Bạn đang đọc Thần Tượng Là Bạn Gái Của Tôi FULL – Chương 57: Có Thai
Một tháng sau, Lôi Tư Lạc và Từ Khả Huyên đã làm hết thủ tục để có thể mang thai, Lôi Tư Lạc chọn bệnh viện phụ sản tốt nhất để gửi gắm tương lai của gia đình vào họ, Từ Khả Huyên sau khi cấy trứng vào trong đáy huyệŧ thì ngày nào cũng ngóng chờ kết quả.
Cũng bởi vì Lôi Tư Lạc ngày trước có hút thuốc nên việc dùng trứng của nàng có hơi khó khăn, điều này cũng đã được bác sĩ nhắc nhở, nhưng cũng may là Lôi Tư Lạc đã bỏ thuốc lâu rồi nhưng vẫn bị xem là trở ngại để hai người có con.
Lôi Tư Lạc sau khi được bác sĩ nhắc nhở về chuyện này thì ngay lập tức hối hận, nếu ngày ấy nàng không tàn phá bản thân nhiều như vậy thì bây giờ con của hai người có thể khỏe mạnh sinh ra rồi, sẽ không gặp phải trở ngại trong quá trình thụ tinh.
Nhưng bác sĩ vẫn an ủi hai người vì quá trình thụ tinh vẫn ổn thỏa, bây giờ chỉ còn đợi ngày Từ Khả Huyên báo tin vui là được.
Từ hôm từ bệnh viện trở về, Lôi Tư Lạc nâng Từ Khả Huyên như nâng trứng, không cho nàng đụng tay vào bất cứ việc gì, đi đâu cũng sẽ ở bên cạnh dìu dắt rất cẩn thận, chỉ cần Từ Khả Huyên không thoải mái một chút là sẽ ngoan ngoan vuốt ve lưng của đối phương.
Một ngày nọ.
Hôm nay Lôi Tư Lạc có một cuộc họp quan trọng ở công ty, còn Từ Khả Huyên thì sau khi từ quán cafe trở về nhà có hơi mệt mỏi, mấy hôm nay cơ thể uể oải lạ thường, nhìn cái gì cũng chán ăn hơn nữa lúc mở tủ lạnh nhìn đồ ăn sẵn ở bên trong liền cảm thấy buồn nôn, cô chạy một mạch vào nhà vệ sinh khổ sở nôn thốc nôn tháo.
Có lẽ đây là điềm báo sau bao nhiêu ngày, Từ Khả Huyên vội vàng vào trong phòng lấy một hộp que thử thai đem ra thử, lát sau kết quả chính là khiến cô hạnh phúc đến phát khóc, cuối cùng cô cũng mang thai rồi, đây chính là con của cô cùng với Lôi Tư Lạc.
Từ Khả Huyên ngồi trên ghế cầm chiếc que thử thai ôm vào trong lòng mà khóc, là những giọt nước mắt của niềm vui, Từ Khả Huyên vui mừng đến nỗi muốn ngay lập tức thông báo tin này cho Lôi Tư Lạc nhưng sau đó lại muốn cho em ấy một bất ngờ.
Buổi tối Lôi Tư Lạc trở về, Từ Khả Huyên vẫn như bình thường chuẩn bị đồ ăn cho hai người sau đó thúc giục Lôi Tư Lạc đi tắm, hôm nay nhìn Lôi Tư Lạc có vẻ mệt mỏi, có lẽ ở công ty có rất nhiều việc, bình thường Lôi Tư Lạc ở trước mặt Từ Khả Huyên luôn tỏ ra là mình rất vui vẻ thoải mái nhưng mà Từ Khả Huyên biết thừa rằng đối phương chỉ đang cố tỏ ra kiên cường mà thôi.
Từ Khả Huyên quản lý một quán cafe nhỏ thôi cũng đã đủ thứ chuyện làm cô đau đầu vậy mà Lôi Tư Lạc phải quản lý cả một tập đoàn lớn nhất cả nước.
Không chỉ có mảng thời trang mà còn mảng điện tử và trang sức, rất rất nhiều việc dồn lên vai của gái nhỏ ấy nhưng mà Lôi Tư Lạc vì không muốn Từ Khả Huyên phải lo lắng nên lúc nào cũng tỏ ra không có việc gì đáng lo ngại, nàng tự có thể giải quyết ổn thỏa.
Sau bữa cơm, Lôi Tư Lạc lại phải ngay lập tức ngồi vào bàn làm việc xem văn kiện, Từ Khả Huyên sau khi dọn dẹp xong liền lại gần bên cạnh xoa bóp vai cho đối phương, trên môi của Lôi Tư Lạc ngay lập tức nở nụ cười.
Nàng quay ra sau kéo tay của Từ Khả Huyên ngồi lên đùi mình sau đó ôm chặt Từ Khả Huyên mà tựa vào vai cô, cứ làm như này thì bao nhiêu mệt mỏi cũng tiêu tan hết a.
“Lạc Lạc, chị dự định mở thêm một quán cafe nữa nên đặt tên là gì đây?” Từ Khả Huyên ôm lấy Lôi Tư Lạc hỏi nhỏ.
