Thánh Đường

Chương 310: Bộ Bộ Sinh Liên


Đọc truyện Thánh Đường – Chương 310: Bộ Bộ Sinh Liên

Vương Mãnh ngón tay búng trường kiếm một cái, song phương nguyên lực triển khai, Chân Vũ ánh mắt ngưng tụ, một tiếng quát lớn, cả người giống như đạn pháo oanh ra.

Sát ~~~~

Thể tu luyện thể, tức là luyện thân thể thành như vũ khí, chiến vô bất thắng, vứt lại thân thể phàm nhân, đem bản thân mình dung nhập sát đạo.

Ngay từ đầu, Chân Vũ đã tiến vào trạng thái chiến đấu.

Rầm…

Thể tu công kích giống như giống như cuồng phong bạo vũ, có lẽ đơn thuần lực công kích thì yếu hơn một chút so với kiếm tu, nhưng mà luận cao tần đả kích cùng công kích tổng lực, thể tu mới được xem là hung mãnh nhất.

“Chân Vũ này xem như rất ưu tú trong lớp đệ tử từ ba mươi tới bốn mươi tầng nguyên lực, là thể tu tu hành tam muội rất được.”

Sơn Lâm nói ra, hắn mơ hồ nắm chắc được ánh mắt của viện trưởng đại nhân.

Lữ Nhạc Thiên nhìn thoáng qua Sơn Lâm, trong đám linh hồn đạo sư, Sơn Lâm này không có gì bối cảnh, cho nên ánh mắt ngược lại rất đơn thuần.

“Xem ra ngươi đã đoán được.”

“Viện trưởng đại nhân anh minh, thuộc hạ chỉ là mơ hồ có thể thấy được, chỉ là chân nhân này thực sự có năng lực lớn như vậy ư, vạn nhất Chân Vũ không dựa theo quy củ mà đến, chẳng phải là?”

Sơn Lâm có chút lo lắng, trong tu chân học viện ngọa hổ tàng long, cái gọi là Tam cự đầu cũng không phải mạnh nhất, hơn nữa chỉ dựa vào Tam cự đầu cũng không đủ, trận doanh tồn tại có lợi, nhưng là có tai hại, ví dụ như áp chế một ít {Tu Chân giả}ưa thích một mình tu hành.

Viện trưởng đại nhân chỉ sợ là muốn lợi dụng chân nhân này để dẫn những người kia xuất hiện, mà giống như Chân Vũ chỉ là quân cờ mà thôi.

Nhưng điều kiện tiên quyết là chân nhân này phải thực sự mạnh mẽ cơ, hơn nữa Chân Vũ vạn nhất dùng ra nguyên lực mạnh mẽ hơn thì làm sao bây giờ?

Lữ Nhạc Thiên cười cười, “Trước mắt bao người, ai có thể làm được, có một vài cuộc chiến đấu có thể coi thành pháp thuật so đấu.”

Sơn Lâm gật gật đầu, chỉ là trong lòng vẫn còn có chút đau khổ, chân nhân này rốt cuộc là người nào, viện trưởng đại nhân làm sao lại có tin tưởng đối với hắn như vậy?

Không gian chiến đấu, Chân Vũ nghẹn lấy một hơi, hắn cho rằng chân nhân này là xem thường hắn, Chiến Phủ giống như gió xoáy giết tới. Đuổi theo chân nhân một chầu cuồng chém, nguyên lực của hắn cũng duy trì ở trên hai mươi tầng, đối với hắn mà nói như vậy đủ rồi.

Vương Mãnh né tránh phủ phong, thể tu tần suất công kích quả thực khủng bố, hắn hiện tại tựu giống như một chiếc thuyền lá nhỏ trong biển rộng, chống đỡ lại công kích như thủy triều của thể tu.

Phủ (búa) phong lạnh thấu xương đảo qua, kiếm tu cùng kiếm tu đối kháng còn có thể ngăn cản, nhưng kiếm tu đi ngăn cản thể tu công kích thì đúng là tìm ngược rồi.


Lữ Nhạc Thiên là người đáng sợ, ít nhất giai đoạn trước mắt này Vương Mãnh cùng hắn xem như bảo hổ lột da. Lữ Nhạc Thiên yêu cầu rất rõ ràng, đó phải là thắng lợi.

Hắn cho Lữ Nhạc Thiên thắng lợi, Lữ Nhạc Thiên sẽ cho hắn thứ mà Thánh Đường hiện nay cần.

Rất công bình.

