Đọc truyện Thần Thoại Tái Sinh – Chương 37: Phần 7: Một thế giới mới. Bá Vương. Phong Thần Bảng. Full
…………….
Dương Khiết trở về. Ko muốn tạo lập Hoàng Triều gì nữa. Giao lại cho Lão Chưởng Môn. Lấy giáo lý giúp đời. Như vậy đỡ hơn một Hoàng Triều mục nát dần.
Rồi đến một đỉnh núi.
Ngồi Thiền suy ngẫm Thần Tự. Chưa bao giờ hắn tập trung hiểu hết các Thần Tự. Sự nghiên cứu từng Âm Từng Chữ dần mới hiểu đc. Nó là Tổng Thể Quy Luật Tự của 4 Cực thời không. Bây giờ Dương Khiết đã hiểu. Thời Không là một khối cầu bao bọc bên trong là Vũ Trụ bốn cực. Những hiểu biết đã vượt trên thần. Lúc này Thân Thể Tỏa ra bạch quang ngày càng lớn nhìn từ xa như một vì tinh tú.
Ánh Sáng đó ngày càng sáng.
Bên trong Vô Cực Thần Tự ngày một nhiều chữ hơn dần dần che lắp các khoảng trống.
Bùm…
Oong…
Một bảng tỏa ra Thần Khí đỉnh cao Quy Luật tất cả.
Thân Thể Thần Khí bóc ra. Ánh sáng thu lại. Hào Quang đủ sắc. Chính thức trên cả Thần Cảnh.
Sáng Thế Cảnh.
Dương Khiết đã đi quá xa. Vượt qua cả bản tôn của mình.
Lúc này bản tôn rung động.
Phụp….
Bản Tôn và 2 người vợ nhìn Dương Khiết.
@$##$&&//#^#@//$…..
Oong…
Tất cả Thần Tự truyền vào Bản Tôn thôn phệ.
Dần dần Hào Quang tỏa ra. Hai ngươi gật đầu. Bản Tôn dẫn 2 nàng đi ngao du và nhận một nhiệm vụ sau này.
MA VIÊN ĐẠI THÁNH.
Dương Khiết đi khỏi Thời Không này.
Òe….
Một thông đạo màu trắng trong suốt. Nhìn vào là một thế giới mới. Ko rõ là điều gì đang chờ đợi bên ngoài.
” Ngươi đi sao. “.
” Vâng. Cha. “.
” Khi nào buồn chán thì quay về. “
” Con biết rồi. “
Phụp….
Một luồng sáng bất tận hút hắn ra khỏi.
Ánh sáng chói mắt tràn ngập Thân Thể bị gột rửa.
Oong…
Bùm…
Một tảng đá nổ ra. Y hệt kiếp thứ 3. Thân thể trần như nhộng. Một thân thể mới trong thế giới này. Chỉ khác là. Thần Thức có chứa một khối Không Gian. Thời Không Vĩnh Hằng. Lúc nào muốn trở về cũng đc.
……
#$#@&^^*^@$#@&^^…
Oong…
Vô Cực Thần Công…
…..
Ko có phản ứng.
…..
Tất cả công pháp ko phản ứng.
Chỉ Quy Luật Thần Tự là dùng đc.
….
Quy Luật Thần Công.!!!!
Roẹt….
Còn sót lại đc bộ này dùng đc.
Đệch….
Tất cả công pháp xem như đi bụi.
Dương Khiết quấn lá chuối đi vào làng.
Ai nấy đều dòm. Hắn giờ ko linh thạch. Ko gì hết. Làm sao đây.
– Này cầm lấy…
Bặt…
– Đa tạ…
Một ông lão ăn xin cho một bộ đồ rách. Có còn hơn ko.
– Xin hỏi đây là đâu ạ.
– Đại Tầng.
– Đại… Tầng…. vậy…. Hoàng Đế… là…
– Tầng Thủy Hoàng Doanh Chính.
– Hã….
Địu….
Ko phải thế giới mới. Mà khoảng gãy của Thời Gian. Địa Cầu kiếp thứ 4.
Vãi…..
……….
Dương Khiết nhìn xung quanh. Linh Khí cực mờ nhạt. Tại đây ko phi hành. Ko gì cả.
Rồi nhìn lại thân thể. Các chỉ số quy tắc chỉ còn sức mạnh đơn thuần. Cơ bắp.
Địu….
Dương Khiết cảm giác bị lừa.
!!!!!
Không gian.
– Đúng rồi.
Phụp….
Liền biến mất. Lão ăn mày kinh hãi.
Phựt…
Tay vung ra. Thảo Dược cây cối mộc lên.
Liền cắn ngũ hành thảo.
Roẹt….
Phụp…
Xì… xì…
!!!!!
Bài xích…. ko chấp nhận.
Phụp…
Tạo ra Thần Dịch. Uống đến khi thân thể ko thể chấp nhận nữa.
Rắc… rắc….
Phụp….
…..
Ko bài xích….
Dương Khiết vào trong luyện một Chiến Giáp. Một vũ khí.
Boong…
Liền mặc vào ra ngoài…
…..
Ngon….
Sắc bén như cũ. Vậy thế giới này là đơn thuần. Hắn vẫn bất tử chỉ là Quy Tắc ko có. Hơi thiếu thốn tí.
– Thần Tiên….
Lão quỳ xuống bái lạy.
Dương Khiết lấy 10 nhân sâm cho lão đem bán.
