Thần Y Lạnh Lùng Của Vương Gia Băng Lãnh

Chương 12: Hoa đào bay thật nhiều!


Đọc truyện Thần Y Lạnh Lùng Của Vương Gia Băng Lãnh – Chương 12: Hoa đào bay thật nhiều!

Đối diện Y Vân một nữ tử hồng y đứng lên hướng nàng nở một nụ cười xinh đẹp động lòng người. Nhưng là ý cười không đạt tới đáy mắt, ẩn ẩn nghe ra một loại khinh thường, ngoan lệ.

“Cô nương ta là nữ nhi của Du thượng thư Du Yên Yên, không biết cô nương khuê danh gọi là gì?” nàng ta hỏi rồi liếc mắt đưa tình nhìn Quân Hàn Kỳ.

Giọng nói của nàng ta không lớn không nhỏ nhưng thành công thu hút sự chú ý của mọi người.

Du Yên Yên là tam nữ nhi dòng chính của lễ bộ thượng thư Du Thiên, lớn lên tướng mạo hơn người lại tinh thông cầm, kỳ, thi, hoạ, được mệnh danh là tài nữ đệ nhất kinh thành. Người người đều biết tam tiểu thư phủ thượng thư cư xử khéo léo, thấu hiểu chuyện đời, thiện lương, thục đức. Nhưng là nàng lại cố tình ái mộ Chiến vương Quân Hàn Kỳ.

Đó là chuyện mọi người ai cũng biết. Y Vân dù suốt ngày ở Tử Vân viện nhưng cũng nghe được một số tin tức từ hạ nhân, vì vậy nàng không mấy xa lạ với tình huống này.

Mọi người xung quanh nghe câu hỏi của Du Yên Yên thì nổi lên một phen nghị luận, suy đoán thân phận nàng.

Y Vân vốn đang khó chịu vì bị ép ngồi cạnh Quân Hàn Kỳ giờ lại có người đến gây sự, nàng không làm gì thì tưởng nàng là con mèo bệnh à?! Nhưng mà nàng cũng có chút vui sướng.

Nghiêng người nàng châm chọc một câu với Chiến vương, “Vương gia, hoa đào của ngài bay thật nhiều a!”.

Sau đó nàng đứng dậy gật đầu với Du Yên Yên, không chú ý tới vẻ mặt thối thối của Quân Hàn Kỳ.

“Du tiểu thư khách khí, ta là nữ nhi Hạ đại tướng quân Hạ Y Vân”. Vừa mới chọc tức được khối băng kia tâm trạng nàng rất tốt, trả lời tự nhiên mang theo một loại cảm giác khiến cho người ta nảy sinh yêu thích.

Mà bên này Du Yên Yên thấy cử chỉ của Y Vân liền cho rằng đó là hành động thân thiết càng hận không thể chém Y Vân thành trăm mảnh.


“Ra là Hạ tiểu thư, không biết người đã quen với cuộc sống hiện tại chưa?”. Mấy chữ cuối cùng nàng đặc biệt nhấn mạnh.

Người ở đây đều hiểu được ý tứ của Du Yên Yên là gì, đại khái là muốn nói Y Vân là một nha đầu thôn dã vừa được nhận về, hành động vào lời nói không chút quy củ.

Y Vân đương nhiên nghe ra được hàm ý và khinh thường của nàng ta, vô cùng phúc hậu cười tươi “Đa tạ Du tiểu thư quan tâm, ta hiện tại rất tốt”.

Quân Hàn Anh trên cao nãy giờ chưa nói gì ho khan hai tiếng: “Khụ khụ… Thái hậu gần đây thân thể không khoẻ nên không đến được, người nhờ trẫm chuyển lời thông báo với mọi người. Tiểu thư dòng chính Hạ phủ Hạ Y Vân được tiên hoàng ban hôn cho Chiến vương làm Chiến vương phi, sắc phong nàng là quận chúa Vân Dao”.

Lời vừa nói xong bên dưới một trận nghị luận, đa số là oán độc hoặc ghen ghét Y Vân, một số cảm thán Y Vân thật may mắn.

Tức giận là tên hoàng đế kia còn nhìn Y Vân cười cười ý nói Đệ muội thấy hiệu quả ta làm có tốt không?.

Tốt muội muội nhà ngươi! Ta muốn từ hôn còn chưa xong ngươi đã đẩy ta vào vũng bùn này rồi.

Hoàng đế kia vẫn chưa hiểu tại sao Y Vân tức giận với mình thì Hoàng hậu Tô Trang Thanh kéo tay áo hắn nói nhỏ “Nàng không muốn gả cho nhị đệ”.

Một câu làm cho Quân Hàn Anh ngây người, nàng không muốn gả cho nhị đệ?! Phải biết rất nhiều nữ tử ao ước gả cho hắn còn không được nàng lại không muốn. Xem ra phụ hoàng chọn cho nhị đệ một thê tử thật cá tính nga.

Ánh mắt Quân Hàn Anh liên tục biến đổi nhìn Y Vân.

