Đọc truyện Thần Thoại Tái Sinh – Chương 61: Phần 12: Sự Thật. Lò Nung. Nguyên Tôn Thần Giả. Hết Phần 12. Full
…………….
Kiếm Vực chia công việc. Làm nông. Chăn nuôi. Đất đây ko có sự sống.
Ko biết Kiếm Chủ làm sao. Giăng kết giới.
Chia Linh Điền. Thả yêu thú. Lập Đan Các và Tàng Kinh Các. Phân công đâu vào đấy.
Lấy điểm cống hiến mua công pháp. Đan Dược. Giá trên trời. Mọi người cấm đầu đi làm để đổi lấy Đan Tu. Còn yêu thú nuôi huynh đệ hỏit hắn bảo để ăn chứ làm gì.
Trên này toàn cắn ko khí chán chết.
Đổng Vô Thương kéo người mò qua.
– Muốn gì…!!!! Solo chặt tay à…
Dương Khiết phe phẩy. Phía sau là 3 nàng hầu hạ. Quan Liêu đúng nghĩa.
– Không Không. Ta tới mua yêu thú và Đan Dược.
– Ồ… khách quý… mời vào…
Đi vào trong. Ai nấy tất bật làm. Duy chỉ Kiếm Chủ ko làm. Dẫn 3 nàng đi dạo tiêu sái. Thế mà ai gặp cũng chào rất kính nể.
Đổng Vô Thương thấy rất kỳ quái.
– Ko biết… đổi thế nào Dương Huynh…
– Hắc… lấy Liên Minh. Là 1.
– Đồng ý… ai đụng Kiếm Vực là đụng Đao Vực.
– Thứ 2 là lấy thông tin hoặc dị bảo. Càng tốt là bí mật chốn này….
Ngoắc ngoắt…
Một dàn người đem ra. Dị Khoáng. Dị Thảo. Rất rất nhiều.
– Ha hả… Nhiều hàng tốt thế đổi Khai Môn Đan đúng ko….
– Ài… đúng vậy…
Đổng Vô Thương ái ngại nói.
– Gọi 1 Vạn người đem 1 Vạn Yêu Thú và Đan đưa cho họ.
– Rõ Kiếm Chủ.
3 nàng đi làm. Đao Chủ mát bụng. Lễ vật hắn đem qua ko ít. Trả lại rất hậu.
– Đây là 10 viên Khai Môn. Một năm dùng 1 viên. Uống hơn bạo thể.
– Đc.. đc… ta biết rồi.
Dương Khiết biết Đao Chủ này ý tranh chấp với Ma Chủ. Muốn hơn thua. Nghe Ma Chủ Bát Trọng Linh Môn. Bản thân mới Thất Trọng. Bị vượt mặt ko cam lòng.
Ra về ai nấy cười tươi như hoa. Nhưng lời lãi nhất là Kiếm Chủ ta đây. Dị Thảo cực hiếm hắn chưa nhìn thấy bao giờ. Dược Vị rất lạ. Sau này ắt hữu dụng.
Vào không gian. Hắn suy nghĩ. Nếu như cứ luyện linh mắc công. Đặt quy tắc. Tất cả tự động luyện linh trong không gian. Mọi thứ.
Lúc này mới tiếp tục phát triển Sắc Hỏa. Ngồi trong Kiếm Điện chống càm suy nghĩ. Từ sắc hỏa 100 rất khó. Nó cần sự hiểu biết rõ ràng. Nghiềm lại từng sắc 1 đến 99.
Gần 3 năm bất động. Thân thể Hỏa Diễm tỏa thân thể đổi màu liên tục. Đến 99 Sắc càng về sau càng chậm.
– Đệch… Phát Triển Thần Tự. Vậy mà ko nhớ.
Công Pháp Sắc Hỏa đc gắn Phát Triển Thần Tự. Quá trình phát triển diễn ra. 99 Sắc trộn lại rồi dung hợp. Dương Khiết hiểu đc cái sai của mình. Hắn hướng cái độc lập. Còn phát triển là dung hợp tạo ra cái mới.
Sắc hỏa 100 xuất hiện. Đang tăng lên. Quy Tắc cập nhật vào Không Gian và Thân Thể đặt ra…..
