Đọc truyện Thành Tỷ Phú Nhờ Thua Lỗ Game – Chương 4: Xa lộ sa mạc cô độc
Dịch: Cá Mòi
Biên: Cún
Hiện tại, hoàn cảnh ngành công nghiệp game cơ bản gần giống với tình hình năm 2009 ở kiếp trước của Bùi Khiêm.
Ví dụ, hiện nay game online hot nhất đã từ WOW (World of Warcraft) biến thành “Thế giới huyễn tưởng”, CS chuyển thành “Kế hoạch chống khủng bố”, DOTA biến thành “Thần Khải”, tuy hình thức thì không giống nhưng cách chơi lại không khác nhau nhiều.
Game di động đã được cải thiện đáng kể, điều này có thể là do phần cứng phát triển nhanh hơn kiếp trước.
Ví dụ, ở kiếp trước các game mobile thẻ bài được hưởng lợi từ trào lưu phổ cập điện thoại thông minh, mãi đến năm 2012 mới xuất hiện. Nhưng ở thế giới song song này, điện thoại thông minh đã xuất hiện sớm hơn, vì vậy nên năm 2008 đã có các trò chơi tương tự. Hiện nay chúng đã vô cùng chín mùi.
“Nếu tình hình đã rõ ràng vậy rồi.”
“Mình chỉ cần chi tiền mua khuôn mẫu và bản vẽ mỹ thuật ở trạm tài nguyên, tiêu hết sạch 50.000 tệ. Sau đó mình làm ra một trò chơi không ai muốn chơi, không bán được, cứ như vậy trong hai tuần liền hao tổn toàn bộ.”
“Hoàn hảo!”
Sau khi quyết định, Bùi Khiêm bắt đầu chọn khuôn mẫu mà mình muốn ở trạm tài nguyên.
“Mẫu mô phỏng lái xe cơ bản, 20.000, tặng kèm một bộ bản đồ bên trong và ngoài xe.”
“Khuôn mẫu cảnh đường cao tốc giữa sa mạc, 15.000 tệ, nếu cần thêm động thái thay đổi cảnh vật, cần thêm 8.000, tổng là 23.000.”
“Hơi đắt, nhưng không sao, mình chính là muốn đắt!”
“Vẫn còn một tí tiền chưa tiêu hết.”
“Radio âm nhạc, 30 trong số 100 ca khúc tự do, được hệ thống phát ngẫu nhiên trong kho bài hát, 6.000.”
“Còn lại 1000, ừ… mua chức năng bảng xếp hạng đi, những thứ khác mình không mua nổi.”
Sau khi thoáng cân nhắc, Bùi Khiêm điên cuồng đặt hàng trên trạm tài nguyên, nhanh chóng tiêu sạch 50.000 tệ.
Nói thật thì những tài nguyên này không đắt.
Ví dụ như mẫu mô phỏng lái xe cơ bản này đặt trong chương trình biên tập trò chơi là có thể điều khiển các chức năng cơ bản của trò chơi mô phỏng lái xe.
Đạp ga, phanh, chuyển hướng, va chạm,….
Bản thân cảnh đường cao tốc sa mạc hỗ trợ tự do điều chỉnh độ dài của hành trình trong trình biên tập. Cảnh sa mạc sẽ ngẫu nhiên thay đổi.
Sau khi thêm chức năng mô phỏng thay đổi hoàn cảnh xung quanh, game sẽ có những thay đổi như mặt trời mọc, mặt trời lặn, bão cát và hoàng hôn.
Bởi vì khuôn mẫu chung, nhiều người chế tác trò chơi độc lập cũng sẽ mua về dùng, nên 100% sẽ đụng hàng.
Số ít nhà sản xuất sẽ làm riêng tài nguyên mỹ thuật để tránh đụng hàng, đương nhiên sẽ tăng vốn đầu tư.
Nhưng Bùi Khiêm không quan tâm đến điều đó.