Lão mừng như điên. Liền đổi ra tiền. Một củ ăn. Thanh xuân trở lại. Khi quay lại ko còn thấy nữa. Dương Khiết tạo ra một áo bào giống mọi người mặc vào.
….
Xoẹt…
Một làn thịt cắt đứt. Vẫn lành lại nhưng chậm. Có thể chết hay ko hắn ko dám thử.
Một Thanh Long Yểm Nguyệt Đao và Chiến Giáp để sẵn.
Lúc này Hạng Vũ và Lưu Bang chưa thành danh.
Tuy Ngũ Hành ko dùng đc. Nhưng Đao Pháp tu luyện đc.
Roẹt…
Roẹt…
Roẹt…
……..
Tất cả kiếm đao thương cung. Đều học đc.
Trong khu rừng. Vù… vù… vút… vút….
Cơ bắp săn chắc. 100 cân ngày một nhẹ…
Thân pháp nhanh dần.
” Ko biết Vô Tướng Thần Công. Như nào. “
Phụp….
Roẹt…
Phụp….
Vù… Vù…. Vù…
– Hắc hắc…. ít ra phải thế. Như vậy mới tự tin chứ.
Dương Khiết đi vòng vòng hỏi thăm. Rồi tự vẽ lưu địa đồ trong ko gian…
Cuối cùng mò tới huyện Bái. Đi bộ mệt vãi.
Đan Dược.!!!!
Liền tạo ra một viên….
Ực….
Keng….
– Perfect… đỉnh của đỉnh.
Vừa đi vừa mãng nguyện.
…….
– Đứng lại…
Một Trung Niên lông mày dài. Tai chảy.
Trên người mặt quần cục. Lộ ra 72 nốt ruồi. Phía sau là một đám ae.
” Lưu Bang. “
– Chẳng hay có việc gì ạ.
– Ngươi là người phương nào.
– Hà Bắc…
– Ồ. Bọn ta giờ ko tiền uống rượu. Ngươi có tiền ko.
” Địu…. ăn cướp à. “
Rắc rắc…
3 Đại Hán phía sao. Chắc Phàn Khoái. Hạ Hầu Anh. Tào Tham.
– Xin nhận cho…. Ta chỉ có phần thuốc này thôi. Đem ngâm rượu rất tốt.
Bặt…
– Xem ngươi cũng biết điều. Chúng ta đi.
Cả đám kéo đi. Dương Khiết thấy người này như nào đây. Sử chép có nhầm ko….
……
Âm Dương Nhãn.!!!!
Roẹt…
– Hắc… vẫn còn cái này.
!!!!
Long khí. Tại đây Long Khí ngày một nhiều…
” Chắc do Lưu Bang. “
Rồi đi vào rừng. Tại đây liền leo lên cây. Quan sát từ xa. Vị Hoàng Đế tương lai này.
Một đám ô hợp. Lưu Bang suốt ngày ăn chơi. Phàn Khoái giết gà mổ chó. Tào Tham và Hạ Hầu Anh thì làm quan sai. Chỉ có Tiêu Hà là Thông Minh.
Vài năm sau ko biết vận rắm gì mà Lữ Trĩ. Nhật đại Ác Hậu chịu làm vợ.
Đúng một cặp xứng lứa.
Dương Khiết ko biết có nên đổi vị Hoàng Đế này hay ko.
Rồi chờ Hạng Vũ.
…..
Quá trình có chép. Vị Hạng Vũ này chạm tráng với Lưu Bang một lần. Rồi bõ qua.
Chờ hoài gần hai năm. Ko thấy đâu.
” Vô lý… sao ko thấy. Lưu Bang có một đứa con rồi. “
– Vũ nhi. Con làm gì trên đó vậy…
!!!!!
– Hả…!!!!
– Hả cái gì. Chúng ta mau lên đường.
– Ta… Hạng… Vũ….
– Đúng rồi. Ta đi tìm khắp nơi.
Vút… bịch…
Bước lên lưng ngựa. Rồi 2 Chú cháu cưỡi ngựa lao về Giang Đông.
” Hắc hắc…. Ta sẽ thay đổi. Phong Vân tại đây. “
……
– Hạng Bá Thúc… người chuẩn bị sao rồi.
– 2000 quân Sở phục quốc đã chuẩn bị.
– Vậy nếu con nói. Họ Hạng. Chúng ta xưng đế thì thế nào.?.
– Xưng… Đế….
!!!!
– Chính xác…..
– Con đang trù tính gì thế.
– Ko gì… Họ Hạng ko dưới một ai. Từng bước quật khởi.
– Nhưng… mà…
– Quyền lực tuyệt đối nằm trong tay Hạng Gia ta.
…….
Hai Chú Cháu nghỉ chân tại dịch quán.
Nơi này sử dụng tiền và vàng.
Hạng Vũ cầm vài viên đan cho ngựa ăn. Rắc… rắc…
Hí… Hí….
Lông Bờm trổ ra. Con ngựa trắng của Hạng Bá nổi cơ bắp cuồng cuộn.
BẠCH LONG MÃ.
Riêng con ngựa đen cao lớn hơn. Cường Hãn bất tuân. Chỉ nghe lời hắn.
Ô TRUY THẦN MÃ.
– Hắc hắc ta sẽ làm cho các ngươi vang danh thiên hạ.
Rồi từ chuồng giữ ngựa đi ra. Một người giữ ngựa nhìn hắn.
Mắt chữ O Mồm chữ Ô.
….
– Con đi đâu vậy.!
– Làm tí việc. Ăn thôi.
….
– Còn bao xa thúc.
