Đọc truyện Thần Vô Chi Tế – Chương 7: Chuyện ngoài ý muốn
Edit: bé Na
Trước khi Quốc chiến diễn ra, Ánh Sáng Chi Đường xin chuyển kênh công hội sang phương thức IS, cũng đã được thông qua.
IS là phương thức mới được giới thiệu trong Game online không lâu, có thể trong trò chơi đồng thời tiến hành nói chuyện bằng giọng nói (tương tự như chat voice). Loại bỏ các rào cản truyền thông thường thấy, tiết kiệm thời gian đánh chữ, rất thích hợp dùng trong công thành hoặc PK theo nhóm.
Với phương thức IS hệ thống gửi tặng, trước khi Quốc chiến diễn ra, công hội cũng đã tiến hành thử nhiệm trong chiến đấu mấy lần, đều rất thuận lợi. Nhóm hội viên đều rất nghe theo an bài, không ai trong khi trận đấu đang diễn ra nói chuyện linh tinh hoặc tự tiện chỉ huy.
**
Thứ hai.
Tám giờ tối, server dành riêng cho Quốc chiến đang chào đón một trận đấu quan trọng.
Ánh Sáng Chi Đường vs Khoảng Cách Ngày Đêm.
Hiện tại đang là bảy giờ rưỡi. Mọi người đều đã sớm tiến vào sân tập hợp, gia nhập tổ đội, phân phối thuộc tính, mua dược, cuối cùng là công việc sửa sang trang bị.
“Khẩn trương sao, mọi người?” Thanh Dạ thuận miệng hỏi.
“Sao lại không khẩn trương được……” Đu Đủ cười hì hì nói,“Nhưng đây là loại khẩn trương hưng phấn, chứ không phải là khẩn trương sợ hãi.”
“Ai, lần này cuối cùng cũng có thể gặp được một đối thủ xứng tầm, những đối thủ trước đây đều quá yếu.” Tiểu Hàn tự phụ thở dài,“Làm mình thắng cũng không có ý nghĩa.”
“Ha ha…… Đừng quá đắc ý, Tiểu Hàn.” Đu Đủ cười hỏi,“Nghe nói hai ngày cuối tuần cậu ở Tam Sinh Thạch, cũng chật vật lắm phải không?”
“…… Ai nói?”
Tiểu Hàn bị chạm vào chỗ đau, khẩu khí nhất thời trở nên hờn giận.
“Àh nha, thì ra cậu vẫn ngốc như vậy…… Hắc hắc……”
“…… Đu Đủ, cậu mới là đồ ngu ngốc!” Tiểu Hàn hít thở không thông,“Lại nói tiếp, chuyện này tớ còn chưa tìm cậu tính……”
Từ “sổ” còn chưa nói xong, thanh câm của Tiểu Hàn bỗng nhiên lại biến mất, giống như đột ngột bị cắt đứt.
“…… Tiểu Hàn?”
Đu Đủ thử gọi một tiếng, nhưng không nhận được lời đáp lại.
“Hàn Hủ?”
Ngay cả tên họ cũng mang ra kêu, vẫn không có kết quả.
“Cậu ta làm sao vậy?”
“Chắc là nhà mất mạng rồi.” Thanh Dạ xác nhận một câu.
Tiểu Hàn từ đầu vẫn đứng bên cạnh mình bỗng nhiên lại không thấy tăm hơi bóng dáng đâu, tên cậu ta trong danh sách đội ngũ cũng biến thành màu xám. Chu Luật nhíu nhíu đầu mày.
Thời điểm sắp tới trận đấu thì lại mất mạng…… Chỉ hy vọng cậu ta có thể nhanh giải quyết thì tốt rồi.
Nhưng, đúng lúc này GM lại thông báo:
“Cổng vào sàn đấu ba phút sau sẽ được đóng lại. Hai công hội tham gia chú ý kiểm kê nhân số, hội viên đang vắng mặt trong ba phút không tới, sẽ bị xử từ bỏ quyền tham gia.”
Chu Luật thở dài, phân phó:
“Ai đi gọi điện thoại cho Tiểu Hàn –”
“À…… Không cần gọi.” Cá Chết nói,“Tiểu Hàn vừa nhắn tin cho em, bảo……”
“Bảo gì?”
“Nhà cậu ấy bị mất điện……”
“……”
Đúng là bi kịch. Mọi người im lặng.
