Đọc truyện Thánh Đường – Chương 272: Dần dần lớn mạnh
“Đúng vậy.”
“Chúc mừng, bởi vì năm người các ngươi đã đã hoàn thành nhiệm vụ này, thành viên tham gia đều có nguyên lực dưới 30 tầng, mà tất cả lại đều là thành viên mới của tu chân học viện, tăng thêm đó lại là lần đầu tiên chấp hành nhiệm vụ này, từng thành viên điểm tích lũy tăng gấp bội, mà với tư cách đội trưởng, điểm tích lũy của ngươi tăng gấp năm lần.”
Chấp sự Bách chiến các vẻ mặt hâm mộ, người chung quanh cũng nghe thấy thế cũng đều vểnh tai.
Yên Vũ Nguyệt biểu lộ không có bất kỳ biến hóa nào, nàng bình tĩnh tiếp nhận ban thưởng của nhiệm vụ, sau đó mang theo đội viên rời đi.
Nàng vừa đi, bách chiến các trở nên náo nhiệt.
“Nàng chính là Yên Vũ Nguyệt sao?”
“Đúng vậy a, thật đẹp nha, đúng là trăm nghe không bằng một thấy.”
“Đâu chỉ như vậy, nàng lần đầu tiên xuất chiến đã hoàn thành nhiệm vụ Ảnh Giao hai đuôi!”
Một nữ tu cường đại mà xinh đẹp luôn có thể nổi danh rất nhanh.
Trở lại gian phòng của mình, vọt lên tắm rửa, toàn thân dinh dính, một trận chiến này thật sự rất thú vị, nhất là hiện tại hồi tưởng lại, cảnh sắc kia thật sự là đẹp, thế giới bên ngoài cũng thật lớn.
Lần này mấy người cùng ra tay thực lực cũng rất mạnh, ở bên ngoài thực là nhân tài xuất hiện lớp lớp, nếu là cứ núp ở tứ phương tiểu thiên giới, chỉ sợ thực biến thành ếch ngồi đáy giếng rồi.
Một đường tu chân, chính là phải không ngừng đề cao thực lực của mình ngay trong đối chiến.
Vương Mãnh nghỉ ngơi trong chốc lát, vận chuyển ngũ hành công pháp của mình một lần, tinh thần tràn đầy, tiến vào tâm thần, chìm vào trong thiên địa khóa linh trận, hắn muốn bắt đầu việc huấn luyện của mình.
Trong quá trình chịu ngược đãi, Vương Mãnh có thể cảm giác được vòng cung kiếm khí của mình dần dần nhanh đến cực hạn.
Mạc Sơn cùng Vọng Thiên đều là sử dụng vòng cung kiếm khí hoàn mỹ nhất, Vương Mãnh không ngừng đi theo học tập, đã bắt đầu đến gần với vòng cung kiếm khí mạnh mẽ nhất rồi.
Mà khi tích lũy tới trình độ nhất định, chính là thời điểm tu hành hai đường vòng cung kiếm khí.
Vương Mãnh bắt đầu nếm thử sử dụng vòng cung kiếm khí của mình, mà lại để cho Mạc Sơn sử dụng hai đường vòng cung kiếm khí.
Nhìn qua hai đường vòng cung kiếm khí không thể nào phòng ngự được mà cắt qua không gian, Vương Mãnh mang theo mỉm cười mà hi sinh.
Thể nghiệm mấy lần uy lực của hai đường vòng cung kiếm khí, Vương Mãnh mới cảm thấy mỹ mãn chìm vào giấc ngủ.
Mà tâm thần của hắn bị tiêu hao, sẽ được thần cách chậm rãi làm dịu bên trong giấc ngủ.
Đây là một quá trình dần dần lớn mạnh Vương Mãnh tâm thần, tuy rằng chậm, nhưng một khi hình thành, chính là một sự cường đại thuộc về chính bản thân Vương Mãnh, ai cũng không thể đoạt được, hơn nữa sẽ không ảnh hưởng chút nào đến bản thân Vương Mãnh.