– 1000 dặm. Nhưng cẩn thận quan binh.
– Hắc… hắc…
Vừa ra ngoài. Hai đại hán Quan Sai tới uống rượu. Thấy Hạng Vũ mắt sát khí.
– Đứng lại.
Quý Bố.
!!!!
– Có chuyện gì.
Hạng Vũ gằng họng nói.
– Hừm ngươi là người phương nào. Tướng tá giống tội phạm truy nã.
– Ngươi nhầm người rồi.
– Ngươi có thể là Hạng Vũ. Thân Cao 9 Thước. To lớn giống như miêu tả.
Chung Ly Muội nói.
– Hắc hắc… ai cao 9 Thước thì đều là Hạng Vũ….
Bặt…
Hử… kịch…
Vù…
Rầm.. rầm…
Hạng Vũ xách Quý Bố vùng vẫy dở lên ném vào sạp rau.
Phịch….phich…
Raaaaa..
Kịch… bặt bốp… ba ba…
Tất cả đòn đánh bị chặn lại dễ dàng. Chung Ly Muội đứng xem. Hạng Bá vuốt râu táng thưởng.
Bặt…
Kịch…
Hạng Vũ chụp tay nắm lưng quần dở lên.
– Thả ta ra… ngươi…!
– Sao… chịu thua chưa…
– Ngươi….! Đc đc ta phục rồi.
Liền thả xuống. Rồi chào hỏi nhau.
Hai người dắt ngựa ra lao về Giang Đông.
….
Một lúc sau… trong bàn rượu…
– Hắn là Hạng Vũ…
Chung Ly Muội nhỏ giọng nói.
!!!!!
– Ngươi nói gì…
Quý Bố kinh hãi…
– Vừa rồi sức lực kinh thiên…
– Đúng…. ngươi nói ta mới nhớ. Lúc này cho 2 ae mình mấy viên này.
– Xem nào…
Hai người ngó ngó rồi nuốt vào.
Ực…
Ực…
Răng rắc… rắc…
!!!!
– Ngươi… thấy thế… nào…
– Khỏe… như… trâu ấy. Còn ngươi…
– Ta cũng vậy.
HAHAHAHA….
Hai người cười ko ngớt.
……
Trong Khu Rừng sâu Giang Đông.
– A hai người về tới rồi à….
– Đại Huynh…
– Thúc.
Hạng Lương trong trướng nói.
– Các người thăm dò sao rồi.
– Tầng Vương chết đi… Hồ Hợi lên ngôi. Hoang dăm vô đạo. Triệu Cao nắm quyền. Dân chúng làm than.
– Tốt là thời điểm ta khởi binh.
– Từ Từ…
Hạng Vũ cản lại.
– Sao thế.
– Để cho vài tên nổi loạn trước. Từ từ đến ta. Thường khởi điểm những người đó bị dập trước.
!!!!!!.
– Con thay đổi rồi…!!!
Hạng Lương.
– Hắc hắc. Cứ từ từ. Chúng ta thừa nước đục thả câu.
– Đc quyết định vậy đi. Nhưng chúng ta cần 1 Quân Sư.
– Hắc hắc Phạm Tăng đúng ko….
– Sao con biết.!!!!
– Đi.
Hạng Vũ thúc ngựa ra. Cho cong ngựa Hạng Lương ắn cái gì đó.
Hí…..
Rắc rắc….
Hai người đơ ra. Chuyện quái gì ko biết.
…..
Cha…
Tới nơi là một nhà tranh. Hai bên là trúc xanh.
– Ra Mắt Phạm Lão Tiên Sinh.
3 người nghiên mình chào.
– Các vị tới đây để làm gì.?.
– Mời ngài Suất sơn tương trợ cho Hạng gia quân.
– Đc… nếu giải đc trận này.
Hạng Vũ dòm dòm…
Kịch…. kịch… kịch…
– Xong. Mời xem.
!!!!!
3 người nhìn xuống đứng hình. Chuẩn ko cần chỉnh.
– Ngươi.!!!! Hai con mau dọn nhà. Từ nay chúng ta theo 3 người này.
– Dạ…
2 tiểu đồng thu dọn.
– Từ đã. Bá Thúc giúp con kêu 100 người thu xếp cho Phạm Lão.
– Đc.
….
– Hạng Vũ muốn bàn vài việc với 2 người.
– Đc.. đc
Rồi ra bụi trúc mát mẻ. Có bàn ghế.
– Chẳng hay Phạm Lão có trù tính gì. Mong nói ra.
Hạng Vũ rót trà mời hai người.
– Trước tiên. Chúng ta cần Danh Nghĩa hợp đời. Chúng ta cần tìm dòng dõi Sở Vương. Để khởi nghĩa. Kêu gọi anh hùng sở quốc gia nhập.
– Nhưng có một vấn đề. Phạm lão nghe thử.
– Cứ nói.
– Quyền lực chúng ta bị chia cắt. Nếu vị Sở Vương này lòng dạ hẹp hòi. Hạng Gia quân sẽ bị chia rẽ.
!!!!!
– Nhưng nếu ko làm vậy….
– Từ Từ. Ta có ý này. Vừa đẹp lòng Phạm Lão. Vừa đc lòng dân.
– Nói xem nào.
– Chúng ta trước tiên chiếm đóng 3 Thành. Giang Đông tổng cộng 8 Thành. Rồi sau đó mời Sở Vương về. Lúc đó tăng cường lực lượng thêm. Khi đó Hạng Gia danh chánh ngôn thuận nắm quyền. Người thấy thế nào.
