Thần Tiên Đạo Hệ Thống

Chương 242: Bị chuyển đi. Thành Camelot


Đọc truyện Thần Tiên Đạo Hệ Thống – Chương 242: Bị chuyển đi. Thành Camelot

-Toàn bộ sách ở đây là về ‘Không Gian Ma Thuật’ sao?

Evangeline chạy xung những giá sách lớn, sờ qua những cuốn sách được xếp gọn trên kệ sách làm bằng gỗ.

Phi Linh trả quyền điều khiển cơ thể lại cho Illyasviel, Illyasviel quan sát một chút thư viện này, Phi Linh có dặn mình thu hết toàn bộ này vào trong Chén Thánh để từ từ mà học.

——-

Hoàn tất bạo chương. Cảm ơn đã cố gắng chờ đợi. Sẽ cố bạo chương trong thời gian tới. Cmt nhiều vào =3=

-Eva-chan. Cậu lại đây một chút, mình cần thu hết toàn bộ nơi này.

Illyasviel gọi Evangeline đang đi dạo vòng vòng những kệ sách. Sau kh nghe được Illyasviel gọi mình, Evangeline mau chóng quay lại kế bên Illyasviel.

-Làm cách nào thu? (Evangeline)

-Hi-mit-su (Illyasviel) (note: himitsu=bí mật)

Evangeline thắc mắc và Illyasviel trả lời lại bằng một cái cười mỉm bí ẩn.

Sau đó, Illyasviel khởi động Chén Thánh trong người mình, toàn bộ kệ sách trong thư viện sáng lên, chúng biến mất, tan biến đi luôn. 4 tên nguyên lão trên đỉnh lâu đài há hốc mồm, 1 tên đang thi triển ‘Dịch Chuyển’.

-Dừng lại! Con nhóc đó lấy hết toàn bộ sách Phép Thuật của chúng ta rồi. Thậm chí cả những cuốn sách cổ cũng lấy hết! (Nguyên lão 1)

-Không được, một khi đã thành lập cơ cấu, không thể nào dừng lại, nếu không sẽ bị chấn lực của ma lực nghịch chiều giết chết. (Nguyên lão 5)

Bên thư viện______

Phía dưới sàn nhà đột nhiên sáng lên ngay sau khi Illyasviel thu toàn bộ đống sách trong thư viện vào trong Chén Thánh. Một vòng tròn Phép Thuật xuất hiện phía dưới chân cả hai cô bé.

-Phi Linh!

Illyasviel hoảng hốt kêu lên tên của Phi Linh. Cậu nhanh chóng thay thế Illyasviel kiểm soát cơ thể.

-Tiến hành ‘Sao Chép’….

Nhưng mà dường như trong lúc sao chép, không theo kịp thời gian kích hoạt của phép ‘Dịch Chuyển’, Phi Linh chỉ có thể nắm lấy tay của Evangeline để giữ cho cô bé không bị lạc mất.


Hào quang dưới vòng tròn Phép Thuật phát ra, lóe lên một cái, cả hai người đều biến mất.

-.o0o.-

Thế Giới Phép Thuật, sơ khai thời kỳ, Sao Hỏa.

Tại một vùng đất khá trống trải hoang vắng đến khó chịu, Illyasviel và Evangeline xuất hiện từ trong hư không.

Do quá trình dịch chuyển, Evangeline chịu ảnh hưởng của dư lực tạo trong khi dịch chuyển, cô bé đã bất tỉnh.

-Đ…đây là đâu?

Illyasviel xoa cái đầu đang nhức của mình mà hỏi. Phi Linh dù không kịp phá vỡ ‘Dịch Chuyển’ nhưng vẫn kịp thời sao chép nó lại, cho nên sẽ đỡ cho việc đi lại một chút. Còn bây giờ để xét tình hình khu vực này là đâu để có thể thích nghi.

-Eva-chan….Eva-chan…Eva-chan….

Illyasviel liên tục lây người Evangeline dậy, cô bé cũng dần từ trong cơn mê tỉnh dậy.

-Chuyện…chuyện gì vậy?

Evangeline choáng váng đầu óc cố gắng nói từng từ một.

-Tụi mình bị dịch chuyển đi đâu mất tiêu rồi.

Illyasviel nói.

Gào……

Phía trên không trung, một con rồng kiểu Tây phương bay thẳng qua ngay trên đầu cả hai cô bé khiến hai cô giật nảy mình.

Hai cô nhìn lên trên trời, bầu trời cũng tương tự như mọi lần cả hai cô bé hay nhìn lên và thư giản, nhưng mà có hơi lạ là lại có khá nhiều đốm tinh quang đang sáng lấp lánh trong bầu trời xanh biển kia. Dù là trước đây cũng không có nhiều đến vậy, phải nói là khá dày đặc.

-Chúng mình đang ở đâu thế này?

