Thần Y Đáng Yêu Của Lãnh Huyết Nữ Vương

Chương 91: Phiên ngoại 8 : Nhật ký của bảo bảo (trung)


Đọc truyện Thần Y Đáng Yêu Của Lãnh Huyết Nữ Vương – Chương 91: Phiên ngoại 8 : Nhật ký của bảo bảo (trung)

Khoảng nửa canh giờ sau, ta cùng hai đứa em đến nơi, buông xuống tiểu đệ, ta xoa xoa cánh tay có chút tê cứng của mình, cũng may tiểu đệ rất nhẹ nếu không thì cánh tay của ta sẽ gãy mất, ta thầm nghĩ nhất định phải cố gắng luyện võ hơn, chứ mới cõng đệ đệ có nửa canh giờ chân tay đã mệt mỏi thì thật là mất mặt a

“ Tỷ tỷ, mệt không?!” Đệ đệ của ta đột nhiên có lương tâm hỏi một câu như vậy, ta nhe răng cười, lắc đầu nói không mệt, muội muội tối nhu thuận vươn tay xoa xoa cánh tay của ta nói: “ không mệt mới là lạ á, tỷ tỷ cõng ngươi một đoạn đường thật dài mà”. Đệ đệ cúi đầu không nói, ta nhẹ cười, xoa đầu của đệ đệ: “ Tiểu Khanh rất nhẹ mà, không sao đâu”. Lúc này đệ đệ mới ngẩng đầu nhoẻn miệng cười, chậc! thật là xinh đẹp. Một lần nữa ta lại cảm thán, muội muội có ai oán nói: “ tỷ tỷ lúc nào cũng sủng hắn như vậy”

“ Ha hả, đệ đệ nhỏ nhất nhà, phải sủng ái chút…” ta cười làm lành, hài tử luôn luôn có chút đố kỵ, nếu không giải quyết tốt, hậu họa khôn lường a

“ Được rồi, chúng ta chơi đi, Khanh Nhi muốn chơi cái gì đâu?!” Ta cười cười hỏi. Thật ra tiểu muội nói không sai, còn hơn mẫu thân, ta là người sủng đệ đệ nhất nhà. Đệ đệ sinh ra, căn cốt không được tốt lắm, lại di truyền hàn băng trong người phụ thân cho nên từ nhỏ cơ thể yếu hơn tiểu muội, cũng không thể luyện võ, từ nhỏ mẫu thân dùng không biết bao nhiêu dược liệu quý hiếm mới kéo đệ đệ từ quỷ môn quan trở về mấy lần, sau này đệ đệ dần trưởng thành, cơ thể mới khỏe hơn rất nhiều, cho nên trong nhà, ai nấy điều đặc biệt sủng ái tiểu đệ đệ, đôi khi bỏ quên mất tiểu muội, cũng may tiểu muội tâm tư tinh tế, còn nhỏ có vài lần hờn dỗi, sau này lớn lên chút hiểu chuyện hơn, đôi khi ra vẻ chống đối lại đệ đệ nhưng thật ra cũng rất thương tiểu đệ

Tiểu đệ đệ nghiêng đầu một chút rồi nghĩ nghĩ nói: “ ta muốn ăn nấm hương nướng!” ta gật gật đầu nhìn hai đứa em của mình nói: “ vậy Tiểu Nhan trông chừng Khanh nhi chút, tỷ tỷ vào rừng hái mấy cái nấm, chúng ta nướng ăn rồi chơi thả diều được không?!” Muội muội gật đầu, ta mới an tâm chạy vào rừng. Thật ra ta cũng không lo lắng lắm, đệ đệ cùng muội muội của ta luôn có ám vệ bảo vệ, ta chỉ dặn dò chút thôi

Hơn nửa canh giờ sau, ta hái được nửa cái giỏ nấm, ra bờ suối rửa sạch một chút, quay trở về, muội muội cùng đệ đệ của ta đã gom được một ít củi khô chờ ta trở lại, ta vẫy vẫy tay nở nụ cười, đã nói hai đứa em này của ta rất hiểu chuyện mà, lần trước ta hái nấm lẫn kiếm củi, lần này hai đứa em đáng yêu của ta đã biết thay ta gom củi rồi đó, thật là cảm động quá đi ^^

Lúc trước mẫu thân thường đem ta vào rừng huấn luyện, cho nên ta cũng học xong một ít cách làm thức ăn dã ngoại, đơn giản nhất chính là nướng cái nấm, cho nên chẳng mấy chốc khói bốc lên, hương thơm lan tỏa, khiến cho đệ đệ và muội muội của ta liên tục nuốt nước miếng. Ta cười cười, đưa cho mỗi người vài xâu nấm đã nướng rồi, vừa ăn vừa nói chuyện

“ Khanh nhi, dạo này sách thuốc xem đến đâu rồi”

