Thần Tiên Đạo Hệ Thống

Chương 286: Chuyến đi này cũng khá rắc rối?!


Đọc truyện Thần Tiên Đạo Hệ Thống – Chương 286: Chuyến đi này cũng khá rắc rối?!

Negi đã trở về sau cuộc rượt đuổi nhỏ kia, cậu ta may mắn được Setsuna giúp đỡ nên đã lấy lại được lá thư của hiệu trưởng.

———

Hoàn toàn không thể cử động bởi hai mẹ con nhà cậu đã chiếm hết tiện nghi rồi, mà không biết là cậu chiếm tiện nghi của hai người họ hay ngược lại nữa, tuy ngực của hai người có phần không lớn nhưng chúng vẫn có, cỡ A-B đấy chứ, hơn cậu còn bị tra tấn bởi một vài cặp mắt tò mò của mấy cô nữ sinh khác không có chuyện làm.

“Tàu sắp đén ga Kyoto trong ít phút nữa. Quỷ khách vui lòng kiểm tra hành lý…” Thông báo từ loa tàu nhằm thông báo cho mọi người chuẩn bị. Cuối cùng cũng sắp nên nơi rồi.

“Chuẩn bị xuống tàu nào mọi người.” Negi hăng hái nói, đã đến nơi khiến cậu còn hào hứng hơn nữa cơ. Mọi người đang sửa soạn lại đồ đạc chuẩn bị xuống tàu.

Tuy không có mang theo nhiều đồ, vì đã có không gian trữ vật, nhưng gia đình Phi Linh vẫn phải mang theo chút đồ để đánh lừa ánh nhìn của người xung quanh chứ. Và Phi Linh và Chachamaru là người giữ hết hành lý của cả nhà.

Và sau đó mọi người đi xe theo chuyến đặt sẵn để đến đền Kiyomizu. Khi đến nơi, cảnh trí đập vào mắt mọi người là nó ở trên cao, núi bao vây xung quanh gần ¾ ngôi đền.

Kiyomizu là ngồi đền được xây dựng vào năm 778, bản thân ngồi đền cũng được xây dựng ngay trên núi, được bao phủ xung quanh bởi màu xanh của cánh rừng mát mẻ.

Vừa mới đến thôi, mọi người đã hào Fppb9LZv hứng chụp ảnh lưu niệm rồi, sau khi đã chụp ảnh xong, mọi người tiến vào trong khuôn viên của đền.

Ai cũng có cái để mà ngắm và thỏa sức chụp hình.

Tại một nhóm, Yue vừa cầm một hộp nước hoa quả, vừa kể.

“Nơi này thường dùng làm nơi để tổ chức ca múa, diễn thông về Phật Nghìn Tay…”


Negi ngạc nhiên với vốn kiến thức Yue, Yuna không khỏi khen ngợi Yue.

“Yue rất thích tìm hiểu về chùa chiền tượng phật mà.” Haruna giải thích cho Yuna.

Tại một nơi khác gần đó, cũng là các cô gái của lớp 3-A ngắm cảnh tại ban công, nhìn xuống đúng là rất cao, nhưng ngược lại với độ cao chính là phong cảnh rất đẹp.

Tham quan một chút phần ngoài của đền, đoàn dã ngoại tiếp tục hướng đến kiến trúc khác của đền, đi qua một dãy các bậc thang. Các cô nữ sinh lại náo nức với câu chuyện về hòn đá bói tình duyên của Yue, hòn đá đó đặt ngay gần lối vào khi chúng ta bước lên đến điểm cuối của đoạn bậc thang này.

Quá trình để bối tình duyên là như này, có một hòn đá đặt ở ngay khi hoàn thành việc đi thang bộ, và cách hòn đá đó 20m chính là một hòn đá khác, Yue nói rằng khi nhắm mắt lại và bước đi từ hòn đá đầu đến hòn đá cách 20m đó thì tình duyên sẽ như ý.

Ayaka, Makie và cả Nodoka đều muốn tham gia, mọi người ở ngoài đứng cổ vũ và chỉ đường, đắng cay Nodoka khá là hậu đậu, mọi người chỉ cô đường đúng, cô lại đi đường sai.

“Mình có linh cảm chẳng hay ho gì khi trò Yukihiro và trò Sasaki tham gia vụ này.” Phi Linh tự lẩm bẩm. Trong lúc đó Illyasviel cũng muốn tham gia nhưng có chút không tự tin về vụ tình cảm này, Eriserine dĩ nhiên chẳng để tâm đến trò này rồi.

“Tớ cược 50 yên cho Makie!!”

