Bạn đang đọc Tháng Ngày Yên Bình Full – Chương 11: Kết Hôn
Sau bao nhiêu cố gắng cuối cùng Lam tông chủ của chúng ta đã có thể mang Giang tông chủ bên Vân Mộng về làm chủ mẫu.
Hừm, nhắc lại quá trình theo đuổi chủ mẫu của Lam tông chủ thực sự rất mệt mỏi. Ngày ngày mặt dày đến Vân Mộng cầu hôn, ngày ngày mặt dày theo đuôi người ta. Dù có bị đánh đập, mắng chửi, cạch mặt nhưng Lam Hi Thần vẫn mặt dày theo đuổi.
Theo như lời mấy đứa hậu bối bảo dù trên thế gian này có vô vàn thứ cứng cáp, dày dặn nhưng vẫn ở sau mặt của tông chủ. Ngoài danh ” Đệ nhất mĩ nam tu chân giới” giờ Lam Hi Thần còn có danh ” Đệ nhất mặt dày của tu chân giới”.
( Ly: Từ giờ chúng ta đừng gọi là Lam tông chủ, Lam đại nữa nên đổi thành Lam mặt dày đi =]]]])
Lễ thành hôn của Lam Hi Thần và Giang Trừng thật sự rất tuyệt vời. Nguyên Vân Thâm Bất Tri Xứ và Vân Mộng tràn ngập sắc đỏ. Đồ ăn toàn vào loại thượng hạng, đồ trang trí cũng toàn loại ngàn vàng, đây chính là đám cưới nghìn vàng trong truyền thuyết đó.
(Ly: Ok do nhà mấy anh giàu, còn dân đen như chúng ta cứ mơ đi)
Đến lúc cử hành hôn lễ, mặt ai cũng vui trừ Lam Khải Nhân. Ông muốn khóc quá nuôi đứa nào đứa đấy cũng đoạn tụ. Trước là Vong Cơ giờ là Hi Thần. Không được còn Lam Cảnh Nghi và Lam Tư Truy nữa, nhất định phải bảo vệ tụi nó tốt.
Lam Hi Thần đứng tiếp khách. Nhiếp Hoài Tang cầm quạt tiến đến, cung kính chào:
– Lam tông chủ, cung hỉ cung hỉ.
Lam Hi Thần cười cười đáp lễ:
– Nhiếp tông chủ, đa tạ đã đến tham dự.
– Đó là vinh dự của Nhiếp mỗ, bên Thanh Hà Nhiếp Thị có chít quà mong tông chủ không chê.
– Tông chủ khách khí quá. Đến là được rồi.
Nhiếp Hoài Tang cười phẩy phẩy quạt trong tay, mắt liếc xung quanh hình như đang tìm ai đó.
– Cảnh Nghi ở ngoài sân đang chơi cùng Tư Truy và Kim Lăng.
Lam Hi Thần tốt bụng nhắc.
– Đa tạ tông chủ, ta cáo từ trước.
– Nhiếp tông chủ đi vui vẻ.
Sau đó Nhiếp Hoài Tang vui vẻ đi mất.
Đến giờ cử hành hôn lễ, người chủ hôn đọc:
– Nhất bái thiên địa…
Cả hai cùng quỳ lạy giữa đất và trời.
– Nhị bái cao đường…
Cả hai quay người quỳ lạy Lam Khải Nhân. Lam Khải Nhân mặt nghiêm nghị nhưng trong lòng đang dậy sóng.
– Phu thê (phu) giao bái.
Lam Hi Thần cùng Giang Trừng đối mặt, Hi Thần cười, nói thầm.
– Ta cảm thấy rất vui.
Và cả hai cùng giao bái. Y đỡ Giang Trừng dạy.
– Đưa vào động phòng.
Sau đó luôn tay xuống dưới chân Giang Trừng bế y lên, cười:
– A Trừng đến giờ rồi.
Rồi đi thẳng. Ngụy Vô Tiện cười, hét lớn:
– HI THẦN CA CA, TẨU TẨU CHÚC HAI NGƯỜI HẠNH PHÚC.
Lam Vong Cơ đứng bên cạnh, ôm eo lão bà mình, mặt vẫn lạnh tanh.
( Ngày hôm sau)
Giang Trừng ôm eo đi ra ngoài, đêm qua làm việc kịch liệt quá rồi. Y oán hận cái tên thủ phạm khiến mình ra nông nỗi này.
Hi Thần bước tới bên, ôm eo y.
– Hôm qua ta có hơi dùng sức, tổn thương người rồi.
– Lam Hoán ngươi…
Lam Vong Cơ và Ngụy Vô Tiện đi qua, hành lễ:
– Huynh trưởng, tẩu tẩu…
Nghe hai chữ ” Tẩu tẩu” từ Lam Trạm thật sự rất buồn cười. Ngụy Vô Tiện cười đến đau bụng, Lam Hi Thần cố nhịn cười còn Giang Trừng đỏ mặt tía tai.
Sau đó mọi người thấy cảnh Giang tông chủ đang đuổi đánh Lam tông chủ.
Tất cả cảm thán, hôm qua làm việc thế mà sáng đã đuổi đánh nhau rồi, sung sức dữ. À mà Vân Thâm Bất Tri Xứ cấm chạy đó. Phiền hai vị giữ quy tắc cái.
Người khổ nhất cuối cùng vẫn chỉ là thúc phụ, tội quá mà.
=======================
Đây có thể là chương cuối của bộ đồng nhân này rồi. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện của tôi trong suốt thời gian vừa qua.
Có thể truyện của tôi rất nhạt nhưng mọi người vẫn ủng hộ điều đó khiến tôi vẫn vui. Một lần nữa cảm ơn tất cả nhé.
Mọi người trưa hảo 💗💗💗
À mà tôi chỉ nó có thể thôi nhé, tiếp hay không thì tùy vào mọi người đấy. Ly yêu mọi người…