Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh

Chương 21 - 84


Bạn đang đọc Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh – Chương 21 – 84

81. Bã đậu
Cô thật ra có chút sợ hãi …… Nói không sợ là giả .
Bởi vì Lam Dạ Ảnh là một người đàn ông vô cùng nguy hiểm…… Nguyễn Miên Miên vừa nghe nói lời của hắn, không khỏi có chút chán ghét,đỏ mặt nhưng quật cường nói:“Sẽ không có chuyện đó,tôi mới không thích người đàn ông như anh nhưng thật ra có phải anh thích tôi hay không?! Cho nên một lần lại một lần muốn chứng minh tôi thích anh, để bù lại tự tôn của anh……”
Lam Dạ Ảnh cứng lại, bị cô nói làm cho cả người có chút mất tự nhiên, ai nói , hắn mới không thích cô gái này nhưng mà vì sao bị cô ta nói trong lòng có chút chột dạ nha?
Thật sự là không giải thích được ……
Hắn bĩu môi lập tức phủ nhận nói:“Cô cho là cô chỉ có mười sáu tuổi sao?! Tôi mới là người không cảm thấy hứng thú đối với cô……”
Nguyễn Miên Miên giận đến đỏ mặt tía tai,“Tên khốn kiếp này!Đó là chuyện của tôi, không tới phiên anh tới giễu cợt tôi,anh cũng không tốt hơn tôi bao nhiêu, một người đàn ông già ba mươi tuổi còn muốn ăn cô bé mười sáu tuổi, anh thật sự là đáng ghét a……”
Hai người mắt to trừng đôi mắt nhỏ, tất cả đều giận đến nổi thở hổn hển, trừng mắt nhìn đối phương không ai chịu nhường cho đối phương.
Hai người đều bị chạm đến tự tôn, trong lúc nhất thời khó có thể thu xếp xong .
Lam Dạ Ảnh rõ ràng không thoải mái, giận dữ hét:“ Đàn ông ba mươi tuổi tuyệt không già nhưng cô thì là bã đậu ……”
Sau khi nói xong, hắn mới phát giác chính mình nói cái gì, vội vàng ngậm miệng, ánh mắt lóe ra nhìn chằm chằm Nguyễn Miên Miên trợn mắt há hốc mồm, trong lúc nhất thời sắc mặt sững sờ tái mét……
Hắn tại sao lại giống như đứa trẻ nói ra những lời này, thật sự là thất sách……
Nguyễn Miên Miên không nói, mặt không thay đổi xoay đầu cười lạnh một tiếng, bã đậu, Nguyễn Miên Miên mệt mỏi trong lòng có chút đau đớn…
Vì sao đau thì cô không biết?!
Ngay cả chính cô cũng không biết, loại cảm giác chán ghét này……
Xem hắn hắn như người đàn ông qua đường không được sao?! Lúc trước cũng giễu cợt cô là người không ai thèm lấy nhưng mà tại sao hắn lại lấy đi lần đầu tiên của cô,còn đối đã cô như vậy?Cô còn phải chịu lăng nhục như vậy…….

Một chút thương cảm hòa nhập vào trong lòng của Nguyễn Miên Miên,cô chịu đựng đau đớn, mặt không chút thay đổi.
“Miên Miên……” Lam Dạ Ảnh cũng hiểu được lời nói của mình có chút quá đáng nên vội vàng gọi cô một tiếng.
Nguyễn Miên Miên lại cười lạnh nói,“Lam tổng,tôi đi làm ,anh yên tâm tôi nhất định sẽ làm ở bộ phận nghiệp vụ thật xuất sắc, sẽ không làm Lam tổng lo lắng……”

