Thanh Sắc Cấm Dụ

Chương 17: Người có thù Tất báo


Đọc truyện Thanh Sắc Cấm Dụ – Chương 17: Người có thù Tất báo

Edit: Ishtar

Sáng thứ hai Hàn Tả Tả vừa kết thúc tiết học liền lập tức chạy tới Mia.

Ca khúc do Tang Đồng sáng tác đã được thông qua, hôm nay là buổi thu âm cuối cùng, sau khi thu âm xong Tang Đồng phải chụp ảnh bìa cho album mới, buổi tối còn có hai hoạt động phải tham gia.

Hàn Tả Tả đương nhiên phải đi theo toàn bộ lịch trình.

Xuống trạm xe điện ngầm gần Mia, tùy tiện mua hộp cơm ở ven đường giải quyết xong bữa trưa, Hàn Tả Tả vội vàng chạy vào công ty, thời gian vừa khít, cửa phòng thu âm mở ra, thật đúng giờ đón Tang Đồng vừa mới hoàn tất việc thu âm.

Hàn Tả Tả lấy từ trong túi ra bình trà hạt lười ươi – một vị thuốc Đông y thanh cổ họng, nhét vào trong tay cô ấy nói: “Vừa thu âm xong, phải chú ý giữ tốt cổ họng, không thể để bị cảm được!”

Tang Đồng mở ra bình giữ nhiệt, cau mày bĩu môi uống ngụm trà có hương vị kỳ quái này.

Hàn Tả Tả nhìn nhìn thời gian nói: “Nhanh lên không còn kịp rồi, tớ đã giúp cậu gọi điện thoại gọi cơm rồi, cậu mau đi xuống dưới thay quần áo chuẩn bị đi.”

Tang Đồng đang cầm bình giữ nhiệt hít hà uống từng ngụm một, nghe vậy gật gật đầu: “không có việc gì, uống nhiều nước ấm như vậy còn có thể nhịn thêm chút nữa, chị Hannah đã giúp tớ mời được vị nhiếp ảnh gia rất có tiếng trong nghề, ghét nhất là người khác đến muộn, mặc kệ đối phương là ai, muộn 5 phút cũng đừng mơ mời được ông ta lần nữa… Ưm, tớ muốn ăn thịt bò, nhớ lát nữa mua giúp tớ! Tớ đi xuống trước đây, cậu giúp tớ cầm túi…”

Thang máy đúng lúc dừng lại, Tang Đồng đem cái ly trống trơn ném cho Hàn Tả Tả, vội vàng chen vào trong thang máy.

Hàn Tả Tả bước vào phòng thu âm tìm được túi xách của Tang Đồng, đem đồ dùng của cô ấy thu dọn lại, cầm áo khoác của cô ấy vừa gọi điện thoại vừa xuống lầu.

Nhà tạo hình đã bắt đầu thiết kế tạo hình cho Tang Đồng, chăm chú nhìn máy tính chỉnh sửa.

Thừa dịp chuẩn bị, Tang Đồng nhanh chóng giải quyết cơm trưa.

Vốn chưa ăn còn tốt, ăn rồi mới cảm thấy bụng đói lả.

Tang Đồng để thợ trang điểm tùy ý vẽ loạn lên mặt cô, mất hứng oán giận nói: “Càng ăn càng đói, cơm quá ít…”

Hàn Tả Tả ở bên cạnh một bên giúp đỡ sửa sang lại trang phục, một bên an ủi nói: “Trước khi chụp ảnh không thể ăn quá no, bằng không mặc quần áo ôm sát người một chút có thể nhìn thấy bụng… Chụp xong có một tiếng nghỉ ngơi, khi đó cậu mới có thể muốn ăn gì cũng được, hiện giờ chịu đựng một chút đi!”


Bối cảnh Tang Đồng chụp là con đường mùa xuân tươi mát trăm hoa đua nở, so với lúc quay MV thì dễ hơn rất nhiều, hơn nữa nhiếp ảnh gia rất giỏi trong việc nắm bắt, toàn bộ quá trình chụp ảnh rất thuận lợi.

Hàn Tả Tả ngồi ở trong góc nhìn xem một chút, cảm thấy trạng thái hôm nay của Tang Đồng rất tốt, làm dấu ra hiệu cho cô ấy, liền yên tâm rời đi.

Hàn Tả Tả đi trước lấy lịch trình tiết mục buổi tối, nhìn lướt qua không thấy có câu hỏi nào quá khó, liền đi tìm Hannah sắp xếp lịch hoạt động tuần tới cho Tang Đồng.

