Đọc truyện Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh – Chương 32- End
125.Đương nhiên là thật lòng
Không đợi đến lúcNguyễn Miên Miên đi tìm Lam Dạ Hiên.Lam Dạ Hiên đã điện thoại đến đây.Nguyễn Miên Miên ngẩn người nhìn ánh mắt Lam Dạ Ảnh như hổ rình mồi, thật cẩn thận nghe.
“……” Giọng nói của cô hơi nhỏ, sợ chạm phải thần kinh ghen tuông của người kia.
“Miên Miên, là Miên Miên sao.Cô rốt cục đã nhận điện thoại,hai ngày này cô đã đi đâu a ? Điện thoại cũng không nhận, trong nhà cũng không có người, làm cho tôi lo muốn chết ……” Giọng nói của Lam Dạ Hiên tràn ngập hưng phấn từ đầu bên kia điện thoại truyền tới, làm cho Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh,cô vội hỏi:“Tôi không sao, chỉ là ra khỏi khỏi nhà mấy ngày……”
“A? Thì ra là cô đang ở nhà, không trách được, bác gái có khỏe không? Dì nhỏ có khỏe không? Có muốn tôi đến đón cô hay không?!” Lam Dạ Hiên thản nhiên hỏi…..
Một bên kia, ánh mắt của Lam Dạ Ảnh đã có thể giết người.
Mồ hôi lạnh của Nguyễn Miên Miên chảy ròng ròng,“Không cần,cả buổi chiều đều ở nhà tôi đột nhiên muốn đến công ty,tôi có chút việc muốn cùng anh nói chuyện……”
Trong lòng của Lam Dạ Hiên đột nhiên có một dự cảm không rõ, hắn lập tức đè nén xuống, nói:“Vậy cũng tốt……”
Sau đó lại thử thăm dò hỏi,“Ai…… Ở bên cạnh cô?!”
Thật ra hắn chỉ muốn hỏi cô một câu, có phải cô ở cùng với Lam Dạ Ảnh hay không, hô hấp đột nhiên có chút khẩn trương.
“Ảnh đang ở bên cạnh tôi……” Nguyễn Miên Miên cẩn thận mỏ lời.
Lam Dạ Hiên cứng người lại đau lòng ,Ảnh?! Cô ở gọi hắn là Ảnh,cô còn chưa gọi mình một tên riêng biệt, hơn nữa cô đã cho hắn về nhà cô.Lam Dạ Hiên đương nhiên biết đây là đại diện cho cái gì,hắn không phải là đồ ngốc……
“Miên Miên……” Lam Dạ Hiên chỉ cảm thấy dù có thiên ngôn vạn ngữ đều nói không ra được. “Buổi chiều hôm nay…… Cô có chuyện quan trọng cần nói với tôi sao? Là chuyện gì?!”
Hắn thật sự, thật sự rất muốn hỏi rõ cô mọi chuyện……
Nguyễn Miên Miên dừng một chút, nói:“Buổi chiều rồi nói, chúng tôi chuẩn bị xuất phát, sẽ tới văn phòng của anh ……” Nguyễn Miên Miên không do dự, trực tiếp cắt đứt điện thoại, nhìn Lam Dạ Ảnh đang như hổ rình mồi.
“Thật đáng ghét a!” Giọng nói của Nguyễn Miên Miên có chút vô lực……
“Ừm, nhưng em gọi Ảnh thật là dễ nghe, về sau gọi nhiều thêm một chút……” Lam Dạ Ảnh cười lưu manh nói.
Nguyễn Miên miên đổ mồ hôi lạnh, thật lâu sau, mới chế nhạo nói hắn:“Sau này em chỉ gọi anh là Ảnh,không gọi anh là ông xã đâu ……”
[⊙o⊙] a!
Lam Dạ Ảnh ngẩn ngơ, lập tức nói:“Không được, hay là gọi anh là ông xã đi,bà xã……”
Hai người đều yêu nhau đều có nhiều JQ a.Thế này mới giống vợ chồng, mới có thể tuyên bố quyền sở hữu nha……
Lam Dạ Ảnh đến gần người cô, làm cho Nguyễn Miên Miên vừa thấy khó khăn vừa ngọt ngào.Như vậy mới giống cuộc sống của vợ chồng thật sự……..
Sau khi ăn cơm trưa với mẹ Nguyễn và dì nhỏ xong hai từ biệt.Nguyễn Miên miên và Lam Dạ Ảnh lại lái xe trở về.Lam Dạ Ảnh sợ cô quá mệt mỏi,cho nên lót tấm chăn ở ghế phụ,để cho cô nằm ngủ say, hắn lái xe, cả con đường bốn bề yên tĩnh……
Trước đó vốn muốn đón mẹ Nguyễn và dì nhỏ qua , nhưng mà các người muốn chờ thêm một chút, muốn đem việc trong nhà đều chuẩn bị cho tốt lại muốn đến giúp chuyện hôn lễ của Miên Miên……
Nguyễn Miên Miên và Lam Dạ Ảnh đành bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn để hai người họ lo chuỵện hôn lễ .Con gái đều có dáng vẻ này , luôn mọi việc trở nên trễ nãi, cảm thấy chính mình rời đi trong nhà sẽ loạn đến chết……
Nguyễn Miên Miên đành phải dặn dò hai người,mọi chuyện vặt vãnh có thể gọi quản gia giúp đỡ, cùng nhau giúp cô tổ chức hôn lễ, dù sao,cô thật sự không có kinh nghiệm, chọn tới chọn lui sẽ mệt chết….