!!!!!
– Uhm uhm… như thế chắc hơn. Giờ nhờ vã Sở Vương sau này khó kiểm soát.
– Ta thấy Vũ nhi nói có lý… chúng ta nên như thế.
– Sau này thống nhất con sẽ cho Sở Vương một chỗ nhỏ để an hưởng. Ko ác cũng ko thiệt. Mà Sở Vương cũng phải cam chịu. Vì nếu Hạng Gia ko rước ngài ấy thì cũng chỉ là người thường.
!!!!!
– Hạng Vũ tuổi còn trẻ mà mưu tính rất tinh xảo.
– Hắc hắc… làm hợp lòng trời. Vạn sự thành.
– Đúng đúng…
HAHAHAHA….
3 người cười nói….
……
Năm hiện tại là 210 TCN.
Sau một năm. 209 TCN Ân Thông cho mời Hạng Lương đến tiệc. Hai người chú cháu đến.
Cả hai đã trù tính. Giết thái thú. Chiếm Cối Kê dựng nghiệp.
…..
– Aa hai vị tới rồi…
– Hắc ko dám…
Hạng Lương ngồi xuống. Hạng Vũ chuẩn bị tư thế.
Vừa thấy Ân Thông vừa ngồi xuống. Liền lấy Thanh Long Đao vung một phát. Đầu bay lên cao. Mắt chưa nhắm lại.
Binh lính ùa vào. Các phú hào chạy tán loạn.
Hạng Lương cầm đầu Ân Thông đem ra ngoài phòng.
– Ai cùng ta khởi nghĩa chống bạo Tầng.!!!!
Các binh lính ngập ngừng.
Mười tên xông lên.
Vù…
Xoẹt… xoẹt…
1 Đao chém bay đầu 10 tên.
!!!!!
Tất cả hoảng sợ liền buông bỏ vũ khí. Đầu hàng. Rồi mở cửa thành quân Hạng Gia chiếm đóng. Cờ Hiệu dựng nên.
Vài ngày sau. Quý Bố và Chung Ly Muội tới đầu quân. Có cả Long Thư.
Hạng Vũ đi chung 3 tên này. Rồi truyền thụ tác chiến và kỹ năng tướng.
Mọi người Thân Thiết đều đc dùng đan dược. Ai nấy trở về Cường Hãn nhất. Phạm Tăng cười ko nghớt.
– Thúc.
– Có việc gì.?
– Ta lấy Kiến nghiệp cho người…
!!!.
…..
– 2000 binh. Con tấn công thế nào.
– Hắc hắc… để xem… thúc chuẩn bị quân trấn giữ đi.
Hí… hí… Cha… Cha….
Hắn cùng Long Thư Quý Bố Chung Ly Muội. Giục ngựa lao đi.
Lúc này là sáng tinh. 4 người chiến giáp trang bị tận răng.
Quý Bố cầm cờ chữ Hạng.
– Ta Hạng Vũ. MAU ĐẦU HÀNG. KO LÀ GIẾT HẾT.!!!
– Hahaha coi mấy tên điên kìa.
– Đúng điên rồi.
Từ trong thành 1000 quân ùa ra.
Giết….
Cắm cờ xuống. 4 người lao lên. Vung đao múa thương chém tới.
Xoẹt… xoẹt…
Aaa…
Aaa…
Lần lượt binh lính bị giết. Số lượng chết tăng dần. 4 người càng giết càng hăng…
– rút… mau rút…
– Chạy…. à….
Cha…. Hí….
Xoẹt…. xoảng….. xọc….
Hạng Vũ thúc Ô Truy tiến tới bật ngựa vung xuống một đao. Tướng kia chống đỡ. Vũ khí cắt làm đôi. Đao chẻ thân người 2 Đoạn.
Xì… xì….
Huyết nhục phun ra. 1000 quân bị diệt.
– Đầu Hàng ko thì chết….
Hạng Vũ chĩa đao ra hăm dọa.
….
Các binh lính trên thành run sợ. 4 người giết 1000 người. Ý nghĩa gì chứ. Chủ tướng đã chết.
– Ta đếm tới 3. Ko thì một tên cũng ko sống sót.
1….
2….
Cành……
Cánh cổng mở ra.
Cha…. cha….
4 người lao vào.
1000 quân buông vũ khí áo giáp xin đầu hàng…
– Quý Bố về thúc quân đến trấn giữ.
– Rõ.
– Đại ca. Những tên này sao.
– Các ngươi quy thuận Hạng Gia Quân. Là người nhà. Nếu trung thành. Ko thiệt. Đứng lên đi.
– Rõ.
– Tất cả canh phòng như cũ. Gọi đội mật thám tới.
– Đại ca.!!!!
Long Thư sợ báo tin Tầng Quân.
– Ko sao…
….
– Mạc tướng có mặt.
– Báo cho ta. Ở đây có bao nhiêu thành trì.
– Ba Huyện. Quảng Lăng. Lư Giang. Nam Dương. Hạng Gia đã chiếm đc. Huyện. Nếu chiếm thêm 3 Huyện sẽ đoạt đc Dương Châu. Nhưng mà. Binh lính Tầng trấn thủ rất nhiều.
– ko vấn đề. Trị an thành này thế nào.
– Thiên tai nên dân cực khổ.
– Đc rồi ngươi lui xuống đi.
Rầm rập…
Hí….
– Thúc…
– Hạng nhi. Đúng là Thần dũng.
– ko dám…
…..
Hạng Lương chia 1000 người phân tán chung với 1 vạn quân.
