Đọc truyện Thần Tiên Đạo Hệ Thống – Chương 284: Chuẩn bị khởi hành!!!
“Cái gì vậy trời!!!!” Cả hai cùng hét toáng lên tưởng là ma đang gọi. Bởi vì Chachamaru đang đánh nhau đằng kia làm sao nói chuyện điện thoại được.
“Làm ơn đừng hét lên như thế. Tôi đã hack vào điện thoại của Kagurazaka-san để có thể nói chuyện với hai người.” Chachamaru vừa chiến đấu nhưng cũng vừa giải thích tình hình cho cả hai người. Cuối cùng hiểu vì sao Chachamaru ở đây, hai người thở phào, nhưng Chachamaru không có nói danh tính của Zazie cho Negi biết nên tạm thời Zazie vẫn ổn về phần giấu mặt.
Đồng thời Chachamaru phổ biến một chút kế hoạch tác chiến trong lúc cô vẫn đang bắn tới bắn lui mà đạn thì không hết hay sao ấy. Thỉnh thoảng Zazie lại tiến lại gần và cận chiến nhưng lại bị Chachamaru chặn lại bằng hai thanh kiếm có hào quang phủ lên nó, và lúc ở xa đi thì Zazie lại ném ra vô số những con dao sắt nhọn để khiên Chachamaru bị chùn bước, nhưng Chachamaru lại có lá chắn từ, nên đã cản được hết mọi thứ, cuộc chiến hiện giờ đang là so sánh về độ bền bỉ, nhưng nếu có một yếu tố hỗ trợ từ một bên nào đó thì bên kia sẽ ngay lập tức thua thôi.
Negi sẽ giúp Chachamaru thêm vào tấn công hỗn loạn để Zazie loạn hơn, mà người ra đòn quyết định sẽ là Asuna, bởi vì với thông tin mà Eriserine cung cấp cho Chachamaru, cô có thể phân tích được khả năng của bất kỳ ai, miễn là nó đã từng được sử dụng. Vì lần trước Chachamaru có quan sát Asuna chiến đấu với tham thực quỷ, nên cô có thông tin về năng lực của Asuna.
Bang bang bang bangggg……..
“[Sagitta Magica]!” Negi đồng thời phát động Phép Thuật [Sagitta Magica] theo thuộc tính mong muốn của mình thường dùng là gió, và có thêm cả thuộc tính ánh sáng nữa. Hàng loạt những mũi tên bay về phía Zazie tạo ra chấn động không nhỏ cho lớp ma lực gia cố cho cây cầu.
Bằng cách phối hợp như thế này, Zazie không thể bỏ chạy được, nhưng phản công lại cũng vô cùng khó khăn, và đó là nếu cô ấy không dùng chế độ Quỷ, tất nhiên cô ấy cũng không có ý định dùng nó, việc này không quan trọng, bởi vì Chachamaru không nói danh tính của cô ra cũng là một điều đã chứng tỏ rằng Chachamaru không có ý định dồn cô vào đường cùng.
Nói sao nhỉ? Ánh sáng từ những mũi tên Phép Thuật khi va chạm vào bề mặt của cây cầu thì vẫn giống như va chạm với mặt đất, nó phát ra những tia sáng chói mắt, làm hạn chế tầm nhìn của Zazie trong khi cô đang né tránh làn đạn và mũi tên gió của Negi và Chachamaru.
Thêm vào đó là một số khác những chiếc mũi tên và những viên đạn tạo ra trận khói bụi bay lên, cũng ảnh hưởng đến tầm nhìn nay lại còn khó nhìn hơn nữa.
“Asuna! Chính là lúc này!” Negi và Chachamaru đồng thanh nhắc nhở Asuna. Bởi Asuna từ nãy giờ vẫn chờ thời cơ đến để áp dụng theo kế hoạch bàn trước, cô được cường hóa với Phép Thuật của Negi về cả tốc độ lẫn sức mạnh.
“Adeat!” Asuna hô lớn, trên tay lá bài pactio sáng lên và sau đó là một chiếc quạy dài và to hiện trên tay của Asuna thay vì lá bài.
Cứ như vậy, Asuna tiếp cận sát với Zazie mà không tốn bao nhiêu công sức và cũng vì Asuna đến gần do mọi người nhắc nhở, Zazie cũng cảnh giác mà nhảy lui về sau trong khi Asuna giáng 1 đòn quyết định bằng cây quạt của cô.
Dù đã lui về sau, nhưng chiếc quạt của Asuna mấp mé đánh vào người của Zazie, nhưng lạ lùng chiếc bao bố lại lạ lùng đi theo một đường kỳ lạ nằm ngay quỹ đạo của chiếc quạt mà Asuna đang đánh.