“Cậu ấy còn nói quán Internet cách nhà cũng rất xa, có chạy cũng không kịp.” Cá Chết tiếp tục giải thích,“Xem ra, chỉ còn cách để Ly Ca thế thân cho cậu ấy.”
“A……” Ly Ca đang làm thành viên dự khuyết hơi giật mình kêu một tiếng sợ hãi.
“Ly Ca, em cũng biết ID và mật mã của nhân vật Thần quan kia chứ. Nhanh đi đến nơi tập hợp, chậm sẽ không kịp.”
“Vâng……”
Nửa phút sau, Ly Ca login.
Cuối cùng cũng qua cửa tập hợp. Chu Luật khẽ thở phào.
Lâm trận đổi tướng tuy là tối kỵ, nhưng Chu Luật đối với Ly Ca rất tin tưởng. Nhưng cậu không biết quyết định bất thình lình như vậy, có thể làm cho cảm xúc của cô bé khẩn trương hay không?
Ly Ca bắt đầu yên lặng tiếp tục làm những công việc Tiểu Hàn chưa hoàn thành, một câu cũng không nói, phát huy cá tính từ trước đến nay của cô nàng.
Thực tế, gần đây Ly Ca cũng không trầm mặc giống như trước. Hiện tại bộ dạng lại trấn định như vậy, phân nửa là do quá mức khẩn trương rồi.
Dù sao, đây cũng là lần đầu tiên cô tham gia một trận đấu Quốc chiến.
“Ly Ca.” Chu Luật nói,“Các trận đấu trước em đều chú ý lắng nghe, huấn luyện bình thường cũng chưa từng vắng mặt, chắc em cũng biết một số yếu tố cơ bản đúng không?”
“Vâng.”
“Hôm nay phạm vi của em là toàn bộ phía bên phải của đội ngũ, chủ yếu phụ trách an toàn cho Cá Chết cùng các hội viên xung quanh. Làm tốt nhiệm vụ của mình, những chuyện khác em có thể không cần phải để ý.”
“Vâng.”
“Mặt khác…… Em cũng không cần quá lo lắng về kết quả, cho dù có vấn đề gì vạn nhất xảy ra cũng không phải trách nhiệm của một mình em. Trời có sập xuống bọn anh cũng sẽ chống cho em.” Chu Luật mỉm cười, ngữ khí ôn hòa nói,“Đương nhiên quan trọng hơn, em vẫn nên tin tường vào đồng đội của mình đúng không?!.”
“Nói rất đúng.” Thanh Dạ đồng ý cười cười.
Mèo Lười lười biếng nói:“Ai…… bạn Tiểu Hàn kia không biết làm cái gì, đúng lúc quan trọng như này lại mất điện…… Hiện tại cậu ta nhất định đang tức giận đến phát điên đi?”
“Nói như vậy Tiểu Hàn gần đây hình như đều gặp chuyện không may? Chẳng lẽ là bị oán linh bám vào người?”
“Trở về nhất định phải hảo hảo cười nhạo cậu ta…… Aha ha ha.”
Mọi người cười vang một trận.
Nghe bọn họ nói chuyện, Ly Ca tâm tình đang khẩn trương cũng thoải mái không ít.
***
Quyền sư Noãn Khí của Khoảng Cách Ngày Đêm, hiện tại cũng đang tự hỏi một số vấn đề.
“Bà xã” của anh, Tiểu Hàn có thực là nằm trong đội ngũ chính thức ra quân không? Cậu ta là dùng nhân vật nào? Cùng với…… cậu ta chuẩn bị không khách khí với mình như thế nào?
Cậu ta tuổi hẳn cũng không nhỏ, bình thường lại có một bộ dạng thực kiêu ngạo. Nhưng không biết vì cái gì, mình lại cảm thấy cậu rất đáng yêu.
Uhm…… Đặc biệt là khi bắt nạt cậu ta. Phản ứng của cậu, giống như con mèo nhỏ giương nanh múa vuốt muốn giả mạo Lão hổ.
Nghĩ đến chỗ thú vị, khóe miệng Noãn Khí hơi hơi giơ lên.
Các nhân vật sử dụng trong Quốc chiến, đều là do hệ thống căn thức theo chức nghiệp báo danh phân phát cho các công hội. Tên gọi cũng là đánh số giống nhau, thuộc tính cũng được tùy cơ phân phối, không có gì thú vị đáng nói.