Rồi nghỉ một giấc.
Sáng hôm sau Hạng Vũ thử vận. Hỗn Nguyên Nhất Khí Công. Vì có quá nhiều vấn đề cần niệm lực giải quyết. Rất chậm. Từng loại khí mờ nhật. Ko đc. Rồi vào không gian. Lập trận Hỗn Nguyên. Hỗn Nguyên Khí tràn vào thân thể. Rất thổi mái.
Phụp….
!!!!!
Ko bị bài xích.
Vụt… Ùng… Ùng….
10 cây Thần Thụ mộc lên. Linh Khí bắt đầu tỏa ra đậm đặc. Liền thay đổi quy luật hấp thu. Tăng lên tối cường.
Liền có bức thư cầu viện của Trần Thắng. Hạng Lương dẫn 4 người đi ứng cứu. Nỗi lo về Khí đã giải quyết xong.
Đến nơi. Thiếu Bình tướng quân báo. Trần Thắng bị giết.
Hạng Lương chiếm Lữ Giang. Một Hạng Vũ chiếm Nam Dương.
…..
– Báo… phía sau có 2000 quân tầng.
– Báo… phía trước có 5000 quân tầng.
– Theo ta giết 2000 quân tầng.
RÕ…
…..
Giết….
Cheng cheng…. keng….
Aaaaa…
Á….
Người cầm đầu 2 ngàn quân này là Anh Bố.
Hí….
Keng….
Xạch… xạch…
Kịch…
Anh Bố trúng một đao kéo lê 3 trượng chống thương đỡ lại.
– Ngươi là Anh Bố.
Hạng Vũ chỉa đao nhìn về hắn.
” Địu… thằng này là người à… ta mới thấy một tên mạnh khủng khiếp như vậy. “
– Đúng là ta.
Anh Bố khiếp sợ. Nổi tiếng kiêu dũng ko ngờ… gặp quái vật.
– Hắc hắc… cản đc một đao sem cũng là nhân tài. Muốn theo ta lập bá nghiệp ko.
– Đánh thắng ta rồi nói.!!!
Vút…. Keng…
Xạch… xạch….
Một đao bị lê đi vài trượng.
Hai tay run rẫy tê rần…
– Hắc hắc… sao nào.
…. – >
Anh Bố ủy khuất…. mịa Thần Lực… đếu tả đc.
– Tốt. Ngươi sẽ là huynh đệ ta.
– Huynh.. đệ.!!!
– Đúng vậy…
…..
Hạng Vũ quay đầu trở lại. Hướng về đạo phía trước.
Khi chuẩn bị giao tranh.
– Nghe lệnh. Để ta xông trận. Rồi đến khi có lệnh mới đc tiến công.
RÕ…
– Đại ca… chúng đông lắm…
– Như vậy đánh mới đã tay hắc hắc….
Hí…. Cha…
Vù.. vù… vù….
Xoẹt… xoẹt… xoẹt…
Á… Á…..
Một mình một ngựa xẻ ngang dọc như chốn ko người. 1 Đao diệt hơn mười tên.
– Đệch mịa… thằng trâu bò nào vậy….
– Bẩm tướng quân. Hạng Vũ….
– Tất cả xông lên giết hắn.
Xoẹt….
Á….
Aaaaa….
Hí….
Xoẹt… Keng…. kịch….. Ầm…. xực….
Hạng Vũ xuyên qua ngàn quân xông thẳng tướng giết. Một Đao vung ra. Đỡ một phát. Vũ khí văng ra. Lại một đao chém bay đầu tướng địch.
Anh Bố nhìn vào đổ mồ hôi. Chưa thấy ai khỏe như thế.
– Thời cơ tới. GIẾT…
Giết…..
…..
Aaa…
Aaaa….
Tướng mất. Quân lính hỗn loạn. Nhanh chóng bị diệt gọn. Quân Hạng Vũ tổn thất 100 người. Còn 900.
….
– Nghỉ một đêm sáng mai công thành.
Rõ….
…..
Sáng hôm sau. Trước Cổng thành Nam Dương.
Cọc cọc….
– Đầu hàng hoặc là chết.
– Hahaha… nằm mơ.
Lão Tướng khì khi miệt.
– Anh Bố.
– Có….
– Giờ chúng ta này… như này…
!!!!
– Quá nguy hiểm.!!!!
– Cứ vậy…
Thấy Hạng Vũ cương quyết.
Hạng Vũ để lại Ô Truy. Từng tiếp cận thành.
Vù…
Hạng Vũ xách đao chạy nhanh tới.
– Phóng tiễn…. ném gạch…
Chíu… chíu…
– Anh Bố làm đi…
Vù…. keng….
Cây thương cấm chính giữa Tường Thành.
Kịch… Vù…. rặc… rặc…kịch…. vù….
Á.
Ầm…. Ầm… vút… vút… xoẹt… xoẹt…
Aaaa…
Chống đao bay lên đạp cong Thanh Thương đàn hồi bay lên trên thành. Tả xung hữu đột. Liên tiếp chém giết.
– Cản hắn lại… mau…
Xoẹt… xoẹt….
Tất cả hoảng sợ ko dám xông vào.
Hạng Vũ nhắm tới Lão Tướng mà đánh. Hàng lính bị chẻ ra liên tục…
Vụt…. keng…. Hự… khụ khụ….
Lão Tướng ăn một đòn dội vào tường nôn máu ho khan.
– Haha… Hạng Vũ. Ngươi rất bản lãnh.
