Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh

Chương 7 - 28


Bạn đang đọc Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh – Chương 7 – 28

25.Làm tình nhân của tôi
Cô cảm thấy vô cùng mê hoặc …
Người đàn ông này có một đôi mắt hoa đào đúng là làm cho người ta rối loạn…… dáng người cao lớn,trong mắt của các cô gái khác tuyệt đối là bạch mã hoàng tử……
Nhưng mà Nguyễn Miên Miên thật sự sợ hắn hơn nữa còn rợn tóc gáy.
Trực giác nói cho nàng biết,người đàn ông này căn bản cô không thể trêu vào,lai lịch không rõ lại xuất quỷ nhập thần, nguy hiểm đến cực điểm!!
Chỉ bằng việc ngày hôm qua hắn đột nhiên xuất hiện ở trên giường của cô, điểm này cũng đã chứng minh tất cả vấn đề,người đàn ông này…… Là không thể chọc .
Nguyễn Miên Miên tỉnh táo hẳn nhưng cũng bị giọng nói của hắn ngữ làm cho lòng hô lên “tiêu rồi”, cơn bực tức của cô đang nổi lên, hắn nói vậy là có ý gì?
Nuôi cô sao?
Mẹ nó,cô không có khiến cho đàn ông ham muốn,cũng không muốn nhờ đàn ông nuôi dưỡng,con mẹ nó……
Cơn tức giống như hỏa tiễn chạy thoát đi lên,cô giơ bàn tay để trống ra,sau đó nhanh nhẹn quăng hắn một tạt tai “Bốp!”…âm thanh vang dội….
“Con mẹ nó,lão nương không cần,tránh xa một chút……”Nguyễn Miên Miên tức giận thở hổn hển,khuôn mặt nhỏ nhắn cũng biến hồng,quần áo xốc xếch giận dữ nói : “Lão nương không cần anh chịu trách nhiệm,ngược lại,tránh xa tôi một chút……….”
[⊙o⊙] a!
Lam Dạ Ảnh che mặt, đầu tiên là ngẩn ngơ sau đó cơn tức ùng đến,ánh mắt lập tức trở nên nham hiểm,hắn không đoán được cô ta lại đánh mình..
Mẹ kiếp,cô gáinày..thì ra cũng có lúc nóng nảy…
Dáng vẻ cừu non là giả vờ sao?
Ánh mắt nguy hiểm của hắn hiện lên ngọn lửa hừng hừng,hắn nhanh chóng nắm chặt cổ tay nàng,đặt trên ghế ngồi “Cô dám kêu bổn thiếu gia tránh ra nhưng tôi lại muốn cô cầu xin tôi…….”
Chưa từng có người chống đối với hắn,vậy mà cô nàng này ngoại lệ….
Thật là muốn khiêu chiến với giới hạn của hắn..
“Buông ra,khốn kiếp….”Nguyễn Miên Miên nhanh chóng vùng vẫy,nổi trận đùng đùng,cô tiếp tục giãy giụa giống như gã đàn ông trên người là mãnh thú hay dòng nước lũ…

Lam Dạ Ảnh bị chọc tức,dám xem thường hắn?Cô có cần thiết sợ hắn như vậy không?Biểu hiện tối hôm qua của cô ấy không phải là như vậy, hiện tại và hôm qua quả thực là hai người……
Hắn thật sự bị tổn thương,ánh mắt hơi nheo lại,nhìn miệng cô không ngừng kêu gào không chỉ có vậy nước miếng còn văng khắp nơi,hắn không nhịn được nữa,trong một giây nhìn qua môi mấp máy,hắn cuối xuống hung hăn ngậm lấy môi của cô ,đến cả gặm hắn còn cắn lên, mùi máu tươi rất nhanh tràn ra….
“A..”Nguyễn Miên Miên đau đết hít khí vào,mặt hơi nhíu lại,gã đàn ông này là gấu sao?Còn cắn người….người nên cắn là cô mới đúng.
“Tình nhân….”Lam Dạ Ảnh thở dồn dập,ánh mắt phóng ra lửa và dục vọng đến gần nàng “Cô phải….là tình nhân của tôi….”
Thân thể bá đạo đè lên ngăn chặn cử động của cô,Nguyễn Miên Miên lo sợ cả người run rẩy,bởi vì hiện tại ngay cả năng lực phản kháng cũng không có….