Vương Mãnh ánh mắt trở nên lăng lệ bắt đầu ác liệt hơn. Trường kiếm phá không mà ra, thoáng cái đã xuyên thấu cái võng do Chân Vũ Chiến Phủ công kích mà thành, trực chỉ con mắt. Chân Vũ theo bản năng lập tức tránh ra.

Sau khi tránh được, mới phát hiện mình có chút mất mặt, lại bị kiếm tu làm cho hoảng sợ.

Kiếm tu công kích có thể có bao nhiêu lợi hại, Chân Vũ chiến phủ cao cao giơ lên.

Toàn thân ngưng tụ lực lượng, hắn muốn một lần giải quyết đối thủ, đây là phương thức quyết chiến của thể tu.

Rầm…

Một tiếng vang thật lớn, mặt đất nổ tung, Chân Vũ lập tức biến mất, bóng dáng chiến phủ đầy trời oanh thẳng hướng Vương Mãnh.

Chiến phủ như một cơn lốc sóng to gió lớn vậy!

Chân Vũ cả người giống như được bao phủ bên trong vòi rồng.

Đối mặt với công kích cuồng bạo mạnh mẽ như vậy, kỹ xảo đều rất khó thi triển, dường như lựa chọn duy nhất của chân nhân chính là né tránh.

Nhưng mà kiếm tu tốc độ có thể so với thể tu sao?

Đáp án dĩ nhiên là không rồi.

Kinh Đào Hải Lãng Toàn Phong Chiến Phủ cũng rất nổi danh bên trong những {Tu Chân giả}, người yếu hơn hắn căn bản không thể ngăn cản, người mạnh hơn hắn cũng muốn tránh đi mũi nhọn. Đây hoàn toàn là đấu pháp liều mạng của thể tu, vừa ngoan độc lại mãnh liệt.

Thể tu rèn luyện thân thể, những thể tu cường đại đều là tâm trí kiên định, hạng người hung ác, nếu không làm sao có thể rèn luyện thân thể của mình tới như vậy.

Chân Vũ cũng không ngoại lệ.

Kinh Đào Hải Lãng của đối phương giống như mây đen áp đỉnh mà công kích tới, Vương Mãnh kiếm lẳng lặng chỉ xuống đất, hai mắt nhắm nghiền, như ở bên trong thế giới tâm thần. Có thể nhìn thấy từng bước của Chân Vũ đang tiến vào, nguyên một đám quỹ tích, mỗi một động tác đều thấy rõ.

Vương Mãnh xuất thủ, một đạo kiếm khí bắn ra.


Cứng đối cứng?

Rõ ràng là không được, loại kiếm khí này chỉ nhìn là biết sẽ bị phá hủy, nhưng Chân Vũ đang vọt mạnh tới bỗng nhiên lảo đảo một cái. Một kiếm này của Vương Mãnh trực tiếp phá hủy đi tiết tấu công kích của hắn, thiếu chút nữa làm cho hắn lảo đảo muốn ngã.

Nhưng loại trở ngại nhỏ này Chân Vũ rất nhanh điều chỉnh được, cho dù trọng tâm có chút lệch, nhưng hắn y nguyên lao đến. Nhưng mà vừa lao ra được vài mét, lại là một đạo kiếm khí bay tới, mà bước tiến của hắn vừa mới vọt tới, giống như bản thân mình vọt tới kiếm khí vậy, hoàn toàn là tránh né theo bản năng.

Tiết tấu lại bị phá hư rồi, điều chỉnh, trùng kích, lại bị phá hư, mỗi một bước đều bị chân nhân phá hoại hoàn toàn. Chân Vũ lực đạo liên tục dùng không tốt, đó là bị làm cho tức muốn hộc máu trào đờm mà chết.

Chân Vũ nổi giận, Kinh Đào Hải Lãng Toàn Phong Chiến Phủ của hắn nhanh chóng bị biến thành thằng hề đang nhảy múa, cắn răng một cái hoàn toàn xem nhẹ kiếm khí, kiếm khí công kích lên thân thể hắn đương nhiên là có đau nhức, nhất là chân nhân am hiểu đường vòng cung kiếm khí đối với hắn vẫn có uy hiếp, ít nhất là với tầng thứ nguyên lực hiện nay của hắn.

Thể tu nếu không tránh, vậy ngươi thật đúng là không có biện pháp bắt hắn rồi.

Chân nhân nguyên lực thiêu đốt, hiển nhiên hắn là muốn sử dụng hai đường vòng cung kiếm khí.

