La Mã không phải xây một ngày là xong, biến thái không phải tập một ngày là thành, tâm hồn mạnh mẽ là cần phải từ từ bồi dưỡng. Sau chín lần bị lời thoại chà đạp, cuối cùng Tiết Mặc cũng trở về từ Địa Ngục, thấy lại ánh mặt trời.
“Nè, còn sống không?” Tịch Hàm dùng mũi chân đá đá cái kẻ ngoi ngóp đang ngửa mặt lên trời, “Lễ Tình Nhân sẽ tổ chức buổi tối, theo kết quả bỏ phiếu trên mạng mà tổ chức buổi phát thanh trực tiếp!”
Ờ một tiếng xem như trả lời, Tiết Mặc bò dậy, uống miếng nước, thều thào: “Chỉ mong là mấy lời thoại này đừng bị chọn!”
“Bất kể thế nào, cậu cũng phải điều chỉnh tốt trạng thái, kỹ năng là rèn luyện hàng ngày nha, chú em Tiết Mặc!” Tịch Hàm mỉm cười, lắc đầu, đong đưa cái eo đi làm công việc khác, bỏ lại một mình Tiết Mặc như xác chết nằm bẹp trong phòng nghỉ.
Hoạt động trong ngày lễ Tình Nhân…Tiết Mặc ngơ ra nhìn trần nhà, trong đầu chợt lóe lên bóng dáng của người nào đó. Song, cậu lại chua xót, lắc đầu, con người một khi mong đợi, vậy nhất định sẽ phải chịu đựng thất vọng, tiếc nuối. Nghĩ tới đó, cậu đứng dậy, vào phòng vệ sinh rửa mặt, quẳng hết mấy suy nghĩ vẩn vơ ra khỏi đầu.
Trình độ thưởng thức của đa số người xem vẫn rất bình thường, cho đến trước lễ Tình Nhân một hôm, khi nhận được thông báo thì tâm trạng lo lắng của cậu đã chính thức ngừng lại. Trong ba lời thoại, thì lời thoại về thiếu niên nhiệt huyết đã được bình chọn rất cao, khiến cậu trở thành một trong những diễn viên lồng tiếng phải tham gia hoạt động trực tiếp. Hơn phân nửa người bình trên mạng đều là, “Thật là nhớ quá nha, cứ như mình hồi thời trung học!” Hoặc là “Ai nha, không ngờ chất giọng của tiểu ma quái lại có thể hợp với nhân vật thế này nha, thật là bất ngờ!” Nói tóm lại là, khen ngợi nhiều hơn phê bình, vui mừng nhiều hơn hoảng sợ.
Còn cái tên tự kỷ khiến cậu đau đầu muốn chết nọ, Tiết Mặc ngay cả xem người ta bình luận thế nào cũng không dám mà đóng web lại, tạm biệt ngài nha!
Trước lúc tham gia hoạt động, Nữ vương Tịch Hàm lại bắt đầu dạy dỗ đám người mới: “Lúc nói chuyện nhất định phải chú ý! Tuyệt đối phải cẩn thận, nếu thốt ra một câu khó nghe hay không nên nói gì đó, hừ hừ, mấy người chờ bị quất tới chết đi!” Nói xong, để chứng minh cho tính uy hiếp của mình, cô còn đặc biệt bóp nát bình thủy tinh trong tay.
“Đồ bạo lực!” Đám người Tiết Mặc lẳng lặng nói trong lòng, nhưng bề ngoài thì lại cung kính gật đầu, ý bảo bọn họ hoàn toàn nghe theo chỉ thị, tuyệt đối sẽ không để xảy ra sai lầm gì.
“Mặt khác!” Tịch Hàm cao ngạo nói: “Hôm nay là lễ Tình Nhân, tất cả đều lấy phụ nữ làm trọng, cái đám FA này, mấy chuyện trêu ghẹo này nọ, tất cả đều phải nuốt vào bụng hết cho tôi!”