Đụng hàng? Cứ đụng thôi! Dù sao mình cũng muốn thua lỗ, người chơi không thèm chơi trò này vì đụng hàng thì mình cầu mà không được ấy chứ.
Bùi Khiêm bắt đầu làm game.
Tuy hắn muốn thua lỗ, nhưng ít nhất trò chơi này cũng phải thông qua xét duyệt của ESRO và được ra mắt thành công đã.
Nếu đây là một sản phẩm bán thành phẩm thiếu hụt các chức năng nghiêm trọng thì không thể nào qua được xét duyệt của ESRO. Hệ thống cũng sẽ phán định Bùi Khiêm làm trái quy tắc.
Vì lẽ đó, cho dù trò chơi này hố sâu đến mức nào, các chức năng cơ bản vẫn cần phải hoàn thành.
Hắn kéo mẫu cơ sở và mấu cảnh tượng vào trình biên tập.
Sau đó là đại cương của trò chơi. Sau khi người chơi vào trò chơi, họ có thể lái xe rong ruổi trên đường quốc lộ giữa sa mạc.
Tuy nhiên các tài nguyên mua được không thể bị lãng phí.
Bùi Khiêm cho thêm chức năng radio để người chơi có thể bật radio và nghe các bài hát ngẫu nhiên trong khi lái xe.
Các bài hát bao gồm một số bài hát bình thường và một số bài truyền thống kinh điển. Vì không thể dùng số tiền nhỏ này mua được những ca khúc đang hot.
Tiếp theo chính là một vấn đề then chốt.
Cốt lõi cách chơi của game này là gì?
Bản thân Bùi Khiêm cũng không biết.
Đua xe à?
Thôi đi, không tiền thì làm sao mà làm được.
Chỉ mua một cái khuôn cơ bản.
Chỉ mua được kết cấu của một cái xe, chỉ mua được một cảnh tượng.
Không mua nổi đường đua phức tạp, không mua nổi những chiếc xe đẹp và các chương trình game có cách chơi liên quan!
Mua không nổi thì làm sao mà chơi?
Bùi Khiêm vỗ đầu, có rồi.
Lối chơi cốt lõi của game rất đơn giản, chỉ cần lái xe!
Lái xe từ đầu tới cuối là qua ải!
Nhưng chỉ mỗi thế thì không được. Game được chắp vá bằng các tài nguyên thông dụng, không có đổi mới gì, dự đoán rất khó vượt qua xét duyệt.
Thoáng thay đổi đảm bảo rằng trò chơi sẽ vượt qua cửa đánh giá, nhưng không được thay đổi quá tốt, mình phải đảm bảo trò chơi này lỗ vốn, không ai chơi mới được!
Bùi Khiêm suy nghĩ một tí rồi trực tiếp kéo dài khung cảnh thi đấu của sa mạc.
Khiến toàn bộ game dài 8 tiếng!
Đúng thế, người chơi cần lái xe 8 tiếng đồng hồ trên con đường này mới có thể đến đích, hơn nữa cách vài phút thì con đường sa mạc này sẽ quẹo một lần.
Người chơi muốn ấn một cái liền qua cửa là chuyện không thể nào.
Theo cách này, lối chơi sẽ khác với các trò chơi mô phỏng lái xe thông thường trên thị trường, có thể vượt qua thử nghiệm.
Hơn nữa, cách chơi hố sâu như thế sẽ bị các người chơi mắng chết luôn! Trò chơi này mà kiếm được tiền thì có quỷ mới tin!
Bùi Khiêm rất hưng phấn, hắn cảm giác mình quả là một thiên tài.
Cuối cùng hắn dùng một phương pháp thô sơ để tạo giao diện qua ải trò chơi, nó sẽ hiển thị một dòng chữ: “Chúc mừng bạn đã thành công lãng phí 8 giờ quý giá trong đời!”
Ngay cả khi có người qua cửa, người ta nhất định sẽ tức giận tới mức không bao giờ chơi game công ty mình phát hành nữa!
