Đọc truyện Thánh Đường – Chương 323: Ma nộ
“Mọi người làm gì mà có biểu lộ thế này hả, à, tiểu tử Phạm Hồng kia đâu rồi?” Vương Mãnh nói ra, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của mọi người, Vương Mãnh dáng tươi cười cũng đọng lại.
“Phạm Hồng đâu rồi, sẽ không phải đã xảy ra chuyện gì chứ?”
Mã Điềm Nhi mỉm cười, “Vương đại ca, không có chuyện gì, Phạm Hồng có chuyện gì đó mấy ngày nay không tại đây, nhưng mà cũng mau trở lại rồi, ngươi đi đến nơi nào.”
Vương Mãnh lúc này mới thở dài một hơi, vài ngày trước Tiết Chung Nam đi tìm Vương Mãnh, cường điệu nói chuyện này. Phạm Nho lần này trợ giúp rất trọng yếu, nếu không có thể tới bây giờ cũng không còn lại được bao nhiêu. Pháp Hoa Môn hiện tại đã muốn thành thánh đường minh hữu, Phạm Nho ý tứ ở ngoài sáng không lộ ra, chính là lại để cho Vương Mãnh dẫn dẫn Phạm Hồng, Vương Mãnh này tất nhiên là bụng làm dạ chịu, đều là bạn thân.
Vương Mãnh đem kinh nghiệm của mình nói qua một chút, nghe nói Vương Mãnh tới hoả thần tiểu thiên giới tu hành, Lý Thiên Nhất ngược lại tâm niệm vừa động, lần trước hắn cũng đi rồi, Hỏa thần tiểu thiên giới xác thực nguy hiểm dị thường, nhưng là ở đấy Ngũ Hành chi hỏa quá phong phú rồi, đối với {Tu Chân giả} cấp độ như hắn, quả thực là cái tìm đường sống trong cõi chết mà khổ tu.
Lúc nghe Vương Mãnh bị truyền đưa tới không gian sát lục mắt thấy thánh ma đại chiến, mọi người lại càng trợn mắt há hốc mồm, về phần phá huỷ Ma Nhận thành năng lượng tháp, việc này được Vương Mãnh trực tiếp lược bỏ qua. Vương Mãnh cảm thấy chuyện này không cần phải tự biên tự diễn.
“Vương đại ca, mau kêu tiểu hỏa nhi đi ra ngoài nhìn xem.” Mã Điềm Nhi nói ra.
“Ha ha, được, tiểu gia hỏa này rất tinh nghịch.”
Sau trận say mèm lần trước, thực thể của tiểu hỏa nhi rõ ràng đã lớn hơn một chút rồi, lại càng giống như dị thú Ngũ Hành chi hỏa, không giống Ngũ Hành chi tinh chói mắt như vậy nữa rồi, không biết có phải là do ăn hết cái băng ghế ngồi ăn không nữa.
Tiểu hỏa nhi mập mạp bật đi ra, nhìn xem ồ một tiếng, đôi mắt to hiếu kỳ, ngọn lửa trên đỉnh đầu dao động trái phải.
Nhất thời Mã Điềm Nhi cùng Tưởng Tình Tình đã bị tiểu hỏa nhi miêu miêu này cho chinh phục rồi, hai vị mỹ nữ kia yêu thích không buông tay.
“Có thể chạm vào được không?”
“Tùy tiện.” Vương Mãnh đối với yêu cầu của mỹ nữ từ trước tới nay không cự tuyệt.
Sau đó tiểu hỏa nhi bị hai mỹ nữ vân vê khuôn mặt mập mạp của mình.
“Thật mềm, thật ấm áp, thật là đáng yêu.”
Khuôn mặt béo mập của tiểu hỏa nhi bị vê thành một đoàn, đây là có chuyện gì… thế giới loài người tại sao còn có sinh vật kỳ quái như vậy.
Nó nhìn thấy mọi người ở Tuyết Nguyệt Thành, đều là uống rượu hào sảng, cũng sẽ không có ai đối đãi nó như vậy, người này lại khác biệt, hơn nữa còn có hương thơm.
“Chủ nhân… các nàng là cái gì?”
Tiểu hỏa nhi bị chà đạp, nhưng trong lòng nó rất hiếu kỳ không nhịn được mà hỏi.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, cười vang.
