Đọc truyện Thần Tiên Đạo Hệ Thống – Chương 312: Nhầm lẫn rồi! Thế giới hỗn loạn!
Hơn cả việc Chao có thể dùng Phép thuật, cô còn tung ra một đòn với sức công phá khủng khiếp.
Một vụ nổ kinh thiên động địa oanh động cả một vùng trời chỉ ngay phía sau khí cầu. Ngay cả bên dưới cách hơn trăm mét hơn có thể nhìn rõ được đám khói từ vụ nổ. Nhiều người tò mò không biết làm sao phía bên Chao làm sao lại có thể làm giống thật đến vậy. Thực tế họ không hề nghĩ đây là Phép thuật.
Negi đã tập trung tạo ra kết giới nhằm đỡ đòn, nhưng sức công phá của chiêu thức được Chao thi triển quá là mạnh nên kết giới cũng không hoàn toàn cản được hết sát thương, dù vậy nó cũng đủ khiến Negi bị trọng thương.
Nhưng đòn đó, Negi vẫn gượng dậy được cũng là thành quả của sự cố gắng của cậu trong thời gian qua. Trận đấu tiếp tục đến một lúc khi hai người quyết định dùng đến toàn bộ mọi thứ mình còn sót lại. Chao ra đòn chậm hơn Negi do câu thần chú tuy thần chú của Chao mạnh hơn nhưng Chao đọc không thuần thục bằng Negi nên đã thi triển chậm hơn, và cũng một lý do khiến cô thất bại là cô cạn ma lực, cơ thể cô không thể chịu nổi sự càn quét ma lực nên cô hứng cả đòn Negi đánh ra.
Chao thua trận, và kế hoạch cũng không thể hoàn thành vì xiềng xích của Illyasviel khiến người máy khổng lồ không thể tiến thêm bước nào nữa, hơn nữa việc dùng khóa Không Gian cũng làm con người máy ngăn cách tín hiệu với bên ngoài, vì vậy vị trí “Linh thiêng” thứ 6 đã được bảo vệ an toàn.
May mắn Negi vẫn cứu được Chao sau vụ đó.
Trận chiến đến hồi kết thúc——–
Chao cũng đã đến phải trở lại với thời đại của mình, Negi tuy có phần không muốn cô đi, kể cả mọi người cũng vậy, nhưng không thể làm khác được. Chao rời đi lại cho mọi người nhiều kỉ niệm xấu lẫn đẹp.
Một cô gái năng động, tinh nghịch nhưng không kém phần tinh ranh——-
Eriserine quan sát Chao rời đi trong lúc đứng cạnh Phi Linh. Cô nói.
“Có vẻ như thời điểm chúng ta nên tiếp tục đã đến rồi…”
“Hử? Ý em là muốn rời đi sao?” Phi Linh nói.
“Ừm, nghỉ ngơi cũng quá lâu rồi. Anh nên đi tái tạo lại cơ thể của mình đi.” Eriserine nói.
“Ừm, thế chúng ta sẽ quay lại Đấu La Đại Lục. Anh sẽ tái tạo lại Thần Thể lấy cho mình Thần Vị để phù hợp với sức mạnh.” Phi Linh gật đầu nói.
———
Sau ngày hôm đó, Phi Linh nộp đơn xin nghỉ việc đồng thời Illyasviel và Eriserine cũng nộp đơn xin nghỉ học. Illyasviel khi nghe được Phi Linh nói sẽ tiếp tục đến thế giới mới rất sốc, cô không hề muốn xa bạn bè của mình ở thế giới này, biết bao niềm vui đã từng trải dù chỉ mới được nửa năm học mà thôi nhưng nó đã để lại kỉ niệm đẹp đẽ với cô. Nhưng bản thân cô không cho phép mình ở lại nếu không có Phi Linh, hơn nữa cô còn phải học hỏi nhiều nữa để kế thừa danh hiệu [Future Witch] của sư phụ Ange nữa.
Chính xác lý do Phi Linh quyết định rời đi là tìm lấy thân thể bình thường để tu luyện lại từ đầu.
Buổi lễ chia tay lại một lần nữa được tổ chức để tiễn ba người, Chachamaru sẽ không đi vì Eriserine để cô ở lại với Negi.
Từ biệt mọi người, Phi Linh tiếp tục hành trình tìm lại cơ thể mới.
Đích đến, Đấu La Đại Lục.
