Thành Tỷ Phú Nhờ Thua Lỗ Game

Chương 14: Tiêu tiền!


Đọc truyện Thành Tỷ Phú Nhờ Thua Lỗ Game – Chương 14: Tiêu tiền!

Dịch: Waynell

Biên: Cá Mòi

Sau khi hạ quyết tâm, Bùi Khiêm đăng nhập vào web tài nguyên chính thức của ESRO. Hắn tìm kiếm mô hình thông dụng của game mobile thẻ bài.

Rất nhanh, Bùi Khiêm tìm được một bản sao.

Đó cũng không phải mô hình của game “Tam Quốc Chibi”.

Bởi vì cách chơi game thẻ bài mobie “Tam Quốc Chibi” do người sáng tạo ra. Mà hiện nay đó là game thẻ bài mobie hot nhất trên thị trường, là một cây hái ra tiền, công ty này không thể ngu đến mức đem mô hình game bán ra.

Nhưng, bọn họ không bán, không có nghĩa là người khác không bán.

Rất nhiều công ty game hùa theo xu hướng đều đâm đầu chế tác game thẻ bài. Mật mã code game do bản thân họ viết, nhưng họ lại đi sao chép cách chơi của game “Tam Quốc Chibi”.

Mà game của những công ty này không kiếm được tiền. Vì lẽ đó họ bất đắc dĩ sửa lại game của mình một chút, đăng trên web tài nguyên để bán. Làm như vậy họ có thể thu hồi một ít vốn ban đầu.

Bây giờ Bùi Khiêm vô tình thấy mô hình này, nó bắt nguồn từ một tựa game di động thẻ bài làm nhái và thất bại.

“Tác phẩm thất bại sao? Mình rất ưng!”

Bùi Khiêm cảm nhận được đây là điềm tốt.

Hắn ấn vào xem cách chơi bên trong mô hình.

Sức nóng của game thẻ bài mobie được kéo dài từ năm 2008 đến hiện tại. Game “Tam Quốc Chibi” cập nhập rất nhiều phiên bản khác nhau, với cách chơi mới mẻ đó lần nữa thu hút thêm nhiều người chơi.

Mà dễ dàng nhìn ra bộ mô hình này có chút già cỗi, chỉ có những thứ trụ cột nhất.

Tỷ như: cửa ải, càn quét, sàn thi đấu các loại,…

Nhưng lại không có cách chơi mới!

Toàn bộ trò chơi rất đơn giản và nhàm chán.


Bùi Khiêm cảm thấy rất hài lòng với những thứ này!

Đây chính là mô hình game thẻ bài mà hắn tha thiết ước mơ. Trong game, công năng thú vị cũng không có cho nên game này không bao giờ tạo ra được bất kỳ lợi thế gì!

Nhìn giá bán một chút, 100 ngàn!

“… Sao lại chỉ có 100 ngàn?”

Bùi Khiêm không hài lòng với cái giá này, quá rẻ!

Nếu định giá 150 ngàn, mình cũng sẽ mua nó mà!

Có điều nghĩ đi nghĩ lại, giá của mô hình đua xe giả lập chỉ có 20 ngàn tệ mà thôi. Tuy nói mô hình game thẻ bài sẽ phức tạp hơn, bao hàm rất nhiều cách chơi hoàn thiện của hệ thống, nhưng bán với giá 100 ngàn cũng không rẻ chút nào.

Từ số lượng download có thể nhìn ra, số lượng download của mô hình này kém rất xa với mô hình đua xe giả lập của Bùi Khiêm trước đó.

Điều này nói rõ, giá cả của game đã được thổi lên, hơn nữa rất không thực tế.

Bùi Khiêm vẫn không chút do dự, đặt hàng!

Hắn rất thích giá cả sản phẩm được thổi cao cỡ này. Như vậy hắn có thể đốt tiền mà không bị hệ thống cảnh cáo.

Sau khi mua mô hình này, cách chơi cơ sở đều có, tiếp theo hắn chỉ cần thêm tài nguyên đồ họa vào mà thôi.

Tài nguyên đồ họa bao gồm giao diện UI*, hiệu ứng chiến đấu, hình vẽ thẻ bài gốc và một loạt nội dung về chúng.

(*Giao diện UI: User Interface là giao diện người sử dụng.)

