Thần Vô Chi Tế

Chương 22: Cầm thú tấn công


Đọc truyện Thần Vô Chi Tế – Chương 22: Cầm thú tấn công

Edit: bé Na

“Được rồi, không nói với cậu nữa……” Bạch Hân giận dữ nói,“Trái tim tôi bị cậu tổn thương nhiều lắm rồi.”

“Muốn thoát game hả?”

“Uh.”

“Đi thong thả, không tiễn nha.”

“Lão Thanh……” Bạch Hân nhíu mày nói,“Tôi phát hiện từ khi cậu có tình nhân, trình độ lãnh huyết thật sự là bay thẳng lên trời.”

“Quá khen ~”

“Được rồi…… Vì nể mặt Luật phó hội, tôi sẽ không so đo với cậu mấy chuyện này.” Bạch Hân mỉm cười,“Về chuyện người mới ngày mai sẽ tới, các cậu không cần nể mặt tôi, đừng khách khí mà quản giáo cậu ta.”

“Vốn tôi cũng không nghĩ nể mặt cậu^^”

“Lão Thanh……||||” Bạch Hân nghe người kia nói mà chỉ đành gật đầu,“Được rồi…… Hy vọng cậu về sau đừng nói tôi mang thêm phiền toái.”

“Lại nói tiếp, chuyện phiền toái cậu mang về cho tôi còn chưa đủ sao?” Thanh Dạ cười,“Hội trưởng phân hội Hai nổi tiếng phiền toái, bạn học Mạc Vân Khinh?”

“Là ‘Tiền’ hội trưởng.” Bạch Hân sửa đúng lời,“Lão Thanh, tôi thoát đây, cậu phải nhớ kỹ lời tôi đó.”

“Ngủ ngon.”

Hai chữ này vừa nói xong, Bạch Hân đã thoát khỏi trò chơi.

“Ai…… Người này.”

Thanh Dạ ngồi trước máy tính, lắc lắc đầu.

“Là một người rất khó lường.” Chu Luật bình luận.

“Đúng vậy.” Thanh Dạ khẩu khí coi thường, nói,“Cậu ta giao thiệp rất rộng, mạng lưới tình báo hiệu quả nhất, khi Ánh Sáng vừa kiến lập đã có không ít cống hiến. Nhưng lại rất thích gây chuyện ……”

“Gây chuyện là ở…… mặt nào?”

“Chính là phương diện em đang nghĩ đó.” Thanh Dạ cười cười,“Không biết xấu hổ không ngừng đi xung quanh trêu chọc hoa đào…… Làm cho người ngoài có những lời bàn luận rất không tốt về Ánh Sáng.”

“Hả……”

Bạch Hân người này thoạt nhìn cũng không tính là đứng đắn, nghe nói anh ta lại có tướng mạo rất ổn, thật là một tai họa.

“Chính cậu ấy cũng ý thức được ảnh hưởng tới danh dự của công hội, hơn nữa công việc của cậu ấy khi đó cũng bận rộn, nên quyết định chính thức tuyên bố rời hội.” Thanh Dạ thở dài,“Nói đến, hôm nay là lần đầu tiên cậu ấy trở về gặp chúng ta.”

“Ánh Sáng đoạt được quán quân, anh ấy nhất định cũng thật vui vẻ.” Chu Luật thản nhiên nói,“Tuy rằng anh ấy đã không còn là thành viên của công hội, nhưng trong lòng dù sao vẫn rất mong nhớ mọi người.”

“Anh từng rất muốn khuyên cậu ấy trở về. Cẩn thận nghĩ lại, chúng ta đều đã lớn rồi, nếu rời đi là lựa chọn của cậu ấy sau khi trải qua quá trình suy nghĩ sâu xa, thì anh cần gì phải miễn cưỡng chứ?”

“Vâng…… Để anh ấy đi.” Chu Luật an ủi sờ sờ mặt Thanh Dạ,“Mọi người trong hội đều rất đáng yêu, không biết còn có người em chưa gặp không?”


“Đương nhiên là có.” Thanh Dạ cười nói,“Ví dụ như Gian Thương Công Tử, như Cục Cưng nhiệt huyết, như Tiểu Cổ ngốc tử…… Những người này đều đã sớm rời đi rồi.”

“Thật đúng là đáng tiếc.” Chu Luật mỉm cười,“Nhưng mà hôm nay có gặp được Mạc Vân, đã là rất may mắn phải không?”

“Lại nói tiếp…… Luật.” Thanh Dạ có điểm nghiêm túc nói,“Nếu lão ta từ Nam Kinh lại chạy về đây, em tốt nhất phải bảo trì khoảng cách rõ chưa.”

“Vì sao?” Chu Luật cười khẽ,“Anh không yên lòng vì cái gì?”

“Người này rất khéo mồm.”

“Hả?” Chu Luật liếc mắt nói,“Kia không biết là ai, cùng người đó luyện nhân vật tình nhân đâu……?”