Phi Linh sử dụng [Hệ Thống] để đưa ba người đến tọa độ cậu tự mình xác định.
Tuy nhiên, Phi Linh có chút rắc rối.
Tại bản thân [Hệ Thống] cho cậu quan sát những thế giới thông qua những màu sắc, điều mà cậu đã từng mơ vài ngày trước. Màu sắc của thế giới.
(Ra đây là cách phân biết các thế giới qua màu sắc. Mình đã từng biết được qua thông tin của [Hệ Thống]. [Hệ Thống] là chìa khóa mở ra [Box of Wisdom] vì thế nó là cả một kho tàn kiến thức đọc không bao giờ hết.
Mà điều mà cậu đang băn khoăn—-
Màu sắc tương tự? Bản chất của hai thế giới tuy vậy nhưng vẫn có phần giống nhau, hơn nữa không chỉ hai mà là vô số nữa cơ. Mặc dù giống nhưng, Phi Linh vẫn còn nắm tọa độ, nhưng lúc tìm ra lại có hai thế giới có màu sắc và tọa độ tương tự nhau làm cậu khó lòng mà chọn.
Vì không thể nào xác định được thế giới Đấu La Đại Lục ở bên nào nên cậu phó mặc cho sự may mắn của mình để xem có đúng với ý mình hay không?
-.o0o.-
Thành phố Sardinia, Italy.
Khung cảnh của thành phố này rất nên thơ, biển trong xanh, không khí thoải mái của dòng người không hề đông đúc, cứ như một vùng quê với kiến trúc khá cao tầng.
Một vòng xoáy đen mở ra tại không trung phía trên cao của thành phố và ba bóng người rơi xuống từ trong vòng xoáy ấy.
Phi Linh, Eriserine và Illyasviel đã đến thế giới mới và đang rơi tự do.
“Có vẻ như đây không phải Đấu La Đại Lục nhỉ?” Eriserine trong khi đang rơi vẫn bình thản quan sát xung quanh và nói.
“…Có vẻ là vậy thật…” Phi Linh cười giễu bản thân.
“Đây là đâu vậy, Phi Linh, Eri?” Illyasviel cũng không hề sợ về việc rơi tự do đang diễn ra và hỏi.
“Ta cũng không biết nữa, tạm thời cứ xem xét tình hình một lúc đã.” Phi Linh nói.
Sau đó cả ba đều cứ tiếp tục rơi tự do xuống một tòa nhà cao tầng. Cả ba người quan sát thành phố này từ phía trên cao đúng là yên bình thật.
*Hít*—–
“Trông nơi này cũng quá yên bình đi!” Phi Linh hít sâu một hơi không khí của nơi này và nói.
“Đi xuống phía dưới phố dạo một vòng trước cái đã, đi sang một thế giới khác cũng nên nghỉ vài hôm trước rồi hẳn quyết định đi tiếp.” Phi Linh vươn vai lên thoải mái nói.
Tiếp đó ba người bắt đầu từ việc tham quan thành phố này. Phi Linh tìm được thông tin là noi này là Italy, vì người dân bản địa ở đây sử dụng tiếng Ý. Không khó để giao tiếp với người dân thông qua phép phiên dịch.
Trên một con phố, Phi Linh và vợ con mình vẫn đang tham quan một chút con phố này, vì đã đến nước ngoài nên ba người cũng cho đây là một chuyến du lịch luôn.
“Không lẽ thế giới này không có gì đặc biệt cả sao?” Quan sát một vòng cả thành phố nhưng không hề có phát hiện gì, thành phố này chỉ đơn giản rất bình thường.
*Doka*
“Ối! Xin lỗi. tôi vô ý quá!” Phi Linh đang nhìn về phía một hướng và đã va vào một cô gái.
“Không, tại tôi không chú ý đường đi. Xin lỗi.” Cô gái nhẹ nói. Cô gái này vẻ ngoài khá hấp dẫn, mái tóc vàng dài và đôi mắt xanh, bộ đầm màu đỏ dài đến gối hở vai có tay áo. Người này cũng có thể nói là một mỹ nhân trẻ tuổi, hớp hồn không biết bao người đàn ông. Cô gái đáp lại với ngôn ngữ là tiếng Ý.
“…” Phi Linh không biết nên nói tiếp thế nào. Eriserine liếc mắt nhìn cậu sau đó thở dài một cái.
“Ta đi tiếp được chứ?”
