Thằng Giúp Việc Và Cô Chủ Nhỏ

Chương 56: Yêu


Đọc truyện Thằng Giúp Việc Và Cô Chủ Nhỏ – Chương 56: Yêu

Sẽ thật tuyệt vời nếu ta từng yêu một ai đó trong đời, thậm chí yêu bằng cả sinh mệnh

Có thể các bạn sẽ bảo tôi là kẻ lăng nhăng khi trong tim một lúc tồn tại hình bóng hai người một lúc là Rose và Hạ Âu

Thật buồn cười đúng không, đến tôi cũng chẳng hiểu lòng mình nghĩ gì nữa cơ mà, tôi làm theo lý trí mách bảo

Tôi không thể sống thiếu một trong hai đứa, hai người như khắc sâu vào tận tâm trí của tôi rồi

Con bé vẫn ngại khi tôi hôn vào trán của nó, còn về phần tôi, tôi lại rất vui vì đã lâu rồi tôi chưa trêu đùa con bé như vậy

Nhưng tôi có một cảm giác là ai đó đang nhìn tôi và con bé

Tôi ngồi ngay ngắn lại tiếp tục học bài của mình và chép luôn bài cho con bé. Con bé có vẻ không thích việc này cho lắm nhưng kệ, miễn tốt cho nó là được.

Tan buổi học vẫn như mọi khi, ba đứa được ông chủ đưa đón tận nhà, ở nhà nay đã thuê giúp việc nên cơm trưa đã chuẩn bị sẵn, không như trước đây bà chủ hay tôi phải tự nấu.

Tôi lên phòng cất đồ đạc

Thật trớ trêu, phòng của tôi đối diện phòng của 2 người con gái tôi yêu


Hai cánh của đó dẫn đến hai người con gái tôi yêu, sao khó chọn vậy không biết nữa. Ước gì tôi có thể tham lam chọn cả hai cánh cửa, thôi xa vời quá. Điều tôi ước có lẽ là điều ai cũng muốn

Nhưng tại sao tôi không mang hai người con gái đó vào cánh của của mình nhỉ. Thay vì đi vào thế giới của họ, hãy để họ đi vào thế giới của mình

Tôi xuống nhà trước giúp chị giúp việc dọn cơm lên, chị này người Huế, cũng khá là có tay nghề về các món ăn truyền thống

Bữa cơm trôi qua cũng chẳng có gì đặc biệt ngoài việc ông chủ hỏi tôi về chuyện của Rose lúc đi học

Nhìn mặt con bé Rose nghệch ra vì không hiểu tiếng Việt làm tôi sặc cơm mấy lần khiến ông chủ phải nhắc ăn từ từ

Trưa đó chị Hoàng qua đón tôi đi sắm đồ lặt vặt

Lúc tôi đi ra cổng thì tôi quên điện thoại nên chạy vào nhà lấy

Trên phía ban công tầng 3, Rose đứng nhìn chằm chằm vào tôi với vẻ mặt không vui

Tôi chỉ cười nháy mắt chạy vào nhà lấy điện thoại rồi cùng chị Hoàng đi chợ

Lúc đi chợ tình cảm lắm luôn. Đi đâu cũng được khen 2 vợ chồng trẻ

Tôi cũng vui sướng lắm. Tôi cũng từng thích chị Hoàng mà

Tôi quyết định mua một chiếc xe 50 phân phối để tiện việc đi lại qua cửa tiệm của tôi. Còn đi học thì đi với hai nàng cho sướng

Tôi và chị Hoàng về nhà chị chơi. Mẹ nuôi bán ngoài cửa tiệm đến tối muộn mới về

Tôi và chị cùng vào bếp

Tôi ngồi đối diện chị lúc nhặt rau. Tôi nghĩ mình thật có phước khi được quen những người con gái xinh đẹp như vậy. Xét về vẻ đẹp thì hai nàng kia ăn đứt chị Hoàng. Chị Hoàng lại mang một vẻ của người phụ nữ từng trải

-“Nhìn gì mà kĩ vậy em, bộ trông chị buồn cười lắm huh?”

Tôi không trả lời mà chỉ cười. Chị nhăn lại khó hiểu


-“Chị có biết hồi bé, lúc chị chuyển đi em đã buồn thế nào không?” – Tôi hỏi chị

-“Làm sao chị biết được” – Chị quay mặt đi hướng khác

-“Em đã thấy hụt hẩng, mất mát rất nhiều. Em cảm thấy buồn như một đứa con nít bị mất đồ chơi”

-“Em xem chị là đồ chơi?” – Mặt chị đỏ lên

-“Không phải, em không có ý đó”

Chị im lặng. Cả hai chúng tôi đều im lặng nấu ăn gần như cả buổi chiều hôm đó. Tôi không hiểu tại sao chị lại nhạy cảm đến vậy

Tôi vòng tay ôm chị ở phía sau lúc chị đang dọn cơm

-“Em xin lỗi chị, em không có ý đó thật mà. Chị là kho báu lớn nhất của em. Chị không hiểu em thì ai hiểu em”

Cả hai đều im lặng. Chị để cho tôi ôm như vậy

-“Chị xin lỗi em vì đã nổi giận vô cớ như vậy. Tại chị nhớ đến một người từng xem chị là đồ chơi của anh ta”

Tôi quay người chị lại đối diện với tôi

Chị đang khóc

-“Cứ cho thời gian buông dài và ta nhìn nhau chậm lại để giữ lâu thêm một chút kỉ niệm chưa phai”


Tôi hôn lên trán chị

-“Thôi ăn cơm nào chị, nguội hết rồi kìa. Nào, em thương”

Tôi lấy khăn giấy lau cho chị rồi dìu chị xuống bàn ăn

Tôi cảm thấy hạnh phúc khi hai người ngồi ăn trong buổi tối ấm áp như vậy. Tiếc là thiếu mẹ nuôi, mẹ có báo về lúc chiều là sẽ đi xuống Bình Dương có việc nên đến chiều mai mới về

Ăn cơm xong tôi bắt chị lên phòng khách ngồi còn tôi xuống rửa bát

Các bạn nhớ sau này ăn chực, rửa bát chính là cách trả ơn cho họ

Tôi lên phòng khách vừa ôm chị vừa xem phim

-“Đêm nay ở lại với chị nhé, chị sợ”

-“Ặc, chị hâm à, em không ở lại đâu”

-“Đi mà cưng, chị sẽ chiều cưng tới bến”

Chị làm vẻ mặt nũng nịu hết có thể…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.