Bạn đang đọc THẦN SỦNG TIẾN HÓA – Chương 2: Tử Bối Hoàng Trảo Ngô
– Đại Tử! Mau ra đây, vừa rồi là mày phải không!
Trở lại phòng ngủ, Cao Bằng có chút hưng phấn la lớn.
Nghe được tiếng của chủ nhân, Đại Tử trong miệng của Cao Bằng đang hết sức uể oải nằm sấp tại chỗ, sau đó dưới sự thúc giục liên tục của Cao Bằng mới chậm chạp bò ra từ dưới ghế sô pha.
Chiếc vỏ ngoài màu tím đậm dưới sự chiếu rọi ánh đèn phát ra sắc thái vừa thâm trầm lại mê ly, những chiếc đốt chân màu vàng nhạt ma sát trên sàn nhà làm phát ra tiếng vang thanh thúy, giống như những âm thanh khi ngón tay gõ lên mặt bàn.
Tử Bối Hoàng Trảo Ngô, đây là giống loài của Đại Tử trong miệng Cao Bằng.
Bởi vì thể tích rất lớn, hơn nữa toàn thân nhìn qua thì giống như là một con rết màu tím… Được rồi, bản thân nó chính là phiên bản được phóng to của một con rết.
Con Tử Bối Hoàng Trảo Ngô này là sủng vật duy nhất mà cha mẹ để lại cho hắn.
Cao Bằng đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ, Đại Tử được cha mẹ mang về vào ngày dị biến thứ ba trên Trái đất, khi đó Đại Tử còn chưa có thể tích khổng lồ như bây giờ, chiều dài cũng chỉ bằng chiếc đũa.
Hơn nữa giáp xác trên lưng Đại Tử khi đó cũng là màu tím, còn có lốm đốm màu hồng nhạt phân bố trong nó nữa, nhìn qua thì cũng có chút đáng yêu.
Cao Bằng hơi lắc đầu xua tan loại ý nghĩ cổ quái này đi, sau đó cúi đầu nhìn Đại Tử bây giờ.
Cả người dài chừng hai mét, chiều rộng bằng một bàn tay, phần đầu có một đôi hàm dữ tợn đang không ngừng đóng mở, hoàn toàn không liên quan gì với từ ‘đáng yêu’ kia cả, coi như cho nó đi ra ngoài vào ban ngày thì cũng có thể dọa khóc mấy bà cụ.
Con mắt đen kịt của nó hoàn toàn dùng để trang trí, Cao Bằng biết thị lực của Đại Tử rất kém, hành động hằng ngày đều là dựa vào cặp râu màu tím sậm liên tục lắc lư trên đỉnh đầu kia.
Cặp râu này có thể phân biệt rõ được nhiệt độ, còn có thể phân biệt được sự cộng hưởng của âm thanh.
Tuy rằng bề ngoài của Đại Tử nhìn qua thì rất dữ tợn, thế nhưng Cao Bằng không có bất kỳ sự sợ hãi nào, dù sao chính mình cũng nhìn tên to xác này từ từ lớn lên, lại còn ở cùng hắn dưới một mái nhà suốt ba năm, càng quan trọng hơn nữa là… đây là sủng vật cuối cùng mà cha mẹ để lại cho hắn.
– Đại Tử, vừa rồi là mày dọa con nhện kia chạy mất phải không?Cao Bằng ngồi xổm xuống, tò mò sờ sờ vỏ ngoài cứng rắn màu tím lạnh lẽo trên đỉnh đầu của Đại Tử.
Cảm giác thực lạnh lẽo, giống như chạm phải một khối kim loại lạnh như băng.
Đại Tử không trả lời hắn, hai chiếc râu màu tím sẫm trên đỉnh đầu vẫn hơi đong đưa như cũ, nhưng Cao Bằng cũng không để bụng, trí lực của Đại Tử không cao, đoán chừng chỉ tương đương với trí lực của một đứa trẻ hai ba tuổi.
