Đọc truyện Thần Thoại Tái Sinh – Chương 2: Bái Sư Tầm Đạo
…
Cộc cộc….
– Sư đệ chưởng môn cho gọi.
Cháp pháp đệ tử.
– ừm ta biết rồi.
Khi ra cửa đệ tử chấp pháp bắt lấy hắn phi hành bay đi.
Hắn nhìn xung quanh quang cảnh hiện ra thật đẹp hiện ra rõ hơn. Thánh điện hiện lên thật nguy nga tránh lệ trước là hai tượng kỳ lân trước cửa.
Bước vào đại sảnh cột trạm long uy. Cuối sảnh là chỗ các trưởng lão cùng chưởng môn.
– bẩm chưởng môn Dương Khiết đã tới.
– ừm lui ra đi.
– rõ.
Dương Khiết khom lưng ra mắt các vị lão giả song ngẩn người nhìn lên. Uy áp thật khủng khiếp trong uy áp này hắn chẳng khác gì con kiến hôi tùy thời bị bóp chết.
– Dương Khiết. Hôm nay gọi ngươi đến đây có một việc quan trọng. Đó là nhận ngươi làm đệ tử.
– Không biết vị trưởng lão nào muốn nhận hắn không.
Các trưởng lão nhìn hắn rồi lại nhắm mắt không lên tiếng. Vị căng cơ của hắn chỉ là phàm căn không có tiền đồ. Với lại muốn làm đệ tử trưởng lão đều là nội môn mới có tư cách.
Chưởng môn hiểu đc ý mấy tên hồ ly này.
– ồ không ai sao. Vậy ta nhận.
– chưởng môn quy định là nội môn mới có quyền nhận chân truyền. Nếu phá luật sẽ gây ra bất bình.
– ừm ta biết nhưng sau này không đc giành với ta. Hắn đã đc ta ấn định rồi.
Những chưỡng lão lắc đầu bó tay.
– cố gắng lên nhé đệ tử ngoan.
– rõ.
Dương Khiết vui mừng. Kèm theo ý nghĩ sẽ làm cho mấy gã trưởng lão này sáng mắt khi chê bai hắn.
Khi về đến gian phòng hắn tiến nhập không gian. Lúc này linh khí nồng đậm tạo thành màn khói màu vàng do mười gốc Tiên Linh Thảo nở hoa tỏa ra. Những cây lê đã đủ mười gốc trái sai trĩu nặng, những trái này đầy linh khí phát ra ánh sáng vàng nhạt. Còn sâm thì chỉ có một củ.
“Tốc độ này còn chậm quá người cần đề cao cảnh giới lên”
” uhm “
Dương Khiết bẻ mấy trái lê thành một sọt đem ra chỗ chợ hôm trước bán.
” giá như nào. Ta cũng không rõ công dụng.”
” công dụng là tăng cường linh khí trong cơ thể giúp ổn định thân thể khi bước vào tiến cảnh. Đây là báu vật 100 năm mà ngài là như củ cải quất cho một sọt không khéo tai họa ập đến.”
” tai họa gì? “
” báu vật là phải giấu vì nhiều người biết sẽ nổi lòng tham. Giết người cướp của.”
” chết là ta hồ đồ rồi.”
” lỡ rồi ngài hét giá 1 vạn một quả. Song rồi tìm bảo kê”
” có lý lại là ngươi thông minh.”
quày vừa đặt xong. Nhiều người đến xem khi thấy bảng giá và tác dụng liền nhào tới tranh nhau mua.
– trật tự xếp hàng từng người một.
Dương Khiết chểnh chệ ngồi quát.
Chưa đc nũa canh giờ sọt lê đã bán hết trong không gian đã hơn trăm vạn linh thạch. Giàu vãi. Dọn quán đi về thò tay làm bộ lấy trái lê ra ăn.
Phành…
Vừa lúc hắn ăn xong lại đột phá luyện thể nhị trọng.
– hắc hắc hắc.
Dương Khiết cười đắt chí
Lúc về hắn mua thêm vài chục bộ công pháp vũ kĩ hạ trung thượng tất tần tật đem vào cho Tâm Khí thôn phệ Thoi Diễn
Lúc này hắn không quên gặp Lý Thông để trả ơn.
– Lý Đại ca huynh có nhà không.
Két…
– là đệ à vào uống chút trà.
Kịt…
10 quả lê đặt lên trên bàn làm cho Lý Thông muốn lòi ra.
– cái này.
– Chút lòng thành huynh nhận cho. Sau khi nói công dụng của lê càng làm cho Lý Thông mừng rỡ vì cảnh giới của hắn đứng tại luyện thể đã lâu lắm rồi do gặp phải bình cảnh, thiếu hụt linh khí khi đột phá.