Xoẹt….
Nói xong rồi tút kiếm tự vẫn.
Hạng Vũ cũng tiếc tài…
– Đầu hàng. Hoặc là chết…
Binh lính quá sợ liền buôn bỏ tất cả. Mở cổng thành quỳ xuống….
Anh Bố dẫn quân xông vào. Cho người gọi Hạng Bá Quân tới.
Trong vòng 10 ngày mọi việc ổn thỏa.
Hạng Vũ bây giờ có thể dùng quy tắc và Ngũ Hành…
Thêm Quy Luật tổng thể Ngũ Hành Và các cái giống như thế giới trước.
Liền cải tạo tất cả thổ nhưỡng. Và Nguyên Khí.
Vô Cực Thần Công.
Roẹt….
Phành…
– phải vậy chứ…
Cả khu vực Hạng Gia. Lương thực dồi dào. Mưa thuận gió hòa.
……
Người dân rất tin tưởng.
Hạng Lương và Phạm Tăng chiếm đóng đc Hạ Phì.
Phía Tầng. Chương Hàm bắt đầu nắm quân. Bị Triệu Cao chèn ép. Nên chưa phản công đc.
Hạng Vũ muốn chiếm lại Đất Sở cũ. Là Kinh Châu.
Phạm Tăng đồng ý.
Giao quân 1 vạn.
Mục Tiêu đầu tiên. Giang Hạ.
….
Trên đường hành quân.
– Đại ca… sao Lưu Bang xin đơn cầu cứu mà huynh ko giúp.
– Hắn có Long Khí.
!!!
– Long khí…!!!!
– Tên đó nhiều kế. Lại có dã tâm. Gặp ai cũng huynh đệ. Khi thành công phủi tay. Đệ nghĩ chúng ta nên giúp ko.
– Ko….
– Chính xác. Cho hắn tự bơi. Ko cho lại gần. Để xem thế nào. Chúng ta bình định xong sẽ xử hắn hắc… hắc…
– Đại ca thật lợi hại.
Từ lúc Dương Khiết thay đổi lịch sử. Long Khí ngày càng mờ nhạt. Vận ko còn thịnh nữa.
Quân Ô hợp vẫn yếu thế bám trụ trong thành… Huyện Bái.
……
Lúc đó Hạng Vũ ghi thư cho 2 người Hạng Lương và Phạm Tăng. Tuyệt đối ko giúp Lưu Bang. Phạm Tăng cười khoái chí. Lão xem tinh tượng biết. Cũng cực ghét Lưu Bang.
……
Giang Hạ…
– Nay là mùa gì…..
– Thu… mười bữa nữa sang Đông…
!!!!
– Chờ….
– Rõ….
Cách đối diện Giang Hạ là con sông.
Hạng Vũ lập trại. Bổ sung lương thực áo ấm. Rất kỹ lưỡng.
…..
Mười ngày sau. Miền Nam ko tuyết. Chỉ se lạnh.
Qua một đêm con sông đóng băng cứng ngắc…
Ko ai biết lý do. ^^.
Rầm rập…
Đội quân qua sông. Hạng Vũ tính kế như lần trước. Nhưng Anh Bố giành làm. Để lập công.
Đc Hạng Vũ vung bồi nên để hắn thể hiện.
Buổi sáng sớm sương mù dầy đặt.
Vút…. keng….
Thanh đao cắm vào thành tường.
Vù… răn rắc… bang…. vù….
– Á… có địch tập kích… mau phòng vệ. Hạng Vũ cũng lao theo hỗ trợ. Anh Bố điên cuồng xông xuống cửa thành chém giết liên hoàn…
– Vù…. vù….
Hạng Vũ chặn lại bên trên yểm trợ.
Hơn 1 vạn quân. Chém giết mỏi mệt. Xoẹt… Ba….
Thanh gỗ chắn cổng bị phá. Một cước mở tung cổng thành….
Giết….
Ùng… ùng…
Aaaa…
5000 quân Hạng tràn vào. Tất cả bị giết. Chỉ còn hơn 100 quân đầu hàng. Tướng bỏ trốn về hướng Phàn Thành…
– Hoét…
Ô Truy chạy tới. Hạng Vũ bật người phong đi.
– Đệ sử lý ở đây. Ta bắt hắn.
– Đc cứ yên tâm.
Cha… cha….
Thần Mã Ô Truy lao đi gấp 3 Ngựa thường. Hai tướng chạy trối chết cũng ko thoát…
Kịch…..
Hạng Vũ chặn trước mặt từ lúc nào. Tay chống Thanh Long Đao.
Hai tướng nhìn nhau. Liều chết thúc ngựa chém Hạng Vũ.
Thân hình thấp xuống. Chuẩn bị tư thế. Khi hai Tướng tới trong phạm vi.
Vù… Vù….
Liền Hai đao chém xéo lên. Cả người và ngựa đều chẻ ra….
Kịch….
Xì… xì… xì…
Phịch….
Rồi xách thủ cấp về.
Khi trở về đã thấy đâu vào đó. Rồi tên lính đem về dâng cho Hạng Lương.
Khoảng thời gian này. Lục Quốc muốn tái khởi. Mỗi nơi vùng dậy xưng vương. Hạng Vũ tuyệt ko kết giao. Sau này đỡ nhờ vã.
…….
Tại Giang Hạ có một người tìm đến.
Hàn Tín ở Hoài Âm.
– Ra mắt Hạng Tướng Quân.