Chính là cơn gió của từ những mũi tên gió mà Negi tạo ra, tưởng chừng như chúng đã trật hết, nhưng ngay thời khắc này, dưới sự tính toán của Chachamaru, thì đã đủ để chiếc bao bố được thay đổi phương hướng.
Kết quả cuối cùng là Asuna đánh bay chiếc bao bố có chứa Konoka ra khỏi tay của Zazie. Cảm giác được rằng chiếc bao bố đã rời tay, Zazie nhanh chóng nhào lộn và nhảy lui về phía sau đứng sát với vách cầu, thêm 1 bước là rơi xuống biển luôn.
Chiếc bao bố bị đánh đã được Chachamaru chụp lại từ trên không trung, mở bao ra thì Konoka, người bị bắt đang choáng váng với hai mắt xoắn ốc.
“Bạn Konoka vẫn ổn!” Negi mừng rỡ đưa mắt nhìn Chachamaru nói.
“Vâng, nhưng còn…” Chachamaru gật đầu và hướng mắt về phía Zazie. Asuna canh phòng không cho Zazie tiến gần đến chỗ của Negi và Konoka.
Dù kế hoạch có thất bại, nhưng dù sao như thế cũng đủ cho Zazie rồi. Cái bắt cóc Konoka, Zazie chỉ xem nhẹ chứ không đặt nặng, vì thế cô quyết định bỏ cuộc ở đây.
Zazie lui thêm một bước nữa, cả cơ thể cô để cho trọng lực kéo mình xuống phía dưới, hoàn toàn rơi tự do. Asuna nhìn thấy không khỏi đưa tay vội vàng lớn tiếng nói.
“Khoan đã!”
Và cô chạy nhanh đến vách cột trụ, nhìn xuống chỉ thấy một dòng biển trong xanh cứ như vậy chảy qua ở phía dưới cầu, không thấy bóng dáng của Zazie đâu cả. Asuna giật mình và lo lắng nhưng phiền muộn đó nhanh chóng qua đi vì Negi gọi cô bởi Konoka đã tỉnh rồi. Mọi việc Chachamaru để lại cho Negi xử lý, cô thì quay về nhà sau khi nhận được cuộc gọi về nhà của Phi Linh.
Tiện thể thì Ayaka lúc kia chạy theo Asuna đã nằm la liệt trên đường vì đuối sức, Asuna chạy quá nhanh nên cô không bắt kịp, cố quá thành quá cố, cô hết sức mà xỉu, may nhò có ba cô gái bọn Misa vác cô về.
———
Qua đi một ngày đầy sự kiện liên tiếp như thế, ngày hôm sau đã đến, hôm nay lớp 3-A đi dã ngoại ở Kyoto.
Vì theo lịch trình, mọi người sẽ tập trung vào lúc 9 giờ, vậy nên vẫn còn khá nhiều thời gian để gia đình Phi Linh đến nơi, đấy là gia đình của cậu, còn cậu thì phải đến sớm, cậu là dJalwXfr giáo viên mà. Vì thế 6 giờ cậu phải ở đó để chuẩn mọi thứ, cậu cũng không quên tạo cho mình một cái hộ chiếu, cũng là thời đại phát triển chứ không phải vào thời cổ xưa, Trung Cổ đâu mà lại long nhong đi đây đi đó, ý ở đây là đi bằng phương tiện công cộng chứ không phải đi bằng Phép Thuật.
Trước khi đi, Phi Linh vẫn phải làm bữa sáng cho cả nhà, nên cậu dậy cũng rất sớm. Dù sao cơ thể của cậu được cung ứng ma lực từ Chén Thánh để duy trì, vì thế cậu không cần ngủ cũng được.
Và vì Phi Linh phải đi sớm nên ai cũng muốn đi theo cậu mới đông vui, và thế là Eriserine, Illyasviel, Chachamaru đều đã dậy sớm để giúp cậu với công việc nội trợ và nhanh lẹ dùng bữa sáng mặc dù trời còn chưa có sáng nắng ban mai nữa.
“Bữa sáng hôm nay ngon miệng chứ?” Phi Linh chuẩn bị đã xong, cậu hỏi han xem sự háo hức của cả ba như thế nào.
“Đồ ăn Phi Linh làm vẫn ngon như mọi khi.” Illyasviel háo hức tươi cười đáp lại Phi Linh.
“Vâng, như tiểu thư nói. Món ăn của ngài làm vẫn rất ngon thưa chủ nhân.” Chachamaru nói.