“Các nàng là nữ hài tử, là mỹ nữ!”
Tiểu hỏa nhi bất đắc dĩ mò mò đầu, cái này… không hiểu nha.
Nhìn thấy bộ dạng quýnh quáng của tiểu hỏa nhi, hai cái nữ hài tử đã không thể khống chế được chính mình, kéo tiểu hỏa nhi sang một bên chơi đùa.
Vương Mãnh bất đắc dĩ khoát khoát tay, chỉ biết, người này sẽ càng được hoan nghênh.
“Vương sư đệ, xem ra một chuyến đi này, công lực của ngươi đại tiến nha!”
Vừa ra tay, Hà Túy cũng cảm giác được khác biệt là rõ ràng, trước kia Vương Mãnh cũng rất mạnh, nhưng cảm giác là không đúng, mà vừa rồi đó là vô cùng dễ dàng cùng thành thạo. La Ngọc này tuy rằng không có quá mạnh mẽ, nhưng 38 tầng nguyên lực không phải giả dối, kỹ xảo có khả năng kém một chút, nhưng muốn một kiếm chết ngay lập tức, cũng không phải là người nào cũng có thể làm được.
“Ha ha, cơ duyên xảo hợp, là có chút tiến bộ, ma luyện trận doanh như thế nào tìm tới cửa.”
Mọi người cười khổ, Ninh Chí Viễn đem tình huống gần đây giản yếu nói một lần, Vương Mãnh mới ý thức tới vấn đề quả thực rất nghiêm trọng.
“Ta vừa vặn mượn cơ hội bình định Ma luyện trận doanh này luôn!”
Vương Mãnh phủi tay nói ra.
“Tốt, chính là như vậy!” Lý Thiên Nhất cuối cùng tìm được một người ủng hộ.
“Vương Mãnh đã trở lại, trước đây chúng ta phải nhận nhịn bây giờ đã tới lúc phải trả món nợ này rồi!”
Minh Nhân nói ra.
“Hà sư huynh, mọi người thương thế còn chưa lành, ma luyện trận doanh cứ để cho ta đi.”
Trong không gian sát lục, Vương Mãnh có thể cảm giác được Từ Hoảng cường đại, có lẽ hắn không có học được nhiều pháp thuật như ở tu chân học viện, nhưng mà thực chiến thì vẫn là một sư phụ tốt nhất, đang cùng ma tu trong chiến đấu, có thể lĩnh ngộ được không ít thực chiến pháp thuật, căn bản không thể khinh thường.
Một chuyến lữ trình ngoài ý muốn, ngoại trừ hoàn thành giai đoạn thứ ba của Ngũ Hành công pháp, trọng yếu khác là Vương Mãnh đã minh bạch nên xử lý mọi chuyện ở tu chân học viện như thế nào.
“Tính toán ta một phần, ta không có bị thương, Thiên Nhất, ngươi gần đây nhiệm vụ chủ yếu là dưỡng thương cùng tu hành, chiến đấu có rất nhiều, ma luyện trận doanh không phải là địch nhân cuối cùng.”
Minh Nhân nói ra.
Lý Thiên Nhất vẫn tương đối nghe Minh Nhân nói…, cho dù có chút đáng tiếc, nhưng cũng biết tình huống trước mắt, hắn quả thực không thích hợp tái chiến.
Hà Túy gật gật đầu, “Vương Mãnh, để cho Minh Nhân giúp ngươi đi, gần đây chuyện phát sinh ngươi khả năng không biết, lần này may mắn mà có Minh Nhân chúng ta mới có thể chống đỡ được, công lực của hắn cũng là đột nhiên tăng mạnh, trước kia chúng ta thật đúng là không để ý đến Minh Nhân.”
Hà Túy có chút cảm khái, vốn tưởng rằng Vương Mãnh là kinh hỉ duy nhất, ai ngờ đến gần đây lúc Vương Mãnh không tại, Minh Nhân đứng dậy, nếu không phải Minh Nhân ở nơi này, hắn và Ninh Chí Viễn tuyệt không chỉ bị thương đơn giản như vậy.
Vương Mãnh nhìn xem Minh Nhân, lộ ra nụ cười sáng lạn.
“Ta vẫn chưa từng xem nhẹ qua Minh Nhân sư huynh.”
