Thanh Mai Trúc Mã Nhà Bên Full

Chương 6


Bạn đang đọc Thanh Mai Trúc Mã Nhà Bên Full – Chương 6

“Tử Bạch ca ca, lát nữa cậu có việc gì không?” Vương Tiêm vừa tạm biệt Tử Tuệ, hiện tại chỉ còn hai người bọn họ.

“Lát nữa tớ phải đi học võ.” Tử Bạch đờ đẫn nói.

“Cái gì! Cậu học võ á?” Vương Tiêm không thể tưởng tượng nhìn thân hình Tử Bạch gầy gò trước mắt cô, chân nhân bất lộ tướng a!

Tử Bạch bị nhìn chằm chằm có chút đỏ mặt, nhẹ nhàng đáp một tiếng. “Mẹ tớ nói thể chất tớ có một chút không tốt, cho nên phải đi tập võ.”

“Tớ đi với cậu được không?” Vương Tiêm một phen lôi kéo cánh tay Tử Bạch.

“Có thể.” Tử Bạch có chút kinh ngạc nhìn Vương Tiêm.

Đi vào thì thấy một cái võ quán rất lớn, một đám trẻ con, thiếu niên, còn có người lớn múa may, con gái rất ít, chỉ có một vài người.

Tử Bạch đến võ quán liền thay quần áo bắt đầu luyện tập, mà Vương Tiêm chỉ yên lặng một bên đứng nhìn, phát hiện Tử Bạch đánh quyền rất đẹp.


Mãi cho đến 7 giờ tối, bọn họ mới kết thúc, Tử Bạch tiến vào phòng nghỉ, một hồi liền đổi quần áo, tóc đều rất ẩm ướt.

” Chúng ta đi thôi.” Tử Bạch đến bên cạnh Vương Tiêm cầm lấy cặp trên người cô.

Vương Tiêm gật gật đầu, mới tới cửa liền thấy mẹ Tử Bạch đã tới.

” Vương Tiêm cũng ở đây sao?” mẹ Tử Bạch thấy Vương Tiêm ở đây có chút kinh ngạc.” Là con đối với luyện võ có hứng thú sao?”
” Chào dì ạ, con tới đây chờ Tử Bạch ca ca.” Đây chính là mẹ chồng tương lai của cô, nên cô phải biểu hiện thật tốt.

” Thì ra là vậy, thôi chúng ta đi về, vừa nãy ba con còn hỏi dì có thấy con không, để dì gọi điện thoại nói với ba con đã.” Mẹ Tử Bạch cầm điện thoại gọi điện, một hồi bên kia liền ang lên âm thanh.

“Anh Vương à, Vương Tiêm đang ở chỗ tôi, vâng, đúng vậy, đi cùng con trai tôi đến võ quán, không cần lo, được, lát nữa gặp lại.” Mẹ Tử Bạch nói một chút liền tắt điện thoại, rồi nhìn về phía Vương Tiêm,”Vương Tiêm, chúng đi ăn ở bên ngoài, ba con cũng ở chỗ đó.”

“Vâng ạ.” Vương Tiêm cao hứng nói, một chút liền lôi kéo Tử Bạch.


Một hồi ba người đi vào một nhà hàng trung đẳng, người phục vụ tiến tới hỏi, mẹ Tử Bạch nói ra một dãy số, người phục vụ dẫn 3 người vào một phòng bao.

Mở cửa ra, chỉ thấy bên trong rất nhiều người, ba nhà mình cùng 2 người khác ngồi bên trái, còn bàn bên này chỉ có một người phụ nữ và một nữ hài tử, nữ hài tử đó chính là Tử Tuệ.

“Mọi người tới rồi” Người đàn ông mặc tây trang, đeo mắt kính, thoạt nhìn lịch sự văn nhã nói.

“Ba.” Tử Bạch hướng tới người đàn ông hô.

Vương Tiêm nghĩ thầm, thì ra đây chính là ba Tử Bạch, ba chồng tương lai a. vội vàng cười chào hỏi,” Chào chú ạ.”

Ba Tử Bạch cũng cười, đối với Vương Tiêm vẫy tay.”Ngoan, đói bụng không? Mau tới ăn chút điểm tâm.”

“Chúng ta không phải tới sao.” Mẹ Tử Bạch phản đối, ngồi ở bàn phụ nữ bên này, thấy người quen đứng lên tiếp đón.

Rồi sau đó Vương Tiêm ngồi giữa Tử Bạch và Tử Tuệ.

Người đều đã đến đông đủ, cũng nhận thức ở đây đều các chú, các dì, Mẹ Tử Bạch cùng mẹ Tử Tuệ nói chuyện, còn có Vương ba, ba Tử Bạch và ba Tử Tuệ.

Tất cả mọi người đều nói chuyện vui vẻ, Vương Tiêm nhìn chằm chằm Tử Bạch, bởi vì trên tay hắn xuất hiện khối rubik, tay nhỏ thực mau liền đùa nghịch, Vương Tiêm nhìn đến phải nể phục.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.