Có mẹ và dì nhỏ cùng nhau giúp đỡ mọi việc sẽ thuận lợi hơn nhiều ……
Không phải cô muốn nhanh,chỉ là cục cưng trong bụng không thể đợi nữa…… Hu hu,cô cũng không dám nghĩ đến cảnh bụng phìn to,lúc đó mặc áo cưới sẽ ra sao a…….
Xe chạy vững chắc cho đến Lam thị, đến đó đã hơn ba giờ,Lam Dạ Ảnh thấy cô ngủ, không đành lòng đánh thức cô dậu, mãi cho đến cô ngủ thẳng một giấc rồi tự nhiên tỉnh, phát giác đã tới dứơi công ty,mới chất vấn Lam Dạ Ảnh,“Anh tại sao không gọi em dậy nha……”
Trong giọng nói tràn đầy oán trách.
Lam Dạ Ảnh cười khanh khách,“Cục cưng không cho anh đánh thức,đúng là đồ đại lười nha, ha ha……”
Nguyễn Miên Miên nổi giận, hận không thể cắn hắn một cái.
Xuống xe, vào thang máy đến trên lầu, trên đường đi rất nhiều người chăm chú nhìn.Nguyễn Miên Miên cảm giác cả người không tự nhiên, nhất là bàn tay ấm áp của Lam Dạ Ảnh đặt lên lưng cô, làm cho cô bị nhiều ánh mắt dòm ngó, thật làm người ta buồn bực a……
Nhưng mà nghĩ đến phải lên tầng cao nhất nói chuyện với Lam Dạ Hiên cô cảm thấy vô cùng lo lắng……..
Nguyễn Miên Miên liền cảm thấy đầu đặc biệt đau.Cuối cùng cũng đến tầng cao nhất, Nguyễn Miiên Miên yếu ớt nhìn Lam Dạ Ảnh liếc mắt một cái, tìm kiếm giúp đỡ,Lam Dạ Ảnh giữ chặt eo nhanh chóng an ủi của cô……
Thật ra không chỉ là tới nói chuyện bọn họ muốn kết hôn, còn có chuyện Lam Dạ Ảnh muốn rời khỏi tập đoàn Lam thị .
Cho nên phải đến không thể trốn tránh……
Mở cửa ra Lam Dạ Hiên vừa nhìn thấy bọn họ hai người đồng thời xuất hiện, sắc mặt tái xanh, lại nhìn thấy ở trên eo của Nguyễn Miên Miên có một bàn tay lớn ôm chặc,dù có ngốc đến đâu chăng nửa, hắn cũng biết đã xảy ra chuyện gì?!
“Miên Miên,cô……” Lam Dạ Hiên không thể tin.
Doãn thư ký vừa thấy không thích hợp, lập tức chạy ra ngoài, tránh gặp đại chiến sắp xảy ra nơi này.Vì tránh cho trở thành vật hi sinh, vẫn là trốn càng xa càng tốt……
“Lam tổng,tôi có chuyện muốn nói với anh……” Nguyễn Miên Miên nói nhẹ nhàng:“Em muốn kết hôn với Lam Dạ Ảnh kết hôn , hơn nữa…… em cũng mang thai ……”
Một câu đánh thẳng Lam Dạ Hiên xuống địa ngục.
Hắn lảo đảo từng bước, ánh mắt không di chuyển nhìn chằm chằm cô,“Cô tới…… để nói cho tôi biết điều này……”
Thật ra hắn sớm đoán được, nhưng mà, hắn không tin, sự thật lại vô tình như thế.
“…… Phải! Thật xin lỗi.” Nguyễn Miên Miên cảm thấy thật có lỗi nói.
“Miên Miên……” Ánh mắt của Lam Dạ Hiên phức tạp,“Cô có biết hắn chỉ là vì trả thù tôi hay không, mới ở với với cô.Hiện tại, hắn múôn kết hôn với cô chỉ vì muốn đả kích tôi mà thôi.Miên Miên, cô không nên bị lừa……”
Hắn có chút kích động, vẻ mặt có chút phẫn nộ theo dõi Lam Dạ Ảnh.