– Ko cần khách sáo. Người đâu mang rượu thịt. Dẫn vị huynh đệ này đi tắm rửa rồi thiết đãi…
– Rõ…
Hàn Tín đc dẫn đi tẩy trần… trong lòng cực ngạc nhiên. Vị Hạng Vũ này cực trọng đãi…
….
– Đa tạ hậu đãi.
– Mời ngồi…
Hàn Tín ngồi xuống.
– Chẳng hay Hàn thiếu hiệp tới đây có việc gì…
– Ta muốn xin làm Đại Tướng Quân.!!!
– Cái gì….
Anh Bố dựng lông tốc lên.
– Hắc hắc… Anh Bố bình tĩnh.
– Ta hiện tại đc 6000 quân và 2 Thành Trì. Giao hết cho ngươi. Thế nào.
!!!!!
Hàn Tín nghe rất vui mừng…
– Mặc dù hiện tại ta chỉ có nhiêu đó. Nhưng sau này trọng binh ta sẽ giao cho ngươi. Phong ngươi làm Phó Tướng.
– Đa tạ tin tưởng Tướng Quân.
– Đại ca…
– Đừng ý kiến. Ta đã quyết.
Rồi Hàn Tín trở về. Bắt tay vào việc.
Hai Thành như là cái rỗ nhỏ trong tay. Trị An chuẩn. Luyện Quân kỷ luật nghiêm minh.
Hạng Vũ nâng cấp thổ nhưỡng.
Dân chúng ấm no.
….
– Ta muốn chiếm hết Kinh Châu. Ngươi tính toán. Ko giới hạn thời gian. Sau khi chiếm xong. Toàn quyền xử lý.
– Rõ….
Hàn Tín khá ngông cuồng. Nhưng làm việc rành rõi. Thông Thạo Binh Pháp.
Quân lính dù kém cõi thế nào vào tay đều có tác dụng.
Hạng Vũ an tâm.
Lưu Bang bị Tầng công thành. Lưu lạc tha hương. Huynh đệ còn vài người. Chẳng còn một tí thời vận.
……
Bèn kéo tới xin Hạng Gia giúp. Hạng Lương ko giúp. Từ chối mời đi.
Trương Lương tính kế giúp. Nhưng Lưu Bang ko thể quật khởi. Lữ Trĩ ôm con bỏ về nhà vợ. Đời đen như mực.
Riêng Hạng Vũ trở về Hạ Phì.
Đúng lúc này. Tống Nghĩa dẫn Sở Vương tới hô hào đòi Hạng Gia truy phong Vương như lúc trước. Hạng Vũ kích động dân chúng chửi bới sĩ nhục. Phạm Lão muốn vậy Hạng Vũ ko cản.
Rồi mặc đồ Hắc Y Nhân. Trong đêm tối chém đầu Tống Nghĩa. Trừ nguy hại.
Sở Dương ko còn là mối lo. Cho hưởng thụ.
Hạng Gia vẫn nắm quyền.
Riêng Hàn Tín. Khi nắm binh quyền. Từ 6000 rồi tăng đến 2 Vạn. Chiếm Nam Quận. Giang Lăng.
Hạng Vũ phi mã đi xem. Rồi giúp thổ cư an lạc.
Lúc này Chương Hàm dẫn 20 vạn đại quân bình định. Khắp nơi ko thể bình định đc.
Lúc này đang hướng tới Hạng Lương.
….
– Long Thư. Quý Bố. Chung Ly Muội. Theo ta đi quấy rối.
!!!
QUẤY RỐI…
Liền giáp trụ đầy đủ. 4 người lao di.
Nhắm thẳng Doanh Trại Chương Hàm chém giết.
…..
– Tiến hành.
Phụp…
Tay phất nhẹ…
4 người lao đi… tả xung hữu đột truy quét. Ném đuốc đốt cháy khắp nơi. Đại Quân ko đêm nào ngủ ngon. Lực chiến giảm xúc.
…..
Chương Hàm mai phục. Bị hắn phát hiện. Ko tiến hành truy quét. Chuyển sang Quân Lương. Đốt giết. Hậu cần bị quấy nhiễu ko ai truy đuổi kịp 4 thần mã khỏe hơn nhiều lần ngựa thường. 20 vạn tiêu hao ko còn sức chiến đấu tự lui.
Hạng Lương trọng thưởng 4 người. Lúc này cả 2 Châu nằm trong tay. Ba quân cùng hô vang Hạng Lương xưng Vương. Mặc dù từ chối nhưng sau 3 lần chiếu Sở Vương thì Hạng Lương đành chấp nhận. Điều chỉnh cơ cấu cấp bậc. 5 người làm Đại tướng. Hạng Vũ Thống soái. Phạm Tăng làm Quốc Sư. Hạng Bá, Hạng Trang làm Quan Tiếp Tế.
Hàn Tín đc giao bình quyền. Toàn quyền giải quyết.
Mục tiêu là Trung Nguyên. Ko biết Lưu Bang gặp vận gì. Chiếm đc Thục Xuyên. Hạng Vũ rất kinh ngạc. Thời vận vậy mà cũng quật khởi. Ko đơn giản.
….
VÔ CỰC THẦN CÔNG….!!!!!
THẦN LONG HỘ THỂ…!!!!!
Ré… ré… ré…
Hàng ngàn con rồng tỏa Long Khí bay quanh.
Long Khí trợ uy cho Hạng Vũ. Tránh vận rủi. Vì hắn đang sợ nghịch thiên có tác hại gì.
Liền giao hết lại. Một mình xông vào thục xem xét.
…..