“ Dạ, cũng chỉ mới được một quyển mà thôi..” đệ đệ ảo não nói, ta khuyến khích: “ đệ đệ mới năm tuổi đã nhận biết hết mặt chữ rồi, đã rất giỏi nha”


“ Mới không có, mới nhận biết được hơn một ngàn mặt chữ thôi…” đệ đệ vừa ăn nấm vừa nói, ta gật gật đầu cười: “ vậy cũng rất được rồi, tỷ tỷ cũng chỉ mới biết cỡ đó à”

“ Tỷ tỷ đừng an ủi ta, người biết hết chữ rồi mà, võ công học cũng không sai, sổ sách tính toán cũng rất được, lần trước nghe Huyền thúc thúc nói với mẫu thân như vậy…” tiểu đệ chậm chậm nói, ta cười cười sờ mũi, là do bị mẫu thân nghiêm khắc giảng dạy mà, muốn không biết cũng khó, nếu mẫu thân để nàng tự do tự tại thì đến bây giờ một mặt chữ cũng không biết quá

“ Hì hì, vậy còn Tiểu Nhan thì sao?!” ta quay đầu hỏi muội muội của mình

“ Biết được hơn ngàn mặt chữ, đã học xong thêu thùa đơn giản, không lâu sau muội muội sẽ học cầm, lúc ấy nhất định sẽ đàn cho tỷ tỷ nghe…” muội muội nhẹ giọng nói. Muội muội của ta quả thật là rất dịu dàng a, không biết sau này ai có phúc rước được muội muội về nhà đây, ta cảm thán ^^

“ Muội muội thật là giỏi nha, tỷ tỷ ghét nhất chính là thêu thùa, cầm kỳ thư họa thì một chút cũng không hứng thú…” ta nhìn muội muội, rất là chân thành khen ngợi. Lúc trước phụ thân cũng muốn cho nàng học cái này, nhưng hởi ôi! Thêu thùa thì thêu chả được mấy đường kim mũi chỉ mà mấy đầu ngón tay đã bị kim đâm trúng sưng đỏ cả lên. Cầm, kỳ, thư, học, mời sư phó đến giảng thì điều lắc đầu thở dài, để vui lòng phụ thân, ta đã rất cố gắng a nhưng là quả thật mấy cái thứ đó còn khó hơn là niệm kinh nữa

Muội muội đỏ mặt, nói: “ cũng không phải, vì đại tỷ làm việc lớn nên mấy cái này mới không quan tâm. Mẫu thân cũng đâu có biết thêu thùa, cầm kỳ thư họa nha nhưng địa vị trên đại lục này mấy ai sánh bằng?!”

“ Hắc hắc.. muội muội tính quá xa rồi…” ta lau mồ hôi liên tục. Làm đại tỷ thật khó mà, muốn khích lệ chút muội muội cùng đệ đệ của mình, cũng là một vấn đề nan giải

Ba người chúng ta tiếp tục ăn, cho đến khi nửa cái giỏ nấm gần hết thì từ đằng xa tiếng vó ngựa dần dần vọng lại, ta khẽ cau mày nhìn về hướng phát ra tiếng vó ngựa, chỉ thấy dần dần hiện rõ hai lượng xe ngựa, rồi một lát sau hai lượng xa hoa xe ngựa đó đã cách chúng ta không quá năm mươi bước rồi

Ta cũng không mấy quan tâm, cùng đệ đệ muội muội thu dọn đống tàn cuộc do chút ta tạo ra, sau đó lấy ra con diều, ta cẩn thận kiểm tra xem nó có chỗ nào không ổn không thì hai lượng xa hoa xe ngựa kia đã dừng lại trước chúng ta, từ đó bước ra mấy người


Hai thúc thúc khí vũ hiên ngang, đại khái là rất anh tuấn, khí chất bất phàm, quần áo hoa quý, bên cạnh là hai vị xinh đẹp a di và còn có một tiểu ca ca, một tiểu tỷ tỷ hơn ta mấy tuổi, họ nhìn chúng ta, ta cũng nhìn bọn họ, rất là khó hiểu, chậc! không biết bọn họ có sở thích biến thái hay không chứ nhìn ba hài tử chúng ta làm gì, chẳng lẽ bọn họ đói bụng mà chỗ này của ta hương vị cái nấm nướng vẫn còn phảng phất đâu đây?! đại khái là trên đầu của ta đã bắt đầu xuất hiện mấy dấu chấm hỏi rồi đấy

“ Giống… thật sự là giống..?!” hai nam nhân kia thì thào, ta nhướng mi nhìn bọn họ, lên tiếng: “ hai vị thúc thúc, có chuyện gì không?!” Ta là một hảo hài tử cho nên rất là lễ phép mà hỏi như vậy. Hai thúc thúc kia sực tỉnh, mới ôn hòa mỉm cười nhìn ta nói: “ hảo hài tử, mẫu thân của ngươi là Lạc Khanh Nhan đi…”

Thấy hai người này cũng không có gì ác ý, ta lễ phép đáp: “ dạ! đúng vậy, hai vị thúc thúc quen biết mẫu thân của Phong Nhi sao?!”