Lúc này trong tu chân học viện, các loại tin tức cũng tương đối nhiều, trong đó làm cho người ta chú ý nhất đúng là chân nhân thần kỳ chuyển biến, mà Yên Vũ Nguyệt cũng thành công sát nhập, nàng lần đầu tiên làm nhiệm vụ đã thành công một cách viên mãn.
Cùng lúc đó, bên phía Mã Điềm Nhi cũng giống như vậy, Mã Điềm Nhi lần đầu nhiệm vụ cũng tương đối hoa lệ, không uổng phí người nào đã lấy được Long tiên thảo, không có biện pháp, yêu thú thủ hộ Long tiên thảo bị Mã Điềm Nhi thuần phục mang theo trở về.
Mọi người cũng đều phát hiện tứ phương tiểu thiên giới có cảm giác sôi trào rồi, Yên Vũ Nguyệt cùng Mã Điềm Nhi có thể được Long Vương cùng nữ hoàng coi trọng cũng có đạo lý của nó, ít nhất trước kia chưa từng có người đề cập tới tứ phương tiểu thiên giới.
Kỳ thật có thể bài danh hơn một trăm trong phần đông tiểu thiên giới, cũng rất không dễ dàng, có thể tiến tới trước hai trăm đều thuyết minh có được khả năng bộc phát, chỉ là lần này tứ phương tiểu thiên giới có chút lợi nhuận đại phát, nếu cứ như vậy tiếp tục xuống dưới, tiểu thiên giới bài danh cũng có sẽ có bay lên.
Vương Mãnh cùng Phạm Hồng vẫn là như cũ, hai người thật sự là vô cùng hợp, lúc chiều như cũ đi tới đan phòng quét dọn, đợi hai người quét dọn xong tất, Di Đạo lại ngoài ý muốn mà đến.
“Phạm Hồng ngươi lưu lại, Vương Mãnh ngươi đi trước đi.” Di Đạo nói ra.
Đợi khi Vương Mãnh rời đi, Di Đạo mới thở dài, “Ngươi cứ ở đây thêm một chút nữa.”
Phạm Hồng sờ đầu không hiểu chuyện gì xảy ra, “Chưởng viện chuyện gì vậy?”
“Trong chốc lát nữa ngươi sẽ biết.” Di Đạo dùng hết khả năng làm cho ngữ khí của mình bình thường một chút.
Phạm Hồng không sao cả nhún nhún vai, ở thêm một chút cũng chẳng chết ai cả.
Phạm Hồng cũng không nhàn rỗi, hắn bây giờ không có luyện đan ở đây rồi, giống như Vương Mãnh nói, Mộc hệ luyện đan, vậy thì phải gọi là tự gây khó dễ cho chính mình rồi.
Nhưng đan thuật là có thể dùng, luyện tốt đan thuật rồi cũng có thể dùng nguyên lực của chính mình mà cứu chữa cho người khác.
Đang lúc Phạm Hồng chán muốn chết thì cửa mở, một cơn gió thoảng qua, Phạm Hồng ngốc trệ.
Sửng sốt rất lâu, “Xin chào, ta gọi là Phạm Hồng, Pháp Hoa Môn đệ tử, độc thân, vừa thất tình.”
Nữ tử hơi sững sờ, khẽ cười cười, “Đêm hôm đó ngươi luyện đan ở đây sao?”
Nữ tử chỉ chỉ vào đan phòng cách đó không xa, Phạm Hồng gật gật đầu.
“Có thể luyện lại một lần nữa cho ta xem được không?”
Phạm Hồng gật gật đầu, căn bản vốn không chút phản kháng, sau đó mơ mơ màng màng đi luyện đan rồi, lúc này hắn chẳng còn quản mình có phải mộc hệ hay không nữa.
Lúc hỏa hồ lô vừa xuất hiện, nữ tử có chút nghi hoặc, lại nhìn cái thủ pháp thô ráp của Phạm Hồng, nhất là… hắn có lẽ là Mộc hệ.