Trên đường đi. Đc tin Hàn Vương nhường lại 3 thành. Lưu Bang mượn danh nghĩa Hạng Vũ vây công chiếm đc thêm 3 Thành….
– Hùm đúng bỉ ổi…. hèn gì Hạng Vũ thua hắn là phải.
Hạng Vũ một Đao. Bay lên Thành. Nơi Lưu Bang trú đóng.
– Có thích khách….
Phàn Khoái và các Tướng lao ra chặng.
Vút… keng… keng… xoẹt… xoẹt…
Keng… keng…. xọc…
Tất cả các tướng bị chém. Phàn Khoái đỡ đc vài đòn. Ăn ngay một đao giữa ngực. Huyến nhục trào ra. Tay vẫn ráng giữ lại. Để cho Lưu Bang chạy.
Mục tiêu ko phải Lưu Bang mà là các Quan Tướng. Trương Lương giả dân thường đi.
Kịch….
Một Thanh Long Đao đầy máu đặt lên cổ.
– Tại sao ngươi giúp tên Tiểu Nhân Lưu Bang.
– Haha… quả cao nhân…. ta bại rồi…. giết đi.
– Trước khi chết. Ta cho ngươi biết. Lão Tiên mà cho ngươi cuốn sách. Ta sẽ giết hết….
!!!!!
Trương Lương kinh hãi. Chuyện trước đây bị hắn biết hết. Thế lực trên cao Hạng Vũ muốn xem kẻ nào giả thần giả quỷ.
Xực….
Phừng… phừng…
Đầu Trương Lương bay lên thân xác bị đốt….
Gần đó Trần Bình khiếp hãi. Ôm tiền bõ chạy.
Vút…
Xoẹt….
Aaaaaa….
Hai tay rụng xuống.
Xực….
Đầu Trần Bình cũng bị cắt ngọt.
…..
Cả thân toàn máu. Dân thường ko bị hại. Hạng Vũ mua chuộc mười tên lính. Đưa thư về cho Hạng Gia.
Nhanh chóng trong một tháng. Hàn Tín chiếm đóng chỉnh đốn tất cả thành trì Ích Châu.
Điểm tiếp theo. Hán Trung….
Hạng Vũ dẫn 4 người lao đi….
……
Lưu Bang bị xua đi. Lại mất tất cả. Buồn nãn. Trên vực thẫm gieo mình xuống tự vẫn.
…..
– Đại ca. Thật tính như thần. Giờ mục tiêu là Hán Trung và Đế đô Hàm Dương ở Ung Lương.
– Hắc… chúng ta sẽ là Vương. Dựng nên tên tuổi.
ĐÚNG…. Hahaha.
Một vạn quân đem theo. Hàn Tín đang tiến công lấy Trung Nguyên. Hạng Lương đánh phía Đông lên Hà Bắc.
Hạng Vũ mũi chính tấn công Hàm Dương.
……
Hán Trung….
– Ta Hạng Vũ. Mau đầu hàng…
Binh tướng đều sợ hãi.
……
Liền mở cổng xin hàng…..
……
Ba ngày sau.
KẺ NÀO TO GANG… PHÁ HƯ LUẬT LỆ NƠI ĐÂY.
– LÀ TA ĐÂY….
Hạng Vũ bước ra. Nhìn lên trời. Một Lão Tiên lơ lửng trên không.
– Ngươi là người phương nào…!!!!
– Hừm ko đáng để biết.
– Hửm…
Vù….
Oành….. uỳnh… uỳnh…
Một tay vung lên mạnh mẽ hất tung mặt đất. Gấp nếp đứt khúc.
Thành Trì đỗ nát. Dân chúng chết như rạ…
– Ngươi.!!!! Dân chúng tội tình gì…
– khửa khửa… kiến cỏ vị diện. Đáng là gì.
Hạng Vũ tích tụ đến Thiên Nhân trong bí cảnh. Nhưng đánh Với Địa Tiên hơi khó.
Oong…Ùng… ùng….
Thanh Long đao đc rèn từ Thần Khí tỏa hào quang bay ra. Đây là điểm có thể Cân đc.
– Ta sẽ giết hết đám Tiên các ngươi…
Nghiến răng nói.
– Thần Vật… Nguy rồi…
Vù…..
THỔ GIẢ TINH HÀNH….!!!!!
Đất đá bay lên chặn đứng Hạng Vũ.
Vù vù vút…
Lôi Phong Hành. Lao nhanh như tia chớp. Tàn ảnh trong nhấy mắt đã trước mặt Địa Tiên.
VÔ TƯỚNG THẦN CÔNG….!!!!
vút vút… xoẹt….
Một đao chém xuống. Da thịt lão dù cứng rắng cũng bị cắt ra…
Aaaaa….
Xì… xì…
Tiên Huyết tuông ra.
Kịch….
– Ngươi… muốn làm… gì…
Roẹt… Roẹt…
Á… mau thả ta ra…. Aaaaaa.
Dương Khiết hút hết Tinh Hoa của lão bằng Vô Tướng Thần Công.
Một phần tà đạo. Chuyên diệt kẻ ác.
Tiềm thức bị thôn phệ. Hơn một ngàn Vị Tiên. Tự xưng Phong Thần Bảng cách đây 3000 năm. Dương Khiết thay đổi dung mạo theo Tinh Cầu Gốc của mình.
Rắc… rắc….
……
Thời điểm này ko còn Hạng Vũ. Chỉ có Dương Khiết.
– Phong Thần Bảng. Hừm… Ta giết hết….
…….