Cấc bậc của mỗi nhân vật đều là mãn cấp giống nhau, nhưng số điểm phân phối cho các thuộc tính đều do người chơi tự quyết định. Trang bị cho từng nhân vật trên cơ bản cũng giống nhau, tiền tài cũng cố định hai mươi vạn, có thể ở chỗ NPC được bố trí trong sàn đấu mua dược phẩm và đạo cụ. Người chơi trong lúc chiến đấu không thể giao dịch với nhau, không thể sử dụng kênh tán gẫu mật[ tránh cho có người dùng ngôn ngữ quấy rầy đối thủ ], chỉ có thể sử dụng kênh đội và kênh lân cận.
Nói cách khác, trong trận đấu này không ai có ưu thế về trang bị, chỉ so tài về kỹ thuật, và kinh nghiệm.
Noãn Khí không khẳng định mình nhất định có thể đánh bại Ánh Sáng, nhưng anh cũng không tự cho rằng mình sẽ thất bại.
Sau đó, trên màn hình xuất hiện một hàng chữ.
GM lấy phương thức thông cáo tuyên bố: Trận đấu bắt đầu!
Hội viên của hai hội bắt đầu di động tới giữa sân. Một khi gặp nhau, cũng là lúc bắt đầu cuộc chiến.
Toàn bộ đội ngũ Ánh sáng lấy Kết giới sư Trà Trà làm trung tâm, đại bộ phận di động xung quanh kết giới. Thánh kỵ sĩ và Pháp sư được sắp xếp cùng hành động, Chu Luật và Ly Ca chia ra phụ trách hai bên trái phải. Trong toàn bộ đội ngũ người có thể tự do hoạt động chỉ có Đu Đủ và Thanh Dạ, còn lại bất kì ai cũng không thể dễ dàng thoát ly khỏi đội ngũ.
Nhiệm vụ của mười hai người được phân công rõ ràng. Cung thủ Khả Nhạc đánh xa phải đánh gãy được niệm chú của Pháp sư đối phương, Thánh kỵ sĩ Tuyết Phong phụ trách bảo hộ an toàn cho Pháp sư bên mình.
Vị trí của Pháp sư là cực kì quan trọng. Vì vậy chức nghiệp này, là điểm mấu chốt của toàn bộ đội ngũ.
Cột băng có thể ngăn trở đối phương đi tới, phạm vi ma pháp có thể giảm bớt tốc độ của kẻ địch, sinh tử tồn vong thường được quyết định trong nháy mắt. Cho nên nếu Pháp sư phải bỏ mình, đội ngũ chẳng khác nào mất đi một cánh tay phải, bị kẻ địch vạch ra một lỗ hổng nguy hiểm.
Mà trận đấu như vậy, còn có một đặc điểm lớn khác– nếu một bên có một người chết trước, rất có khả năng xảy ra chuyện…… binh bại như núi đổ.
Kênh IS của Ánh Sáng, chỉ có thanh âm rõ ràng của hai vị hội trưởng.
“Đến đây — mọi người trụ vững tại điểm của mình, không được mở rộng phạm vi.”
“Đu Đủ, đừng chạy vội vàng như thế.”
“Yoyo, tập trung tinh thần, tùy thời chuẩn bị.”
Lôi điện, Triệu hồi ma vật, Tâm linh chi thuẫn, Tự mình hy sinh, chuẩn bị được phát động……
Những kỹ năng ngày thường được coi là thông thường, nhưng lúc dự thi, mỗi một chiêu mỗi một thức đều được phát huy đến cực điểm. Có người nói các trận đấu trong Quốc chiến có thể được coi là một loại nghệ thuật, câu nói này cũng không hề khoa trương.
Trước khi bắt đầu trận chiến nửa phút, hai bên Ánh Sáng và Ngày Đêm tạm thời cùng bị vây trong trạng thái giằng co.
Hai bên đều hết sức muốn tìm được lỗ hổng của đối phương, tìm được thời cơ thích hợp nhất, cho nên đều cố gắng không để xảy ra việc gì thiếu suy nghĩ.
Bỗng nhiên……
Chu Luật thấy, có người hành động.
Là Thích khách của Ngày Đêm.
Người đó…… nhanh chóng xông vào đội ngũ Ánh Sáng!
“Đến đây nào……”
Thanh Dạ lẩm bẩm nói.