Ngọn lửa đột nhiên xuất hiện, lô đan ông ông tác hưởng, đây là điềm báo sắp tạc lô rồi.
Nữ tử tay áo quét qua, ngọn lửa biến mất, lô đan lập tức bình tĩnh trở lại.
Phạm Hồng toàn thân rùng mình một cái, nhìn lại, đã không còn thấy ai nữa rồi, như là giấc mộng Nam Kha.
Cô gái xinh đẹp kia từ đâu ra vậy?
Phạm Hồng nhéo nhéo mặt của mình, đây là có chuyện gì, chẳng lẽ thất tình về sau sẽ có số đào hoa sao?
Trong phòng mùi thơm nhàn nhạt lưu lại chứng minh Phạm Hồng không phải đang nằm mơ.
Di Đạo kỳ thật vẫn còn ở bên ngoài, trong lòng cũng có chút không đành lòng, một người tốt như vậy không ngờ lại biến mất đơn giản như thế, liệu có phải là ném hắn vào trong lô đan hay không nữa.
Trời mới biết, có cả trăm cách chết nha.
Sau đó Di Đạo nhìn thấy Phạm Hồng lung la lung lay đi ra.
Di Đạo dụi dụi con ngươi, nhìn nhìn, lại văn vê,… “Làm sao ngươi đi ra được?”
“Chưởng viện, đã giờ nào rồi, ta còn ở bên trong đó làm cái gì nữa?”
“Vừa rồi… không có phát sinh cái gì sao?” Di Đạo nghi ngờ hỏi, đây là có chuyện gì?
“Đã xảy ra chuyện gì à, một cô gái phi thường xinh đẹp xuất hiện, đẹp quá,… nói cho ngươi ngươi cũng không hiểu.”
“Sau đó thì sao?” Di Đạo lo lắng hỏi, thái độ của vị kia quyết định thái độ đối đãi của hắn với Phạm Hồng.
“Nàng bảo ta luyện đan cho nàng xem, sau đó đã không thấy tăm hơi, thật là kỳ quái, xinh đẹp tựa như tiên tử, cười lên thật ôn nhu.”
Phạm Hồng có chút si mê.
Di Đạo ngẩn người, vuốt vuốt mặt của mình, tách một cái lộ ra nụ cười ngay mặt trời cũng phải thất sắc: “Phạm Hồng à, ngươi tới đan đạo viện cũng có thời gian rồi, ngươi biết ta là người có chút nghiêm khắc, nhưng đây cũng là muốn tốt cho các ngươi, các ngươi làm việc rất chăm chú, ta là nhìn qua, trên phương diện luyện đan cũng rất có thiên phú. Người nào muốn thành công, trước hết cũng phải khổ luyện qua tâm chí nha, ngươi bây giờ đã chịu đựng được khảo nghiệm rồi, rất tốt, đi, hôm nay ta mời khách, ban thưởng ngươi một chút!”
Di Đạo lúc này mới rõ ràng nha, người ta không phải nổi giận mà là coi trọng năng lực luyện đan của hắn.
Di Đạo không chút phân trần mà kề vai sát cánh đi cùng Phạm Hồng, nếu người nào không biết còn tưởng rằng hai người có quan hệ tốt cỡ nào chứ.
Vương Mãnh đang say đắm trong khi tu luyện kiếm pháp của mình, vòng cung kiếm pháp của hắn cuối cùng đã tới tình trạng bản thân thỏa mãn rồi, những ngày nay cũng không đi đan đạo viện. Phạm Hồng đã thành quản lý rồi, hiện tại Phạm Hồng nói cái gì, Di Đạo đều nói không có vấn đề, đừng nói giỡn chứ, người ta giờ là có hậu trường.
Người của Đan đạo viện cũng phát hiện ra sự biến hóa này, đều có một chút hiếu kỳ. Di Đạo cũng là nhân vật có chút danh, nhưng mà lại nịnh nọt Phạm Hồng, Phạm Hồng này tám phần là có chút lai lịch, làm cho những người khác bắt đầu khách khí với Phạm Hồng rồi.