Minh Nhân nhưng trong lòng thì vừa động, nhìn qua Vương Mãnh sảng khoái dáng tươi cười, tâm tình buông lỏng, “Có ngươi đang ở đây, chúng ta muốn thở một ngụm đều không được, không đuổi theo không vui vẻ~.”
“Tốt rồi, không cần phải giúp nhau thổi phồng rồi, Vương đại ca, tiểu hỏa nhi có thể cùng chúng ta chơi vài ngày được không?” Mã Điềm Nhi hỏi.
Đối với yêu cầu của Mã sư muội đáng yêu, Vương Mãnh đương nhiên không biết cự tuyệt, “Cầm đi chơi đi, chơi bao lâu đều được.”
Vừa nghe lời này, tiểu hỏa nhi vốn tràn đầy hy vọng lập tức ỉu xìu, muốn giãy dụa, nhưng một chút sức lực của nó là hoàn toàn phí công.
Đi vào tu chân học viện, tiểu hỏa nhi phát hiện ra thế giới của tu chân giả còn có một loại tồn tại đáng sợ gọi là nữ nhân !!! (ccmnr)
Nghỉ ngơi một ngày, Vương Mãnh sáng sớm đã bị lão viện trưởng yêu quái gọi qua, nhìn chung cả tu chân học viện, chỉ sợ cũng chỉ có Vương Mãnh mới có loại đãi ngộ này.
Kỳ thật Vương chân nhân cũng rất phiền muộn, nhiều người như vậy, viện trưởng đại nhân này làm gì phải thường xuyên theo dõi hắn, cho dù hắn có chút đặc biệt, nhưng tại đây ngọa hổ tàng long, người đặc biệt nhiều hơn người đi đường. Nói thật ra, cao thủ đỉnh cấp giống như Lữ viện trưởng, trước khi chưa tiến vào tiểu viên mãn, Vương Mãnh còn là hy vọng có thể giữ một khoảng cách thì cố giữ một khoảng cách.
Nhưng nhiều khi ông trời không toại lòng người nha.
“Viện trưởng đại nhân, ngài gọi ta.”
Vương Mãnh đẩy cửa ra, điều chỉnh cơ thể một chút, lộ ra một cái nụ cười sáng lạn, Tinh Minh quy tắc là do người nắm giữ trong tay, không gian sát lục là do ai khống chế không biết, nhưng cái tu chân học viện này người có quyền lợi lớn nhất chính là vị này đại viên mãn Lữ viện trưởng ngay trước mắt hắn này.
Lữ Nhạc Thiên nhìn thoáng qua Vương Mãnh, tuy rằng biểu lộ không có gì biến hóa, nhưng ánh mắt hiển nhiên lay động một cái, rất là động dung.
“Tiểu tử ngươi vừa biến mất hai tháng, như thế nào, cói chuyện của ta nhi trở thành gió thoảng bên tai rồi sao?”
Lữ Nhạc Thiên híp mắt nói ra, ánh mắt có chút lợi hại.
Vương Mãnh đầu lắc như trống bỏi vậy: “Làm sao lại như vậy được chứ, đệ tử vẫn là ghi tạc những lời nhắn nhủ của viện trưởng đại nhân vào trong đầu, vì không để cho ngài mất mặt cho nên mạo hiểm đi tới Hoả Thần tiểu thiên giới tu hành, ai ngờ được truyền tống trận vậy mà không biết bị ai phá hủy, cho nên đã xảy ra việc không tưởng liên tiếp xuất hiện, nhưng nhờ hồng phúc của viện trưởng đại nhân, rốt cục đã trở lại!”
Vương Mãnh nghiêm trang thành khẩn cũng đã luyện qua rồi, tuy rằng không có đạt tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh như Trương mập mạp nhưng cũng có bảy tám phần tương tự.
Lữ Nhạc Thiên khóe miệng lộ ra mỉm cười,”Xem ra công phu mồm mép của ngươi cũng có tiến bộ, tiểu tử ngươi cũng được đấy, đi một chuyến tới không gian sát lục, dĩ nhiên cũng phá hủy đại kế công thành đầu tiên, thoáng cái mà đắc tội với hơn mười cao thủ đại viên mãn tông chủ, thật sự là được!”
Lữ Nhạc Thiên duỗi ra ngón tay cái, cũng không biết là nói lời khen ngợi hay là châm chọc.