Lam Dạ Ảnh đón của ánh mắt giận giữ của hắn, thản nhiên nói:“Tôi không loại trừ trước kia nhưng hiện tại tuyệt đối không phải,tôi và Miên Miên là thật lòng,Lam thị của cậu tôi không có hứng thú, tôi hiện tại chỉ muốn cùng Miên Miên kết hôn,có cuộc sống thoải mái, đối với tranh quyền đoạt lợi tôi không có tâm tình.Lam thị vẫn ở trong tay cậu,tôi tới là chính muốn nói cho cậu đều này……”
Lam Dạ Hiên không thể tin quay đầu nhìn Nguyễn Miên Miên,“Miên Miên, nói cho tôi biết, là thật sao? Cô thật sự…… Thật sự tin tưởng hắn?! Cô không tin hắn sẽ lừa gạt cô sao? Hắn là vì đả kích tôi, cái gì buông tha cho Lam thị, hắn chỉ là cố ý nói như vậy mà thôi……”
Nguyễn Miên Miên kiên định nói:“Tôi tin tưởng anh ấy,anh ấy sẽ buông tha cho Lam thị cũng là thật tình, không phá hoại gia đình của anh cũng là thật sự,Lam tổng……”
126.không cần tìm việc
Lam Dạ Hiên lảo đảo từng bước, ngã xúông trên ghế sô pha,trong đáy lòng cay sót và đa nghi.Nếu vì Miên Miên, hắn cũng nguyện ý buông tha cho Lam thị a, Miên Miên cô có biết không?!
Nhưng mà ánh mắt của cô kiên định như vậy, đối với Lam Dạ Ảnh thâm tình như vậy làm sao có thể gạt được người khác.Lam Dạ Hiên là thật đã bị kích thích , cả người run rẩy,đau đớn……
“Miên Miên, cô vẫn kia tin chắc sao?! Tin tưởng hắn?! Nếu tôi nói với cô, vì cô tất cả cái khác tôi đều có thể cho Lam Dạ Ảnh thì sao?!” Lam Dạ Hiên ngẩng đầu, ũ rũ đau khổ hỏi cô.
Nguyễn Miên Miên lắc đầu,“Thật xin lỗi, tất cả chuyện của công ty và bên ngoài đều không liên quan……”
Lam Dạ Hiên nhìn ánh mắt kiên định của cô, đột nhiên chán nản cúi đầu nhưng mà, nhưng mà, thật sự rất không cam tâm.Hắn tức giận xoay người nhìn lại Lam Dạ Ảnh, phẫn nộ hỏi hắn,“Vậy còn anh thì sao?! Anh là thật sự sao?! Cô ấy hết lòng yêu anh như vậy,anh có thể không phụ cô ấy? Còn yêu quý cô ấy sao?!”
Lam Dạ Ảnh gật gật đầu,“Tình yêu của tôi so với cậu không hề thiếu……”
Môi của Lam Dạ Hiên run rẩy, cuối cùng thật sự một câu cũng cũng không nói ra được.
Hắn cứ như vậy nhìn hai ngừơi bọn họ bên nhau, cảm giác mình thành người ngoài.Trong lúc đó giữa hai người bọn họ hắn thật sự múôn chen vào một chút cũng chen không lọt sao?!
Lam Dạ Ảnh đỡ Nguyễn Miên Miên,vẫn thật cẩn thận, thật cẩn như vậy thận làm cho ánh mắt Lam Dạ Hiên rất đau, rất đau, đau đến ngay cả tâm đều đau ……
“Nếu là như thế này,tôi đây chúc phúc các ngừơi……” Lam Dạ Hiên cười khổ, miễn cưỡng nói mặc dù hắn thật sự thực không cam lòng.
Lam Dạ Ảnh quay đầu nhìn hắn một cái,“Cám ơn lời chúc của cậu.Hôn lễ của chúng tôi sẽ cử hành rất nhanh,tôi hy vọng cậu có thể tới tham gia,tôi là thật tình ……”
Lam Dạ Hiên cười khổ gật đầu,“Chúc mừng các người……”
Ánh mắt của hắn ngược lại chuyển hướng về bụng của Nguyễn Miên Miên, nơi đó…… Đã có một tiểu sinh mệnh sao?!
Ha ha, hắn thật sự thua tất cả a……
Lam Dạ Ảnh giật giật miệng, cuối cùng cứng ngắc nói,“Tôi đã muốn quyết định rời khỏi Lam thị và nhà của cậu.Tôi và mẹ của tôi sau này cũng không tới quấy rầy các người…..”
Lam Dạ Hiên chỉ là cười khổ lắc đầu, trong lòng hắn chua sót là ai có thể lý giải cảm động lúc này đây ?!
“Chúng tôi…… Đi trước ……” Nguyễn Miên Miên nhìn hắn, thật sự là có chút áy náy,cúi đầu nói.
“…… Ừ.” Lam Dạ Hiên uể oải trả lời một tiếng, khoát tay, ý bảo bọn họ có thể đi rồi……
Nguyễn Miên Miên đi theo Lam Dạ Ảnh ra khỏi văn phòng, nhanh chóng thở dài một hơi,“Ảnh,em cảm giác thật áy náy……”
Lam Dạ Ảnh cười xấu xa không nói,“Em áy náy nhưng mà anh có thể nhẹ nhõm thở dài một hơi.Lần này,em có thể yên tâm làm bà xã của anh ……”
Nguyễn Miên Miên liếc mắt, vào thang máy,cô đang nói đông hắn nói tây……
Không biết tại sao cô cảm thấy thật có lỗi với Lam Dạ Hiên?! Thật là……
“Đúng rồi, cả cha của anh,anh muốn mời ông ấy tới không?!” Nguyễn Miên Miên đột nhiên hỏi hắn.