Illyasviel không khỏi cảm thán. Vừa mới nói xong, phía sau đùng một cái, xuất hiện cái hố, bụi bay tứ tung khiên hai cô bé không thấy được gì cả. Hai cô từ từ quay đầu lại nhìn phía sau.


Một con Lizard nhưng chỉ toàn khung xương.

Grào………

-Không……

Illyasviel và Evangeline đồng thanh la lớn, chạy mau ra xa khỏi chỗ gần con Bone Lizard.

Một năm trôi qua________

Hai cô bé dần thích nghi với nơi ở mới này. Vì thích nghi được, nên việc gặp ma thú là thường xuyên trong việc đi lại, Illyasviel đã trau dồi thêm về ‘Không Gian Ma Thuật’ được kha khá rồi. Phép ‘Triệu Hồi’ Ma Thú, Thánh Thú, Anh Linh, Thiên Thần, Thủ Hộ Thú,….bất kỳ cái gì. Với lại việc triệu hồi, Illyasviel có thể hồi sinh hoàn toàn một thứ gì đó. Hồi sinh đấy. Phép ‘Phong Tỏa’ cũng khá đơn giản so với tưởng tượng của Illyasviel, hiện tại Illyasviel có thể phong tỏa không gian. Tiếp theo là ‘Teleport Gate’, mới chỉ có nắm được da lông, rìa ngoài của Phép Thuật này.

Phi Linh thì khỏi nói, cậu cứ như bế quan ấy, thỉnh thoảng mới xuất hiện trò chuyện với Illyasviel một chút, Evangeline tương tự cũng không được tiếp xúc nhiều với Phi Linh trừ cái lần trước khi được gửi đến gửi đến nơi này. Phi Linh hiện tai cố gắng hoàn thiện ‘Bán Cố Hữu Kết Giới’, đó là trình độ sau khi đã hoàn thành ‘Teleport Gate’ mới có thể tiếp thu

Nơi này có người sinh sống, có phần tương tự với thời đại của nơi cũ mà hai cô bé đi qua, nhưng cũng không mấy hiện đại bằng, có thể nói lạc hậu hơn nhiều. Nhưng không nhiều Ma Thú bằng thôi, ngày nào cũng gặp ấy.

Tại đây vẫn có Giáo Đình, Phi Linh thắc mắc làm quái gì cứ có Giáo Đình ở mọi nơi thế không biết? Nhưng hình như Giáo Đình này vẫn còn trong giai đoạn phát triển từ mầm mống mà thôi, không phát triển nhiều chi nhánh như nơi kia.

Điều kiện kích hoạt ‘Teleport Gate’ cũng khá khó chịu một chút, phải nhớ nơi mình muốn đến, còn không thì nó dịch chuyển ngẫu nhiên.

Vì Giáo Đình không phát triển bằng nơi cũ, nên có một số hệ thống công việc thay đổi khá nhiều, tại đây có Mạo Hiểm Giả và Công Hội tồn tại, không như nơi cũ, chỉ có thể là một quán rượu và nhận việc áp tiêu hay mấy công việc lặt vặt.

Qua 1 năm nhưng hai cô bé vẫn chẳng biết nơi mà hai cô bé đến là đâu, Phi Linh cũng chẳng phiền mò, có sách để đọc làm thứ để giết thời gian đồng thời để cậu nâng cao năng lực mình.

Việc ngôn ngữ cũng không khó khăn mấy với phép cơ bản dịch thuật của Illyasviel, vì là phép cơ bản nên Evangeline vẫn học được, thêm vào đó, Evangeline rốt cuộc học được một loại Phép Thuật đặc trưng, Rối. Nhờ Illyasviel hướng dẫn, Evangeline thuần phục được giai đoạn được gọi là ban đầu nhất của thuật dụng rối, sử dụng những đường dây cước để điều khiển rối từ xa hay gần.

-Hừm…Bây giờ phải đến thành Camelot nhỉ? (Illya)

-Cơ mà bất tiện quá! Tại sao lại mãi sau 1 năm mới đến thành phố chính của nơi này chứ? (Eva)

-Haha….tại tụi mình ít nhất phải có kinh nghiệm sinh tồn một chút. Sau đó đến cũng không muộn mà. (Illya)

-Haizz…ít ra cũng phải đến nhìn cái thành phố đó trước chứ. ‘Teleport Gate’ của cậu không phải cần ghi nhớ địa điểm muốn đến sao? (Eva)


-Rồi rồi, lỗi của mình. Nhanh một chút nào, sắp đến rồi. (Illya)

-Mong là không gặp con Ma Thú nào ở ngoài này nữa. Tớ ngán tụi nó lắm rồi. (Eva)

-Hờ hờ…Mong là vậy. (Illya)

Và hai cô bé đang hướng đến thành Camelot, nằm phía Tây Bắc nơi hai người đang di chuyển và theo bản đồ Thế Giới Phép Thuật là phía Đông, nhưng tại đây vẫn đang khai phá và tìm kiếm vùng đất mới ở phía Tây.