Chân Vũ công kích đã đến gần, nếu không dùng sẽ không né tránh được.

Chân nhân bắt đầu di động rồi!

Chân Vũ nhe răng cười, né tránh ư, đúng là muốn chết mà, đối công sao, hai đường vòng cung kiếm pháp ư, đối phó kiếm tu hoặc là thuật tu cái gì khả năng không thể né tránh được, nhưng hắn, Chân Vũ, tuyệt đối tránh qua được!

Chân Vũ đã chuẩn bị tốt, {Tu Chân giả} đều nhìn chằm chằm vào chiến trường, rất hiển nhiên dưới loại tình huống này dùng bộ pháp kéo ra khoảng cách, dùng hai đường vòng cung kiếm khí tổng tấn công vẫn có một chút cơ hội.

Nhưng là chân nhân vừa bước ra, tất cả mọi người liền ngây người, không phải Thất Tinh Bộ!

Vương Mãnh thân hình là phiêu dật rất đơn giản, từng đạo tàn ảnh.

Chẳng lẽ là?

Sơn Lâm cũng ngây ngẩn cả người, thiệt hay giả, đây là cái gì???

Chân Vũ Toàn Phong Trảm xông tới nơi rồi, thật sự giống như kẻ điên vậy, điên cuồng chém loạn một hồi lên tàn ảnh của chân nhân.

Bộ Bộ Sinh Liên! (Từng bước sen nở.)

Mà lúc này bộ pháp của chân nhân cũng hoàn thành, Bộ Bộ Sinh Liên không là đơn thuần bước tiến, nó còn là kiếm pháp!


Đỉnh cấp kiếm pháp trong Ngũ Hành chi Hỏa!

Rầm…

Một đóa hoa sen màu lửa đỏ lập tức tách ra, mà lúc này Chân Vũ đang ở ngay chính giữa hoa sen.

Chết ngay lập tức!

Tất cả {Tu Chân giả} trên quảng trường đều an tĩnh, Bộ Bộ Sinh Liên trong Ngũ Hành chi Hỏa, kiếm pháp này phải là người có thiên phú Ngũ Hành thuộc Hỏa cực mạnh mới có thể tu thành được???

Dùng tầng hai mươi nguyên lực thi triển, lại cần phải có lực khống chế rất mạnh?

Không chút nào kém!

Nhìn qua viện trưởng đại nhân tính toán như thần, Sơn Lâm rất muốn hỏi một chút, người này rốt cuộc là ai.

Lữ Nhạc Thiên trên mặt vẫn mang theo nụ cười như thường, so với hắn tưởng tượng còn tốt hơn nhiều.

Giết chết Chân Vũ, Vương Mãnh rời đi không gian chiến đấu, lập tức vất chuyện này ra sau đầu. Hiện tại nhiệm vụ chủ yếu nhất của hắn là hoàn thành Ngũ Hành Quyết giai đoạn thứ ba cùng với chinh phục… một quyển không nghe lời sách.

Trong lúc Vương Mãnh bế quan tu hành, những người khác cũng không còn nhàn rỗi, chỉ có điều nhằm vào Vạn Ma Giáo báo thù nhưng lại không thể không đình chỉ. Hà Túy nhận được thông cáo của Ma Luyện trận doanh, hiện tại Vạn Ma Giáo được Ma Luyện trận doanh bảo vệ. Với tình huống trước mắt, Thánh Đường còn không thể đối kháng được với Ma Luyện trận doanh, chỉ có thể tạm thời nhẫn nại xuống. Dù sao kế hoạch của Vạn Ma Giáo đã bị ngăn trở. Tìm được cơ hội giảm xóc này, đúng là thời điểm để đề cao năng lực chính mình..

Đám người Lý Thiên Nhất cũng không còn nhàn rỗi, đều dùng phương thức tu hành mình thích nhất mà tu hành.

Vương Mãnh ban ngày tu hành, buổi tối thì chính là đi đan đạo viện tìm kiếm tư liệu, nhìn xem có phương pháp thanh trừ hỏa độc hay không.

Hỏa độc xem như là một loại thương tổn rất bình thường, nhưng nếu tới được thân thể bên trong mộc hệ lại thành chứng bệnh khó chữa. Hơn nữa hỏa độc này đến từ chính Hỏa Thần tiểu thiên giới quả thực thật phiền toái.