Hannah đang đau đầu vì các thành viên trong một nhóm nhạc thần tượng xảy ra mâu thuẫn, cầm điện thoại dạy dỗ một phen thành viên gây chuyện kia, bực mình cúp máy cầm ly uống nước, phát hiện bên trong đã trống không .

Hàn Tả Tả vội vàng đứng lên tiếp nhận cái ly: “Để em đi lấy!”

“Cám ơn!” Hannah cũng không khách khí, nói cô pha cho cô ấy một ly cà phê.

Hàn Tả Tả lúc này mới bắt đầu nói chuyện công việc.

Hannah từ trong đống giấy tờ rút ra mấy tờ giấy đưa cho cô: “Trong thời gian ngắn phải làm phiền em rồi, album mới của Tang Đồng đã được tuyên truyền rộng rãi, đến lúc đó hoạt động tuyên truyền sẽ rất nhiều, còn có các hoạt động liên tiếp sau đó… Em phải chuẩn bị sẵn sàng, đem việc học ở trường của bọn em sắp xếp cho ổn thỏa đi.”

Hàn Tả Tả lật xem tờ lịch trình chi chít chữ, gật đầu nói: “Em sẽ bố trí thỏa đáng.”

Hannah trầm ngâm một lát, tìm tòi nghiên cứu nhìn cô hỏi: “Hôm nay tin tức giải trí buổi sáng em có xem chưa?”

Hàn Tả Tả biết Hannah khẳng định sẽ không vô duyên vô cớ hỏi cô vấn đề này, cau mày hỏi: “Còn chưa kịp… Có chuyện gì đặc biệt sao? Tang Đồng cậu ấy…”

“không phải Tang Đồng!” Hannah thản nhiên nói, “Là Đinh Luân… không biết đã đắc tội với nhân vật lớn nào, tung ra tin lúc trước hắn được phú bà bao dưỡng, còn có tin đồn khi mới xuất đạo dựa vào quy tắc ngầm mà nổi danh. Chuyện này vốn cũng không có gì, nghiêm trọng nhất là có người bất bình với loại người nhân cách kém, sinh hoạt cá nhân thối nát không nói, còn ở trong cái vòng lẩn quẩn này trắng trợn mua bán thuốc cấm, trong giới rất nhiều người bị hắn liên lụy, hiện tại Đinh Luân đã hoàn toàn cùng đường, công ty quản lý của hắn cũng bỏ mặc hắn rồi… Phỏng chừng, về sau sẽ không còn cơ hội xuất hiện nữa!”

Đinh Luân chính là nam chính đóng chung MV với Tang Đồng, là gã người mẫu vênh váo tự đắc chuyên đi ức hiếp kẻ yếu.

không phải Tang Đồng xảy ra chuyện là tốt rồi, Hàn Tả Tả đầu tiên là nhẹ nhàng thở ra, tiếp theo kinh ngạc nhìn Hannah, lo lắng hỏi: “Vậy có thể phát sinh ảnh hưởng không tốt gì với Tang Đồng hay không? Album mới có thể vì vậy mà bị…”

Hannah khoát tay: “sẽ không, Đinh Luân mặc dù rất nổi tiếng trong giới người mẫu, nhưng Mia còn không thèm đem hắn để vào mắt, đúng lúc cũng có thể lợi dụng chuyện này làm cú hit cho album mới…”


Hàn Tả Tả cảm thấ khó hiểu, nếu không có liên quan đến Tang Đồng, vì sao Hannah lại cố ý nói với cô chuyện này?

Hàn Tả Tả nghĩ nghĩ, chần chừ hỏi: “Chị Hannah, chị muốn nói gì với em sao?”

Hannah mỉm cười: “Tả Tả, em thực thông minh, năng lực thích ứng cũng rất mạnh… Chị còn nhớ rõ lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, chị và Văn Ca đến trường tìm Tang Đồng ký hợp đồng, chính là em giúp Tang Đồng hạ quyết tâm, cũng là em đại diện cho Tang Đồng ký hợp đồng với bọn chị, yêu cầu những quyền lợi tốt nhất cho em ấy. Chị cho tới bây giờ chưa gặp qua cô gái nào thông minh bình tĩnh giống như em vậy, biểu hiện khi đó của em, vừa già dặn lại giảo hoạt, Văn Ca còn suýt nữa nghe theo lời em!”