26-Ông nội ngươi a !!!

“Ông nội ngươi a………”
Cô nhanh chóng thốt ra lời thô tục,thật là chỉ trong tình thế cấp bách thôi nha,bởi vì so về sức lực cô không thể chống lại hắn chỉ còn cách chửi mà thôi….
[⊙o⊙] a!
Chỉ một câu này thôi mà khiến cho Lam Dạ Ảnh nở nụ cười,hắn phát ra tiếng kêu rên có cả tiếng cười,cơn tức giận vừa rồi hoàn toàn tan biến,xem ra cô ta bị mình chọc tức mới nóng nảy như vậy…
Hắn nhìn cô gái dưới thân khuôn mặt nhỏ nhắn,mặt đỏ hồng đến lỗ tai cũng vậy,hắn đột nhiên nở nụ cười “Cô…thật là thú vị……..”
Hắn thề rằng chỉ có cô nàng này mới dám mắng hắn như vậy…
Tiếng cười thẳng thắn của hắn chọc giận Nguyễn Miên Miên,cô tiếp tục giãy giụa kịch liệt nhưng không có kết quả lại tiếp tục nói thêm lần nữa “Cả nhà ngươi…..đều là yêu quái chết tiệt,dáng vẻ của anh cũng là hồ ky,đáng ghét a,không được tới gần tôi…”
Cả gương mặt nhỏ nhắn của cô do kiềm nén nên đỏ hồng lên,đôi môi sưng đỏ không ngừng nói tiếp nhưng mà Lam Dạ Ảnh nghe sao cũng không thấy tức giận,hắn thật sự bị cô gái này bám chặt..
Hắn thật vất vả nén cười để nói : “Cô thật đúng là cực phẩm,tôi còn chưa hỏi cô,cô liền ân cần hỏi thăm mười tám đời tổ tông của tôi,đã quen lâu như vậy mà còn nói không quen,thật sự là buồn quá nha……”
Lam Dạ Ảnh lắc đầu cười xấu xa,giống như cô vừa làm chuyện không đúng vậy..

Hắn vốn không có ý giễu cợt nhưng làm cho Nguyễn Miên Miên càng thêm tức giận,cô lớn tuổi thì sao?Cô là người dư thừa thì sao?
Cô nổi giận quát:“Tôi đúng là lớn tuổi nhưng cũng không đến phiên yêu quái như anh đến cười tôi,cút ngay…….”
Cô nhanh chóng đỏ mặt tía tai,vẻ mặt vô cùng đáng yêu……
Lam Dạ Ảnh lại nở nụ cười, hắn nhíu mày hỏi nàng,“Cô năm nay bao nhiêu tuổi ?hử?!”
Nguyễn Miên Miên thật sự là bị chọc giận đến điên rồi,người đàn ông này bản lãnh thật lớn dám châm dầu vào lửa,đáng ghét……..Hắn rõ ràng cố ý hỏi như vậy là muốn chọc giận cô mà thôi……
“Liên quan gì đến anh!” Nguyễn Miên Miên liếc hắn một cái,vì sao?Rốt cuộc là vì sao?Cô tại sao lại bị một người đàn ông nhỏ tuổi hơn giễu cợt?”
Mẹ ơi,có phải kiếp trước cô đã tạo nghiệt gì rồi không?
“A?!” Lam Dạ Ảnh vẻ mặt kinh ngạc chợt lóe lên,hắn trêu chọc cô đến nghiện rồi,cười trộm một tiếng,“Cô là tình nhân của tôi,làm sao có chuyện lại không liên quan đến tôi chứ?Phải không?Nói thật,tôi đoán cô khoảng ba mươi?Không giống….hai mươi chín?Cũng không giống…”Hắn cố ý trêu trọc nàng,khóe môi nở nụ cười xấu xa: “A?Không phải là bốn mươi chứ?”
Vẻ mặt kinh ngạc của hắn quả nhiên chọc giận Nguyễn Miên Miên rồi.
Khóe miệng cô co rút lại,ánh mắt cũng nhịn không được giật giật,cô cắn răng bị hắn chẹn họng cô một câu nói không được,hiện tại cô thầm nghĩ nên đem gã đàn ông này ném xuống biển cho cá mập xơi…

