn!
Nhân vật chính kêu thảm một tiếng, màn hình xung quanh cũng nổi lên một vòng đỏ như màu máu, điều này có nghĩa nhân vật chính đang gặp công kích!