“À…ừm….xin lỗi nhé, cô gái.” Phi Linh gãi đầu và cười. Sau đó Phi Linh và vợ con mình tiếp tục đi tham quan. Nhưng cô gái kia lại quay lại nhìn bóng lưng ba người.
“Cô gái tóc trắng kia là pháp sư sao?” Cô gái nhìn kỹ bóng lưng Illyasviel và lẩm bẩm. Cô hầu như không hề có ấn tượng đặc biệt gì với Phi Linh. Có lẽ cô thấy thái độ của Phi Linh khi gặp cô cũng giống những người đàn ông khác nên cô không hề để tâm nhưng thực tế Phi Linh không chọn được lời nào để nói tiếp mà thôi, không quen biết gì làm sao cậu biết đường bắt chuyện, với lại cậu cũng không phải mấy tên Ikemen lãng tử gì gì đó. Hơn nữa Phi Linh không quá để ý đến việc có nguồn ma lực tồn tại trong người cô gái này.
Mười phút sau, đột nhiên một nguồn năng lượng đột nhiên đi ngang qua cả thành phố.
“!!!” Cảm nhận bất thường đang đến, Phi Linh, Eriserine và Illyasviel hướng mắt về phía mà sự bất thường phát ra mạnh nhất, lạ lùng cả thành phố không có lấy một ai, những người vừa mới đi qua Phi Linh cũng biến.
“Lĩnh Vực sao?” Phi Linh nhanh chóng nhận ra mình đã rơi vào Lĩnh Vực của ai đó. Tiếp sau đó, một con địa chấn khiến cả thành phố rung động.
“Rốt cuộc là thế giới này cũng không bình thường rồi…” Phi Linh ngước mắt lên nhìn vật thể khổng lồ đang dần xuất hiện trước tầm mắt mình.
Một con heo rừng khổng lồ?
Hơn nữa trên người nó còn có cả Thần Tính!
“Lên chỗ cao một chút quan sát đi…” Eriserine nhắc nhở Phi Linh và Illyasviel. Cả hai gật đầu và cùng nhau bay lên một tòa nhà gần đó và nhìn lại con heo rừng khổng lồ vừa xuất hiện với Thần Tính trong người, xung quanh nó được bao bọc bởi một luồng năng lượng mơ hồ, hơn nữa, Phi Linh còn cảm thấy xung quanh nó còn có cả lớp kết giới phòng ngự vô cùng chắc chắn.
Nói về khổng lồ, con heo rừng cao hơn cả tòa nhà mà Phi Linh, Eriserine và Illyasviel đang và dài đến cả dãy nhà hơn chục căn.
*Go*——–
Con heo rừng ưỡn cổ và rống lên, âm thanh của sự hoang dại ầm ĩ vang lên rung chuyển cả không gian.
Nó chuyển anh mắt điên cuồng của nó về phía ba người nhóm của Phi Linh.
*Go*——-
Thêm một lần nữa, và lần này nó cúi thấp đầu xuống và ủi thẳng vào tòa nhà mà ba người đang đứng, ba người nhanh chóng bay khỏi tòa nhà trong khi nó đang dần sụp đổ do tác động quá không bình thường từ con quái thú khổng lồ mang Thần Tính.
“Anh chợt cảm thấy tuy nó mang Thần Tính nhưng nó chẳng có cái gì ngoài Ác Tính…” Phi Linh nói.
Sự thật đúng là con heo rừng khổng lồ kia không hề có chút thiện ý nào khi xuất hiện mà còn tấn công xung quanh và phá nát tòa nhà nữa, điều này gọi là phá hoại chứ không hề có thứ gì liên quan đến bản chất nó có Thần Tính.
“Nếu đã vậy, ta nên tiễn nó lên đường đi—-” Ba người đáp xuống một tòa nhà khác, Phi Linh siết chặt nắm tay và nói. Ngay khi cậu định nhảy về phía trước và tiếp cận con heo rừng khổng lồ, Eriserine lại nắm lấy mép áo cậu. Bị kéo lại như vậy làm Phi Linh khó hiểu nhìn Eriserine, Eriserine nói.
“Đợi đã nào, nhìn bên kia kìa.” Eriserine liếc mắt nhìn về phía một tòa nhà khác cũng gần đó, Phi Linh tò mò và nhìn theo, lúc này cậu thấy cô gái tóc vàng lúc nãy mà ba người gặp đang đứng trước con heo chỉ khoảng trăm mét.
“Cô gái đó——” Phi Linh trong miệng nhẹ lên tiếng.