Du Yên Yên vừa nghe đến Quân Hàn Kỳ đã có hôn thê liền cảm thấy khó chịu, đặc biệt còn là dã nha đầu Hạ Y Vân, tiện nhân kia còn không bằng một góc của nàng tại sao lại có thể trở thành hôn thê của chàng? Ả ta dựa vào cái gì mà có thể trở thành Chiến vương phi, chỉ có nàng mới có đủ tư cách để trở thành Chiến vương phi mà thôi!

Cao ngạo nhìn Y Vân, Du Yên Yên mở lời muốn làm nàng xấu mặt: “Vân Dao quận chúa, vừa nãy Yên Yên thất lễ mong quận chúa bỏ qua. Nhưng mà quận chúa trước mặt hoàng thượng đeo mạng sa như vậy có phần không hợp quy củ”. Nếu nàng ta không phải xấu nhan thì đeo mạng sa làm gì.

Đám nữ nhân bên cạnh Du Yên Yên cũng phụ họa theo.

Y Vân cười lạnh, trò chơi này càng ngày càng thú vị, nàng làm ra biểu tình lo lắng, tay vò chiếc khăn tay.

Du Yên Yên thấy vậy tươi cười càng thêm đắc ý.

Cứ cười đi xem ai mới là người chiến thắng sau cùng. Y Vân thêm một câu trong lòng.

Quân Hàn Kỳ xem kịch cũng đã đủ hắn nhìn Y Vân giả vờ như thật làm hắn suýt chút nữa bị lừa. Nhưng hắn cũng muốn biết tiểu dã miêu lớn lên bộ dạng như thế nào.


“Nếu nàng cảm thấy ngại không bằng để bổn vương giúp nàng đem mạng sa tháo xuống” không cho Y Vân trả lời hắn liền đứng dậy đi đến gần nàng.

Ngón tay thon dài nhẵn như bạch ngọc lướt qua trên da mặt nàng nhẹ nhàng lấy xuống tấm mạng sa.

“…”

“Thiên a! Nàng ta lớn lên thật là đẹp!” một người thốt lên.

Vô số tiếng than cũng từ bên dưới phát ra.

Quân Hàn Kỳ đáy mắt hiện ra tia sáng khác thường. Sau đó hắn hơi cười nhẹ.

Một hành động nhỏ rất nhanh nhưng là bị Y Vân thấy được. Nàng khó hiểu nhìn hắn “Ngươi cười cái gì?”.

“Tìm ra một thú vui” không mặn không nhạt nhả ra một câu khó hiểu.

Du Yên Yên đã hận Y Vân đến không thể nào tả được nữa. Nàng thậm chí còn nghe mọi người cảm thán còn nói: Vân Dao quận chúa như tiên nữ bước ra từ trong tranh cùng Du tiểu thư thật sự là như trời với đất. Bị kích thích bởi câu nói đó Du Yên Yên nói một câu trực tiếp làm hình tượng thanh cao của mình sụp đổ.

“Vân Dao quận chúa, Yên Yên ái mộ Chiến vương đã lâu nhưng quận chúa đã có hôn ước với chàng như vậy đối với Yên Yên thật không công bằng”.

Y Vân gật đầu “Vậy không biết ý của Du tiểu thư thế nào?”.

“Ta đề nghị cạnh tranh công bằng. Ta muốn so tài với quận chúa nếu quận chúa thua sẽ phải từ bỏ vương gia, đồng thời hôn ước sẽ bị hủy. Nếu ta thua sẽ vĩnh viễn từ bỏ Chiến vương không động đến cuộc sống của quận chúa và vương gia” không cầu kì trực tiếp vào đề tài.

Mọi người bên dưới một phen nghị luận. Có người nói Du Yên Yên theo đuổi tình yêu của mình không có gì sai, là Y Vân chen vào làm rối loạn. Có người lại nói Du Yên Yên muốn giật phu quân với Y Vân, phá hủy nhân duyên của nàng.


Vô số lời bàn tán Du Yên Yên trực tiếp bỏ ngoài tai nàng ta nhìn Y Vân “Quận chúa thấy thế nào?”.

Y Vân không muốn lãng phí thời gian tranh giành một nam nhân định sẽ một phen từ chối thì Chiến vương đột nhiên lên tiếng “Được”.

Y Vân liếc nhìn Quân Hàn Kỳ ý tứ chính là: Việc của ta sao lại đến phiên ngươi quyết định.

Ta thích. Nàng có ý kiến?

Không có!

Cuộc đối thoại trong im lặng xảy ra dưới sự không tình nguyện của Y Vân.

“Được vậy để trẫm cùng hoàng hậu làm giám khảo. Về thời gian vào ngày 15, địa điểm sẽ là ở lôi đài của Phượng Vũ tửu lâu thế nào?” Quân Hàn Anh cảm thấy gần đây rất nhàm chán, có trận so tài kia hẳn là rất thú vị hắn vẫn nên tham gia một chút.

“Tất cả theo ý hoàng thượng” Du Yên Yên đáp.

Y Vân nhìn Quân Hàn Anh gật đầu đồng ý, tên Chiến vương chết tiệt! Hắn đâm lao nàng phải theo lao.

Thế là yến hội kết thúc bằng một trận so tài của Y Vân và Du Yên Yên.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.