– Hắc Hắc… ta đúng thiên tài…
Hắn ngồi cười tự sướng.
– Kiếm Chủ… người cười gì thế.
Mấy nàng hỏi.
– Ha hả… ko gì. Ko gì…
Kiếm Vực đc Ma Vực và Đao Vực bảo kê. Trở nên mạnh nhất cái chốn này. Ko ai dám đến ho.
– Báo…. có tin của Đao Chủ.
Kịch….
!!!!!
Ngọc Giản bay lơ lững vào tay. Hai Đà Chủ cũng chờ xem là tin gì.
Kịch…
Bóp Ngọc Giản Tràng thông tin bay vào.
” Chuyện hệ trọng. Chúng ta đang trong lò nung để luyện đan. Mà người luyện là Thế Lực Thần Giới. Theo như tính. Còn 100 năm nữa sẽ đủ lượng người. Lúc đó hủy diệt diễn ra. Chúng ta sẽ bị dung luyện. Tạo ra một Trường Sinh Đan. “
Dương Khiết hai mắt đỏ ngầu. Đầy căm phẩn bước ra ngoài kiếm điện nhìn lên bầu trời đen. Đúng thật như vậy. Quy Tắc đẩy nhanh thời gian. Một khắc bên ngoài = 100 năm trong này.
– Hừm… chỉ còn một khắc.
Dương Khiết lẩm bẩm.
– Có chuyện gì thế…
– Hai Đà Chủ phải cố gắng vượt Linh Môn tiến đến. Huyền Mộng. Chúng ta chỉ còn 100 năm hoặc chưa tới.
!!!!!!!
Dương Khiết đưa đan phụ trợ cho hai người.
Rồi ngồi suy nghĩ. Tạo ra một công pháp Dung Nhập Dược Lực. Nếu chờ kiểu này chắc tới mùa trung thu.
Tất cả ném vào. Dung Luyện. Rất nhanh một công pháp theo ý muốn nôn ra.
Hấp Thụ Thần Quyết.
Roẹt…
Dược Lực ứ động thôn phệ hết. Chỉ cần 10 ngày.
– Tốt… rất tốt…. ha hả….
Dương Khiết đi ra ngoài. Gắn ấn ký vào 2 Đà Chủ. Họ cũng hấp thụ cực nhanh.
– Mi có vấn đề gì mà hốt hoảng thế.
Kiếm Ma.
– Chúng ta đang trong lò nung luyện đan.
!!!!!
– Cái gì…
Đông Vô Mệnh tức giận.
– Theo ta nghĩ thì Không Gian chúng ta ở chỉ là chỗ để người khác nuôi để Luyền Trường Sinh Đan.
– Đúng khốn kiếp…
– Ta cần phải mạnh hơn. Chẳng những Huyền Mộng mà phải đạt Hóa Thần. Phá nát cái lò này chính thức giải phóng.
– Đc… hai ta cố gắng.
– Vậy ta tìm thêm người. Số đan này hai người dùng đi.
Phụp….
Hai người thấy một Dương Khiết khác. Ko cười đùa như lúc trước. Đúng là Nghịch cảnh. Bị cuốn vào chốn lò luyện để phục vụ cho bọn Thần Giả. Người nào cũng tức giận.
Dương Khiết kéo 2 Vực Chủ Đổng Vô Thương và Thái Vân Tung về cùng. 5 người cùng tu luyện.
2 năm trôi qua. Tất cả tiến đến Huyền Mộng trung kỳ.
Nhờ Đan Dược ngày càng tinh luyện bởi sắc hỏa mới. Tốc độ ko ngừng tăng lên.
3 năm sau….
Ầm…
Ầm…
Ầm…
Cứ lâu lâu lại phát ra rung chuyển. Từ Kiếm Vực. Họ ko hiểu chuyện gì.
Thoát Thai Thần Cảnh.
Cũng gần tới rồi…
Sắc Hỏa tiến đến 500. Đang tăng lên.
Dương Khiết giờ mới có thể yên tâm hơn.
……………
Dương Khiết buồn bã. Càng đi sâu cảnh giới càng thấy sự tha hóa của một linh hồn. Vì truy cầu bất chấp. Ko màng điều gì.