82.Có phải chỉ là vì múôn trả thù mà thôi


Lam Dạ Ảnh đột nhiên hóa đá, giống như có một chút lạnh lẽo tràn vào trong lòng hắn.
Nguyễn Miên Miên lạnh lùng,không thể nghi ngờ mình vừa cho hắn một cảm giác chua chát.
Thân thể hắn cứng ngắc,sau một lúc lâu không nói chuyện cho đến khi nhìn thấy Nguyễn Miên Miên ra cửa, hắn mới đi theo đi ra ngoài, Nguyễn Miên Miên vẫn lạnh nhạt không rõ sắc mặt ra sao……
Điều này làm cho Lam Dạ Ảnh có chút mờ mịt, hắn đem tất cả mọi chuyện làm hỏng hết ……
Rõ ràng có thể nói chuyện mềm mỏng, cuối cùng lại diễn biến thành loại trường hợp này, đều là hắn không tốt…… Giờ phút này, chuyện mà Lam Dạ Ảnh muốn làm nhất là hận không thể lập tức biến thành một con mèo nhỏ chui đến trong ngực cô, kích phát bản tính người mẹ của cô, làm cho cô tha thứ những lời hắn nói ban nãy, nhưng mà nếu thật sự là như thế không chừng Nguyễn Miên miên đầu tiên là bị hù chết ……
Ai ya, hắn là hồ ly lại bị cô cho là mèo, hắn lại cam tâm tình nguyện cho cô hiểu lầm, trên đời này cũng chỉ có cô mới có thể khiến cho hắn làm như vậy ……
Lặng lẽ ra khỏi thang máy,ngồi lên xe, Nguyễn Miên Miên vẫn nghiêng đầu không nhìn tới hắn, mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm phong cảnh ngoài cửa sổ, không biết đang nhìn cái gì……
“Khụ khụ……” Lam Dạ Ảnh thật sự là chịu không nổi loại trường hợp xấu hổ này, đột nhiên giương giọng nói:“Miên Miên,những lời tôi vừa mới nói quả thật là nghiêm trọng ,cô đừng để ý……”

Nguyễn Miên Miên làm bộ như không có nghe đến, hoàn toàn không có phản ứng.
Lam Dạ Ảnh mấp máy miệng, lòng tự trọng có chút tổn thương, muốn nói cái gì lại tìm không thấy lời nói thích hợp, loại cảm giác này thật là tệ hết biết nha……
“Nguyễn Miên Miên……“Lam Dạ Ảnh không cam lòng lại gọi thêm một tiếng, nhìn chăm chú gương mặt nghiêng của cô, Nguyễn Miên Miên hồi lâu cũng không trả lời, chỉ là lạnh lùng nói:“Lam tổng, anh là cấp trên của tôi, anh nói cái gì tôi đều nghe được……”
“Cô……” Sắc mặt Lam Dạ Ảnh lúc trắng lúc xanh, hắn không ngờ chỉ vì một câu nói của mình mà quan hệ của hắn và cô biến thành cấp trên và cấp dưới,thật đủ là buồn bực nha….
Thời gian kế tiếp, ai cũng không nói gì.
Cho đến khi tới công ty, xuống xe, một trước một sau đi vào trong công ty, mặt mọi người sôi sùng sục, vừa đi vào liền nhìn thấy Lam Dạ Hiên, sắc mặt hắn thoáng một chút liền đen lại, đôi mắt nhìn chằm chằm Lam Dạ Ảnh, tay nắm thành quả đấm……
Hoài nghi trong lòng dâng lên,Lam Dạ Ảnh ngày hôm qua còn đi đến nhà cô ta là sao?!
Vừa vào phòng làm việc,Lam Dạ Hiên đầu tiên chạy vội vào, một phen giữ chặt áo Lam Dạ Ảnh, tức giận nói:“Nói cho tôi biết,anh vì sao đi trêu chọc cô ta?! Có phải chỉ là vì trả thù tôi mà thôi?!”