Nó hoàn toàn không thể nghe hiểu một số lời nói phức tạp, nhưng vẫn có thể hiểu được vài câu mệnh lệnh đơn giản, chẳng hạn như ‘cắn nó’, hay như ‘giả chết’, hay là ‘xoay ba vòng’.
Tuy rằng Đại Tử không có trả lời hắn, nhưng Cao Bằng biết, tiếng ‘hí’ tràn đầy phẫn nộ lúc trước chính là do Đại Tử phát ra, bởi vì cùng sống với nhau nhiều năm cho nên hắn hết sức quen thuộc đối với thanh âm của Đại Tử.
Ý thức của quái vật đối với lãnh địa của mình đều rất mãnh liệt, mặc dù Đại Tử rất ôn hòa, nhưng trong kiến thức mà thầy đã dạy, Tử Bối Hoàng Trảo Ngô chính là một loại quái vật cực kỳ hung mãnh tàn bạo.
Nghĩ đến đây thì Cao Bằng vỗ vỗ đầu mình, thầy Trương sẽ không lừa gạt mình nữa chứ! Cao Bằng có chút hơi nghi ngờ.
Đại Tử nhìn qua thì thấy rất ôn hòa mà! Hắn cúi đầu nhìn về phía Đại Tử đang nằm ở bên chân mình, sau đó nhẹ nhàng kéo kéo hai chiếc râu màu tím sẫm của nó, cảm thấy có chút co dãn giống như hai chiếc lò xo làm bằng nhựa dẻo.
Con mắt đen kịt của Đại Tử xoay tròn nhìn thoáng qua Cao Bằng, sau đó lại tiếp tục uể oải nằm sấp xuống, nó cảm thấy người chủ nhân này thật là nhàm chán.
Nhìn tên to xác này lười nhác như vậy, Cao Bằng rất khó tin tưởng nó là một loại quái vật hung mãnh tàn bạo.
Nhìn Đại Tử nằm dưới chân, Cao Bằng hơi do dự một chút sau đó ngưng thần nhìn về phía nó.
Khi Cao Bằng ngưng mắt nhìn vào Đại Tử thì một khung số liệu mà chỉ bản thân Cao Bằng mới có thể thấy hiện lên trước mắt hắn.
【Tên quái vật】: Tử Bối Hoàng Trảo Ngô
【Cấp bậc quái vật】: Cấp 5
【Phẩm chất quái vật】: Phổ thông
【Thuộc tính quái vật】: Hệ âm / Hệ độc
【Trạng thái quái vật】: Khỏe mạnh (sung sướng)
【Nhược điểm quái vật】: Hệ Lôi
【Nhu cầu tấn chức phẩm chất Tinh nhuệ】: Tinh Hạch của quái vật Lôi hệ trên cấp 10 (không bao gồm cấp 10), một cân (0,5 kg) Lôi Phách Mộc trăm năm, mười cây Âm Sinh Thảo (trình tự sử dụng:…..)
Cao Bằng có chút sững sờ, trong khoảng thời gian trước, sau khi hắn trải qua sinh nhật mười tám tuổi thì bản thân liền không hiểu ra sao đạt được năng lực này. Nó giúp nhìn thấy một ít thuộc tính của quái vật, ví dụ như cái khung thuộc tính trước mắt này.
Mỗi một khung thuộc tính của quái vật đều có chỗ khác nhau, chẳng hạn như của con nhện nhỏ của nhà bà Trần kia.
【Tên quái vật】: Hôi Bàn Vằn Chu
【Cấp bậc quái vật】: Cấp 3
【Phẩm chất quái vật】: Phổ thông
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Mộc
【Trạng thái quái vật】: Khỏe mạnh (sung sướng)
【Nhược điểm quái vật】: Hệ Hỏa
【Nhu cầu tấn chức phẩm chất Tinh nhuệ】:…..