“……”

“……”

“……”

“Luật, anh cùng cậu ta tuyệt đối không có ái muội a a a a a –”

“Ok, không nói nữa, em đi ngủ.”

“Luật –”

**

Tiểu Hàn hôm nay tinh thần không tốt.

Hiện tại, cậu đang cùng Cá và Mèo tổ đội ở ngoài sàn PK.

“Tiểu Hàn?” Cá Chết có điểm nghi hoặc,“Cậu không có vấn đề gì chứ…..?”

“Đừng nói nữa.” Tiểu Hàn ách xì 1 cái rất to,“Không biết tại sao tối qua tôi mơ thấy ác mộng, xong lại không ngủ được nữa…… Bây giờ đang rất buồn ngủ.”

“A, khó trách.” Mèo Lười gật đầu nói,“Khó trách hôm nay số lần Đu Đủ tử vong nhiều hơn so với trước kia.”

“Mèo chết!” Người bị điểm danh mất hứng,“Ít nói lời vô nghĩa thôi.”

“Dạ dạ dạ……”

Tới giữa trưa, những người trong sàn PK dần dần ít đi. Vài người thản nhiên ngồi xuống, một câu cũng không buồn nói chuyện phiếm. Ở phía sau, mấy chuyện trên kênh hội lại khiến bọn họ chú ý.

Vô Song cùng Tiểu Nghiêm đang thảo luận chuyện gì đó.

“Một người mới chưa đến mười cấp chạy tới đòi gia nhập Chủ hội……”

“Đây là người đầu tiên gia nhập trong năm này……”

“Lão đại, anh xác định muốn thêm cô ta sao?”


Thanh Dạ trả lời:“Cô ấy chỉ dùng nhân vật này để xin gia nhập thôi, khi công thành sẽ dùng nhân vật Bạch Hân.”

“Hả……” Vô Song có chút đăm chiêu,“Đứa nhỏ này…… Chẳng lẽ là người của …Bạch đại ca?”

“Đừng đoán nữa, chỉ là bằng hữu mà thôi.”

“Hả……”

“Trong hội sao vậy?” Tiểu Hàn hỏi Cá Chết,“Có người mới?”

“Ừ,có người mới đến đây. Hôm qua tớ hình như đã nghe Lão đại nói qua, hôm nay Chủ hội có thêm thành viên mới.”

“Chẳng lẽ là em họ của Phó hội đến đây sao?”

“Chắc là không phải.” Cá Chết lắc đầu,“Nghe nói người nọ là do Bạch đại ca giới thiệu.”

“Thành viên của Chủ hội chẳng phải đều là từ phân hội điều đi lên sao? Phó hội anh ấy đồng ý?”

“Quy củ thì đúng là như vậy. Nhưng nếu là Bạch đại ca hết lòng giới thiệu, hơn nữa thực lực của người này thật sự bất phàm…… Cũng là không phải không thể nào.”

“Người Bạch Hân mang tới thì có thể có gì tốt.” Tiểu Hàn khinh thường nói,“Hơn phân nửa tính tình đều giống anh ta.”

“Tóm lại, chúng ta trở về xem đi?”

“Ừ”

Mấy người rời khỏi sàn PK, đi tới nơi tập hợp.

Dọc theo đường đi, Tiểu Hàn chỉ cảm thấy mí mắt giật kinh hoàng, hình như…… sẽ phát sinh chuyện gì đó cực kì không tốt.

“Thật là kỳ quái mà……”

Tiểu Hàn ngáp dài, không yên lòng nghĩ.

Nơi tập hợp ở thị trấn Khắc Thụy Tư Đặc, thành viên mới tới bị vài người vây quanh, hình như tán gẫu thật sự hợp ý.

“A, các cậu đã trở về rồi~” Vô Song đứng lên nói,“Đến đây, để tớ giới thiệu cho các cậu thành viên mới.”

Tiểu Hàn tiếp tục không yên lòng đi qua đó, quyết định sau khi tiếp đón sẽ thoát game rồi đi ngủ. Nhưng mà……

Người đó…… Thành viên mới…… Bỗng nhiên thực vui vẻ gọi cậu:

“Bà xã–”

“……”

Ách……


Xưng hô kiểu này…… Thật đúng là giống như đã từng quen biết……

ID của đối phương…… Cũng đồng dạng giống như đã từng quen biết……

Thần ơi……

Phật ơi……

Mẹ ơi……!!

Tiểu Hàn một trận choáng vãng, thiếu chút nữa đã ngã quỵ ở trước bàn máy tính.

“Bà xã Tiểu Hàn ~ đã lâu không gặp, cậu có nhớ tôi không?”

“……”

Thanh âm siêu cấp khoái trá.

Xưng hô siêu cấp ghê tởm.

Cái tên siêu cấp buồn bực.

Nhân vật trong trò chơi, giới tính: Nữ.

ID trong trò chơi, Noãn Nhi.