Trừ chi tiêu đó ra, Bùi Khiêm còn mua hiệu ứng âm thanh, cho thuê mấy sever chờ. Nhưng những thứ này không làm hắn đốt được được bao nhiêu tiền.

Cái chính nhất vẫn là mảng tài nguyên đồ họa.

Bùi Khiêm cân nhắc, dùng 20 – 30 ngàn tệ làm hiệu ứng âm thanh. Tiếp đến dùng hơn 10 ngàn làm các chi tiêu khác, còn lại 160 – 170 ngàn tệ hắn đập toàn bộ vào mảng tài nguyên đồ họa.


160 – 170 ngàn tệ, tiền này nói ít không ít, nói nhiều cũng không nhiều.

Có điều, Bùi Khiêm vẫn chưa suy nghĩ kỹ nên làm tài nguyên đồ họa thành dạng nào.

Game thẻ bài là game thích hợp đổi ngoại hình nhất.

Cũng có thể nói rằng, với game thẻ bài thì vẻ ngoài là quan trọng nhất.

Bởi vì ngoại hình quan trọng như thế nên Bùi Khiêm nhất định phải bảo đảm rằng nó phải thất bại!

Đương nhiên, vẽ đến hết sức khó coi là không được.

Bởi vì hệ thống quy định, không thể chọn mua những sản phẩm hay dịch vụ có chất lượng thấp được.

Sau khi tiêu 160, 170 ngàn tệ mà chỉ mua được tài nguyên đồ họa giá trị 50, 60 ngàn tệ thì ngay cả cửa ải của hệ thống cũng không qua được.

Nhất định phải mua các loại dịch vụ xấp xỉ giá trị cho phép, có thể cao hơn một chút hay thấp hơn một tí, nhưng không thể quá nhiều.

Lúc này Bùi Khiêm cần phải động não rồi.

Làm sao có thể vừa mua tài nguyên đồ họa có chất lượng tốt, vừa bảo đảm các người chơi không thích đây?

Rất đơn giản, khiến họa sĩ phải dùng kỹ thuật vẽ thượng thừa của mình để vẽ, vẽ đến nổi tất cả người chơi cũng không chấp nhận được?

Then chốt nhất vẫn phải đề ra phương án về nhu cầu mỹ thuật.

Bùi Khiêm không tự tin về phương diện này của mình lắm. Dù sao hắn từng trải qua thất bại của game “Xa lộ sa mạc cô độc”, đối với năng lực làm việc của bản thân sinh ra một chút nghi vấn.

Đây chính là lúc thể hiện tác dụng của Mã Dương!

Bùi Khiêm tải xuống bảng nhu cầu thông dụng về tài nguyên đồ họa từ web tài nguyên xuống.

Nhu cầu trên tấm bảng này, ngay cả các loại tài nguyên nhỏ cũng được viết tỉ mỉ ra. Sau đó tiến hành miêu tả đơn giản một ít về những tài nguyên này.


Tổng thể tài nguyên phân hai loại. Một loại là vẽ nguyên bản – khá đắt, yêu cầu tương đối cao với họa sĩ. Nhất định phải vẽ tương đối cẩn thận, yêu cầu về mọi thứ phải vô cùng rõ ràng.

Loại còn lại là các tài nguyên khác, tỷ như giao diện UI, hiệu ứng và một số loại khác.

Gần như những tài nguyên này trên internet đều có, sửa lại đại khái là có thể sử dụng.

Nhưng đương nhiên, Bùi Khiêm không vừa lòng với việc sửa lại tùy tiện. Sửa lại tùy tiện thì làm sao có thể đem tiền ra đốt được đây?

Vì lẽ đó, toàn bộ tài nguyên đồ họa đều phải làm riêng!

Đầu tiên Bùi Khiêm liệt kê các nguồn tài nguyên ít quan trọng của giao diện UI và các hiệu ứng đặc biệt. Sau đó hắn thêm vào một số yêu cầu đơn giản khác.

Ví dụ như, phải cực kì bắt mắt!

Phải phù hợp phong cách tam quốc!

Đây là lời yêu cầu rất mơ hồ.

Đến cuối cùng làm được thành phẩm như thế nào…

Bùi Khiêm mặc kệ hết, thích sao thì làm vậy!

Sau đó, Bùi Khiêm phân phát bảng nhu cầu này cho Mã Dương.