– đệ về đây.
Đến lúc Dương Khiết ra khỏi phòng mà mặt Lý Thông còn ngây ra vội lấy tay tát vào mặt mình xem phải là mơ không.
Về đến phòng liền tiến nhập không gian.
” chủ nhân đã xong dung hợp công pháp và vũ kĩ. Ta đã nâng cấp cải thiện toàn bộ”
” thiệt quá tốt.”
Tâm Khí rót vào ý thức hải toàn bộ kiến thức cho hắn.
– hùm… nhiều quá. Để dò xem.
– kim cương chi thể.
– ngự lôi chân quyết.
– thông thiên nhãn.
– đại cước phiến.
Rồi luyện bốn bộ này trước.
Trong vòng một tháng hắn không ra ngoài. Ngoài nghỉ ngơi ăn uống ra thì hắn chìm đắm trong tu luyện. Từng mảng tạp chất đen đen từ từ ép ra khô đi rồi rớt xuống kèm theo mùi khó chịu. Nhờ có hấp khí công mà hắn không cần tiềm tu tốn thời gian như những công pháp khác. Thân thể hắn đã rắn rổi như thiết phát ra kim quang trắng chứng tỏ đã đại thành. Giờ chỉ tăng cường theo cảnh giới thôi.
Dương Khiết thấy thân thể quá hôi liền chạy đi tắm.
Hiện tại hắn đã là luyện thể cảnh cửu phẩm đỉnh phong.
Trùng kích là không muộn nhưng theo lời Tâm khí là nên dồn nén lại để căn cơ hùng mạnh. Hắn cũng không vội vì nhà có điều kiện mà. Trấn áp xuống chỉ còn lại luyện thể ngũ phẩm.
Hành động này đúng là hiệu quả linh khí trong đan điền đậm đặc hơn so với người bình thường.
” này sao ta không dùng đc ngự lôi chi thuật vậy “
” ngài là phàm căn nên không có lôi khí mặc dù đã luyện thành nhưng không có lôi thì sao mà dùng.”
” Vậy ta đi hứng sét à “
” tào lao sét đánh cho banh xác. Ngài chết đừng lôi tôi theo.”
” khặc khặc vậy làm sao “
” Tìm Lôi Linh Thảo ẩn chứa lôi khí thuần khiết”
” tìm đâu ta…. à đúng rồi Lý Thông.”
Vù…
– Lý Huynh.
– Ta đây việc gì thế.
– huynh giúp ta tìm Lôi Linh Thảo đc không.
– cái này hơi khó. Nhưng nhà ta là nơi bán đấu giá có thể tìm nhưng giá rất cao.
– không thành vấn đề bao nhiêu cũng đc hết. Sẵn tìm thêm ngũ hành linh thảo dùm nhé sau này anh sẽ có phần.
– nói thì vậy nhưng cần trao đổi một món tương đương mới đc.
– món gì.
– 6 đầu sâm vạn năm đỉnh phong.
– tưởng gì. Khuyến mãi tặng anh một cây.
Liền tay 7 củ sâm to bằng củ cải tỏa ra linh khí. Vượt cả thượng hạng.
Đặt xong bái biệt hắn vội chạy lên chánh điện tìm chưởng môn sư phụ.
Tóc…
Một tiếng búng tay Lý Thông liền xuất hiện một hắc y nhân.
– thiếu gia.
– ngươi nghe hết rồi chứ.
– dạ rõ.
– đem 6 củ sâm này về giao cho cha ta. Đi đi
– rõ!.
Xoẹt…
Hắc y nhân biến mất. Lý Thông nhịp tay khõ khõ lên bàn cầm củ sâm.
– Không tệ. Quả thật ko lầm mà.!
……
– Sư Phụ!
– ồ là đồ đệ à. Tìm ta có việc gì không.
– ta có vài thứ tặng người.
Liền lấy 2 củ sâm cùng một núi lê toàn thần phẩm. Cái mặt chưởng môn thì biết rồi khỏi nói.
” chủ nhân người cũng đừng tùy tiện nhiều người quá.”
” đừng lo ta biết cân nhắc. Có chưởng môn che chở thì đoạn đường càn dễ đi. Hiện tại cây con cần cổ thụ. Đây là việc nên làm “
” hiểu rồi chủ nhân thật anh minh ”
– con tặng ta à?
– vâng tất nhiên rồi. Sau này còn săn cực phẩm về cho người dùng.
Lời nói này làm cho ông cảm động vô cùng. Ông cả đời võ đạo cô quạnh một mình lại giờ có đc một đệ tử hiếu phụng không khỏi động dung.