Thành Camelot được trị vì bởi vua Camelot, Camelot có vẻ là một vị vua hiền từ, không ép thuế người dân lắm.

-Mà đến Camelot làm Mạo Hiểm Giả có ổn không? (Eva)

-Tất nhiên là được rồi. Một năm qua cậu cũng tiến bộ vượt bậc mà. (Illya)

-Vượt bậc? Haizzz…..

Evangeline nghe Illyasviel nói vậy, nghiêng đầu thở dài. Illyasviel mới là người tiến bộ như Thần Thánh ấy, cô bé từ chưa biết gì về ‘Không Gian ma Thuật’ tiến bộ chỉ trong một năm tiếp cận đến trình độ học vấn cỡ trung.

-Có gì sao?

Nhận thấy Evangeline tâm trạng thay đổi, Illyasviel nhìn Evangeline hỏi.

-À, không…không có gì.

Evangeline lắc đầu phất tay qua lại chối.

-Vậy à. Thế thì đi thôi.

Illyasviel cười, sau đó đi về phía tòa thành to lớn đang đặt ở vị trí rất dễ thấy.

Phía ngoài có mấy người lính mặc giáp không kín lắm, cầm mỗi người một thanh giáo. Đứng canh rất nghiêm túc.

Lúc Illyasviel và Evangeline vào thành, người lính chặn đường.

-Thuế qua cổng. (Lính 1)

-Ể~ bọn em là con nít mà cũng phải lấy thuế qua cổng sao?

Illyasviel vẻ mặt nũng nịu nói. Evangeline trơ mắt nhìn như nhìn cái gì ấy.

-Cậu…bắt chước Horo-san đó hả?


Evangeline giọng không sức sống nói, mặc dù vẫn có thừa năng lượng. Người lính kia nhìn thấy Illyasviel làm đồng tác quyến rũ mình, nhưng không hề có chút ảnh hưởng, anh ta không hề động tâm với cơ thể của Illyasviel.

-Thuế qua cổng. Không thì cô nhóc đừng hòng qua cửa.

Người lình nhắc lại một lần nữa.

-Ji…. 20 CC của anh đây.

Illyasviel vẻ mặt chán nản nói. Cô bé lấy ra hai đồng tiền mệnh giá 10 CC đưa cho người lính, người lính nhận được rồi tránh đường cho Illyasviel và Evangeline đi vào thành.

Nơi đây sử dụng tiền tệ CC (Camelot Coin). Một năm giết quái tích lũy kinh nghiệm thực chiến, hai cô bé không quên việc kiếm tiền, bán thịt Ma Thú cho các làng nhỏ xung quanh cũng được chút đỉnh tiền để sinh hoạt.

-Thật tình! Cậu lại chứng nào tật này mà…

Evangeline khó chịu nói. Nghe lời của Evangeline có thể thấy có bé này thành thật quá.

-Mặc dù chưa đến cảnh giới của Horo-san nhỉ.

Illyasviel cười khúc khích. Cả hai thẳng tiến đến Công Hội Mạo Hiểm Giả theo sự hướng dẫn của vài người dân trong thành.

Phía ngoài của Công Hội được trang trí với cửa rộng, có một tấm bảng được làm bằng bạc, khắc lên Công Hội Mạo Hiểm Giả. Bên trong cũng có khá nhiều người đi ra đi vào.

Illyasviel và Evangeline đi vào trong, không gian khá rộng rãi, có bàn nghỉ ngơi cho mọi người, có nam có nữ, nữ hình như có vài người mặc giáp bạc, giáp sắt, có giáp da với một vài thanh vũ khí, vài người thì mặc áo choàng và thêm cây gậy phép cầm bên tay. Nam ít người làm pháp sư hơn. Thỉnh thoảng được 1, 2 người.

Illyasviel và Evangeline đi đến quầy nhân viên để đăng ký làm Mạo Hiểm Giả.

-Onee-san. Onee-san.

Illyasviel vẩy vẩy tay ở phía dưới quầy nhân viên, quầy nhân viên làm khá cao, toàn bộ chiều cao của hai cô bé chỉ thấy được cái đầu nếu nhìn ngang với quầy. Một người phụ nữ dáng vẻ bình thường, vẻ mặt không quá xinh đẹp.

-Ara~, chị giúp gì được cho hai đứa nào, hai cô bé?

-Ừm….Bọn em muốn đăng ký trở thành Mạo Hiểm Giả.

Illyasviel nói.

-Ồ. Để xem nào, các em có thể điền vào đơn này, sau khi điền đầy đủ thông tin và nộp phí thành viên thì các em sẽ được cấp cho thẻ Mạo Hiểm Giả của mình.

-Vâng. Cảm ơn Onee-san.

Illyasviel cầm lấy hai tờ giấy, Evangeline cùng cô bé đi đến một chiếc bàn gần đó và tập trung hoàn thành tờ đơn xin gia nhập.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.