Mã Dương đã tỉnh ngủ.

Tuy nhiên lúc này cậu ta đọc cuốn sách dày vĩ đại kia mới được hai phút đã có dấu hiệu muốn ngủ thiếp đi.

Thấy Bùi Khiêm phát một bảng nhu cầu cho mình, trong nháy mắt Mã Dương lấy lại tinh thần, đem sách trong tay ném một cái lên giường. Cậu ta từ trên giường nhảy xuống phía dưới, nhỏ giọng hỏi: “Bắt đầu công việc rồi sao?”

Bùi Khiêm gật gù: “Viết đơn. Phát huy trí tưởng tượng của mày, yên tâm mạnh dạn mà điền!”

Mã Dương gật đầu cái: “Không thành vấn đề!”

Nhiệt huyết làm việc cực kỳ lớn!

Mã Dương nhìn một cái, đây là bảng nhu cầu tài nguyên đồ họa. Cậu ta cần điền rất nhiều chỗ, chủ yếu là miêu tả nhu cầu vẽ nhân vật.

Bùi Khiêm đã xác định đề tài trò chơi, đó là “Tam Quốc”.


Nhân vật trong “Tam Quốc” có rất nhiều. Tổng cộng Bùi Khiêm lấy ra 50 nhân vật, trong đó có 15 tấm thẻ hiếm, 25 tấm thẻ tinh anh và 10 tấm thẻ phổ thông.

Phương diện giá tiền, sự biến động giá của một tấm thẻ rất lớn. Tấm thẻ rẻ nhất là 700 – 800 tệ, còn đắt nhất đến 4.000 – 5.000 tệ.

Đi đến hai hoặc ba học viện mỹ thuật thành phố để tìm sinh viên vẽ, có thể mua được với giá 100 tệ một tấm.

Tìm một họa sĩ nổi danh đặt làm riêng, giá một tấm thẻ lên đến 7.000 – 8.000 tệ cũng không có gì kỳ quái.

Dù sao tiền nào của nấy mà.

Bùi Khiêm tuyệt đối không thể tìm họa sĩ nổi danh đặt làm riêng. Tuy rằng làm như vậy hắn có thể đốt rất nhiều tiền.

Nhưng vì tiếng tăm của họa sĩ nổi danh ấy, nó có khả năng tuyên truyền hiệu quả cho trò chơi của hắn!

Cũng giống như thế, nếu hắn mua một tấm thẻ giá 4.000 – 5.000 tệ có thể tiêu nhiều tiền hơn. Nhưng khi đưa những tấm thẻ tốt này ra, lỡ như các người chơithích thì làm sao bây giờ?!

Vẫn là câu nói kia, game thẻ bài quan trọng nhất chính là ngoại hình. Bạn thiết kế hình ảnh quá đẹp đẽ, dù cho cách chơi rác rưởi nhưng vẫn có thể kiếm được tiền!

Vì lẽ đó Bùi Khiêm quyết định mua những tranh vẽ rẻ thôi!

Muốn tốn nhiều tiền, vậy thì mua nhiều vào!

50 nhân vật, mỗi nhân vật một đồ họa khác nhau, trạng thái sau khi tăng sao cũng không giống nhau.

Tương đương với 50 tranh vẽ, mỗi tranh vẽ có bốn loại, dùng để hiển thị hiệu ứng tăng sao.

Dựa theo mỗi tranh vẽ + bốn loại biến hóa, tính với giá 3.000 tệ thì tổng cộng là 15 vạn tệ. Tính toán của Bùi Khiêm rất vừa vặn.

Dù sao game thẻ bài thế hệ đầu không cần mô hình, có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền.

Đương nhiên, báo giá cụ thể phải chờ đối phương ra giá trước, đây chỉ là ước tính của Bùi Khiêm.

Mã Dương hơi nghi hoặc một chút, những thứ này đã định được rồi vậy mình phải phụ trách công việc gì đây?

Cẩn thận nhìn ghi chú Bùi Khiêm viết một chút, cậu ta đã hiểu tất cả.

Công việc của cậu ta là làm bản gốc, phá cách!

Nói cách khác, cậu ta phải cần động não. Cậu ta phải tiến hành thay đổi hoàn toàn 50 nhân vật này, sửa đến khi đạt thay đổi tốt nhất!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.