Đọc truyện Thân Sĩ Đích Trang Viên – Chương 52
Trấn Vernon và điền trang Quinto đều thuộc quận Kent, rất gần London, cho nên thân hào quý tộc ở quanh đây đều biết nhau. Nhóm những người sở hữu tước vị tạo thành một vòng tròn lớn, sau đó tùy vào thân phận mà phân thành những vòng tròn nhỏ dần, người bên ngoài muốn bước vào, đều phải trải qua sự đánh giá kỹ lưỡng của những người bên trong, đây là quy tắc bất thành văn của giới quý tộc.
Vì thế khi đột nhiên có một vị thân hào Adam Konstatin từ trên trời rơi xuống, ai náy cũng đều ngạc nhiên.
Những người biết Adam đều nói, đó không phải là mục sư của trấn Vernon sao? Căn bản không có bao nhiêu tiền, sao lại đột nhiên có thanh danh vang dội như vậy?
Sau đó sẽ có người nói cho những người đó biết, ngài Konstatin này là kẻ gặp thời. Trước đây khi cậu ta đi truyền đạo ở Ấn Độ, đã mua một điền trang ở đó, sau khi trở lại Anh tưởng chừng miếng đất đó chẳng có chút giá trị gì, nhưng không ngờ hiện tại, mỗi năm điền trang ấy có thể giúp cậu ta kiếm được 3000 bảng.
Là một người có học thức, sở hữu đất đai tài sản, lại là mục sư được người người kính trọng. Chỉ qua một đêm, danh tiếng của ngài Konstatin đã vang khắp quận Kent. Trở thành một địa chủ mới, mỗi vị quý tộc thân sĩ đều sẽ tổ chức vài đêm vũ hội, thể hiện sự giàu có của họ, đương nhiên ngài Konstatin cũng không ngoại lệ. Ngài ấy đã gửi thiệp mời khắp nơi, mời quý tộc lân cận đưa vợ con đến tham gia vũ hội đầu tiên do ngài Konstatin tổ chức.
Herbon Vincent cũng nhận được thiệp mời, là một thương nhân, đương nhiên ngài Vincent rất biết tính toán, lão ta chẳng những kinh doanh rất khấm khá, còn gả được hai đứa con gái lớn của mình vào gia đình có chức vị, hiện tại hai đứa còn lại cũng đã tới tuổi kết hôn. Ngài Vincent không bao giờ làm chuyện làm ăn lỗ vốn, ông ta không chỉ theo đuổi địa vị, mà còn muốn kiếm lợi từ cuộc hôn nhân của con gái mình.
Vì thế, ông ta gả đứa con gái lớn cho một nam tước sắp phá sản, gả đứa thứ hai cho một vị luật sư đầy dã tâm. Con rể lớn có thể đem đến thân phận, con rể thứ hai có thể giúp ông ta tư vấn luật pháp, đều khiến ngài Vincent vô cùng hài lòng.
Đứa thứ ba Katherin có vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp, Vincent ký vọng rất cao vào con bé, ông ta hy vọng có thể gả đứa con gái này cho một địa chủ sở hữu đất đai màu mỡ, dùng đất của con rể mở một xưởng dệt, đây chính là một thương vụ một vốn bốn lời. Nhưng bọn địa chủ một là không thèm nhìn đến đám thương nhân không chức tước, không thì là bọn sở hữu đất đai khô cằn, không thể chăn cừu. Lúc này, ngài Konstatin tìm tới, ông ta nói muốn cưới con gái của Vincent cho người thừa kế điền trang, nhưng yêu cầu phải có 7000 bảng của hồi môn, trong đó 2000 bảng thuộc về bên nhà gái quyết định, còn 5000 sẽ thuộc về ông ta.
Ngài Vincent cũng muốn nhận lời, ông ta thích những địa chủ trẻ tuổi, so với mấy lão già dễ gạt hơn nhiều, đặc biệt thanh niên trai tráng sẽ dễ dàng bị nhan sắc của Katherin làm cho điên đảo, đến lúc đó bảo gì nghe nấy, tất thảy đều do mình định đoạt.