Tập thể lại một lần nữa gật đầu, bấy giờ ba vị người mới đáng thương mới thở hắt một hơi, ch ị hai à, ch ị th ử ngh ĩ m à coi, v ớ i đá m đà n ô ng m à n ó i, mu ố n nu ố t l à nu ố t d ễ v ậ y sao? L à m ộ t th ằ ng đà n ô ng ti ê u chu ẩ n, đề u l à th í ch tr ê u gh ẹ o con g á i nha!
Đương nhiên, với đề nghị này, Tiết Mặc lại thấy rất tốt. Ngoài Đại Đế ra, bảo cậu tạo mờ ám với một ai khác, chơi trò “tình thú” gì đó thì đúng là khó không tả được! Đều là đàn ông, nhưng chẳng hiểu sao mỗi lần đối mặt với Nhâm Lẫm, cậu đều cảm thấy có chút không được ngang bằng? Đây tuyệt đối là một vấn đề đáng phải ngẫm lại cho kỹ đây!
Dù là hoạt động trực tiếp, nhưng lại có hai vị tiền bối bậc thầy tham dự, cho nên thường thì người mới chỉ có thể phụ họa, theo đuôi hoặc là làm bức tường hoa trang trí thôi. Nhưng mà bầu không khí sôi nổi tại hiện trường cũng đủ khiến cho người lần đầu tham dự như Tiết Mặc hưng phấn không thôi.
Đường dây nóng bị gọi liên tục, trang web trực tiếp cũng lag không ngừng, đến cả các diễn đàn cũng bị các Fans chèn vỡ đầu mẻ trán, dù đa số đều hướng về hai vị tiền bối, nhưng ba người mới vẫn phát huy tác dụng cây lá như bình thường, vào lúc các tiền bối uống nước, nhuận giọng, thì ba người cũng tích cực trò chuyện với mọi người.
Ở phương diện lấy lòng phụ nữ, đồng chí Khang Vĩnh Nguyên biểu hiện rất phấn khởi, cơ hồ có kẽ hở là chui ngay, khiến những người xung quanh nhìn anh ta trân chối. So với những người mới khác, biểu hiện của Tiết Mặc khiêm tốn hơn nhiều, ngoài phần tự giới thiệu đầu tiên và đoạn đối thoại với tiền bối ra, hầu như cậu đều mỉm cười, trầm mặc.
Ai cũng hiểu hoạt động lần này là một cơ hội hiếm có, coi như không nhắc tới cái cách mời bạo lực của Tịch Hàm, mà có thể may mắn tham dự, đám người mới đều phải hô to vạn tuế. Huống chi trong lòng mọi người đều đang tính kế, cho dù bình thường có xưng huynh gọi đệ với nhau, nhưng tới thời khắc quan trọng, ai còn nghĩ tới cái gọi là mặt mũi làm gì? Có thể giành cứ giành, có thể giật cứ giật, sớm ngày nổi danh sớm ngày huy hoàng.
“Tôi cũng thích chất giọng của Tiết Mặc tiên sinh lắm, tiếc là phim do anh lồng tiếng quá ít, không biết khi nào mới có cơ hội nghe anh lồng tiếng cho nhân vật cố định?” Tiếp điện thoại, cô gái nọ vốn biểu đạt tình cảm ái mộ cuồng nhiệt của mình với tiền bối xong, lúc sắp treo máy thì cô chuyển qua, ném vòng hoa thẳng lên người Tiết Mặc.
Qu á b ấ t ng ờ! Tiết Mặc có nghĩ thế nào cũng không ngờ là sẽ có Fans nhắc tới mình, dù không phải là đặc biệt gọi cho cậu, nhưng chỉ là nhắc tới thôi cũng đủ khiến cậu vui mừng.