Vương Mãnh biết rõ chuyện này chỉ sợ không thể gạt được Lữ Nhạc Thiên, theo Từ Hoảng nói, tu chân học viện viện trưởng này mới chính thức là người của Tinh Minh, rất đặc biệt, rất nhiều danh từ kỳ quái ở trong tu chân học viện, tại tất cả tiểu thiên giới đều không tồn tại, đều là từ Tinh Minh mang đến.
“Viện trưởng đại nhân, ta oan uổng mà, ngài cũng biết, ta chỉ là một đệ tử trong học viện còn chưa xuất sư, chỉ là cơ duyên xảo hợp mà đụng phải, với tư cách là một thành viên của Thánh Đường, tuy thực lực không ra cái gì, nhưng cũng không thể làm việc không để ý tới, còn may vận khí không tệ, học mấy năm trong học viện rồi mới có thể làm ra được phán đoán chuẩn xác!”
Vương Mãnh ngiêm trang nói.
Lữ Nhạc Thiên nở nụ cười, “Mặc dù biết rõ tiểu tử xấu tính nhà ngươi đang vuốt mông ngựa, nhưng ta nghe vẫn là rất thoải mái, chuyện này ngươi làm không tệ, chỉ cần tại tu chân học viện, bọn hắn không thể làm gì được ngươi, nhưng mà ngươi vừa trở về đã giết người, chuyện này là như thế nào?”
“Viện trưởng đại nhân, thánh đường trận doanh của chúng ta vừa thành lập nên rất nhỏ yếu mà, hiện tại ngay cả mọi người cũng không đồng đều, chúng ta nhưng mà một mực tuân thủ theo quy củ của ngài, đối mặt khiêu khích một mực ẩn nhẫn. Ngày hôm qua chúng lại đi tới nơi đóng quân của chúng ta nháo sự, chúng ta là trước tiên đem học viện quy tắc lấy ra, La Ngọc nói, quy củ là người định, hắn nhất định phải đem chúng ta diệt sạch, có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục nha!”
Vương Mãnh bất đắc dĩ nói.
Lữ Nhạc Thiên kỳ thật căn bản là không có coi chuyện này ra cái gì, chỉ là vì muốn gõ gõ tiểu tử này, nhưng nghe lời này cũng có chút không vui, “Quy củ là người định, nhưng cũng không phải hắn định!”
Vương Mãnh đương nhiên là không ngừng gật đầu.
“Ngươi cũng không cần ở chỗ này của ta giả vờ đáng thương, có bản lĩnh ngươi cứ diệt sạch ma luyện trận doanh, những sự tình này ta mặc kệ, nhớ kỹ trong khoảng thời gian này ta sẽ an bài cho ngươi một cái đối thủ, phải thắng xinh đẹp một chút.”
Lữ Nhạc Thiên nói ra.
“Toàn lực ứng phó!”
Vương Mãnh nói ra, Lữ Nhạc Thiên khoát khoát tay, ý bảo Vương Mãnh có thể đi ra ngoài rồi, rời khỏi phòng viện trưởng Vương Mãnh, y nguyên không rõ được, Lữ Nhạc Thiên rốt cuộc muốn làm cái gì.
Kỳ thực chuyện này cũng có thể chọn được không ít người, vì sao lại chọn phải hắn chứ?
Nhưng bất kể như thế nào, Lữ Nhạc Thiên hiện tại dùng đến hắn, đối với tiểu thánh đường cũng là chuyện tốt.
Nhìn thấy đầu của đệ đệ mình, La Hiền điên rồi, quản cái quy củ khỉ gió gì, hắn muốn dùng hết thảy lực lượng của Ma Luyện trận doanh muốn một lần diệt sát hết thảy người của thánh đường trận doanh!
Nhưng mà ngay khi bọn hắn chuẩn bị suốt đêm triệu tập nhân thủ, trực tiếp diệt đám người Vương Mãnh, lại nhận được cảnh báo của linh hồn đạo sư, làm cho hắn tuân thủ quy củ!
Bình thường, học viện rất ít quản lý những chuyện như thế này, nhất là một đám người như của thánh đường, đây là nơi tập trung của một đám cùi bắp, không có nhân vật nào mấu chốt cả, muốn diệt thì diệt sạch. Nhưng mà thật không may học viện lại đi quản chuyện của đám cùi bắp này rồi.