Lam Dạ Ảnh trầm mặt xúông nói:“Anh sẽ mời ông ấy tới và mẹ cũng tới,để cho bọn họ gặp một lần mặt, đem mọi chuyện nói rõ ràng cũng tốt……”
Nguyễn Miên Miên đem những lời còn lại đều nuốt vào trong bụng, vốn cũng muốn hỏi, muốn hay không mời mẹ của Lam Dạ Hiên, nghĩ lại cô không dám hỏi……
Mời như thế nào a?! Hai phe không phải rất khó xử sao?!
Gìa sử là Lam Dạ Hiên, hắn không đến, bọn họ cũng không thể miễn cưỡng người nhà hắn……
Lam Thiên nhất định phải mời , kết hôn, ít nhất cha mẹ đều phải ở đây, không có gì tốt hơn……
Lúc đi ra ngoài vừa vặn An Tiểu Mễ gọi điện thoại đến,múôn cùng với bọn họ cùng nhau ăn cơm.
Nguyễn Miên Miên cười nói:“Cùng nhau đi, không ngại mình mang theo một người chứ?!”
An Tiểu Mễ liền nở nụ cười,“Nha đầu chết tiệt kia, muốn kết hôn sẽ dẫn người đến giới thiệu chứ……”
“Ha ha……” Nguyễn Miên Miên vui cười nói:“Mình đương nhiên cũng không để ý cậu dẫn người đến……”
An Tiểu Mễ dừng một chút, nói:“Quên đi,cậu sợ mình là người trung gian sao,mình sẽ đưa một người đi……”
“Ừ……” Nguyễn Miên Miên liều mạng gật đầu,“Vậy đưa Lam Tư Thần đi thì tốt……”
An Tiểu Mễ liền cắt đứt điện thoại, đuôi lông mày của Nguyễn Miên Miên.Nếu cô đoán không sai.An Tiểu Mễ và Lam Tư Thần cũng đã chậm rãi phát sinh tình cảm, là con gái làm sao có thể ngăn cản được đàn ông cường tráng như vậy bá đạo như vậy……
Không chừng An Tiểu Mễ mạnh miệng như thế nhưng thân thể và tâm, đã sớm bán đứng cô ấy rồi?!
“Em tại sao lại cười gian xảo như vậy a?!” khóe miệng của Lam Dạ Ảnh run rẩy nhìn cô.
“Hì hì, bạn tốt của em,chính mắt thấy bạn mình tu thành chính quả , em có thể không vui sao?!” Nguyễn Miên Miên cười nói, trong lòng thật ra rất vui.Phải đi nói chuyện với Lam Dạ Hiên cô cảm thấy quá đau khổ, nhưng mà cùng bạn bè ăn cơm lại là chuyện cực hạnh phúc……
Lam Dạ Ảnh nhìn xem thường, bất đắc dĩ bị cô kéo đi vào nhà hàng.
Lúc này đây,cố ý đặt riêng một phòng,cô vừa ngồi vào chỗ của mình thì An Tiểu Mễ liền đưa Lam Tư Thần đến, một màn vui nhộn đã xảy ra, hai người đàn ông hai ánh mắt giao nhau trong nháy mắt, toàn thân hai người đều cứng ngắc , ngay cả mặt mũi da đều cứng ngắc ……
……
An Tiểu Mễ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhíu nhíu mày chỉ là cảm thấy có chút kỳ quái.
Nguyễn Miên Miên trong lòng không yên, a, nguy rồi, đã quên bọn họ là hai anh em a, xong rồi, cô lén nhìn sang An Tiểu Mễ một chút. An Tiểu Mễ giật mình, cũng không hé răng, coi như không có việc gì xảy ra ngồi xuống uống trà .
Nguyễn Miên Miên sốt ruột nhìn nhìn hai người, vội vàng kéo Lam Tư Thần ngồi xuống, cười nói:“Hai ngừơi biết nhau sao a?!”
“A……” Khóe miệng lạnh bạc của Lam Tư Thần giương lên, châm chọc nói:“Đối với anh trai tốt, tôi làm sao có thể không biết?Nhưng mà hiện tại chúng tôi cùng làm chung tập đoàn Lam thị……”
An Tiểu Mễ cũng không đảo mắt nhìn hắn, chỉ là lạnh nhạt nói:“Nếu ai phá hủy ăn không khí buổi cơm, liền cút ra ngoài cho tôi……”
Lam Tư Thần cứng lại lời muốn nói đều ở trong miệng, buồn bực múôn chết, ai oán nhìn thoáng qua An Tiểu Mễ, nhưng mà An Tiểu Mễ hoàn toàn không giúp hắn.
Lam Dạ Ảnh cười nhẹ, cũng không muốn cùng hắn xảy ra khắc khẩu, cười trừ, cùng với Nguyễn Miên Miên gọi món ăn.
“Tiểu Mễ……” Lam Tư Thần bất đắc dĩ nói,“Cô có biết hắn là không? Hắn và tôi là kẻ địch sống chết……” Hắn tiếp theo lại trừng mắt nhìn Nguyễn Miên Miên một cái, cô gái này lại dám ở cùng Lam Dạ Ảnh, Dạ hiên đã bị quăng sao?!