Rốt cuộc họ là ai. Tại sao chứ.
Suy nghĩ một hồi mới rút ra kết luận. Không có Chánh Tà. Chỉ bản thân quyết định. Cũng chẳng bận tâm.
50 năm sau…
Xì…. xì….
Cửa Động mở ra. 5 Hóa Thần Viên Mãn. Hai mắt sáng ngời. Lông tóc vàng ống trên đầu tỏa vòng kim quang.
Tất cả run rẫy kính phục. Hàng ức kéo tới.
” 5 Chúng ta sẽ phá vỡ ko gian. Tất cả vào trong kết giới. “
Ý niệm truyền tất cả mọi người. Năng lực xâm nhập hồn thức có thể điểu khiển người đó nếu muốn.
……….
Tất cả vào trong. Hơn 1 Tỷ người.
” Vận lực bảo vệ kết giới. 4 huynh đệ giúp ta. “
5 người bay lên ra ngoài kết giới.
– Công Kích. Tất cả dồn hết thực lực.
– Đc…
Hự Hự…
Phành…. Phành….
Ầm…..
5 Luồng Chưởng lực hợp lại một điểm. Bắt đầu nóng đỏ lên. Chứng tỏ sắp nung chảy. Tất cả người bên dưới thở dốc. Ko biết thứ gì bên ngoài đang chờ đón.
DÁM PHÁ ĐAN LÔ TA…. CHẾT ĐI…
Cạch……
Một bàn thay tỏa kim quang thò vào miệng nắp. Nhìn thấy rõ bên ngoài là trần nhà to lớn bằng vàng ròng.
Họ như những con kiến nhỏ bên trong Lô.
– Cắt tay hắn.
5 Chưỡng lực đổi hướng. Thẳng đến cánh tay.
Ầm… Ầm… Xoẹt….
AAAAAA…..
Rầm rầm…..
!!!!
5 ngón tay bị cắt đứt rớt xuống. Lão rút tay lên. Huyết nhục vàng kim chảy ra.
– Tất cả nhanh thoát ra.
Phành… Phành…
Vụt Hự…. Aaaaaa…. Vù….
Dương Khiết vận sức ném tất cả trong kết giới bay ra ngoài.
Phịch…
Phịch…
Phịch…
Một tỷ người vừa ra khỏi nắp. Bị cuốn xuống đất. Dần to lên như tên Thần Khổng Lồ.
Gã khổng lồ bỏ chạy về Thiên Cung. Bỏ lại Tất Cả.
– Đếch… chuyện gì đây….
Dương Khiết bước ra xem. Đây là Tòa Đan Điện. Luyện Kim Đan. Phía bên ngoài là thời ko vô tận.
……….
Một Lão Giả trở lại cùng tên Khổng Lồ lúc nãy. Ôm tay đau đớn.
– Hư hư hư…. Bày cừu cũng tiến bộ thật. Mạnh mẽ thế này rồi sao….
Lão Vuốt râu nhìn.
Dương Khiết ko đọc đc suy nghĩ. Nó như đc bảo vệ.
” Chúng ta nguy rồi. “
!!!!!
– Đúng đấy các ngươi sắp tiêu rồi.
!!!!
– Mi…. rốt cuộc là ai…
– Hư Hư Hư…. tất cả bên trong Đan Lô là ta tạo ra. Vậy mi nói ta là ai….
– Chúng ta… trong đan… lô….
Lão từng bước đi tới. Tất cả 1 Tỷ Người quỳ xuống chân lão. Uy áp tuyệt đối phục tùng.
– Mi… lại xem đan lô đi.
Lão điểm vào mặt Dương Khiết nói.
Tòa Đan Điện cực rộng lớn. Đan Lô cao bằng người Dương Khiết.
Tất cả 10 ngăn. Chỉ ngăn 10 là nhỏ nhất. 9 Ngăn dưới rộng hơn. Hắn mở cửa ra xem. Các thiên hà vũ trụ bên trong. Từ từng kiếp còn lưu lại. Dương Khiết kinh hãi. Tất cả phiêu lưu từ trước chỉ là lẫn quẫn trong đây.
