Đọc truyện Thanh Mai Trúc Mã Ngưng Làm Bạn – Chương 37: Tự Vả
Đinh Khánh Lam quét mắt qua một lượt tứ phía, lườm Lý Ngộ Tranh một cái rồi nói: “Anh mới xấu, cả dòng họ nhà anh đều xấu.”
“Em…”
“Mau qua chúc mừng.” Đinh Khánh Lam mặc kệ Lý Ngộ Tranh vẫn đang không ngừng nhăn nhó nhìn bộ đồ của hai người với ánh mắt không hài lòng, cô sải bước tới chỗ của Trạch Thanh Hy.
Từng bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng cứ vậy dừng lại trước mặt Trạch Thanh Hy, Lý Ngộ Tranh cũng vừa vặn đuổi kịp tới.
“Chúc mừng sinh nhật.” Đinh Khánh Lam mỉm cười không dứt, giọng nói của cô hôm nay bỗng nhẹ nhàng hơn mọi ngày, càng hòa hợp với vẻ đẹp của cô.
Lý Ngộ Tranh cũng khẽ gật đầu: “Em họ sinh nhật vui vẻ, cậu mợ đâu?”
“Ơ…!dạ…”
“Cái gì? Lý Ngộ Trang vừa mới gọi Thanh Hy là gì?”
“Gì mà em họ cơ?”
“Thanh Hy là em họ của Lý Ngộ Tranh.”
“Quá nóng hổi rồi!!”
“…”
“Không nghe sao?” Lý Ngộ Tranh thấy Trạch Thanh Hy vẫn đứng ngây ra đó thì không khỏi mất kiên nhẫn.
“Dạ…!Ba mẹ em…”
“Ồ, A Tranh, sao giờ này con mới đến?” Chưa để Trạch Thanh Hy kịp nói hết, Trạch Đông Nam đã từ trong đi ra từ bao giờ.
Ông vui vẻ tiến tới, khẽ ôm một cái xã giao cùng anh.
Lý Ngộ Tranh cũng niềm nở đáp lại: “Thật xin lỗi cậu mợ, bạn gái con chuẩn bị hơi lâu.” Lý Ngộ Tranh vừa dứt câu, xung quanh ai nấy đều trợn tròn con mắt…!Bạn gái Lý Ngộ Tranh?
“Ồ, A Tranh có bạn gái? Ai vậy?” Quách Quỳnh Như bên cạnh cũng vô cùng chào đón Lý Ngộ Tranh, thấy anh nói vậy liền tò mò không thôi, bà ngó ngang ngó dọc, bỗng dừng mắt trên người Đinh Khánh Lam.
“Mạnh dạn đoán là bé gái này nha?” Quách Quỳnh Như nhìn Đinh Khánh Lam một lượt, đường cong trên môi ngày càng đậm hơn.
“Mợ thật tinh mắt.” Lý Ngộ Tranh bật cười.
Cái gì? Đến đây mấy đứa kia không khỏi bĩu môi.
Thế sao bảo là tình bạn trong sáng không bao giờ dẫn đến yêu đương cơ mà? Đúng là hai đứa lươn lẹo.
“Nhìn con thật quen mắt.” Quách Quỳnh Như tiến lại gần Đinh Khánh Lam, hai tay giữ lấy vai cô, thân thiện mở lời.
“Dạ chào cậu mợ.”
“Haha, con thật xinh đẹp, rất xứng với Ngộ Tranh.” Trạch Đông Nam cười ha hả, lời khen không dứt: “Chúng ta liệu đã gặp ở đâu rồi?”
“Chuyện này…”
“Cô ấy ở cạnh nhà con, chúng con là thanh mai trúc mã.” Lý Ngộ Tranh thay Đinh Khánh Lam trả lời.
“Ồ, bảo sao lại quen đến thế, chúng ta còn phải đi tiếp khách.
Các con cứ chơi đi nhé.” Quách Quỳnh Như vuốt nhẹ má Đinh Khánh Lam, rồi quay qua nói với đám Lý Ngộ Tranh và Trạch Thanh Hy.
“Cậu mợ cứ đi đi.” Lý Ngộ Tranh gật nhẹ đầu, đưa tay kéo Đinh Khánh Lam đứng sát vào với anh, thuận tay liền giữ lấy eo cô.
Cảnh này đập vào mắt khiến Trạch Thanh Hy khẽ run lên một cái, cô cúi gằm mặt che đi đôi mắt hằn lên tia tức giận.
Bạn gái? Tại sao Đinh Khánh Lam có thể là bạn gái Lý Ngộ Tranh? Không thể! Không thể nào!!
“Được rồi, bây giờ hai người cũng nên giải thích đi chứ nhỉ?” Lệ Anh nhìn hai người một nam một nữa đanh ôm ấp nhau trước mắt, nở một nụ cười gian tà nói.
Những thanh niên khác cũng không ngừng phụ họa, chỉ riêng Trạch Thanh Hy vẫn đứng ngây ra đó.
“Còn gì để giải thích sao?” Lý Ngộ Tranh nhún vai, tỏ vẻ “trước sau gì cũng thế”.
“Vậy mà tôi còn nhớ có người từng nói sẽ không bao giờ vượt quá mức bạn bè cơ đấy?” Tiếp tục đến Quý Quyền Duy lên tiếng xắt xéo cặp đôi nọ.
“Đây là tự vả vào mặt mình rồi nha, hahaa.” Những tiếng cười đùa không ngừng vang lên, Đinh Khánh Lam đứng bên cạnh ngượng chín cả mặt.
Quả thật cô và anh đã từng tuyên bố như vậy, cũng là cái tự vả thật là đau quá đi!!