“ Ha hả…, Quân Băng ngươi thấy không, nhìn thấy bảng sao của nữ nhân kia ăn nói lễ phép như vậy thật sự khiến ta… chậc! thật sự khiến ta thấy bàng hoàng mà…” Hắc y thúc thúc nhìn Thanh y thúc thúc bên cạnh mà nói như vậy. Ta ngàn vạn lẽ bảy lần ai oán, lại một người nói như thế, chẳng lẽ ta phải tỏ ra vô phép lạnh nhạt với là đúng sao, người lớn thật là khó hiểu quá đi

Thanh y thúc thúc ôn hòa cười, nhìn đệ đệ cùng đệ muội của ta, cảm thán: “ đúng vậy a! đã lâu như vậy mới đến nơi này, cũng gần mười năm rồi nhỉ, hài tử của hắn cũng lớn đến như vậy……”

“ Hai vị thúc thúc đến tìm mẫu thân sao?!” muội muội của ta cũng rất tò mò, nhỏ giọng hỏi

Hai thúc thúc gật đầu, mà đứng bên cạnh hai vị ai di mỉm cưởi nhìn chúng ta, hai vị tiểu ca ca cùng tiểu tỷ tỷ kia rất là ‘có hứng thú’ nhìn chúng ta, ta cảm giác như ta cùng hai đứa em yêu quí là động vật trân quý bị đem ra biểu diễn vậy, cảm giác thật là kỳ quái…

“ Khụ! Vậy hai vị thúc thúc cứ đi thẳng cho đến Lạc Phủ đi…” ta đưa ra đề nghị, chúng ta vẫn còn muốn chơi thêm một chút nữa, nếu hai lượng xe ngựa này không đi thì thời gian sẽ hết mất thôi

“ Không cần, chúng ta ở đây nghĩ ngơi một chút rồi mang mấy hài tử các ngươi về phủ luôn…” thanh y thúc thúc tủm tỉm cười, không hiểu sao nhìn vị thúc thúc này cười, ta có chút cảm giác nổi da gà


Thế là, chúng ta tiểu hài tử ba người lại gia nhập thêm sáu người, thành một tổ hợp quá kỳ dị

“ Tiểu đệ đệ, ngươi tên gì?!” Tiểu ca ca lúc này mới lên tiếng hỏi, mà tiểu tỷ tỷ đứng bên cạnh cũng thường xuyên liếc nhìn ba người chúng ta

ặc! lại một người nhầm ta thành nam hài tử, ta nở nụ cười: “ muốn biết người khác là ai phải tự giới thiệu mình mới phải chứ, tiểu ca ca”. Lúc này tiểu ca ca mới đỏ mặt ấp úng nói: “ xin lỗi! ta tên là Âu Dương Thanh, năm nay mười một tuổi….”

Chậc! dòng họ Âu Dương?! Ta nghiêng đầu nhìn vị Hắc y thúc thúc kia, dòng họ Âu Dương là hoàng tộc Hàn Thanh mà, xem ra mấy người này thân phận thật không tâm thường, ta khách sáo mỉm cười đáp lại: “ ca ca hảo, ta tên là Dung Y Phong, năm nay bảy tuổi…”

“ Vậy, còn hai vị muội muội…” tiểu tỷ tỷ ngồi bên cạnh cũng xen vào nhìn hai đứa em của ta mà hỏi. Xong rồi, xong rồi… chọc trúng đầu hỏa long đệ đệ rồi. Đệ đệ vốn im lặng không nói, mặt mày bỗng dưng đỏ lên, đứng dậy nhìn tiểu tỷ tỷ, quát khẽ: “ con mắt nào của ngươi nhìn bổn công tử thành tiểu cô nương thế hả?!” chậc! thật là khí thế, này câu nói nhất định là Hồng Tỷ bày ra rồi. Tiểu tỷ tỷ cũng cảm thấy hoảng hốt, cười đến khó coi, khó xử nhìn ta rồi nhìn sang hai vị thúc thúc cùng hai vị a di

Ta vuốt vuốt đầu của tiểu đệ đệ, lôi kéo đệ ấy ôm ôm một cái, vuốt lên lửa giận bèn có lỗi nhìn tiểu tỷ tỷ nói: “ xin lỗi nha tiểu tỷ tỷ, đệ đệ của ta từ nhỏ ghét nhất chính là ai nhầm hắn với muội muội, có gì vô phép tiểu tỷ tỷ đừng chấp nha”. Ta rất là chân thành cùng khẩn thiết nhìn tiểu tỷ tỷ. Nếu ta đoán không lầm thì vị tiểu tỷ tỷ này không là quận chúa cũng là công chúa, không thể đắc tội được

