Bạn đang đọc Tháng Ngày Nằm Vùng Ma Giáo FULL – Chương 9
Chào mọi người, ta là giáo chủ phu nhân chạy trốn không thành công aka tiểu soái ca chủ quán bánh tráng nướng Tưởng Lạc Vân.
Trương Trùng Cửu và tiểu sư muội tới tìm ta, ta quả thực không muốn trở về, bởi vì ta là loại người trốn tránh nhân cách điển hình, trong tiềm thức vẫn luôn muốn lưu lạc chân trời, hiện tại hai người bọn họ giống như bắt phạm nhân chạy tới bắt ta, ta cảm thấy rất phiền.
Sau khi uống nước ô mai xong, ta nói với bọn họ: “Ta không muốn trở về.”
Sư muội “Ôi chao” một tiếng, hỏi ta: “Sao vậy, có phải là còn tức giận không?”
Ta không biết phải nói gì, ngồi xổm ven đường móc móng tay.
Trương Trùng Cửu hỏi ta buổi tối ở chỗ nào, ta nói việc này không cần ngươi quan tâm.
Trương Trùng Cửu liền lôi kéo ta đứng lên, mang chúng ta đi khách điếm năm sao tìm nơi ngủ trọ.
Hắn thuê ba gian phòng, nói với ta hôm nay mọi người tách ra ngủ đi, nếu ở cùng người khác hắn sợ ta nghỉ ngơi không tốt.
Qua một lát, hắn lại gọi người đưa nước tắm tới phòng ta, lại nhờ sư muội tới giúp ta kỳ cọ, hắn nói trên cổ ta có bùn.
Lúc ta tắm rửa, sư muội ngồi xổm ngoài cửa thủ thỉ với ta, nàng nói: “Sư huynh, tại sao đột nhiên sư huynh lại bỏ chạy, đây là mưu kế gì sao.”
Lòng ta rất phiền muộn, ta nói: “Đây là lạt mềm buộc chặt, ngươi hiểu cái rắm.”
Ta sẽ không nói cho nàng biết ta thích Trương Trùng Cửu rồi đâu, loại trốn tránh nhân cách ngây thơ thiếu nam như chúng ta thà rằng chết cũng không muốn bị người khác biết tình cảm của mình, hiểu chứ?
Sư muội nói: “Sư huynh hung dữ cái gì đó, vậy sư huynh có muốn cùng chúng ta trở về không.”
Ta nói: “Không muốn.”
Sư muội nói: “Ồ, ta xuống dưới lầu mua chút trái cây cho sư huynh ha ha.”
Chốc lát sau, Trương Trùng Cửu tới gõ cửa, hắn hỏi ta tắm rửa xong chưa, hắn có chuyện muốn nói với ta.
Ta ở trong phòng hì hục hì hục kỳ cọ bùn, Trương Trùng Cửu ở bên ngoài nói: “Ta cảm thấy hành động của mình quả thật rất quá đáng, mặc kệ giữa chúng ta có tình cảm hay không, ta cũng là phu quân của ngươi, ta không nên đả thương, lại nhiều lần mở miệng đả kích ngươi, đây là lỗi của ta.”
Quý vị thân mến! Mọi người nghe một chút! Chó sủa!
Ta nói: “Ngươi xin lỗi thì ta nhất định phải chấp nhận sao, đạo lý ở đâu ra thế, ngày trước lúc thành thân có người cầm đao ép ngươi sao? Không có ai ép ngươi cả, ngươi không hài lòng vì sao không nói sớm, thành thân rồi bắt đầu bạo lực với ta, ta chạy ngươi cảm thấy mất mặt, lại tới cầu ta trở về, ôi chao làm sao mà chuyện tốt gì cũng bị ngươi chiếm hết.”
Trương Trùng Cửu trầm mặc, hắn không cãi! Hắn không dám chó sủa!
Chẳng bao lâu sau, sư muội mua quả vải tới tặng cho ta, ta ăn một bụng trái cây, cùng sư muội thay phiên nhau mắng đàn ông một hồi rồi từng người trở về ngủ.
Hôm sau, sư muội từ sáng tinh mơ đã tới đưa bánh bao cho ta ăn.
Ta một hơi ăn tám cái, sư muội hỏi ta ăn no không, ta lắc đầu, sư muội thở dài nói: “Sư huynh à, theo muội thấy, sau này phạm vi hoạt động của chúng ta giới hạn ở Ma giáo thôi.
Sư huynh xem sư huynh ăn như vậy, ra ngoài làm công kiếm tiền còn chưa đủ mua cơm cho chính mình.”
Ta thở dài một tiếng nằm ở trên giường, ta nói ta rất phiền.
Sư muội nheo đôi mắt lại nhìn ta, đột nhiên ngao một tiếng nhảy dựng lên, hỏi ta: “Có phải sư huynh có dã nam nhân rồi không! Vẻ mặt này của sư huynh là như thế nào!”
Nữ nhân thật đáng sợ.
Càng đáng sợ chính là, sư muội lại ngao một tiếng, nói tiếp: “Có phải sư huynh với Trương Trùng Cửu từ diễn thành thật rồi không!”
Ta nói: “Ngươi còn ngao thêm một lần nữa ta sẽ ném ngươi xuống dưới lầu.”
Giây lát sau, Trương Trùng Cửu tới gõ cửa, sư muội tung ta tung tăng ra mở cửa, Trương Trùng Cửu nhìn ta nằm im bất động trên giường, hỏi sư muội ta bị làm sao vậy.
Sư muội: “Giáo chủ phu nhân ăn tám cái bánh bao vẫn còn chưa no, ta khuyên nàng ăn ít một chút, nàng tức giận rồi.”
Ta thật muốn đập sư muội một trận, ngươi một hai phải nói với hắn là ta ăn tám cái bánh bao còn chưa no sao!
Không nghĩ tới Trương Trùng Cửu nói: “A, ăn chưa no à, ta cho rằng như vậy đã đủ rồi, ta sẽ đi mua thêm.”
Sau đó hắn đi mất.
Sư muội lại tung ta tung tăng chạy tới nói với ta: “Sư huynh, muội cảm thấy Trương Trùng Cửu cũng không tệ lắm, có thể trị được!”
Chó sủa!.