Thần Y Cuồng Thê: Quốc Sư Đại Nhân, Phu Nhân Lại Chạy

Chương 255: Nơi Sinh Sống Của Cửu Đế 2


Đọc truyện Thần Y Cuồng Thê: Quốc Sư Đại Nhân, Phu Nhân Lại Chạy – Chương 255: Nơi Sinh Sống Của Cửu Đế 2


Lúc trước nước suối mọi người trong thiết huyết quân đoàn tắm chỉ là nước suối bình thường thôi, nguyên nhân chính là vì nơi này có một nguồn linh thủy chảy ra mới khiến con suối bình thường biến thành linh thủy.

“Nương, linh thủy là dùng để uống, không phải dùng để ngâm tắm.


Lần này nói chuyện chính là Phù Thần, trong giọng nói khi đó chất chứa vô vàn điều, phảng phất là đang trào phúng Phong Như Khuynh không có kiến thức.

“Vừa rồi Thanh Hàm sở dĩ để cho người đi vào ngâm tắm, là bởi vì linh thủy bị đã nước suối pha quá loãng, sau khi uống vào cũng sẽ không có tác dụng quá lớn, chỉ có thể đi vào trong linh tuyền ngâm tắm, chậm rãi tu luyện, nhưng linh thủy này là dùng để uống.


Giọng nói Phù Thần dừng một chút, giọng điệu mang chần chờ.

“Nhưng mà… Nếu như muốn trực tiếp dùng linh thủy, chỉ có thể tới Thiên Võ Giả mới có thể dùng, tốt nhất là ở Thiên Võ Giả cao giai, trực tiếp dùng để đột phá đến Thánh Võ Giả, dù sao hiệu quả linh thủy quá cường đại, nếu không chịu nổi sẽ nổ tan xác mà chết.



Khóe miệng Phong Như Khuynh giật giật.

Người mạnh nhất Lưu Vân Quốc cũng chỉ là Linh Võ Giả? Đến Thiên Võ Giả… Vậy phải đợi chờ tới khi nào.

“Vừa rồi ngươi nói chính là trực tiếp dùng,” Phong Như Khuynh híp híp hai mắt, “Nếu không phải trực tiếp dùng thì sao?”
“Này thì đơn giản, thời điểm ngươi làm linh dược thiện, bỏ vào một giọt linh thủy là có thể khiến linh dược thiện làm ít công to, chẳng những đem dược lực phát huy đến cực hạn, ngay cả bên trong linh dược thiện cũng ẩn chứa linh khí, cũng có thể khiến người ta đột phá càng nhanh hơn.


“Đương nhiên, linh thủy cũng có thể dùng để tưới linh dược, nhưng tưới linh dược cần không chỉ là một giọt, mà cần dùng đến một muỗng, nếu không phải linh dược có linh trí, không cần dùng linh thủy tưới, quá lãng phí.


Thế nhưng linh dược có được linh trí, ở trên đời này quá mức thưa thớt, Phong Như Khuynh không có khả năng sẽ gặp được.

Phong Như Khuynh nhẹ vỗ về cằm: “Dùng để tưới linh dược? Vậy các ngươi có cần tưới linh thủy hay không?”
Phù Thần: “…”
Sau một lúc lâu hắn mới dùng giọng điệu rối rắm nói: “Chúng ta chỉ muốn ăn linh dược, không cần linh thủy.


Năm đó, Cửu Đế mỗi ngày đều dùng linh thủy tưới các nàng, các nàng mới có thể trưởng thành cực kỳ nhanh chóng.

Đều là linh dược có linh trí, nước bình thường đối bọn họ mà nói thì không dùng được, cần phải có linh thủy mới có thể làm cho bọn họ trưởng thành.


Nhưng một khi trưởng thành sẽ không cần linh thủy nữa, ngược lại là cần ăn đồng loại.

Chẳng qua, đồng loại bọn họ ăn cũng không có mở linh trí, chỉ cần được linh trí thì không chỉ tính là linh dược.

“À.


Phong Như Khuynh chậm rãi nhẹ nhàng thở ra.

Nàng vẫn rất lo lắng linh thủy mình mang về, sẽ bị hai đứa nhóc này uống lén, nếu như vậy thì nàng thấy an tâm rồi.

Nghĩ đến đây, Phong Như Khuynh từ trong không gian lấy ra một bình rượu.

Nàng đem linh tửu trong bình đổ hết xuống đất, lúc này mới đem bình rượu đặt vào suối nguồn bên cạnh.


Nếu để lão tướng quân thấy một màn như vậy, phỏng chừng sẽ nhảy dựng lên mắng cho Phong Như Khuynh một trận, linh tửu trân quý như thế, nàng nói đổ liền đổ! Thật sự là quá xa xỉ, quá lãng phí!
Thế nhưng, Phong Như Khuynh lại không có vật khác sắp xếp trong linh tuyền, chỉ có thể làm như thế.

Mỗi lần nước suối chỉ chảy ra bên ngoài một giọt, cố tình Phong Như Khuynh lại là người có lòng tham, muốn chứa đầy toàn bộ bình rượu, nói như thế cần tốn không ít thời gian.

Nàng cân nhắc nửa ngày, lấy xoong nồi chén đũa mà Hổ Nương tìm thấy ra, ngay sau đó, lại từ không gian lấy dược liệu cùng nguyên liệu nấu ăn ra.

Nàng nghĩ ở trong khoảng trời đất này, cũng không thể quá mức lười biếng.

Vô luận là giảm béo, hay là tu luyện, nhất định phải thực hiện cùng lúc.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.