Bởi vì Lôi Tư Lạc đang đắm chìm trong mùi hương của đối phương, khuôn mặt thỏa mãn như được sạc PIN nên không để ý mấy câu hỏi của Từ Khả Huyên cho lắm.
Nếu Từ Khả Huyên muốn thì nàng mở cho chị ấy chục quán cafe cũng được.
“Chị định mở quán theo phong cách nào thì đặt tên theo đó.” Lôi Tư Lạc đôi mắt nhắm chặt, nàng đang hưởng thụ sự bình yên duy nhất mà nàng có.
Thấy Lôi Tư Lạc không để ý, Từ Khả Huyên cười tủm tỉm sau đó lại hỏi tiếp mấy câu hỏi khác.
“Chị muốn nuôi mèo, chúng ta đặt tên cho nó là gì đây?” Từ Khả Huyên véo má Lôi Tư Lạc hỏi.
“Đặt là Peanut đi, đậu nhỏ” Lôi Tư Lạc giờ cũng lười biếng như một con mèo a.
“Chị muốn nuôi cả cún con nữa, đặt tên là gì đây?” Từ Khả Huyên bụm miệng cười.
“Chó thì đặt tên là Wam đi, giống nickname ngày xưa của em khi chơi game” Lôi Tư Lạc trầm ngâm nghĩ ngợi một hồi rồi trả lời tiếp, đôi mắt vẫn nhắm nghiền, bộ dạng vẫn rất hưởng thụ khi ôm Từ Khả Huyên.
“Vậy bảo bối của chúng ta thì em sẽ đặt tên là gì đây?” Từ Khả Huyên hỏi tiếp.
Lôi Tư Lạc vẫn tưởng Từ Khả Huyên đang nói đến mấy con vật nuôi nên không để ý nhiều: “Bảo bối à?…!Bảo bối thì đặt là….là….Bảo bối?….!Hể???” Lôi Tư Lạc cuối cùng cũng nhận ra, nàng bật người dậy nhìn Từ Khả Huyên bằng ánh mắt sững sờ, sau đó vẫn giữ khuôn mặt bất ngờ ấy mà nhìn Từ Khả Huyên một lúc lâu.
Khuôn mặt ngơ ngác của Lôi Tư Lạc khiến Từ Khả Huyên không nhịn được cười, cô cười phá lên sau đó xoa má Lôi Tư Lạc hỏi tiếp.
“Em đặt tên bảo bối của chúng ta là gì nào?”
Lôi Tư Lạc bàng hoàng, nàng sợ Huyên đang trêu đùa liền hỏi lại: ” Huyên, là thật sao? chúng ta có bảo bối rồi sao?” Lôi Tư Lạc sắp khóc đến nơi rồi.
Từ Khả Huyên nhẹ gật đầu sau đó từ trong túi áo lấy ra que thử thai lúc chiều bên trên hiện rõ hai vạch, Lôi Tư Lạc nhìn que thử thai rồi lại nhìn Từ Khả Huyên, lặp lại cả chục lần mới tin vào mắt mình, Lôi Tư Lạc không kiềm chế được ôm mặt khóc nức nở.
Từ Khả Huyên thấy thương quá nên cô lại phải vỗ về an ủi người kia.
“Huyên!!! Chúng ta có con rồi, con của chúng ta….!ở đây có con của em và chị…” Lôi Tư Lạc không kiềm chế được niềm hạnh phúc đang dâng trào trong cơ thể nàng ôm Từ Khả Huyên thật chặt sau đó đưa tay xoa xoa phần bụng của đối phương nói.
Khỏi cần nói cũng có thể tưởng tượng được dáng vẻ của Lôi Tư Lạc, suиɠ sướиɠ đến phát điên, nàng ngay lập tức gọi điện cho ba mẹ thông báo tin, ba mẹ sau khi biết con dâu có thai thì cũng vui mừng không kém, bọn họ thi nhau dặn dò Lôi Tư Lạc phải cẩn thận chiều chuộng con dâu, cấm chỉ làm Từ Khả Huyên phải buồn phiền trong thời kì mang thai.
Lôi Tư Lạc bật loa ngoài để Từ Khả Huyên có thể nghe thấy sự quan tâm của ba mẹ nàng đối với chị ấy, Từ Khả Huyên nhìn Lôi Tư Lạc cười không ngậm được miệng nàng cũng bật cười theo, được gả vào Lôi Gia cũng chính là đại phúc của mọi nàng dâu.
Cả đêm ấy Lôi Tư Lạc không kiềm chế được mà cứ liên tục xoa xoa bụng Từ Khả Huyên, miệng thì cứ tủm tỉm cười như đứa trẻ nhỏ, cứ một lát, một lát lại hỏi Từ Khả Huyên có thèm ăn gì không nàng sẽ đi mua về, sau đó còn đặt ra hàng vạn câu hỏi về quá trình mang thai và Từ Khả Huyên đang cảm thấy thế nào.
Như vậy là cuối cùng Lôi Tư Lạc cũng có thể về nhà Từ Khả Huyên để xin phép hai người cho nàng được lấy Từ Khả Huyên làm vợ.