An Tiểu Mễ liếc mắt, cố ý nói thẳng ra mặt,“Hắn là chồng của bạn tôi,con của hai người đó cũng là con nuôi của tôi……”
“A……” Lam Tư Thần hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt phức tạp nhìn sang Lam Dạ Ảnh, không tiếp tục tranh cãi nữa.
An Tiểu Mễ nếu nói sáng tỏ như vậy, làm cho hắn không cần gây phiền toái cho chồng của người khác.
127.Hôn lễ khúc quân hành
Nhưng mà Lam Tư Thần thật sự thực khó chịu, bất bình dùm Lam Dạ Hiên…… Đã đoạt công ty còn đoạt đàn bà, về sau ba ba cũng sẽ bị người đàn bà kia đoạt mất a.
Hắn chịu đựng phẫn nộ ăn cơm thật là múôn nghẹn a .
Cho nên sau khi hắn ăn cơm xong, lập tức bỏ chạy đến chỗ Lam Dạ Hiên .Ai biết,dáng vẻ của Lam Dạ Hiên suy sút ngồi ở trong văn phòng ngẩn người, chữa thương vì tình……
Lam Tư Thần thật sự là không nói gì cực kỳ tức giận,“Anh,anh có biết ?!”
Hắn thật sự là quá mức nhanh mồm nhanh miệng,“Em hôm nay giữa trưa nhìn thấy bọn họ , hơn nữa, thế nhưng…… Còn cùng hắn ngồi cùng bàn ăn cơm……”
Lam Dạ Hiên là người thông minh, vừa nghe liền hiểu được .
“Thật không?!” Lam Dạ Hiên cười khổ.
Lam Tư Thần nóng nảy,“Anh, anh không múôn đọat cô ấy lại sao?!”
Lam Dạ Hiên cười khổ một tiếng,“Đoạt? Đoạt như thế? Lòng của cô ấy ở trên người hắn, cô ấy có bầu,cô ấy lập tức sẽ cùng hắn kết hôn ,anh đoạt như thế nào ?!”
“Anh……” Lam Tư Thần tức giận nói:“Vậy anh sẽ nhận thua sao?!”
“Anh cũng không múôn nhận thua, nhưng mà còn có biện pháp gì?!” Lam Dạ Hiên có chút chán nản nói:“Anh cũng không múôn nhận thua, anh cũng múôn tranh nhưng mà anh phát hiện Lam Dạ Ảnh là thật lòng ,anh căn bản cũng đã nghĩ đến, hắn chỉ là vì trả thù tâm, vì trả thù nhà chúng ta…… Nhưng mà, hắn vì múôn ở chung với Nguyễn Miên Miên, cái gì cũng buông tha , buông tha cho công ty, nhà chúng ta,mẹ con bọn họ cũng sẽ không chen vào……”
Lam Tư Thần ngây ngẩn cả người, một lúc lâu không có hé răng.
Lam Dạ Hiên cúi đầuxuống dưới, cười khổ mà nói:“Đúng vậy, có Miên Miên, có phụ nữ âu yếm…… Mấy chuyện khác đều không quan trọng, một ngừơi phụ nữ có thể thay đổi tất cả, nhưng mà,cô ấy…… ngay cả tấm của anh cũng lấy đi rồi……”
“Anh……” Lam Tư Thần vịnh bờ vai của hắn,“Có em ở đây……”
Nhưng mà cho dù anh ủi đến chỡ nào,Lam Tư Thần vẫn nhớ rõ khi chính mình vì An Tiểu Mễ phát điên bất lực, một người phụ nữa…… Đủ để lấy đi tất cả tâm tư của hắn……
Tương lai của hắn, tất cả của hắn…… Thậm chí đều múôn cho cô làm chủ.
Lam Tư Thần phát hiện có An Tiểu Mễ, hắn cái gì cũng không để ý , cái gì cũng không muốn tranh cãi.Một người phụ nữ…… Có thể thay đổi tất cả, có thể thay đổi cuộc sống chính mình……
Trong ba anh em,Lam Dạ Ảnh thật hạnh phúc, Lam Tư Thần ít nhất cũng chiếm được An Tiểu Mễ khiến cô chú ý đến mình, chỉ có Lam Dạ Hiên quản lý phần gia nghiệp, rất mệt rất khổ, nhìn cô gái mình yêu gả cho chính anh em của mình.Trong lòng chắc chắn rất khó chịu, chỉ có chính hắn mới biết……
Nếu có thể lựa chọn, hắn tình nguyện lựa chọn có thể bảo vệ cô gái mình yêu, là hắn ra tay quá muộn, hay là trước kia rất có thể đã bị người ta đến trước……
Tất cả đều chậm, tới trễ là không thể vãn hồi……
Khi Lam Thiên biết được tin tức này, cũng khiếp sợ,ông không thể tin ngẩn ngơ, nói:“Ảnh nhi thật sự buông tha cho ……”
“…… Phải” Lam Dạ Hiên chỉ là lên tiếng, cũng không để ý tới ngừơi lên lầu.
