Bạn đang đọc Thần Trong Các Vị Thần – Chương 52
Tiền Thế Kiệt nghe xong có chút chán nản , không ngờ lại có lũ người ngốc nghếch như thế , chẳng lẽ thần bảo ông cống nạp vợ của ông hoặc bảo ông nhảy vào núi lửa ông cũng 1 mực làm theo sao ? á , mà trông dáng vẻ ngoan đạo của ổng thì không chừng cũng sẽ làm theo 1 cách không suy nghĩ à nha!
Tiền Thế Kiệt cúi đầu suy nghĩ 1 hồi , sau đó ngẫng đầu lên , mang theo vẻ mặt kiên quyết , từ từ nói : “ vậy cho tôi xin được từ chối .”
giáo hoàng từ từ đưa đầu xuống , nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt , trong đôi mắt nhấp nháy những tia sáng sắc lạnh , từ từ nói : “ cậu từ chối ?”
Tiền Thế Kiệt nhún vai mỉn cười nói : “ đúng thế , tôi từ chối ! mục đích của tôi đi tới đại lục Aden này chẳng qua chỉ là muốn cứu mẹ mà thôi , còn những cái sứ mệnh hay tai hoạ gì đó không liên quan gì tới tôi cả . nếu như các ông không thể giúp tôi , vậy thì tôi cũng chẳng có lí nào phải gia nhập vào toà thánh của ông cả ! tôi không có thể thời gian để giỡn chơi với các ông , tôi còn phải đi cứu mẹ tôi !”
Trong đôi mắt của giáo hoàng đã tràn đầy sát khí , lúc này ông ta không còn giữ được vẻ mặt nhân hậu thân thiện giả tạo vốn có của mình nữa , thay vào đó là bộ mặt thật của ổng đã hoàn toàn bộc lộ ra , phẫn nộ nói : “ cậu dám từ chối lời đề nghị của ta ?”
Tiền Thế Kiệt vẫn không hề sợ hãi , khẽ mỉn cười , nhún vai nói : “ ừ đấy , tôi từ chối ông đấy , ông định làm gì tôi nào ? giết tôi ? bắt giam tôi ? đừng tưởng tôi không biết , giết tôi thì chắc chắn ông không dám rồi , vì tôi là niềm hy vọng trong lời mách bảo của ả nữ thần ánh sáng kia , tôi nghĩ ông không đủ can đảm để bóp chết niềm hy vọng của đại lục Aden chứ nhỉ? còn bắt giam tôi ư , hãy dẹp bỏ suy nghĩ đó đi nhé ! nếu như các ông dám bắt giam tôi , tôi sẽ tìm cách tự tử , cho dù ông trói hết 2 tay 2 chân của tôi ,tôi cũng có cách làm ông phải hối hận ! ông dám thử không ?”
Anh ta đã nắm rõ điểm yếu của lão giáo hoàng , nếu như lão 1 lòng tôn sùng ngoan ngoãn nghe lời ả nữ thần ánh sáng , vậy thì lão tuyệt đối không dám đụng tới mình . lão không sợ làm phật lòng ả nữ thần kia sao ? vả lại , mình còn là niềm hy vọng duy nhất của cả đại lục Aden này nữa chứ , lão không sợ đại lục Aden sẽ bị ma tộc huỷ diệt sao ?
ánh mắt của lão giáo hoàng thay đổi không ngừng , lúc đầu là những ánh mắt đầy phẫn nộ , sau đó lại bộc lộ những tia sáng như muốn ăn tươi nuốt sống Tiền Thế Kiệt , nhưng cho tới sau cùng lại thay bằng 1 ánh mắt không biết phải làm sao . đối diện với thằng nhóc láu cá này, cho dù lão giáo hoàng có quyền lực và bản lãnh cao nhất trong cả đại lục Aden này , cũng phải chịu thua không thể làm gì được Tiền Thế Kiệt cả .
Nếu như là ngày thường , có người dám dùng 1 khẩu khí như thế này nói chuyện với ông ta ,e rằng đã bị bắt trói lên trụ lửa thêu đốt thành tro từ lâu rồi . nhưng thằng nhóc này mang theo 1 sứ mệnh liên quan tới sự sống còn của cả đại lục Aden , vả lại , trước kia nữ thần ánh sáng đã từng cẩn thận dặn dò rằng phải tuyệt đối giữ sự an toàn của hắn cho tới khi ngăn cản được ma thần phục sinh . cho nên , dù trong lòng đang múôn ăn tươi nuốt sống thằng nhóc đó , nhưng lão giáo hoàng cũng không dám đụng vào anh ta 1 sợi tóc .
Nhìn thấy lão giáo hoàng giận tới nỗi mặt đỏ tía tai , nhưng lại không làm gì mình cả . Tiền Thế Kiệt hiểu rõ mình đã đoán đúng , khẽ ngật đầu , mỉn cười nhún vai nói : “ thôi , tôi đã tốn rất nhiều thời gian với ông rồi đấy ! nếu như không còn gì để nói nữa, vậy tôi phải đi đây !”
nói xong , không thèm nhìn lão giáo hoàng nữa , quay người đi thẳng tới cửa phòng .