Không thể lãng phí chức năng mua bảng xếp hạng được. Mình tạo một “Bảng xếp hạng lãng phí thời gian” đi, thống kê “Số lần qua cửa” và “Thời gian trò chơi hiệu quả” của mỗi người chơi.
Bảng xếp hạng này cơ bản vô dụng, chỉ là dùng tiền mua thì phải dùng thôi.
Rất nhanh đã thực hiện xong.
Những chức năng này thuộc về nền tảng trong số các chức năng cơ sở được trình biên tập hỗ trợ. Chỉ cần thực hành một số thao tác như kéo, thay đổi, vô dùng tiện dụng.
Tự học trình biên tập, mua tài nguyên, chế tác trò chơi, tất cả gộp lại mất không đến hai giờ.
“Trò chơi nhược trí như vậy mình lỗ vốn là chắc đét!”
Bùi Khiêm làm game xong thì chạy thử trong máy vi tính một chút.
Sau đó hắn rời khỏi trò chơi trong vòng 5 phút đồng hồ, suýt chút nữa thì nôn mửa.
Đi vào chơi chính là lái xe, lái xe, lái xe, tẻ nhạt đến mức muốn nổ tung!
Bùi Khiêm rất hài lòng, phát hành trò chơi ngay lập tức.
Tên nó là: (Xa lộ sa mạc cô độc).
Mô tả trò chơi: Trên đường quốc lộ giữa sa mạc, cô độc lái xe trong vài giờ, bạn sẽ có một vài suy ngẫm về cuộc sống.
Lúc viết tóm tắt Bùi Khiêm vô cùng xoắn xuýt.
Thổi phồng game? Không phù hợp, lỡ may mà hấp dẫn đến một nhóm thích tiêu đề, thua lỗ ít đi thì làm thế nào?
Tự bôi xấu chính mình? Cái này cũng không được, thế thì rõ ràng quá. Một mặt hắn lo sợ sẽ bị hệ thống phán là trái quy tắc, mặt khác cũng sợ kích thích tâm lý nổi loạn của người chơi. Càng nói trò chơi này rác rưởi, người ta càng muốn chơi thì làm sao bây giờ?
Do đó hắn viết tóm tắt một cách trung thực, để người chơi vừa nhìn thấy bản giới thiệu này sẽ không có hứng thú gì!
Sau đó xác định giá cả.
Bùi Khiêm đặt giá 1 tệ.
Hắn không muốn đặt giá quá cao, lỡ may giá cao quá mấy người đầu óc có vấn đề đặt mua thì hắn sẽ không thua lỗ được!
Định giá thấp thì nếu có mười mấy người mua cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến vấn đề thua lỗ của Bùi Khiêm.
Sau khi hoàn thành, Bùi Khiêm tải trò chơi lên, chờ nó được phê duyệt và tự động đưa lên nền tảng trò chơi chính thức.
Quá trình này thường dao động từ vài tiếng đến hai hoặc ba ngày.
Nền tảng chính thức là một hiệu ứng đề xuất hoàn toàn tự động. Nó tự động đề xuất các trò chơi mới dựa trên các thay đổi trong quản lý dữ liệu, trừ khi có phiên bản ác ý nếu không thì nhân viên quản lý sẽ không can thiệp vào.
Bùi Khiêm không hề lo lắng tí nào.
Đây là một trò chơi rác rưởi, sau khi lên kệ sẽ không có ai quan tâm, sau thời gian cooldown(1) thì hai tuần đã trôi qua, 50.000 tệ sẽ đến tay, có vui không chứ!
Bùi Khiêm đóng laptop lại, tâm tình cũng vô cùng thoải mái và hạnh phúc.
(1) Cooldown: Thời gian hồi kỹ năng, một thuật ngữ hay được sử dụng trong game. Ở đây là ám chỉ chờ đến thời gian kết toán của hệ thống…