Vương Mãnh cũng không sợ phiền toái, tra tìm một chút, đọc qua rất nhiều phương pháp, xem ra cần phải dùng đan dược để thanh trừ, nhưng thân thể trong mộc hệ một khi ngưng tụ loại hỏa độc này cơ hồ chính là chứng bệnh bất trị.

Tìm liên tục vài ngày không có kết quả, Vương Mãnh thật đúng là bất đắc dĩ.

“Thiên địa vạn vật, tương sinh tương khắc, làm sao lại không có biện pháp giải quyết!”

Vương Mãnh từ trong trận pháp truyền thụ đi ra, không nhịn được mà than thở một câu, việc này quả thực là khó.

“Chuyện gì phiền não như vậy.” Một thanh âm quen thuộc vang lên.

Vương Mãnh ngẩng đầu, phát hiện đúng là nữ nhân thần bí kia.

“Ta đang tìm phương pháp khu trừ hỏa độc, Mộc hệ thể chất một khi trúng hỏa độc chẳng lẽ tựu không có cách nào triệt để thanh trừ sao?”


Vương Mãnh nói ra.

Nữ tử hơi sững sờ, cười cười, “Biện pháp nhất định là có, nhưng Mộc hệ thể chất trúng hỏa độc, nếu là hỏa độc có cấp bậc cao quả thực rất phiền toái.”

“Ngươi có biện pháp, có thể giúp đỡ một chút hay không?”

Vương Mãnh kinh hỉ nói, hắn biết rõ cô gái trước mắt đan tu tạo nghệ kinh người, so với hắn mù lòa mò hướng như vậy phải lợi hại hơn nhiều.

Nữ tử mỉm cười “Ngươi nói rõ tình huống cho ta xem nào.”

Vương Mãnh vừa nghe lập tức tinh thần tỉnh táo, nói rõ tình huống chi tiết một lần.

Nữ tử nhíu mày, “Loại tình huống này quả thực rất khó xử lý. Bất quá vẫn phải có biện pháp, cần luyện chế một loại phục hợp đan dược đặc thù mới được.”

“Phục hợp đan dược?” Vương Mãnh ngẩn người, “Trong truyền thụ trận pháp dường như không có loại phương pháp luyện chế này?”

“Đây là trong trận pháp truyền thụ rất cao tầng mới có, nhưng mà ta có thể giúp ngươi luyện chế.”

“Thật sự, vậy rất cảm tạ rồi!” Cái này gọi đạp phá thiết hài vô mịch xử khi tìm được lại không uổng phí công phu.

Nữ tử lẳng lặng nhìn Vương Mãnh, Vương Mãnh sững sờ lúc này mới nhớ tới, mình và đối phương cũng không quen thuộc, thậm chí ngay danh tự cũng không biết.

“Đan dược này đối với ta thật sự rất trọng yếu, vô luận trả giá gì ta đều nguyện ý chấp nhận!”

Vương Mãnh nói ra.

Nữ tử nhẹ nhàng lắc đầu, “Không cần phải nói những lời nghiêm trọng như vậy, lại nói tiếp nhận thì dễ dàng nhưng khi làm thì khó, xem ra cô bé kia đối với ngươi rất trọng yếu.”

“Nàng là sư muội của ta, cũng là bằng hữu của ta, hơn nữa cũng là vì cứu ta mới trúng hỏa độc, bụng làm dạ chịu!”

“Ha ha, lý do cũng không cần nói với ta, ta giúp ngươi luyện chế Phục Hợp Đan này cũng được, nhưng mà ngươi phải giúp ta làm một chuyện.”

“Được, chuyện gì, ngươi nói, chỉ cần ta có thể làm được nhất định không có vấn đề.”

“Trước mắt còn chưa nghĩ ra, nhưng sẽ có ngày dùng tới, ngươi yên tâm, không phải là chuyện gì lên núi đao xuống biển lửa, hay vi phạm vào nguyên tắc của ngươi đâu.”

Nữ tử cười nói.

Vương Mãnh có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, “Còn không biết tên của ngươi, ta gọi Vương Mãnh, hung mãnh mãnh liệt!”

“Biết rồi, ta hả, ngươi đã kêu ta là Diệp sư tỷ được rồi.”

“Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, Diệp sư tỷ, chuyện này, có thể nhanh thì nhanh.” Vương Mãnh chà xát chà xát tay, hắn hận không thể lập tức để cho đối phương luyện ra, hỏa độc này còn tồn tại trong người Mã Điềm Nhi lúc này thì còn phiền toái.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.