Giai Cấp Vô Sản Cầm Thú Đoàn…… Ác mộng tại Tam Sinh Thạch……

Nhất định là tối hôm qua không ngủ đủ nên hôm nay sinh ra ảo giác làm cho nhìn thấy một người không nên thấy…… Thật ra ở chỗ này chỉ có Thanh Dạ. Phó Hội, Cá Chết, Mèo Lười, Đu Đủ, Vô Song, Tiểu Nhất, Cửu Cửu và mình…… Không có người khác, không có người khác, căn bản không có người khác……

Mình cái gì cũng không biết, không nghe, không thấy, không biết, không nghe, không thấy……

Tiểu Hàn tự thôi miên an ủi mình nửa ngày, xoay người bước đi.

“Bà xã, cậu chẳng lẽ không nhận ra tôi sao……” Đối phương lời nói điềm đạm đáng yêu.

…… Run rẩy.

“Bà…… xã……?” Cá Chết lẩm bẩm nói,“Tiểu Hàn, chẳng lẽ cậu…… Từ khi nào ở bên ngoài tìm bạn gái lại dám không nói gì với các anh em, thật sự là rất không có suy nghĩ ……”

“Tiểu Hàn chỉ là thẹn thùng mà thôi, ha ha……” Noãn Nhi cười giải thích nói,“Các anh đừng hiểu lầm cậu ấy mà……”

…… Lạnh.

Đừng giả bộ bộ dáng am hiểu ý người, dịu dàng, đáng yêu đó được không!?

“Cậu muốn…… Để tôi tặng không cậu được chứ.” Tiểu Hàn cứng rắn phun ra một câu,“Tôi còn đưa thêm một trăm vạn tống tiễn nữa.”

“Úc úc…… Được đó! Được đó!”

“Không được!” Noãn Nhi lập tức phủ định,“Tôi chỉ muốn một mình bà xã Tiểu Hàn thôi!”

“Aha cáp……”

“Aha cáp…… Tiểu Hàn, cậu thật sự là con sâu diễm phúc đậu trên cánh đào đang nở mà …… Tớ ghen tị đó nha……”

“Noãn Nhi quen biết Tiểu Hàn nhà chúng ta vào lúc nào vậy?”

“Tính tình Tiểu Hàn vốn không tốt, thật sự làm cậu thiệt thòi rồi……”


“Các người– tất cả cút hết cho tôi–!!!”

Nhẫn nhẫn nhẫn, Tiểu Hàn rốt cục vẫn nhịn không được mà bạo phát.

“Tôi không biết các cậu!”

“Chậc chậc…… Nhìn không ra, người này thật đúng là tuyệt tình nha~”

“Ai…… Không biết tính tình không được tự nhiên của Tiểu Hàn đến bao giờ mới có thể sửa đây……”

“Bà xã Tiểu Hàn, cậu bình tĩnh một chút đi……”

“Không được gọi tôi là bà xã! Anh rốt cuộc tới đây để làm gì!?”

“Tìm bà xã mà~”

“Cút–!”

Mình chỉ biết, người đi theo Bạch Hân làm loạn tuyệt đối không phải là loại người tốt–!

Ngày này, tháng này, năm này, Ánh Sáng Chi Đường thần quan thứ hai [ tự phong ], Tiểu Hàn, hình tượng lại một lần nữa bị hủy hoại.

“Tôi đúng là người của Tam Sinh Thạch, nhưng trước đây khi server Tam Sinh Thạch còn chưa được mở ra, tôi đã từng chơi ở Bi Luyến Hồ.” Noãn Nhi mỉm cười nói,“Nơi này cũng được xem như cố hương của tôi.”

“Anh…… Chuẩn bị làm loạn ở Ánh Sáng bao lâu?”

“Thật là, tôi vừa mới đến cậu đã hỏi bao lâu đi?” Noãn Nhi không có ý tốt cười nói,“Này…… Hay là phải xem xét tình huống trước đã nhỉ~”

“……”

Tiểu Hàn lại nổi gân xanh.

“Thật ra tôi lần này đến Bi Luyến Hồ, ngoại trừ đi thăm thú học tập và tìm bà xã cậu…… Còn có mục đích quan trọng hơn.”

Noãn Nhi đứng lên, chậm rãi đi đến trước mặt Thanh Dạ, mỉm cười nói:

“Đó là, Lão đại cậu.”

“……”

Nhận được đáp án không nằm trong dự đoán. Tất cả mọi người ở đây đều giật mình.

Thanh Dạ hơi sửng sốt, hỏi:

“Tôi?”

“Đúng, chính là cậu.” Noãn Nhi cười đến vô cùng sáng lạn.

“A a a……” Có người thực muốn chết cảm khái nói,“Đây, đây chẳng lẽ là quan hệ tay ba trong truyền thuyết sao…… Cùng tranh với Lão đại, Tiểu Hàn, cậu nguy hiểm đó!”

“……”

Tiểu Hàn liếc mắt xem thường.

Quan hệ tay ba……

Nếu thật sự là như vậy, chỉ sợ có một trăm mạng cũng không đủ chết?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.