Kích động thì kích động, vấn đề là phải trả lời nha, nếu không sẽ có lỗi với người ta lắm. Đầu tiên, Tiết Mặc biểu hiện sự vui vẻ cùng cảm động của mình, sau đó chân thành nói: “Được khán giả ủng hộ, tôi vui lắm, xin cám ơn! Tôi sẽ cố gắng nỗ lực để báo đáp sự chờ mong của mọi người, còn về công việc…”
“Về công việc thì xin các bạn đừng lo lắng!” Khang Vĩnh Nguyên lập tức nói chen vào, “Chúng tôi sẽ có rất nhiều cơ hội tham gia các tác phẩm mới, sau này mong là sẽ được các cô gái xinh đẹp của chúng ta ủng hộ nhiều hơn! Ha ha!” Nói xong, anh ta cười ha ha rồi liếc qua Tiết Mặc, thấy đối phương không có biểu hiện gì là tức giận, nên cũng chẳng để tâm.
Ở trong mắt anh ta, Tiết Mặc rất dễ tính, thời gian vào nghề lại ngắn, cho dù có bị ức hiếp cũng không làm được gì. Huống hồ tính cậu lại hướng nội, e dè, vốn không thích hợp với những trường hợp trực tiếp thế này, giờ hoạt động cũng sắp kết thúc, cơ hội nói chuyện của những người mới không còn bao nhiêu, nếu anh ta không tranh thủ cơ hội nói nhiều một chút sẽ không còn gì nữa. Lời của tiền bối anh ta không dám chen, nhưng nếu là người mới vào nghề ngắn hơn anh ta, giành chẳng tốn chút sức nào.
Nhà chế tác Tịch Hàm ngồi ở phía sau bất mãn nhíu mày, cô nhìn Tiết Mặc đang ngồi đoan trang mỉm cười, cúi đầu để người ta tự tiện cắt ngang cuộc gọi của mình, tâm trạng cực kỳ khó chịu.
“Hãy để chúng ta xem người may mắn cuối cùng của hôm nay là ai đây?” Thấy sắp hết thời gian, tiền bối Quan Tuệ bắt đầu vào đề để kết thúc hoạt động, sẵn tiện nói với nhà chế tác và người phát sóng bên ngoài là y tuyệt đối không tăng ca!
“Là tôi sao?” Điện thoại vang lên, là một thính giả nam, điều này khiến cho những người đang nghe radio phải kinh ngạc.
“Là ngài, thưa tiên sinh!” Giữ vị trí MC, Quan Tuệ khẳng định, chuyện nam thính giả xuất hiện là bất ngờ, nhưng lại tốt hơn những cô gái điên cuồng, sẽ không mất nhiều thời gian lắm.
“Thật là tôi? May mắn quá!” Cậu trai hưng phấn hô to: “Hôm nay là lễ Tình Nhân, tôi…Tôi muốn bày tỏ tình cảm của mình, với…với Tiết Mặc tiên sinh, tôi thích anh lắm, mong anh có thể suy nghĩ, chấp nhận tình yêu của tôi!”
Lời vừa thốt ra, trong phòng thu âm vang lên tiếng hút khí mãnh liệt, tất cả mọi người đều che miệng cười trộm, lén quan sát phản ứng của Tiết Mặc. Thật ra thì trong lúc làm việc, rất nhiều diễn viên lồng tiếng đã gặp phải tình cảnh xấu hổ bị người đồng tính tỏ tình, nhưng mà việc thưởng thức biểu hiện của người mới khi gặp chuyện thế này, cũng là sở thích của đại đa số các tiền bối.
“A a a! Đây đúng là kinh hỉ bất ngờ nha, Tiết Mặc, đối mặt với một thính giả yêu thích cậu như vậy, cậu mau đáp lại người ta đi!” Quan Tuệ cười hì hì, quẳng ống nghe qua cho Tiết Mặc, trưng cái vẻ chờ xem trò vui ra.
Đâ y kh ô ng ph ả i l à kinh h ỉ m à l à kinh kh ủ ng a! Tiết Mặc kiên trì đón nhận cái nhìn chăm chú từ bốn phương tám hướng, cậu lau lau mồ hôi, cầm ống nghe, dịu dàng nói: “Cám ơn bạn đã ủng hộ tôi, biết những gì mình thể hiện được mọi người yêu thích, tôi thấy vui vô cùng, cũng rất cảm động, là một người mới, có thể nghe được câu nói của bạn, chính là cổ vũ rất lớn cho công việc của tôi trong tương lai, cám ơn bạn! Tôi sẽ tiếp tục cố gắng, tạo nên thật nhiều nhân vật, để báo đáp lại tình cảm của các bạn!”
