Đọc truyện Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ – Chương 1510
Phượng Khương Trần không dám kêu đau, không dám giãy giụa, ngược lại nàng còn dùng sức ôm lấy Cửu Hoàng thúc, vô cùng chắc chắn nói: “Sẽ không đâu, ta sẽ không gả cho bất cứ ai, ta sẽ không đồng ý lời cầu thân của Vân gia.
Cho dù Vân gia rất tốt, làm chủ mẫu Vân gia cũng rất oai nhưng không liên quan gì đến ta.
Phượng Khương Trần ta không cần, không cần…”
Phượng Khương Trần thật sự sợ Cửu Hoàng thúc sẽ kêu gọi binh ở Vân thành, thực sự sợ nam nhân này vì nàng mà huyết tẩy Vân gia.
Nàng tin Cửu Hoàng thúc sẽ làm được, nhưng nàng không muốn như vậy, nàng không muốn làm hồng nhan họa thủy.
Nếu Cửu Hoàng thúc thật sự kêu gọi binh ở Vân thành thì những việc làm trước kia của hắn đều uổng công vô ích.
Đông Lăng sẽ không có nơi dừng chân cho Cửu Hoàng thúc nữa, hắn sẽ trở thành loạn thần tặc tử.
Phải biết rằng Cửu Hoàng thúc chỉ là một thân vương không được phong đất, trên tay không có binh quyền.
Nếu hắn kêu gọi binh ở Vân thành chính là mưu phản, đây là tự giao nhược điểm vào tay Hoàng đế.
Tuyệt đối không thể, nàng chắc chắn sẽ không cho phép Cửu Hoàng thúc làm như vậy.
Phượng Khương Trần ôm chặt Cửu Hoàng thúc, im lặng thể hiện cho Cửu Hoàng thúc biết cuộc đời này, trừ hắn ra nàng không cần ai cả.
Cho dù gia thế có tốt hơn đi nữa, nàng cũng không cần.
Người mà Phượng Khương Trần nàng cần chỉ có Đông Lăng Vũ Cửu.
Vậy còn được.
Cửu Hoàng thúc nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần Phượng Khương Trần không muốn gả, hắn sẽ không còn phải lo lắng nữa.
Vân Tiêu không còn là mối nguy, Cửu Hoàng thúc nhẹ nhàng buông Phượng Khương Trần ra, để nàng có thể thở.
Hắn cũng không nỡ để Phượng Khương Trần khó thở mà chết.
Muốn tìm một nữ nhân giống như Phượng Khương Trần rất khó.
Lúc trước, nghe thấy chuyện Vân gia đề nghị cầu thân với Phượng Khương Trần, hắn cũng không để trong lòng.
Hắn nghĩ Phượng Khương Trần sẽ không đồng ý gả cho Vân Tiêu, nếu Phượng Khương Trần đồng ý gả cho Vân Tiêu thì lúc trước nàng đã không từ chối Vương Cẩm Lăng.
Nếu so với Vân Tiêu, Cửu Hoàng thúc cảm thấy Vương Cẩm Lăng mới là sự uy hiếp lớn nhất.
Phượng Khương Trần không hề phòng bị với Vương Cẩm Lăng, thậm chí không để ý đến việc nam nữ thụ thụ bất thân.
Vì để ngăn chặn việc lần này lặp lại, Cửu Hoàng thúc nghĩ hắn cần phải nói cho Phượng Khương Trần biết giới hạn của hắn, hắn xoay Phượng Khương Trần lại đối diện với mình, bốn mắt nhìn nhau.
Vẻ mặt Cửu Hoàng thúc nghiêm túc nói: “Phượng Khương Trần, nghe bản vương nói đây, đời này ngoại trừ Bản vương ra nàng đừng hòng nghĩ đến việc gả cho ai khác.
Nếu nàng dám đồng ý lời cầu thân của người khác, bản vương lập tức giết hắn, xem nàng gả kiểu gì.”
“Phải tàn nhẫn như vậy sao?” Nghe thấy vậy, Phượng Khương Trần lạnh hết cả người.
Sao lại cảm thấy nàng giống như một người mang mệnh khắc phu vậy.
“Tàn nhẫn sao? Nếu bản vương tàn nhẫn như lời nàng nói thì đã giết hết tất cả những người có ý với nàng, Vương Cẩm Lăng là người đầu tiên.” Cửu Hoàng thúc nheo mắt, trong mắt lóe ra ánh sáng nguy hiểm, giống như mãnh thú đang quan sát con mồi, thậm chí Phượng Khương Trần còn nhìn thấy ánh sáng xanh trong mắt của hắn.
“Vương Cẩm Lăng là bạn của ta, chỉ là bạn thôi, huynh đừng làm loạn đấy.” Phượng Khương Trần thực sự bị dọa sợ rồi, rõ ràng Cửu Hoàng thúc đến để an ủi nàng, vì sao nói một hồi lại giống như hắn đang uy hiếp nàng vậy?
Rốt cuộc là sai chỗ nào vậy?
“Chỉ là bạn sao? Nếu chỉ là bạn như lời nàng nói thì nàng cần gì phải căng thẳng, lo lắng cho hắn ta như vậy?” Cửu Hoàng thúc cười khẩy, ánh nến bị gió thổi lúc sáng lúc tối nhưng cũng soi ra được nét mặt hắn vừa tối tăm, vừa lạnh lẽo trông vô cùng quái dị.