“100 yên cho lớp trưởng!”

Vì Nodoka đã hoàn toàn rời khỏi trận chiến tình duyên này nên cả đám đã biến trận đấu này thành 1 vụ cá cược không hợp pháp với hai đối thủ.

“!!!” Lại 1 lần nữa, Phi Linh lại cảm giác được dấu hiệu của ma lực ở đây. Linh lực là một cách gọi khác của ma lực mà thôi, còn nhớ hay không đã từng để cập đến pháp sư phương Đông cùng phương Tây, phương Tây gọi nó là ma lực, còn phương Đông chính là gọi linh lực. Cho nên ở đây pháp sư phương Đông thường sẽ gọi năng lượng thi triển là linh lực.

Quảng đầu đi từ từ, nhưng ngay sau đó.


“Xác định mục tiêu, tớ đi trước đây!”

“Á! Lớp trưởng chơi xấu!” Makie thốt.

Ayaka đột nhiên tăng tốc, cô chạy nhanh đến phía hòn đá cỡ trung nằm ngay trước mặt cô, khiến mọi người bất ngờ tưởng rằng cô ăn gian, nhưng nhờ cách nào đó mà Ayaka không hề mở mắt, Makie lại ăn mở hờ mắt để đuổi theo Ayaka.

“Ăn gian! Cậu chơi mở mắt phải không?” Makie mở hờ mắt mà rượt theo Ayaka.

“Hô hô hô! Tớ đạu cần phải làm thế! Lần này tình cảm của tớ với giáo viên “N” sẽ được đảm bảo rồi!” Ayaka tự tin giọng điệu, cô cười nói.

“Kya!!!!”

Tiếp đó, 1 chuyện chả ai ngờ, hai cô gái đang thi dua với nhau đột nhiên rớt tọt xuống 1 cái hố. Ai làm 1 cái hố ngay giữa đường như thế cơ chứ?

Mọi người thấy thế cũng bị hốt hoảng 1 chập, sau đó mọi người chạy lại trước cái hố để xem.

“Lại là ếch ư?!!” Giọng của Ayaka và Makie hét toáng lên ngay dưới cái hố, mọi người ở trên nhìn xuống thấy hai người họ ở dưới với cái tư thế hơi thiếu tế nhị một chút, còn nữa là có cả đống ếch cùng họ nữa.

Phi Linh nhìn lại tự hỏi, bọn thuật sĩ ở Hiệp Hội Pháp Sư Kansai sao toàn làm mấy trò con nít không thế?

Negi và Asuna cùng môt số bạn nữ khác cùng nhau kéo Ayaka và Makie khỏi cái hố chứa đầy ếch. Trong lúc đó, Nodoka cuối cùng đã mò ra được hòn đá được coi là đích đến một cách khó mà hiểu được.


“Cậu làm trò gì vậy hả lớp trưởng? dám đây là trời phạt cái tội ăn gian đó!” Asuna trách móc Ayaka một chút.

“Gì…tớ không ăn gian mà!” Ayaka chối cải.

Cười hờ cho cuộc tranh cải này, Negi ngó nghiên xung quanh nhằm tìm ra ai giở trò. Negi ngẫu nhiên lại nhìn thấy Setsuna ở gần đó.

“Bỏ đi, giờ tới suối Otowa nào.” Asuna dẹp mọi chuyện và đề xuất. Phi Linh lúc này đi đến kế bên Negi trong lúc cậu ta vẫn đang suy nghĩ. Cậu đặt tay lên đầu Negi và nói.

“Nhóc Negi này, đừng có nhìn người mà đoán nọ, không tốt cho lắm đâu.” Phi Linh nhẹ khuyên bảo và trong đó có ẩn ý rằng Setsuna không phải như Kamo nói.

Sau đó Phi Linh quay lại với Eriserine, Negi đứng nhìn bóng lưng cậu và lấy tay sờ lên đầu rồi suy nghĩ.

“Anh nói với nó điều đó làm gì? Như vậy mất cả trò vui!” Eriserine có hơi hậm hực.

“Ma~ mặc dù anh nói như vậy nhưng chắc gì nhóc ấy đã nghe và làm theo. Con chồn kia nói nhiều thứ thừa thì nhóc ấy cũng tin thì lời anh có đi vào đâu.” Phi Linh nhúng vai giải thích với Eriserine.

“Oa! Hình như là nước suối như ý phải không?” Illyasviel vừa chỉ tay về phía 3 dòng nước chày xuống từ phía trên của 3 đường dẫn nước được làm bằng gỗ được thiết kế chảy xuống một chiếc hồ từ trên cao.

