Thanh Mai Chử Tửu (Mơ Xanh Nấu Rượu)

Chương 14


Đọc truyện Thanh Mai Chử Tửu (Mơ Xanh Nấu Rượu) – Chương 14

Điều đến thành C đối với Giang Sam mà nói, là một kỳ ngộ rất tốt, mà kỳ ngộ lại thường thường đối mặt với khiêu chiến.

C thành cùng S thành cách nhau không xa, giám đốc nơi này đột nhiên từ chức rời đi, hơn nữa cùng thuộc hạ huyên náo rất nhiệu loạn.

Bởi vì vấn đề nơi này không nhỏ, công ty quyết định điều người khác qua làm giám đốc, không từ phía dưới trực tiếp đề bạt.

Từ Thanh hẳn là quý nhân lớn nhất trong số mệnh Giang Sam, nàng tính cách hào phóng, làm việc gọn gang, quả cảm, hơn nữa cùng tầng quan hệ rất tốt, bây giờ là Tổng kinh lý của công ty ở S thành và C thành.

Tron có năng lực ngoài có thủ đoạn, dáng vẻ nàng còn phi thường xinh đẹp, thân cao ráo, vóc người nóng bỏng, trang điểm tinh xảo, rất được nam nhân yêu mến, ngoại trừ Giang Sam gặp diện mạo của nàng ở ngoài đời, trong công ty những người khác e sợ đều chưa từng thấy qua. Công ty thậm chí còn truyền miệng nói nàng cùng tổng bộ cấp cao có quan hệ xác thịt.

Chính nàng tại ba năm trước dọn dẹp nghị luận của mọi người nhận Giang Sam vào công ty, sau đó thành tích của Giang Sam chứng minh nàng anh minh, nàng hiện tại liền bỏ mặc nghị luận của mọi người cho Giang Sam đi C thành làm giám đốc.

Giang Sam đơn thân độc mã, không vợ con, đi nơi nào đều được, hơn nữa cậu thiên hướng nhiệt tình, cho dù có những người khác phản đối cho cậu đi, chính cậu cũng tràn đầy tự tin, cùng cấp trên gọi video nói chuyện, dự án cậu làm rất tốt, bởi vậy đánh bại mấy đối thủ cạnh tranh khác, được nhận lệnh làm quản lí chi nhánh ở C thành.

vai Từ Thanh kỳ thực không nỡ lòng để Giang Sam rời xa mình, thế nhưng, nàng vỗ Giang Sam nói: “Là nam nhân, phải không ngừng phấn đấu đi lên, không phải, tầm mắt vĩnh viễn chỉ ở một điểm như vậy, vì một chút chuyện nhỏ tính toán chi li, rất hẹp hòi, rất khó coi.”


Lời này của nàng, trước đây cũng từng nói với nữ nhân, nói chung, là người đều là áp dụng.

Giang Sam cười gật đầu, nói: “Lão đại, em sẽ không để cho chị hối hận quyết định của mình.”

Giang Sam đến C thành, lúc bắt đầu công tác không tốt làm, sản phẩm bọn họ rất tốt, thế nhưng tại C thành cùng với thị trường địa phương xung quanh tiêu thụ không cao.

Giang Sam bởi vì tuổi trẻ, hơn nữa còn là hàng không binh, ban đầu cũng không thể phục chúng.

Sau đó cậu xoay sở trong nước sôi lửa bỏng, tình hình mới tốt chút ít.

Cậu muốn sửa sang toàn bộ sản phẩm tiêu thụ hết thảy khu vực, lại tự chạy đến bệnh viện, mỗi ngày đều rất bận.

Cậu tuy rằng nhìn ôn hòa, kì thực ngoài nhu trong cương, cấp dưới ai phạm sai ở trong tay cậu, cậu sẽ giáo dục hai lần, nếu hai lần còn không được, liền trực tiếp xin chỉ thị cấp trên, gọn gàng đem người sa thải, sau đó cậu liền nhận hai thực tập sinh ưu tú vào, cơ hồ là tay dắt tay dẫn người, tại hơn nửa năm sau, tình trạng ở C thành liền có chuyển biến tốt, hơn nữa đi vào quỹ đạo tuần hoàn tốt.

Ở trong cuộc họp hằng năm, Giang Sam chiếm được tổng bộ khẳng định cùng khích lệ, cũng cầm tiền thưởng cao nhất, toàn bộ cộng sự đều đi theo tăng tiền thưởng, tự nhiên ai ai cũng đều sung sướng.

Bởi vì rất bận bịu, Giang Sam cơ hồ không có thời gian quan tâm đến chuyện của Tống Trí Văn, Từ Thanh ngược lại mang theo Lê Lê được nghỉ hè đến C thành thăm cậu, bởi vì công tác cũng tới xem qua cậu mấy lần, mà Thải Thải, mặc dù có nói thời điểm hắn đến C thành thì liên hệ cậu, mà Thải Thải mỗi ngày luôn có các loại náo nhiệt và việc vui chơi, hơi nào sẽ đem Giang Sam để ở trong lòng.