Việc Cao Bằng tìm đường chết lúc trước cũng là bởi vì hắn nghĩ đến dùng cục giấy bị đốt cháy cũng xem như là công kích bằng lửa, tất cả là vì thăm dò tính chân thật của năng lực này. Bởi thế hắn liền chơi một trận kích thích, cũng không bởi vì cái gì khác mà thật sự là do hắn không nhịn được…..Đợi chút, trạng thái quái vật là sung sướng? Thế nên con nhện nhỏ kia cũng không để ý đến việc chính mình chuồn mất? Giống như nó còn chơi đùa đến mức rất vui vẻ ha! Sắc mặt Cao Bằng đen lại.
Về phần vì sao không lấy Đại Tử nhà mình làm thí nghiệm, một là bởi vì không nỡ, hai là bởi vì công kích có thuộc tính Lôi rất khó tìm, trừ khi hắn phải kéo đứt một đoạn dây điện rồi chạm vào Đại Tử xem, nhưng mà nghĩ đến việc dù cho nhược điểm của Đại Tử không phải là thuộc tính Lôi thì cũng sẽ bị dây điện đốt thành than cốc…..
– Tấn chức phẩm chất Tinh nhuệ…..
Cao Bằng lẩm nhẩm trong miệng, trong ánh mắt lộ ra ánh sáng kích động.
Quái vật có phẩm chất Tinh nhuệ rất hiếm thấy, có thể nói ‘trong trăm có một’ (hiếm có), đều là quái vật, coi như trong một trăm con cũng không nhất định sẽ có một con có phẩm chất Tinh nhuệ.
Sự khác nhau giữa quái vật phẩm chất Tinh nhuệ cùng phẩm chất Phổ thông không chỉ thể hiện ở mặt thực lực. Nếu quái vật có cùng cấp bậc thì con phẩm chất Tinh nhuệ có thể đấu cùng lúc với hai con có phẩm chất Phổ thông nhưng vẫn không rơi vào thế hạ phong.
Nếu sau khi thăng cấp phẩm chất Tinh nhuệ, có phải là vẫn có thể thăng lên phẩm chất Hoàn mỹ hay không?
Quan trọng nhất chính là chỉ có quái vật phẩm chất Hoàn mỹ mới có đủ yêu cầu thấp nhất để đột phá tầng cửa ải trong truyền thuyết kia, đó là đề thăng quái vật lên cấp Thủ lĩnh!
Quái vật cấp Thủ lĩnh cực kỳ mạnh mẽ, đối với loại quái vật cấp bậc này thì chỉ có thể nhìn thấy trên internet hoặc TV, cái loại uy thế khủng bố đó khiến hắn đến bây giờ cũng khó có thể quên.
Không kiềm chế được sự kích động trong lòng, Cao Bằng sờ sờ đỉnh đầu lạnh lẽo của Đại Tử, giọng nói mang theo sự kiên định:
– Đại Tử, tao nhất định sẽ làm cho mày thăng lên phẩm chất Tinh nhuệ!
Đối với Cao Bằng mà nói, Đại Tử không chỉ là bạn bè của mình, mà nó còn là đồng bạn cùng mình trải qua cuộc sống cô độc trong ba năm này, cũng là đồng bạn duy nhất mà cha mẹ để lại cho mình.
m thầm nắm chặt tay rồi lại buông ra, Cao Bằng đứng dậy đi vào phòng bếp, mở tủ lạnh rồi lấy ra một khối thịt lạnh lẽo từ trong ngăn đá, mặt ngoài của nó trông rất cứng rắn cùng với kết xuất một chút vụn băng. Sau đó hắn lấy xuống một chiếc rìu thép cỡ nhỏ từ trong tủ chén, đặt khối thịt cố định lên trên chiếc thớt gỗ đặc chế.
– Cạch, cạch!
Rìu thép dùng sức chặt xuống khối thịt, vụn băng ở mặt ngoài của nó không ngừng bị chấn động văng ra khắp nơi.