27- Tôi không chê cô


Không những bị hắn khống chế còn bị hắn cười nhạo làm cho cô thật sự sợ bản thân ế,lại không có sức lực để phản kháng chỉ có thể liếc mắt bắt đầu nói tục “Con mẹ nó,anh mới bốn mươi đó!Lão nương chỉ mới hai mươi sáu,hai mươi sáu……..”
Lam Dạ Ảnh vui mừng khi nhìn thấy khuôn mặt nổi điên của cô,mắt cô đang liếc hắn còn ngực không ngừng phập phòng,con ngươi hơi co lại…. Hắn vẫn thản nhiên như cũ dùng lời nói để đè chết người : ‘Hai mươi sáu……cũng không nhỏ đâu?”
Cô gái này…vừa rồi không nói bất kỳ lời nào,mặt cũng không cau có,cô chỉ phản ứng theo bản năng vừa mở miệng là nói lời thô tục,lại thành công hấp dẫn đàn ông……

Cô gái này trời sinh để mê hoặc người.
Chẳng lẽ cô gái này chỉ có hắn phát hiện ra?A……Lam Dạ Ảnh cười nhạt rất tốt nha,sau này có thể từ từ ăn cô,sau này thửa ruộng sẽ càng màu mỡ.
Đàn ông là trâu thì đàn bà dĩ nhiên là ruộng,càng cày càng dễ chịu,cô gái này mỗi lần cử động tay chân,tất cả phong thái đều mê hoặc người khác…
[⊙o⊙] a!
Nguyễn Miên Miên hoàn toàn cứng đờ, mặt đỏ bừng hét to “Yêu tinh chết tiệt,tôi muốn giết anh….a…a…a…..”
Hai mươi sáu thì làm sao? Hai mươi sáu thì làm sao?
Nguyễn Miên Miên quá tội nghiệp lòng tự trọng bị tổn thương nghiêm trọng,không thể giãy dụa,cô nổi giận trừng mắt nhìn mà Lam Dạ Ảnh vẫn nở nụ cười giống như muốn trêu chọc cô,Nguyễn Miên Miên càng nghĩ càng giận.
Cô thở gấp hỏi hắn : “Còn Anh? Anh bao nhiêu tuổi?”
Cô liếc xéo hắn “Anh xem ra cũng không nhỏ……..”
Cô cũng không tin hắn còn trẻ?Con mẹ nó,trong lòng Nguyễn Miên Miên càng nghĩ càng thấy không công bằng.
Lam Dạ Ảnh nhíu mày cười lạnh nhạt,tuổi của hắn…..cũng không nhỏ…..Nhưng ở giới hồ ly mà nói,ba mươi năm tu luyện thật sự là quá ít,cho nên tối hôm qua mới không ổn định biến thành nguyên thân….
“Tôi ba mươi……….” Con ngươi của Lam Dạ Ảnh thản nhiên phát ra ánh sáng nhạt nhìn về phía cô,chậm rãi nói : “Nhưng đàn ông ba mươi với đàn bà hai mươi sáu có thể giống nhau sao?Đàn ông…………đến bốn mươi vẫn là hoa còn đàn bà thì….”
“Anh……”Khóe miệng Nguyễn Miên Miên co rút,bị ế chết thì chết thôi.Hừ!
Cô nhìn từ trên xuống tay hắn.Con mẹ nó, bảo dưỡng tốt quá,cô còn tưởng hắn nhỏ hơn cô nhưng mà,nhưng mà….tuy biết là hắn lớn hơn cô nhưng lại bị hắn nói bản thân “ế chồng” một câu cũng nói không nên lời…
Lam Dạ Ảnh nhìn thấy cô không nói gì nửa,thản nhiên cười trộm một cái,bàn tay tà ác lại sờ lên làn da rồi xuyên qua nội y hung hăng sờ nắn ngực cô,vừa đầy đặn vừa căng tròn mềm mại rơi vào lòng bàn tay hắn,hắn nhíu mày cười ra tiếng: “Nhưng mà ….nơi này không tệ nha….thật sự mẫn cảm,hai mươi sáu thì hai mươi sáu đi,tôi không chê cô………”

28.Cắn rách da,căm giận phát tiết
“A……” Nguyễn Miên Miên kìm lòng không được phát ra một tiếng rên rỉ nhưng mà nhìn thấy hắn không có ý cười,trong con ngươi có phần hứng thú,làm cho Nguyễn Miên Miên muốn hét lên vài câu….
Nhưng mà cô mềm mại non nớt dưới tay hắn,thế nhưng cô…..chỉ có thể cắn chặt môi,không cho hắn tiến thêm một bước mà thôi……
Đáng ghét,đáng ghét a!
Tên đàn ông đáng giận này, dựa vào cái gì mà hắn dám giễu cợt ghét bỏ cô?