Giang Sam ở C thành mua một căn nhà hai phòng, lại thay xe mới, tuy rằng công tác bận rộn mà áp lực lớn, ngày ngược lại là trải qua khá an ổn, trong nhà cũng có thúc cậu tìm bạn gái cùng chuyện kết hôn, bất quá trong nhà chỉ cần nhắc đến việc này, cậu liền trầm mặc không nói, người trong nhà đương nhiên so với người ngoài hiểu rõ cậu hơn ai hết, cho nên sau đó không còn dám đề cập tới, bởi vì trong nhà hết thảy tiêu dùng dựa cả vào một mình cậu, đau lòng cậu công tác khổ cực, không dám nhiều lời.

Lại một cuối năm nữa, Giang Sam theo lệ nhắn cho Thải một tin nhắn chúc Tết, tin nhắn đương nhiên gửi chung, không nghĩ tới Thải Thải lại hồi đáp, nói: “Đã lâu không có tin tức của cậu, ngươi còn tại C thành à.”

Giang Sam ở trong lòng cười khổ, các loại ngày lễ đều có gửi tin cho Thải Thải, hắn nhất định là không để ý mới có thể trả lời một câu như thế.

Kỳ thực Giang Sam gửi tin nhắn chung, ước chừng cũng không chú ý đến cùng đã gửi cho người nào, mà Thải Thải không đồng dạng như vậy, hắn mỗi lần đều sẽ đặc biệt chú ý.


“Vẫn còn ở đó. Ngày hôm nay C thành trời đang mưa, có chút lạnh. Hái tỷ gần đây có khỏe không?”

“Còn ở là tốt rồi, đi ra chơi đi, tôi ở chỗ này. Thật náo nhiệt, còn có thể giới thiệu cho cậu mấy người.”

Giang Sam đáp ứng , mở xe đi đến chỗ của Thải Thải, nơi này Giang Sam trước đây cũng đã tới, thời điểm mời khách tới đây, cậu và giám đốc nơi này còn có chút giao tình.

Lúc Giang Sam đến, phía trước ngừng một chiếc xe ngay cửa, cậu đành phải kiên nhẫn đợi ở phía sau, đứa bé giữ cửa biết cậu, tuy rằng không thể tại lúc làm việc cùng cậu trò chuyện nhiều, nhưng cũng cười tới nói hai câu: “Đưa chìa khóa cho em đi, anh đi vào trước.”

Xe của cậu đứng ở sườn núi trên đường, phía sau lại tới một chiếc xe nữa, xe trước mặt không lái đi, cậu phiền lòng xuống xe, bởi vì trời mưa, đường ở đây rất trơn, cậu nói: “Thôi, anh chờ một chút là tốt rồi.”

Y kinh doanh dược liệu, toàn bộ bệnh viên ở C thành, lớn một chút đều có, cùng bác sĩ cũng quen thuộc, thời đại này, không sợ cái khác, chỉ sợ sinh bệnh, Giang Sam giúp giám đốc đến đứa bé giữ cửa nơi này giới thiệu mấy người tốt ở bệnh viên cùng bác sĩ, thêm vào cậu vừa khiến người bội phục lại khiến người ta thân thiết, đương nhiên nhân duyên rất tốt.

Đứa bé giữ cửa cùng cậu nhỏ giọng nói: “E sợ còn muốn chờ một chút.” Nói xong nháy mắt nở nụ cười ám muội, hắn cười đến rất bí ẩn, Giang Sam hiểu ý tứ của hắn, cánh tay của hắn đặt trên tay lái, trên cổ còn vây quanh khăn quàng cổ lông dê mỏng, mang theo ánh mắt ủ rũ càng lộ ra ôn nhu.

Bởi vì thực chờ lâu, Giang Sam hết cách rồi, không thể làm gì khác hơn là để đứa bé giữ cửa Tiểu Bân giúp đỗ xe, cậu xuống xe đi vào bên trong, lúc này, người trên xe trước mặt cũng bước xuống .

Hai bảo tiêu mặc thường phục đứng ở bên cạnh cửa xe, một nam nhân bước xuống xe, Giang Sam thấy đối phương ngang ngược như thế, cũng muốn nhìn rõ, thế là cùng đối phương đối mặt.


Hai người đều ngẩn ra.

Giang Sam mặc áo lông màu trắng cùng quần bò màu đen, trên cổ quàng khăn, bên ngoài là áo khoác màu đen, áo khoác là Từ Thanh mua cho, tôn lên một than cao ráo của cậu, lại tao nhã.

Tống Trí Văn lại là một thân đen thui, quả thực muốn dung nhập vào ban đêm, lúc xuống xe y không lộ vẻ gì, mang trên mặt một tia âm trầm.

Giang Sam vốn muốn cất bước rời đi, nhìn thấy y liền đứng lại, đối với hắn cười gật đầu: “Tống tiên sinh, đã lâu không gặp.”

Tống Trí Văn còn chưa đáp lại cậu, một cậu nhóc từ trên xe chạy xuống, kéo lại tay Tống Trí Văn, sau khi nhìn thấy Giang Sam, hắn liền trợn to mắt, phách lối ha một tiếng nở nụ cười.

Giang Sam cũng cùng tâm tình của hắn giống nhau, đó chính là ngày hôm nay ra ngoài đạp trúng phân sao?

Hai vóc người có chút giống, mà đứa bé trai này hiển nhiên rất non, Giang Sam không biết hắn có phải là hai mươi tuổi không.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.