Hannah dừng một chút, nhìn Hàn Tả Tả nói: “Đinh Luân ở trường quay đã làm gì, tuy rằng chị không tận mắt nhìn thấy, nhưng không có nghĩa là chị không hề hay biết… Em và Tang Đồng là người trong tay chị, các em bị ủy khuất, chị cũng tức giận. Nhưng mà Tả Tả, em muốn vì bản thân đòi lại công đạo, việc này vốn cũng không có gì đáng trách, bất kể là ai cũng không thể im lặng khi bị bắt nạt! Thế nhưng, em tuyệt đối không thể không từ thủ đoạn như vậy! Trong cái vòng luẩn quẩn này rất phức tạp, việc đầu tiên em phải làm chính là bo bo giữ mình, không cần bởi vì nhất thời xúc động, mà để cho người khác lợi dụng cơ hội!”

Hàn Tả Tả nghe xong có chút hồ đồ, cẩn thận suy nghĩ một phen, do dự hỏi: “Chị Hannah, ý của chị là gì? Chị không phải cho rằng… Đinh Luân bị đẩy vào đường cùng là do em làm?”

Hannah thở dài: “Tả Tả, em còn rất trẻ, nhất thời xúc động chị có thể hiểu… Có những lúc, quen biết thêm một số người quyền thế trong giới này cũng rất tốt, nhưng có đôi khi, cũng phải tận lực tránh tiếp xúc với những người đó.”

Chuyện này thì Hàn Tả Tả hoàn toàn hiểu được: “Chị Hannah, ý tốt của chị em sẽ ghi nhớ trong lòng… Nhưng mà chuyện này, thật sự không hề liên quan đến em!”

Hannah cẩn thận nhìn chằm chằm cô, Hàn Tả Tả không né không tránh, vẻ mặt bình tĩnh, Hannah hoàn toàn nhìn không ra cái gì, không khỏi nhíu mày: “Chẳng lẽ là Tang Đồng? sẽ không a, em ấy không giống loại người có tâm tư…”

Hàn Tả Tả lập tức nói: “Tuyệt đối không phải là Tang Đồng! Cậu ấy là người sợ phiền toái, gặp gỡ kết giao bạn bè toàn dựa vào cảm giác của bản thân, huống chi cậu ấy căn cơ quá thấp, sao có thể quen được nhân vật lợi hại như vậy, bới móc ra nhiều chuyện tai tiếng của Đinh Luân như vậy!”

Hannah gật gật đầu: “Chị cũng nghĩ không phải là em ấy, dù sao những chuyện mờ ám của Đinh Luân chỉ sợ ngay cả thám tử tư đều tìm không ra chứng cớ… Lại nói, những chuyện xấu này còn liên lụy đến vài người quyền quý, truyền thông dám đưa tin, khẳng định có người hậu thuẫn phía sau.”

Hàn Tả Tả nghĩ nghĩ nói: “Có thể là Đinh Luân đắc tội với ai hay không? Loại người như hắn, rất dễ đụng chạm đến người khác, có lẽ là có người nhìn hắn không vừa mắt thì sao?”

Hannah phất phất tay: “Quên đi, dù sao việc không liên quan đến chúng ta là tốt rồi, một người mẫu hạng hai, nhờ chuyện này mà có thể chiếm không ít diện tích trên các báo, cho dù bị đạp nhã, hắn cũng nên thấy đủ… Tốt lắm, chị còn có việc phải làm, em đi đi!”

Hàn Tả Tả không nói them gì nữa, cầm lịch trình rời khỏi văn phòng của Hannah.

Lúc đi ngang qua bộ phận tuyên truyền, vừa vặn thấy trên bàn đặt một chồng tạp chí, Hàn Tả Tả tiện tay lấy một tờ, vừa xem vừa chờ thang máy.

Đầu đề vẫn như cũ là những tin đồn huyên náo gần đây của các ngôi sao, Hàn Tả Tả lật đến trang sau, mới tìm được tin tức về Đinh Luân.


Hannah nói không sai, loại người mẫu như Đinh Luân, có thể chiếm diện tích mặt báo lớn như vậy thực không dễ dàng.

Hàn Tả Tả lướt xem rất nhanh, không khỏi chậc chậc lắc đầu.

Người này quá độc ác, ngay cả Đinh Luân bị phú bà nào bao dưỡng, ảnh chụp ở khách sạn bị quất roi ngược đãi đều tung ra, còn có hồ sơ bệnh án của Đinh Luân.

Hàn Tả Tả trở lại trường quay, đúng lúc Tang Đồng được nghỉ giải lao, đang ngồi trên ghế trang điểm lại.