Tức chết người đi được,muốn chọc cô giận chết đây mà ……
Tay cô bị khống chế,chân cũng bị một chân của hắn đè lên,giống như là sức nặng ngàn cân làm cho nàng căn bản không có năng lực xoay người, chổ mềm mại lại ở trong tay hắn,cô giống như con cừu bị chặt đứt tay chân chờ người đến giết a….
Nguyễn Miên Miên càng nghĩ càng xót xa,càng nghĩ càng khổ sở,cảm giác bị áp bức làm trong nháy mắt nước mắt của cô ào ào chảy ra,dựa vào cái gì bị hắn ghét bỏ?
Cô bảo vệ mình hai mươi sáu năm quý báu cuối cùng lại đem cho hắn,còn bị hắn trêuvề tuổi của cô,tên đàn ông xấu xa này cô chỉ muốn cách xa hắn càng xa càng tốt,sau này cũng không bao giờ muốn gặp hắn…
Đây rõ ràng là nghiệt duyên nha!
Nếu không cô tại sao lại gặp phải gã đàn ông cực phẩm xấu xa này….
Nhất định là kiếp trước cô tạo nghiệt mới gặp được người có gương mặt thiên sứ nhưng bên trong lại là ma quỷ a, đàn ông xấu xa nhất a…
“Oa…… a……” Nguyễn Miên Miên hít mấy hơi thở,đau lòng vô cùng.Hôm nay cô vừa thất nghiệp vừa thất thân lại bị lăng nhục,bị ghét bỏ,tất cả phẩn nộ đều theo nước mắt trào hết ra………
Á?
Lam Dạ Ảnh giật mình,bối rối một chút,cô nàng này…… đã xảy ra chuyện gì?!Vì sao khóc?!
“Này……” Hắn có chút buồn bực rụt tay lại,nâng cằm cô lên nhìn hắn nói:“Tôi không phải vừa nói không chê cô, vì sao cô lại muốn khóc……”
“Hu hu…… Anh nhục nhã tôi……” Nguyễn Miên Miên bị chọc tức,tay cô đột nhiên buông ra, cô không kịp kéo quần áo liền nghĩ cách trả thù bèn kéo ngón tay Lam Dạ Ảnh đến miệng mình, “phập”,một hơi cắn nhanh xuống,con ngươi nhìn chằm chằm gương mặt đang biến đổi của Lam Dạ Ảnh,ha ha biết sói con lợi hại thế nào chưa…..
“A……” Lam Dạ Ảnh thật sự đau đến biến dạng, móng vuốt xinh đẹp của hắn a,xướt da rồi ……“Đau, đau chết a……”
Cô nàng xúông miệng thật độc ác nha hắn mới có ba mươi năm đạo hạnh,da còn rất non nha,răng nanh của côg lại sắc bén, làm sao có thể là cừu con?!
Nguyễn Miên Miên nhìn hắn với dáng vẻ cầu xin tha thứ,sau đó mới chậm rãi buông lỏng tay hắn ra,ngực phập phồng cao thấpthở hổn hển theo dõi hắn,trả thù xong cô thấy vui vẻ sảng khoái hơn, tâm lý cuối cùng cân bằng một ít, nước mắt cũng ngừng rời…..
Nước mắt của đàn bà quả nhiên là vũ khí lợi hại nhất ……
Nguyễn Miên Miên đắc ý nhếch lông mi lên, cảm giác trong lòng rất là vui sướng……
“Cô muốn cắn tôi,tôi cũng muốn cắn cô…… Hừ……”
Lam Dạ Ảnh đang cầm tay mình không ngừng trỉ trích,tâm tình đang khó chịu đến cực điểm,vừa thấy dáng vẻ của cô có vẻ đắc ý,tất cả ý đồ xấu xa trong lòng hắn đều bừng lên……
Hắn nghiêm mặt lại lập tức bắt đầu đè ép,nắm cằm của cô,nâng mặt của cô lên,lưỡi giống như rắn xông vào miệng,không ngừng mút lấy lưỡi hút hết không khí trong miệng cô.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.