83-Anh em giằng co

Trong con ngươi của Lam Dạ Hiên tất cả đều là tức giận, trên trán nổi đầy gân xanh,theo dõi ánh mắt của hắn. Hắn cướp đi vị trí trongcông ty, hắn gia nhập gia đình của hắn, hắn có thể dễ dàng tha thứ, nhưng mà ngay cả cô gái hắn thích cũng muốn đoạt lấy,quả thật không thể chịu đựng……
Trong lòng Lam Dạ Ảnh vốn không thoải mái, một đôi mắt giống như bình thường gắt gao theo dõi ,tay lạnh lùng giữ chặt cổ tay hắn, sức lực rất mạnh kéo xuống.
Hai người lập tức hình thành tình trạng giằng co.

Lam Dạ Ảnh lạnh lùng nói:“Tôi muốn như thế đó? Cậu…… Có thể làm gì nào?!” Con ngươi kia và giọng nói tất cả đều là châm chọc và kích thích, Lam Dạ Ảnh cười lạnh lại mang theo giọng nói mỉa mai,“Cô ta muốn làm tình nhân của tôi, hơn nữa còn cam tâm tình nguyện,cậu có năng lực gì? Lam Dạ Hiên,cậu không chỉ không giữ được công ty của mình, ngay cả tình nhân của mìnhcũng không giữ được,tôi cảm thấy buồn thay cho cậu……”
Loại cảm giác bị người ta cướp đi mọi thứ, dễ chịu không?!
Hắn muốn đem tất cả chuyện mà mẹ hắn đã chịu trả hết lại cho Lam Dạ Hiên….
Bởi vì mẹ hắn quá yêu Lam Thiên, nếu khôn hắn nhất định…… Ngay cả Lam Thiên cũng muốn trả thù, mẹ yêu quá mức hèn mọn,bà chỉ là…… Nhiều năm trước tới nay đều muốn có một cái danh phận.
Lam Dạ Hiên cắn răng, trong ánh mắt thoáng hiện tia thù hận, có phải hay không bọn họ luôn luôn là không đội trời chung, mối hận đoạt vợ, mối hận đoạt cha……
Lam Dạ Ảnh kéo tay hắn ra, sau đó giật mạnh xuống, miệng gợi lên không có ý tốt nói:“Một ngày nào đó,không chỉ gia đình của cậu bao gồm cả Nguyễn Miên Miên,tất cả những gì cậu sỡ hữu đều mất đi, Lam Dạ Hiên cậu căn bản không phải đối thủ của tôi……”
“A……” Lam Dạ Hiên cắn chặt răng cười lạnh,“Miên Miên, tôi sẽ không tặng cho anh……”
Nếu tất cả sỡ hữ của mình hắn đều có thể đoạt lấy, nếu cha thật sự thiên vị Lam Dạ Ảnh, hắn cũng biết,chỉ cần mẹ không có chuyện gì sự nghiệp hắn có thể chính mình tạo ra……
Ánh mắt của Lam Dạ Ảnh đột nhiên như cuồng phong gào thét, hiện đầy tơ máu,cậu ta nói đem Miên Miên tặng cho hắn sao?! Không có khả năng,cô gái này nhất định là tình nhân của hắn……
“Anh cũng đừng mong lại thương tổn cô ta,tôi sẽ không cho anh có cơ hội……” Lam Dạ Hiên cười lạnh, sau đó mới nện bước chân xuống sàn ra khói văn phòng tổng giám đốc.
“Phanh……”Cửa Văn phòng đóng lại trong nháy mắt,Lam Dạ Ảnh một cước đạp đến trên tường để phát tiết tức giận. Đối với Lam Dạ Hiên kích thích như vậy còn chưa đủ sao?!