Muội muội của ta cười nhẹ, mười phần đáng yêu: “ tỷ tỷ hảo, muội là Dung Phượng Nhan, năm nay năm tuổi”. Còn hắn, vươn tay chỉ đệ đệ “ hắn là Dung Phượng Khanh cùng tuổi. Tỷ tỷ đừng giận, từ nhỏ đệ đệ cùng ta luôn bị người khác nhầm lẫn đâm ra đệ đệ rất là tức giận khi ai đó nhầm lẫn kiểu này”

Lúc này tiểu tỷ tỷ cũng chỉ ôn hòa mỉm cười gật đầu, thật là một tiểu cô nương hiểu chuyện, ta cảm thán! Tính ra vị tiểu tỷ tỷ này cũng rất được thôi…

“ Nghe đồn Lạc Vân trang chủ thiên hạ vô song, có ba hài tử, cũng là rất thông minh hiểu chuyện…” vị a di xinh đẹp bên cạnh Hắc y thúc thúc, mỉm cười dịu dàng nói. Nàng thật sự rất đẹp, thanh lệ như bạch liên, đôi con ngươi ôn nhu ấm áp khiến cho người khác dễ dàng tâm sinh hảo cảm

Còn một vị ai di nữa, cũng thật đẹp, mắt hạnh ngời sáng, hoàng y quý khí bức người, thái độ thong dong, nhìn ba người chúng ta, gật gât đầu như là đồng ý lời nói của vị a di kia


Ta lại thở dài, sao người lớn cứ thường như thế nhỉ, quá phức tạp…

“ Tiểu tử, ngươi là nam hay nữ vậy…” bỗng dưng thanh y thúc thúc lại nhìn ta mà hỏi như vậy. Ta cười cười nhìn thúc thúc, nói: “ là nam hay nữ, có quan trọng sao?!” bỗng dưng Hắc y thúc thúc cười phá lên, nhìn ta ôn hòa nói: “ lại một Lạc Khanh Nhan xuất hiện a, xem ra hai mươi năm sau, thiên hạ tiếp tục không an bình rồi”

Ta nhún nhún vai, hết sức bất đắc dĩ, ta chỉ mới là một hài tử bảy tuổi nha, cần cho nói chuyện xa xôi như vậy chứ

“ Phụ mẫu ngươi điều khỏe cả chứ…” thanh y thúc thúc tiếp tục hỏi

Ta đáp: “ dạ! còn khỏe cả, cảm ơn thúc thúc”

“ Vậy là tốt rồi….” thanh y thúc thúc gật đầu, cảm thán nói….

Thế là, đi tong một buổi dã ngoại, ta cùng hai đứa em yêu dấu của mình không thể thả diều, sau đó ta cõng đệ đệ quay về, muội muội đi bên cạnh. Hai vị thúc thúc muốn mang cúng ta về nhà, nhưng đệ đệ nhất quyết không chịu, ta cũng lắc đầu từ chối, đi sao về vậy vậy, ta cùng đệ đệ muội muội thong thả quay về mà hai lượng xe ngựa kia cũng lắc lư theo sau chúng ta

Vừa về đến nhà, phụ thân đã ra đón chúng ta, vươn tay muốn ôm tiểu đệ đệ, nhưng ta không đồng ý, đem tiểu đệ đệ vào phòng, đắp chăn cẩn thận, trên đường về tiểu đệ đệ đã ngủ quên trên lưng ta, mà phụ thân mấy hôm nay trở trời, sức khỏe không tốt, ta không muốn ngài mệt nhọc

“ Phong Nhi, có khách sao?!” phụ thân nhìn ta, hỏi. Ta gật đầu nói: “ đúng vậy phụ thân, có mấy a di thúc thúc đến tìm mẫu thân cùng phụ thân, con dẫn họ vào phủ rồi đấy”

“ Vậy a, con ở đây bồi đệ đệ, để phụ thân ra xem sao đã…” nói xong phụ thân bước ra ngoài, ta mỉm cười, đóng cửa cẩn thận, cũng chạy ra phòng khách xem cuộc vui. Đệ đệ đã ngủ rồi mà, cần chi người bồi nha, ta xem hai vị thúc thúc kia nhât định là nhân vật không tầm thường rồi, không chạy ra xem cuộc vui mới là kẻ ngốc đó. Mà Dung Y Phong ta, thông minh tuyệt đỉnh, sao lại có thể là kẻ ngốc được kia chứ ^^ ( Dao Dao: hài tử này cũng di truyền tính tự kỷ của Dung lão ngoan đồng rồi >”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.