Sau khi chặt khối thịt thành sáu khối nhỏ hơn, hắn liền lấy ra một cái chậu inox cỡ lớn, dùng rìu thép nhẹ nhàng đảo qua rồi đem tất cả khối thịt nhét vào trong chậu inox.
Lại lấy ra mấy củ cà rốt từ trong tủ lạnh, rửa sạch một chút sau đó chặt thành mấy khối lớn cùng ném vào trong chậu inox.
Mấy thứ này là bữa tối hôm nay của Đại Tử, mỗi ngày Đại Tử cần hai bữa ăn, sáng một bữa, tối một bữa.
Hơn nữa thức ăn của Đại Tử cũng đơn giản đến mức thô bạo, hầu như mỗi bữa đều là thịt cộng thêm cà rốt hoặc là thịt cộng thêm khoai tây.
Kỳ thật thói quen về thức ăn của Đại Tử rất tạp, lúc đầu khi nuôi nấng Đại Tử, Cao Bằng dè dặt không biết nên nuôi dưỡng như thế nào, dù sao trước kia hắn cũng chưa từng nuôi dưỡng loại quái vật như con rết này.
Sau khi điều tra một chút tài liệu ở trên mạng, Cao Bằng biết được rết là một loại sinh vật có quen thói ăn tạp phổ biến, đặc biệt thích ăn các loại côn trùng, như Hoàng Phấn Trùng (sâu, bọ), Tất Xuất (dế), Kim Quy Tử (bọ rùa), Bạch Nghĩ (mối), Thiền (ve), Tinh Đình (chuồn chuồn), Tri Chu (nhện), Dăng (ruồi), Phong (ong) cùng với các loại trứng, nhộng, ấu trùng của chúng nó, đồng thời còn ăn côn trùng như giun, ốc sên cùng các loại thịt, nội tạng, máu, xương sụn của các loài gia súc gia cầm cùng với thuỷ sản, chúng cũng ăn vỏ trái cây, khoai tây, cà rốt, các loại đồ ăn mềm như sữa bò, bánh mì.
Có điều tính cách của Cao Bằng lại có chút lười nhác, nên nếu đem các loại nội tạng, thịt tươi nuôi dưỡng Đại Tử thì không chỉ có mùi vị cực kỳ tanh hôi, hơn nữa còn rất khó dọn dẹp sửa sang lại.
Mà nói đến côn trùng, lúc đầu Cao Bằng còn bắt giữ một ít ở trong hoa viên của khu nhà và con đường xanh của thành phố để cung cấp cho Đại Tử, thế nhưng theo hình thể của Đại Tử càng lúc càng lớn thì Cao Bằng phát hiện con đường này căn bản không thể thực hiện được….. Mệt nhọc một hai ngày, ngay cả phần nhỏ dạ dày của Đại Tử cũng không thể lấp đầy, cho nên vẫn là thịt khối đơn giản thô bạo hơn, đông thời nó còn có thể mua với số lượng lớn trên thị trường.
Về phần mua các loại côn trùng trên thị trường, được rồi, Cao Bằng thừa nhận nếu như mỗi bữa đều mua côn trùng thì nói thật hắn vẫn là không nuôi nổi Đại Tử — bởi vì quá đắt!
Sau khi cha mẹ qua đời, Cao Bằng nhận được một khoản tiền bảo hiểm rủi ro không nhỏ từ chỗ công ty bảo hiểm, hơn nữa tiền tiết kiệm lúc cha mẹ còn sống cùng với một phần tiền viện trợ mà chính phủ cho trẻ mồ côi mỗi tháng, khiến cho Cao Bằng ít nhất có thể yên ổn vượt qua nửa đời sau.
Nhưng cũng chỉ là vẻn vẹn là yên ổn vượt qua tuổi già, làm một người bình thường mà thôi.
Thế nhưng sau khi cha mẹ qua đời, Cao Bằng rốt cuộc không cách nào yên tâm lấy thân phận của một người bình thường sống trong cái thế giới đang phát sinh biến hóa vào mỗi thời mỗi khắc này.
– ———–