84. vẻ mặt như ánh sáng mặt trời của Lam Dạ Hiên
Nguyễn Miên Miên giữ vững khuôn mặt lạnh lùng không chút thay đổi đối diện với các cô gái tò mò đến hỏi cô, bỏ mặc bất kể các người đó muốn bàn luận thế nào, cô và tổng giám đốc đồng thời vào cửa……
Dù sao Lam Dạ Ảnh vừa đến nhậm chức tổng giám đốc, liền muốn cô làm thư ký bên người, hôm nay lại cùng nhau vào cửa công ty là ai cũng đều phải bàn luận vài câu?!
Thật lâu sau hắn mới thản nhiên nói:“Tôi muốn điều cô ấy đến bộ phận nghiệp vụ ……”
[ ⊙ o ⊙ ] a!
Tất cả ngừoi trong văn phòng kinh ngạc vạn phần, vốn định hỏi kỹ nhưng nhìn thấy dáng vẻ của Nguyễn Miên Miên không muốn nói chuyện,liền không dám nói chỉ yên lặng nhìn cô thu dọn mọi thứ xong đi đến bộ phận nghiệp vụ.

Nguyễn Miên Miên biết bọn họ sẽ ở sau lưng cô bàn luận gì, nhưng mà ở sau lưng bàn luận là chuyện các cô ấy,cô mặc kệ chỉ cần không ở trước mặt cô bàn luận là được .
Trời sinh cô tính tình hờ hững nhưng cũng không muốn người khác ở trước mặt cô nói chuyện thị phi.
Vào bộ phận nghiệp vụ,cô chỉnh lại bàn làm việc của mình tinh thần phấn chấn hẳn lên, hay là làm vốn ban đầu đi, trên người cô tràn đầy khí lực nhưng mà quản lý bộ phận được mọi người yêu mến nhưng cũng có chút lo sợ, lại không biết dáng vẻ mình làm ra sao thật sự là làm Nguyễn Miên Miên khó khăn…
Cô cũng lười bị người khác quản lýchỉ là An Tiểu Mễ đột nhiên gọi điện thoại đến.
Giọng nói lười biến của An Tiểu Mễ vang lên,“Á……”
Áck?!
Nguyễn Miên Miên ngạc nhiên,“Cậu đừng nói đến bây giờ còn chưa rời giường nha? Tối hôm qua làm gì? Không đi làm sao?!”
“Miên Miên……” An Tiểu Mễ uể oải nói ở bên tai, khó chịu nói:“Tối hôm qua mệt lắm nha, một mình ta đi vào quán, sau đó…… Sau đó,thì dẫn theo một người đàn ông trở về……”
“A……” Nguyễn Miên Miên kêu sợ hãi một tiếng,“Không thể nào?”
An Tiểu Mễ cười khanh khách vang lên,“Nhưng, cũng không hối hận nha, kỹ thuật còn rất cao nha, ha ha……”
Nguyễn Miên Miên hắc tuyến,cô không dự đoán được An Tiểu Mễ sẽ đến thật,chuyện đã qua thật khó nói tới nói lui còn dám mang đàn ông trở về nhà.
“Vậy cậu hợp ý với hắn ?!” Nguyễn Miên Miên cười hỏi cô.
“Làm sao có thể……” An Tiểu Mễ cười nhẹ nói:“Chỉ là tình một đêm mà thôi, hiện tại tình yêu đều giống thức ăn nhanh,một đêm là đủ……”
An Tiểu Mễ từ trước đến giờ không tin vào tình yêu bền lâu,rất là chán nha….
Nguyễn Miên Miên đang muốn nói cái gì, lại nghe thấy điện thoại truyền đến giọng khó chịu của đàn ông,sau đó nghe được tiếng kêu sợ hãi của An Tiểu Mễ, điện thoại bị cắt đứt.
Nguyễn Miên Miên ngạc nhiên,đổ chút mồ hôi lạnh, không đến mức đi sáng sớm còn muốn tiếp tục chứ……
Tức giận cắt đứt điện thoại, ngẩng đầu, liền thấy vẻ mặt như ánh sáng mặt trời của Lam Dạ Hiên,cười rực rỡ nhìn cô,tim của Nguyễn Miên Miên đập liên hồi, sáng sớm nhìn thấy nụ cười này,uất ức trong lòng cô đều bị xóa sạch….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.