Bình tĩnh dùng mấy câu giải quyết vấn đề khó khăn xảy ra bất ngờ, biểu hiện của Tiết Mặc khiến Quan Tuệ và các tiền bối khác nhất trí khen ngợi, thậm chí sau khi kết thúc hoạt động, họ còn đặc biệt chỉ đích danh Tiết Mặc ở lại vui đùa, kéo gần quan hệ lẫn nhau, khiến các Fans không ngừng YY gian tình giữa bọn họ, trong nhất thời, các chủ đề nóng hổi bắn bốn phía, quần chúng xôn xao.
Cũng may là đối phương không kéo dài nữa, Tiết Mặc vốn không có tâm trạng nói này nọ với các tiền bối, toàn bộ lực chú ý của cậu đều đã bị lời tỏ tình bất ngờ đó hút hết rồi, cho đến khi bước ra ngoài, cậu mới dần dần lấy lại được tinh thần.
Hoạt động kết thúc, đêm cũng đã khuya, mọi người tốp năm tốp ba bước ra khỏi phòng làm việc, lúc này Khang Vĩnh Nguyên mới đi tới vỗ vỗ vai Tiết Mặc, anh ta vừa định nói gì đó thì thấy một mình Quan Tuệ đi phía trước, thế là anh ta cười cười, gật đầu một cái rồi chạy theo ngay.
Vuốt đuôi tiền bối vẫn tốt hơn là duy trì quan hệ với những người cùng thế hệ với mình, huống hồ với nhân vật cấp đại thần được hoan nghênh như Quan Tuệ mà nói, cơ hội hợp tác bình thường chỉ là số 0, nếu anh ta nịnh bợ tốt, được y chỉ điểm một chút, ích lợi thu được tuyệt không nhỏ, còn thoải mái bỏ xa những người khác.
Nhìn sự nhiệt tình của Khang Vĩnh Nguyên và vẻ không mặn không nhạt khi đáp lời của Quan Tuệ, Tiết Mặc lắc đầu, bất đắc dĩ, đùi của tiền bối cũng không phải dễ ôm vậy đâu, nhưng mà những người dũng cảm cứ như tre già măng mọc không ngừng xuất hiện. Ngáp một cái, đây là lần đầu tiên cậu làm việc trễ thế này, mệt chết được!
Phía sau truyền tới tiếng giày cao gót, Tiết Mặc quay qua, thấy Tịch Hàm đang ngoắc tay mình, cậu cười cười, đứng tại chỗ, chờ cô đi tới.
“Chạy nhanh thật, tôi còn định mời mọi người đi KTV vui vẻ một chút!” Tịch Hàm gõ lên trán Tiết Mặc một cái, thấy đối phương ôm đầu ủy khuất, cô vui sướng vô cùng.
Xoa đầu, Nữ vương xuống tay đúng là ngoan độc, “Sao không có chàng nào xứng đôi với chị Tịch Hàm?” Đối mặt với một nữ cường nhân theo quyền chủ nghĩa, Tiết Mặc ăn nói rất cẩn thận.
Nhưng Tịch Hàm lại ra vẻ thích thú, che miệng cười ha ha, “Em trai à, biết làm sao giờ, tôi đúng là cô đơn nha! Hay là cậu làm người may mắn, tới hầu hạ tôi đi?”
Cố đứng vững, Tiết Mặc cười gượng không nói, sớm biết vậy, cậu đã im luôn rồi, trừ khi là một tên đàn ông chán sống, muốn tìm cảm giác mạnh, còn không, phải sống với bà chị Nữ vương này còn khủng bố hơn sống chung với Đại Đế.
Ngay khi hai người còn đang tiến hành giằng co giữa nô dịch và bị nô dịch thì một cô gái đã ôm một bó hoa hồng đen thật to tới, dừng trước mặt Quan Tuệ, hỏi: “Xin hỏi, ở đây ai là Tiết Mặc tiên sinh ạ?”