Lam Thiên còn muốn hỏi hắn chuyện kết hôn,thấy Lam Dạ Hiên không có gì tâm tình nói chuyện, ông kiên quyết nuốt lời nói vào tròng lòng, cuối cùng ông thật xin lỗi ba ngừơi con, cũng thật xin lỗi hai người phụ nữ kia……
Nhưng mà,nếu Ảnh nhi múôn từ bỏ……
Lam Thiên không biết nên vui mừng hay là khổ sở……
Theo thông thừơng, ba ngừơi con không cần tranh cãi nữa, ông hẳn là rất vui mới đúng nhưng mà trong lòng vì sao có mùi vị chua sót, con dâu tương lai kia, hắn còn chưa có gặp qua……
Hắn làm cha mà đối với Ảnh nhi thật sự xa lạ, , thậm chí không có tư cách và quyền lợi yêu cầu con làm cái gì,ví như cha con bình thường hay khắc khẩu, gặp nhau, ăn cơm nói chuyện……
Ngay cả con muốn kết hôn, con dâu hắn còn chưa có gặp mặt……
Lam Thêin thở dài, hắn là người cha thất bại…… Không xứng làm cha người ta……
Hay là ông chủ động gọi điện thoại cho Lam Dạ Ảnh,hắn làm cha ít nhất phải gặp mặt con dâu Nguyễn Miên Miên nói chuyện chút…..
Tặng Nguyễn Miên Miên một cái hồng bao thật to và lễ vật.
Nhưng mà,sắc mặt Lam Dạ Ảnh vẫn không mặn không nhạt , cho nên Nguyễn Miên Miên cũng rất bất an nói……
Cuối cùng đã gặp mặt, Nguyễn Miên Miên mới nhẹ nhàng thở ra, cảm giác người nhà, cảm giác không khí tương đối cứng ngắc……
Mẹ Nguyễn và dì nhỏ rốt cục đến , ngày kế tiếp, là ngày chọn áo cưới, chọn nhẫn cưới…… Tuy rườm rà mà ngọt ngào,Lam Dạ Ảnh vẫn sợ cô mệt , cho nên vẫn khuyên cô nghỉ ngơi một chút……
Rốt cục…… Đến ngày hôn lễ……
Nguyễn Miên Miên thở dài một hơi, nói:“Cuối cùng có thể kết hôn , khi kết hôn liền báo cáo kết quả công tác ……” Cô hài lòng nhìn bụng của mình, cười tủm tỉm nói:“Ừm, hoàn hảo bây giờ vẫn chưa nhìn thấy, xem ra hôn lễ thật trọn vẹn……”
Lam Dạ Ảnh bị cô trêu trọc nở nụ cười,“Đúng vậy,em là một cô gái hai mươi sáu tuổi rốt cục có thể gả ra ngoài, hơn nữa,sau này…… Em vẫn dừng lại ở tuổi hai mươi sáu tuổi này, sẽ không già, sẽ không xấu, cũng sẽ không biến trẻ tuổi……”
Nguyễn Miên Miên liếc mắt,“Anh đáng ghét quá nha, có người sẽ không già sao ?!” mặt mày Cô lại lập tức thay đổi. Nói cũng đúng, em là thừa nữ cũng có thể gã ra ngoài,sau này sẽ không ai có thể nói em già ha ha……”
Mẹ Nguyễn nhìn con gái mình xinh đẹpn nước mắt của bà và dì nhỏ lập tức kích động chảy xuống,“Con gái ngoan, cuối cùng cũng có thể gả ra ngoài……”
Những ngày chuẩn bị hôn lễ,Lam Dạ Ảnh đối với con gái bà rất tốt, ở trong mắt bà và dì nhỏ cũng cuối cùng cũng yên lòng ……
“Mẹ, đừng khóc ,sau này chúng ta sẽ ở cùng một chỗ……” Nguyễn Miên Miên cười hì hì nói,“Con còn múôn mẹ giúp con giữ cháu……”
Thấy con gái an ủi bà, mẹ Nguyễn cũng nín khóc mỉm cười .
Thật lâu sau, rốt cục hôn lễ bắt đầu……
Một đôi người mới yên lặng nhìn chăm chú vào lễ đường, Lam Thiên ở dưới nhìn,nước mắt chảy xúông…… Không biết vì sao, nói không rõ đựơc cảm giác lúc này……
Lam Dạ Hiên không có đi vào, hắn chỉ là bên cạnh lễ đường, đứng xa xa nhìn, bên kia phong cảnh tuyệt đẹp, thật náo nhiệt, lại làm trong lòng hắn càng thêm thê lương.Nếu đây là kết cục, tôi cũng chúc phúc các người……
Lam Dạ Hiên xoay người, chỉ thấy được bóng lưng cô độc……
Lam Tư Thần nhìn dáng vẻ ca ca,bàng hoàng thật lâu……
Hắn đưa An Tiểu Mễ đến, nhưng mà lại đau lòng nhìn bóng anh hai cách xa náo nhiệt, càng gần một phần,trong lòng sẽ càng đau?! Muốn an ủi đều là phí công……
Hắn bất đắc dĩ thở dài một tiếng, quay mặt đi xem phù dâu An Tiểu Mễ, hắn không thể cùng anh hai thở dài, hắn với An Tiểu Mễ nhất định cũng có thể hạnh phúc cùng một chỗ, lấy điều kiện kết hôn để lấy kết cục hạnh phúc, tựa như hôn lễ long trọng lúc này……
Hắn và An Tiểu Mễ đều có thể có được……
128.Đại kết cục
Lam Thiên gặp được mẹ của Lam Dạ Ảnh, hai mắt dây dưa cùng nhau nói chuyện đi, nửa đời trước quấn quýt si mê, có phải sẽ chấm dứt như vậy hay không……
Hồ vương hóa thân đi đến nhìn thoáng qua Ảnh nhi, lại nhìn con gái của mình và Lam Thiên.Cuối cùng không đợi ăn xong tiệc rượu liền rời khỏi.
