Bạn đang đọc Thần Trong Các Vị Thần – Chương 420
Không thèm quan tâm tới vẻ mặt khó coi của Tiền Thế Kiệt , lão Pole tung người bay thẳng về phía quả núi . lắc đầu thở dài 1 tiếng , Tiền Thế Kiệt đuổi theo phía sau lưng ông ta .
Cả 2 còn chưa kịp bay tới gần , phía quả núi đã vang lên tiếng gầm thét kinh hoàng , ngay sau đó là 1 rừng rồng khoảng 100 con từ trong quả núi hiện ra , tụ thành 1 đống tựa như 1 tụm mây đen khổng lồ bay thẳng về phía Tiền Thế Kiệt và lão Pole . tên dẫn đầu đám rồng khổng lồ đủ loại màu sắc là 1 con rồng màu vàng kim rực rỡ . vừa nhìn thấy con rồng đó , trên môi Tiền Thế Kiệt lộ ra 1 nụ cừơi chế giễu , đó chính là người quen cũ của anh ta : tộc trưởng tộc rồng !!
“ lũ sinh vật hèn thấp to gan kia , ai cho phép các ngươi bước chân vào lãnh thổ của tộc rồng hả !!!” con rồng vàng vẫn chưa nhìn thấy rõ khuôn mặt của Tiền Thế Kiệt , nên vẫn tỏ ra vô cùng hung hăng , phẫn nộ quát lớn .
Tiền Thế Kiệt còn chưa kịp lên tiếng chào hỏi “ người quen” , lão Pole đã vểnh cao đôi lông mày lên , quát : “ bố mày muốn đi đâu thì đi , trên đời này có ai dám ngăn cản ta nào ?? khôn hồn thì cút sang 1 bên cho bố mày làm việc , nếu không thì cẩn thận bố mày nổi điên lên rút gân rồng của mình ra ngâm rượu bây giờ á !”
“ to gan !!!” tộc trưởng tộc rồng vô cùng phẫn nộ trước thái độ của lão Pole , mới cách đây không lâu bị thằng nhóc quái vật đánh tới nỗi ba mẹ cũng không giận ra , cơn giận trong lòng còn chưa nguôi , hiện giờ lại có 1 tên sinh vật hèn thấp dám mạnh miệng trước mặt mình , nhìn nổi mới là lạ á , lập tức tăng tốc lao thẳng về phía trước , hòng xé xác phang thây tên khốn đó ra thành trăm mảnh ngàn mảnh mới hả giận .
đợi tới khi 2 bên cách nhau còn khoảng trăm mét , con rồng vàng kim giật mình hoảng hốt khi phát hiện ngay phía sau lưng 1 lão già , có 1 khuôn mặt mà hắn không muốn nhìn thấy chút nào . đám rồng thuộc hạ ngạc nhiên khi thấy tộc trưởng của mình bỗng nhiên ngừng lại , toàn thân run rẩy , miệng không ngừng lẩm bẩm : “ là hắn …. Là hắn …. Lại là hắn ….”
Tiền Thế Kiệt bay ra phía trứơc , mỉn cười giơ tay chào hỏi : “ hi , vẫn khoẻ chứ anh bạn !”
lão Pole tò mò hỏi : “ mi quen biết con ******** đó à ?”
” à , người quen cũ đó mà . nếu như không phải hắn , tôi cũng không có được thứ bản lãnh của ngày hôm nay rồi . thực ra , tôi phải cám ơn hắn mới đúng , hì hì !!” nói xong ,không thèm để ý tới vẻ mặt đầy nghi vấn của lão Pole , tung người bay về phía trước thêm chút nữa , cười nói : “ này , mấy chiếc xương sườn bị gãy cách nay không lâu đã lành lại hết chưa ? hôm nay dẫn theo đám tiểu đệ ra đây đón ta , hay là muốn ta giúp mi tẩm quất tẩm quất thêm lần nữa ??”
” mi …. Mi … mi đừng có qua đây …..” nhớ lại lần trước bị Tiền Thế Kiệt đánh cho gãy mấy chiếc xương sườn , hiện giờ mỗi lần trời mưa trở gió lại đau nhức cả người , đã ám ảnh tên tộc trưởng tộc rồng này lắm rồi . hiện giờ nghe anh ta nhắc lại chuyện cũ , không sợ mới là lạ á .
đám thuộc hạ của con rồng vàng ngạc nhiên khi nhìn thấy tộc trưởng của mình ngày thường vốn không sợ trời không sợ đất , nay bỗng nhiên lại run sợ trước 1 thằng nhóc tộc người , mặc dù trong lòng người nào người nấy đều muôn màng nghi vấn , nhưng không ai dám lên tiếng hỏi , lỡ như chọc giận lão tộc trưởng thì khổ . đành im lặng đứng ở phía sau dùng ánh mắt đánh giá quan sát toàn thân trên dưới chàng thanh niên ở trước mặt .