Tang Đồng tò mò hỏi: “Ngươi đi đâu đó? Ah, tay cậu đang cầm gì đấy?”

Hàn Tả Tả đem lịch trình đưa cho cô ấy: “Tớ đi tìm chị Hannah, đây là lịch trình trong thời gian sắp tới của cậu, chỉ sợ cậu phải bỏ một số tiết…”

Tang Đồng nhận lấy cũng không thèm nhìn tới để qua một bên: “Ai hỏi cậu cái này, trên báo có tin tức gì hay ho sao?”

Hàn Tả Tả đưa cho cô ấy, thản nhiên nói: “không có gì, bất quá phỏng chừng cậu xem có thể cảm thấy hết giận… Có người giúp cậu báo thù!”

Tang Đồng hai mắt tỏa sáng lấp lánh nhìn tờ báo, sợ hãi than nói: “Ai vậy a, gặp chuyện bất bình, quá anh hùng! Ngay cả chuyện Đinh Luân phong hoa khi còn trẻ đều biết rõ mười mươi…”

Hàn Tả Tả tức giận ngồi xuống bên cạnh cô: “Được rồi, đừng có vui sướng khi người gặp họa như thế!”

Tang Đồng đem tờ báo vuốt cho có nếp, cẩn thận xé ra.

Hàn Tả Tả ngạc nhiên nói: “Cậu làm cái gì vậy?”

Tang Đồng còn thật nghiêm túc nói: “Tớ muốn đem về dán trên tường, giây phút nào cũng nhắc nhở chính mình, kẻ ác đều bị trời trừng phạt, như vậy về sau tớ bị bắt nạt cũng sẽ không tức giận!” (O.O)

Hàn Tả Tả bó tay không còn gì để nói.

Tang Đồng nhớ tới chuyện gì đột nhiên nói: “Đúng rồi, quên mất, hồi nãy cậu không ở đây, di động kêu rất lâu nha!”

Hàn Tả Tả vừa rồi rời đi không đem theo di động, nghe xong Tang Đồng nói vội vàng mở túi lấy ra kiểm tra.

Tang Đồng làm như lơ đãng liếc mắt một cái, lại liếc mắt một cái, lại liếc mắt một cái…

Hàn Tả Tả mặt không chút thay đổi đóng điện thoại: “Nhìn đủ chưa?”


Tang Đồng chớp chớp mắt ha ha cười lên: “Ai, ai nhìn gì? Có ai đâu ta?”

Hàn Tả Tả lười để ý tới cô.

Tang Đồng lén lút sáp lại: “Xí, thực buồn nôn, còn Tứ lang… Đại Tả, cậu xem phim Thanh cung xem tới tẩu hảo nhập ma luôn à!”

Hàn Tả Tả nhìn chằm chằm di động có chút thất thần.

Tang Đồng không phát giác, tiếp tục trêu ghẹo nói: “Tớ thấy hay là sau này cậu đổi sang kêu là ‘phúc tấn’ nha…”

Hàn Tả Tả đột nhiên đứng lên: “Tớ có việc ra ngoài một chút!”

Tang Đồng liếc mắt xem thường: “Thần bí như vậy, không phải là đang thông đồng với anh đẹp trai nào đấy chứ!”

Hàn Tả Tả cầm di động vội vàng chạy ra bên ngoài, đi đến cuối hành lang, nơi đó là lối thoát hiểm, không có người nào.

Hàn Tả Tả đánh cuộc gọi đi, bên kia rất nhanh liền có người tiếp.

“đang bận?”

Hàn Tả Tả nghe được thanh âm quen thuộc, hít một hơi thật sâu nói: “Ân, vừa rồi không mang theo điện thoại…”

Lang Hi nhạy bén nghe ra giọng nói của cô có chút không quá tự nhiên: “Làm sao vậy?”

Hàn Tả Tả nói chuyện thường không thích quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi: “Chú Tư, chuyện của Đinh Luân, không liên quan tới anh chứ?”

Đầu bên kia điện thoại đột nhiên trầm mặc.

Hàn Tả Tả chợt cảm thấy có chút khẩn trương, không biết chính mình rốt cuộc hy vọng nghe thấy đáp án như thế nào.

Lang Hi chậm rãi nói: “Là anh sai người làm.”

Hàn Tả Tả trầm mặc.

Lang Hi đợi nửa ngày không có nghe thấy giọng nói của cô, lại mở miệng nói: “hắn ta bắt nạt em, tôi rất tức giận… Em là của tôi, bất luận kẻ nào cũng không thể làm em ủy khuất!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.