Làm một người cha ngoài việc đến nhìn cháu mình hạnh phúc , nhưng mà con gái mình trong lòng ông là một cây gai, chỉ là con gái ông cố chấp,không nên thích tên đàn ông Lam Thiên này……
Ba mươi năm đau khổ , kéo dài đến bây giờ……
Ai……yaaaaaaaa
…..
“A a…… Rốt cục đã xong……” Nguyễn Miên Miên thở mạnh một hơi,mở miệng hít to một ngụm khí,“Chuyện quan trọng nhất trong đời người đã hoàn thành ……”
Lam Dạ Ảnh cười nhẹ,“Chuyện quan trọng tiếp theo là cái gì?!”
“A, đương nhiên là em bé ……” Nguyễn Miên Miên cười tủm tỉm nói:“Không biết con mình sau này giống em hay là giống anh nhỉ?!”Cô lại nhíu nhíu mày, luống cúông nói:“Lỡ như sinh hai tiểu hồ ly thì làm sao bây giờ? Sẽ hù chết mẹ và dì nhỏ a ……”
Sắc mặt Lam Dạ Ảnh thay đổi, khóe miệng co rút,“Nha đầu này chỉ biết suy nghĩ miên man, cái gì hồ ly không phải hồ ly , chán ghét a, em đã gả cho hồ ly .Còn muốn ghét bỏ giống ông xã em sao?!……”
“Giống?!” Sắc mặt của Nguyễn Miên Miên có chút rối rắm, cuối cùng bất đắc dĩ nói:“Hắc hắc, quả thật là, anh không giống em lắm…..”
“Miên nhi……” Lam Dạ Ảnh đột nhiên kéo mặt cô, cắn răng tiến đến, đẩy ngã cô ở trên giường,“Hừ hừ, mặc kệ em,em hiện tại là bà xã của anh,là đồ ăn của anh , anh hiện tại sẽ nếm thử mùi vị mới mẻ của bà xã a, hắc hắc……”
“Khanh khách……” sắc mặt của Nguyễn Miên Miên đỏ bừng, bị hắn làm cho có chút ngứa, cô vội vàng đẩy hắn ra,“Không cần , ngứa…… Rất ngứa, ông xã tha em đi……”
“Không tha……” khóe miệng của Lam Dạ Ảnh mang theo ý cười xấu xa, nhào lên, chuẩn bị hưởng đại tiệc .Nguyễn Miên Miên cười khanh khách lại trốn không thoát, bị Lam Dạ Ảnh mang theo vị rượu hôn lên môi cô, tiếng cười khanh khách biến thành tiếng nức nở rên rỉ……
Dục vọng đang sôi trào đột nhiên bị tiếng gõ cửa cắt đứt……
Lam Dạ Ảnh tức giận hét lớn,“Ai?!”
Ánh mắt đỏhồng, phía sau cánh cửa kia ai dám rầy hắn, không muốn sống nữa hay sao?!
Phía sau cửa truyền đến tiếng nói của mẹ Nguyễn, có chút thử thăm dò nói:“Các con không nên rung động mạnh…… Cẩn thận đứa nhỏ……”
[⊙_⊙]
Lam Dạ Ảnh và Nguyễn Miên Miên đều ngây ngẩn cả người.
“Mẹ, chúng con sẽ chú ý ……” Lam Dạ Ảnh vội vàng đáp ứng rồi, sắc mặt có chút khó khăn.
Nguyễn Miên Miên ở hắn dưới thân lén cười, nhìn sắc mặt ông xã mình,cô cười giống tiểu hồ ly.
“Vậy, vậy con…phải chú ý a……” Mẹ Nguyễn lo lắng.
Nghe tiếng bước ngoài cửa xa dần, Nguyễn Miên Miên rốt cục nhịn không được nở nụ cười, nhất là nhìn thấy trên mặt của Lam Dạ Ảnh chưa thỏa mãn dục vọng, liền cảm thấy khôi hài……
“Chúng mình sẽ nhẹ nhàng một chút……” Lam Dạ Ảnh cười vô cùng xảo quyệt.
Nụ cười trên mặt của Nguyễn Miên Miên cứng ngắc,“Nhưng mà, nhưng mà…… Trong bụng có em bé nha, mẹ nó nói, anh không nên đi vào a?!”