– sư phụ con cần đi xuống núi lịch lãm ở trong sơn môn buồn chết đc.
– ừm ma luyện mới thành người. Nhưng mà ta nói con một câu. Đừng tin giang hồ dù là nữ nhi. Cũng đừng khoe của tránh tai họa. Gặp cường giả thì chạy. Nhớ kĩ.
– rõ tạm biệt sư phụ.
Vù….
Tốc độ chạy của hắn bằng nữa tốc độ âm thanh. Việc duy chuyển giờ không khó khăn nữa.
” chủ nhân vậng dụng Linh Không Kỹ tuy tốn linh lực nhưng thể lực không tiêu hao”
” ừ hé có sẵn mà ta quên “
Vút… vút… vút.
Bàn chân hắn y như đạp vào không khí bay lên cao nhưng phải đạp liên tục. Nhưng tốc độ tăng lên rõ ràng. Chẳng mấy chóc đến được khu rừng. Điều đầu tiên hắn nghĩ đến là thịt lâu rồi toàn ăn chay hắn sắp thèm chết rồi.
Không vội hắn đến dòng suối lấy nước rồi đem trong không gian. Sẵn tay bắt vài con cá đủ loại bỏ vào.
Chưa hết tiếp tục vào rừng bắt hết các loài ăn đc từng cặp vào trong, ngoài ra còn các dược thảo, linh chi, mật ong, chim yến, cây ăn quả…. vv và vv.
Cuối cùng trông không gian đầy rẫy như khu rừng. Cây cỏ mọc xum xuê dư dã cho thú cá ăn. Nhưng đến đủ 10 là dừng đó là quy tắc không gian.
Dương Khiết đem một con heo giết rồi đem nướng ăn.
Cảm giác vô cùng thống khoái. Đây mới là tận hưởng cuộc sống.
Hắn ngủ một giấc trên cây lê chẳng làm gì thư giản. Cứ thế trôi qua gần 2 tháng.
Phành… phành…
– aaaa
Răng rắc…. tiếng xương khớp kêu lên cả người hắn quằng quại.
Chừng nữa canh giờ thì êm dần.
” chúc mừng chủ nhân đã tiến vào luyện hồn cảnh nhất phẩm.”
” Hộc hộc… sao khó khăn thế này như chết đi sống lại vậy”
” ngài tiến cảnh khác người thường do dồn nén khí lực đến đỉnh phong khi đến thời điểm sẽ không gặp bình cảnh. Nhưng trùng kích nguy hiểm hơn nhiều lần. Với thiên tài địa bảo hiện có thì không nguy hiểm tánh mạng. Nhưng cần phải trả giá.”
” đúng đúng trả giá. Như vậy mới hơn người.”
Lúc đi ra ngoài đúng lúc có nhóm người khoảng cách không xa. Hắn che giấu khí tức núp vào quan sát.
” ngài chạy lại gần rồi lẻn vào không gian vẫn nghe đc”
” vậy à.”
Kịch.. kich.. phụp…
Đến gốc cây đủ gần rồi vểnh tai lên nghe.
– chấp pháp trưởng lão. Ngài cùng 2 vị trưởng lão kia bàn tính thế nào rồi. Hàn Âm Tông ta chờ quá lâu rồi.
– ngài bình tĩnh hai vị Cung và Võ trưởng lão còn do dự.
Còn 3 lão còn lại trung thành khó mà lên tiếng đc. Vẫn chưa nắm chắc. Cho ta thêm 1 năm
ta liền cùng liên hợp.
– quyết định vậy đi. Nhây nhưa khó thành.
– tạm biệt.
Vụt.. vụt.. vụt…
Sau khi nhóm người tảng đi gần một canh giờ. Dương Khiết đi ra ngoài chạy về liền báo tin.
Vụt…
….
– sư phụ. Đồ nhi đã về.
– ồ.
” sư phụ con có một tin bí mật……”
Gương mặt của lão khẽ nhăn lại khi nghe hung tin này. Sau đó lại nở nụ cười mỉm.
” không sao ta đã có kế sách.”
Nghe đc câu này Dương Khiết cũng yên tâm hơn.
– con có vài vật này.
Liền lấy ra một kiện đồ bổ. Hà thủ ô…. các thứ. Mỗi loại 5 phần chất lên như đấu gạo vậy.
– hahaha thiệt tốt quá nhiêu đây đủ để ta cải lão luôn rồi. Đây cầm lấy. Vào Tàn Kinh Các tìm thú gì đó mà học. Cố gắng lên.
– một ngọc giản với 10 ức huân công.