“Này, Maru. Từ lúc Linh ở đây, ngươi gọi anh ấy là chủ nhân có qua sự đồng ý của ta chưa?” Eriserine dù không để tâm nhưng vẫn là hỏi cho vui.
“Không thưa chủ nhân, vì chủ nhân là chồng của chủ nhân nên tôi gọi chủ nhân cũng là chủ nhân.” Chachamaru nói một cách hơi có phần xoắn não.
“Chủ nhân là chủ nhân của chủ nhân….hơ hơ…” Illyasviel đôi mất hiện lên hai hình xoắn ốc, cô tự mò mẩm cái ý tứ của lời nói Chachamaru nói ra và đã thất bại.
“Ha ha, được rồi, Maru-chan. Illya chống hết cả mặt rồi kìa.” Phi Linh cười nói.
“Vâng.” Chachamaru đáp.
Sau đó, cả bốn người đều lên đường đến ga tàu cao tốc để hội họp cùng những giáo viên của học viện Mahora.
Tuy là mục tiêu chính là chuyển thư cho Hiệp Hội Phép Thuật Kansai ở Kyoto, nhưng đã lấy danh là một chuyến đi dã ngoại nên mục tiêu kia là bí mật. Phi Linh và gia đình mình chỉ có ý định tận hưởng chuyến đi này chứ không muốn dính vào mấy vụ rắc rối giữa các Hiệp Hội Phép Thuật.
Tại ga tàu cao tốc.
“Ara ara~ Linh-sensei đến sớm quá!” Shizuna ngó tới dòm lui xung quanh, vì cô ấy cũng là giáo viên tham dự chuyến đi lần này, Shizuna là quản lý của cuộc dã ngoại lần này, nhưng cô đồng thời cũng là người không biết là mục đích của chuyến đi.
“Ồ, Shizuna-sensei cũng đến sớm hơn cả tôi nữa chứ, cô không phải dạng vừa đâu!” Phi Linh cười nói.
“Thôi nào, chuyện đó rất là bình thường mà.” Shizuna một tay cầm cái bảng danh sách vẫy vẫy, một tay che miệng cười.
“Mọi người tới cũng sớm quá nhỉ?!” Phi Linh đảo mắt sang những nơi xung quanh, có hai giáo viên xung cũng đã ở đây, hai người này, một người là Seruhiko-sensei, đồng thời anh là một pháp sư bí mật trong học viện Mahora, anh có mặt trong chuyến đi lần này là để bảo vệ học sinh, một người nữa là Nitta-sensei, người này chỉ là giáo viên chỉ huy các hoạt động ngoại khóa của học viện.
Và cũng đã có một vài em học sinh lớp 3-A có mặt sớm ở đây với một vẻ hào hứng đầy mong chờ tham gia chuyến đi lần này.
“Các em đến sớm quá! Không ở ký túc xá ngủ thêm tí nữa đi.” Phi Linh nhìn các học sinh lớp 3-A vì nôn nao mà đã dậy sớm và đến trước thậm chí cả 3 tiếng đồng hồ. Phi Linh không khỏi bất ngờ mà nghĩ về thời gian đó có thể ngủ nướng bao lâu.
“Chào buổi sáng, Phi-sensei!” Shiina vẫy tay chào hỏi, những cô bạn của cô cũng đồng thời chào Phi Linh và quấn lấy Illyasviel, xem nào có Yuna Akashi, Nodoka, Yue, Haruna Saotome, có cả Kuu Fei và Kaede Nagase nữa.
“Hồi hộp quá nên đến quá ấy mà.” Kuu Fei gãi đầu cười nói.
“Ôi cha! Mọi người đến sớm hơn cả mình nữa!” Negi rốt cuộc đã đến, cậu ta vác một chiếc ba-lô trong không có cồng kềnh so với lần đến đây đầu tiên, cậu ta vẫn mang theo cây gậy phép được quấn vải của mình.
Mọi người cảm nhận được sự năng nổ, hăng hái của Negi vào buổi sớm mơi thật đúng là được tiếp theo động lực. Các em học sinh nữ cũng chào Negi như đã chào Phi Linh nhưng hăng hái hơn một chút.
Mấy cô gái vây quanh Negi và trò chuyện. Phi Linh, Eriserine, Illyasviel và Chachamaru đứng một bên nghe được hết mọi chuyện, và đa phần cuộc trò chuyện chỉ là tám nhảm thôi. Phi Linh cười nhưng cậu lại quay đi sang một bên cột tường, cậu cảm nhận có ai đó đang nhìn chằm chằm phía này nên cậu làm thế. Và cậu thấy một cô học sinh khá quen trong lớp cậu.