Lam Dạ Ảnh cười quỷ dị,“Không có việc gì , con của anh nhất định rất cường hãn, yên tâm đi,anh sẽ thật cẩn thận , bọn họ cũng sẽ không chuyện ……”
“Anh……” mặt của Nguyễn Miên Miên đỏ giống mật đào, bị Lam Dạ Ảnh phúc hắc nghẹn một câu đều nói không được, thì ra, đàn ông là phúc hắc như thế, khi có chuyện quan trọng, ngay cả đứa nhỏ cũng không để ý……
“Miên nhi, đợi lát nữa em phải rên nhỏ thôi nha, bằng không……” Lam Dạ Ảnh cười xấu xa,“Đợi lát nữa mẹ lỡ như cầm chìa khóa xông vào thì……”
“Sao……” Nguyễn Miên Miên nhanh chóng che miệng lại, khóc không ra nước mắt.
Trời ơi,có múôn cô sống hay không?! Hu hu……
“Ách…… A……” mặt củaNguyễn Miên Miên đỏ bừng, thoáng cái đã muốn xông vào , một chút hành hạ lý trí của cô, làm cho lý trí của cô chậm rãi biến mất, lại không thể nhớ mình không thể kêu to, loại này cảm giác mới lạ này, cuối cùng…… cảm thấy thật kích thích a……
Lam Dạ Ảnh mang theo nụ cười xấu xa, rong ruổi ở trên người cô.Hắn không phải không để ý, mà là sớm mở ra kết giới,người bên ngoài sớm không nghe được thanh âm thanh bên trong, nhưng mà Miên Miên không thể khống chế âm thanh, làm cho hắn cảm giác hắn và cô như thế mới phù hợp, hắn vì cô sắp điên mất rồi……
Cục cưng có một viên tiên đan hộ thể, làm sao có việc gì được chứ?!
Có việc mới là lạ ……
Một đêm không ngủ, đêm tân hôn…… Triền miên khôn cùng……
…………..
An Tiểu Mễ lôi kéo Lam Tư Thần đi uống rượu.Cô đột nhiên rơi lệ đầy mặt, hôm nay nhìn thấy Nguyễn Miên Miên hạnh phúc,cô cũng có cảm giác rất hạnh phúc, có phải…… cô cũng hy vọng mình cũng có thể hạnh phúc?!
“Tiểu Mễ……” Lam Tư Thần sợ hãi, vội vàng kéo cô lại an ủi nàng nói:“Làm sao vậy?! Tiểu Mễ……”
“Hu hu……” An Tiểu Mễ nhào vào trong lòng hắn khóc, nói:“Anh sẽ chịu lấy tôi sao?! Tôi nhìn thấy Miên Miên lập gia đình , tôi cũng muốn kết hôn…a….. Tôi, tôi cũng muốn hạnh phúc còn sống, hạnh phúc sinh cục cưng……”
Lam Tư Thần mừng rỡ như điên,“Tiểu Mễ,Tiểu Mễ…… Anh đồng ý,anh một ngàn lần đồng ý, còn em thật sự sao? Anh mặc kệ, nếu em nói múôn gả cho anh,anh nhất định phải lấy em,Tiểu Mễ, Anh sẽ cho em hạnh phúc ……”
An Tiểu Mễ nhào vào trong lòng hắn,hắn hôn lên môi, hiện tại……Cô thầm nghĩ chỉ muốn người đàn ông này ôm vào lòng, cảm nhận hắn dịu dàng hôn cô……
Có lẽ, đây là cảm giác hạnh phúc.
Cô múôn buông ra, buông ra tất cả những chuyện đã qua. Sau đó, giống như lời Miên Miên,có cuộc sống hạnh phúc,cùng người mình yêu sống đến già……
Lam Tư Thần dừờng như rơi nước mắt, hắn hôm nay tâm tình hắn rất trầm trọng , vì ba ba, vì anh hai, nhưng mà, hiện tại…… Hắn dường như quên đi tất cả phiền não, đơn giản chỉ vì cô gái này nói một câu: Anh đồng ý lấy em sao?!
Cô chỉ muốn lập gia đình.
Tuy rằng cô cũng chưa nói một câu,em yêu anh.
Nhưng mà,Lam Tư Thần nếu là hắn nói, hiệu quả là giống nhau , hắn chỉ cần có được cô, về sau…… Cô về sau sẽ từ từ yêu mình, không muốn xa rời mình ……
Hai người kích tình hôn nồng nhiệt trong quán bar, hai trái tim dần dần hoà vào một chỗ……
Lam Tư Thần đem chiếc nhẫn mấy dạo phố ngày trước hắn mua lén lút đeo vào ngón áp út của cô, như vậy, sau khi cô tỉnh rượu,cũng không thể chối cải……….
Nhỏ vừa mới tốt, may mắn,hắn thừa dịp cô ngủ đã thử đo tay cô……
An Tiểu Mễ,Lam Tư Thần nhất định sẽ làm em hạnh phúc , tuyệt không không làm em tủi thân và tổn thương, sáu năm đi không thể quay lại, còn lại sáu mươi năm, anh sẽ chăm sóc em,mãi không rời ……….