– Hư hư hư…. lúc trước có 3 tên xông ra đây. Chắc mi biết à ai rồi….
!!!!!!
– Chẳng lẻ…!!!! Mi đã làm gì.. họ….
– Hư… làm gì à…..
Trên tay là 3 Kim Đan 3 màu.
– Tất cả các ngươi là do ta tạo ra. Ta tạo ra các ngươi để phục vụ cho ta. Quá đổi bình thường có gì kinh ngạc chứ. Như nuôi gà lợn vậy…..
– Câm mồm…. mi là tên biến thái. Bệnh hoạn.
– Biến thái à…. Bệnh Hoạn à… hư hư hư…
Vụt….
Hơn 1 Tỷ người bị Lão xé hết quần áo cuống vào Dung Luyện như vô hồn ko phát ra tiếng hay khán cự. Kể cả Ma Kiếm Và 3 người kia.
Dương Khiết cứng đơ ko nhúc nhích đc. Hai dòng lệ chảy ra ko làm gì đc….
Quá trình Dung Luyện kết thúc. Một Viên Đan to như trứng gà. Dương Khiết ủ rủ nhìn lão cầm trên tay.
Ực…
Xì… Xì….
Râu tóc đen nhánh. Lực Lượng tăng.
– Mi thấy ko. Rất bổ dưỡng. Ta cần nó để sống tiếp. Vì đến tột cùng ko phải trường tồn đc. Đến một lúc Đan Dược ko còn tác dụng.
Dương Khiết run run. Lão ăn 1 Tỷ người như một đặc sản. Thế giới tàn bào gì thế này.
GRA……
RẮC… RẮC…. ÙNG ÙNG…
!!!!!
– Cái gì…!!!!
Dương Khiết Hóa Thể Thần Long.
Cảnh giới vượt Hóa Thần tiến đến Tận Cùng sức mạnh.
Nguyên Tôn Thần Giả.
– Hơ hơ… hơ…. Nguyên Tôn. Không ngờ Gà Lợn ta nuôi lại giỏi thế.
Rắc rắc…
– Ta cũng muốn vận động gân cốt tí.
Hai người đánh nhau ko ngừng nghỉ. Lão Thần có công pháp đặc biệt. Mỗi lần Dương Khiết đánh trúng đều bị thôn phệ lực lượng. Mặc dù Vạn Hóa Thần Công cao siêu. Hấp Khí Vô Tận. Nhưng với mức thôn phệ này thì… kiệt sức là chuyện sớm muộn.
– Khư Khư Khư…. Nhóc con ngoan ngoản chịu chết đi.
Bang….!!!!!
Ai…..
– Hư hư…. khi hai Nguyên Tôn đánh nhau ko cách biệt Lực Lượng. Chỉ hơn thua về thấu hiểu Pháp Tắc. Mi dù thế nào cũng ko bằng ta đâu. Khư khư…
Dương Khiết biết rõ. Lão Thần tạo ta thế giới như chơi này mạnh thế nào. Hắn chỉ là Da Lông so với lão.
– Ha hả… mi sống lâu riết đầu bệnh rồi lão già…
– Bệnh chỉ dành kẻ yếu đuối… ta là Thần. Tất cả những thứ trên đời này đều phục vụ ta. Ta là Duy Ngã Độc Tôn.
– Hắc hắc… vậy sao…
PHỪNG…!!!!
Ngọn Lửa 9999 sắc Bốc Cháy quanh thân thể.
!!!!!
– Mi điên rồi…!!!!!! Đốt cháy sinh mệnh… mi… muốn làm gì….!!!!.
Lão Thần biết đc ý định của hắn. Thiêu rụi tất cả. Cùng chết với Lão.
– Muốn gì à…
Phành…
Kịch….
Nhanh như thiểm điện. Ôm chặt lấy lão.
KO KO…. KO….. BBBBBUUUUMMMMMMM.!!!!!!
Ánh Sáng hủy diệt tất cả. Tất cả trở về thời Hư Vô. Sự Phát Triển lại lần nữa bắt đầu.
Sự sống một lần nữa phát triển…
………….. Hết Phần 12……….