“Tính từ phải qua là sức khỏe, sự thành đạt và hôn nhân….” Yue đáp lại với Illyasviel.

“Sức khỏe, thành đạt, hôn nhân…” Illyasviel tự thì thầm và suy nghĩ về ba điều này. Cô bé hình như không thể quyết định mình nên hứng nước ở dòng chảy nào. Sức khỏe thì cô không lo bởi vì cơ thể cô bất tử, thành đạt thì, tuy có hơi khó nói, nhưng với Chén Thánh, có lẽ không có gì không làm được, con về hôn nhân…

Illyasviel vẫn chưa có ý nghĩ hay dự định về nó cả. Cô bé đành từ bỏ việc dùng ráo hứng nước từ dòng chảy ơ ngay phía trên trong khi mọi người ai cũng hứng nước ở dòng chảy hôn nhân. Nhìn mọi người chen chúc nhau trông cũng rất vui.

Hứng xong, mọi người ai cũng uống nước trong ráo mình vừa hứng, uống liên tục càng nhiều càng tốt, nhưng không hiểu sao uống xong thì cả đám lăn ra ngủ.

“Trời ạ! Trong nước có rượu sake!” Phi Linh lo lắng nói, cậu quay tìm Eriserine, hình như cô vợ của cậu vừa lấy một ráo từ cái này để uống thì phải.


“Uwa?! Eri?!” Tự nhiên cậu bị kéo xuống nằm trên đất, Eriserine thân người nhỏ nhắn ngồi lên người của cậu, vẻ mặt đỏ ửng, đôi mắt cong xuống một cách yêu kiều, hơi thở có phần hơi nóng.

“Linh…” Eriserine lửng chửng nói.

“Eri, em bị say thật đó hả?” Phi Linh không dám suy nghĩ bậy bạ vào lúc này, cần phải ngăn Eriserine lại trước khi cô làm cái gì đó, nếu không thì tai họa ập vào thế giới cũng không chừng.

“Em nóng quá….”Eriserine áp sát cơ thể cô vào người cậu, nhìn từ góc nhìn của Phi Linh có thể thấy chiếc của Eriserine đang phanh phui ra một bộ ngực khiêm tốn, chân của Eriserine đang thúc giục phần dưới của Phi Linh một cách khiến cậu khó mà kiểm soát.

Phi Linh tâm có chút loạn, cái này là thật hay giả đây? Eriserine đúng là chơi ác!

Phi Linh chịu thua rồi. Và lúc này thì…

Eriserine hôn nhẹ lên trán Phi Linh một cái, sau đó cô đứng lên.

“Fuhu…lừa anh đúng là vui khó tả!” Eriserine cười một khoái chí nói. Phi Linh nghe vậy lập tức cứng đơ cả người, hóa ra cậu nghĩ Eriserine đang đùa giỡn là thật, nhưng cách Eriserine diễn thật làm cậu không thể nào kiềm chế được cơ thể mình, mặc dù tâm chí vẫn có suy nghĩ ổn định.

“Em đùa quá rồi, làm anh chết mất!” Phi Linh than thở với Eriserine.

“Cái đó ít nhất nên như thế, em chán lắm!” Eriserine nói.

“Rồi, sắp tới có trò vui phải không? Em cứ tận hưởng là được rồi, anh không có khiến cho nó kết thúc sớm đâu.” Phi Linh dỗ Eriserine mất một lúc, sau đó nhìn xem các nữ sinh lớp 3-A, xém tí nữa các giáo viên khác biết chuyện có rượu rồi, nếu mà biết thì chuyến đi coi như tan tành, cũng may là không có ai nghi ngờ.

Sau đó, đoàn dã ngoại bắt xe buýt những em bị say về khách sạn. Illyasviel cũng mau chóng giúp đỡ mọi người di chuyển các bạn khác, cũng may cô suy nghĩ kỹ không uống mấy thứ nước đó, không thì tình trạng không biết sẽ như thế nào. Nghĩ đến Illyasviel thực sự có phần hơi rùng mình. Không biết có làm gì xấu nếu có chuyện đó xảy ra.

Phi Linh nghĩ đến cô nàng Setsuna, khi không lại biến mất, không đi chúng với mọi người, làm cho hiểu lầm của nhóc Negi ngày càng lớn, mọi chuyện càng lúc càng khó mà giải thích.

“Ít nhất muốn bảo vệ con bé Konoka thì cũng đừng đi đâu xa con bé chứ.” Phi Linh tự nói với bản thân, và đó là lời khuyên cậu muốn nói cho Setsuna nhưng tạm thời thì chưa có dịp rồi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.