Thế nhưng ông cũng nghe nói, đứa con thứ hai nhà Konstatin – Adam Konstatin đã lâu không có tin tức nay lại xuất hiện, hơn nữa còn xuất hiện một cách rầm rộ. Tân địa chủ sở hữu đại điền trang ở Ấn Độ? Chúa ơi! Lão già Konstatin không phải từng bảo thằng con này chỉ là một mục sư nhỏ bé hay sao? Hắn đào đâu ra khối tài sản khổng lồ như vậy? Mà thế thì liệu có còn hứng thú với con gái mình hay không?
Trăm nghe không bằng một thấy. Ngài Vincent dặn dò vợ con thu xếp ổn thỏa, sau đó lên đường đi tham dự vũ hội của vị Adam Konstatin này, ông ta muốn tận mắt chứng kiến xem mọi chuyện thật giả thế nào.
Trời còn chưa tối, xe ngựa lớn nhỏ đã đậu kín khắp sân khu biệt thự mới của ngài Konstatin.
Vô số người chỉ biết sơ sơ hoặc chưa từng nhìn thấy Adam đều đang vô cùng mong đợi được nhìn thấy tận mắt vị mục sư lừng danh này. Khi Adam xuất hiện, tất cả mọi người có mặt dường như đều bị mê hoặc.
Đúng vậy, là bị mê hoặc, ngài Adam Konstatin có diện mạo vô cùng mê người. Bình thường do hành sự khiêm tốn, luôn mặc lễ phục mục sư đơn giản, nên ít ai chú ý. Hôm nay ngày ấy mặc một bộ lễ phục cực kỳ tinh xảo, đeo trang sức quý giá, khí chất cả người hoàn toàn biến đổi, quý phái bức người.
Không những vậy, ngài Konstatin còn có vẻ ngoài đứng đắn, khuôn mặt trẻ trung nho nhã, lễ phục ôm lấy cơ thể thon dài cân xứng, khiến người ta có cảm giác dưới lớp quần áo kia là làn da mềm mại mượt mà. Da mặt tuy trắng nhợt, nhưng điểm trên khuôn mặt là đôi mắt màu lục bích sâu thẳm, sống mũi cao thanh tú, ngũ quan tinh xảo không khác gì những pho tượng Hy Lạp. Những lọn tóc màu trà mượt như tơ rủ xuống hai bên má, khiến người ta như sống lại thời đại ngàn xưa, nơi có những người hát rong phong lưu duyên dáng, chỉ cần liếc nhìn, là khiến vô số tiểu thư khuê các phải mở rộng cửa sổ lúc nửa đêm, lắng nghe hắn ngâm nga những tình ca thơ phú từ thuở xa xưa lắm.
Thêm vào đó, ngài Konstatin còn có cử chỉ nho nhã, lịch thiệp, lời nói vui vẻ phóng khoáng, khiến người khác vừa tiếp xúc đã cảm thấy yêu thích. Người thanh niên này tướng mạo anh tuấn, xuất thân quý tộc lâu đời, lại được tiếp thu nền giáo dục cao cấp, thu nhập hằng năm lên tới 3000 bảng, cho dù muốn cưới con gái của Bá tước cũng không thành vấn đề, chứ đừng nói đến những tiểu thư con nhà địa chủ trong trấn.
Có thể đoán được rằng, sau đêm nay, ngài Adam Konstatin sẽ tước ngôi ngài Carlos, trở thành đối tượng kết hôn được nhiều cô gái theo đuổi nhất.
Khi này Herbon Vincent đưa hai cô con gái của mình tới vũ hội, ngài Konstatin lập tức tiến ra nghênh đón.
“Hoan nghênh ngài tới tham dự, thật quá vinh dự cho kẻ hèn này.” Tôi chào ngài Vincent.
“Ha ha, chào ngài.” Ngài Vincent tủm tỉm cười, sau đó giới thiệu hai đứa con gái của mình: “Đây là Katherin và Claudia.”
Chuyện đã qua rất nhiều năm, tôi không nhớ lần đầu tiên mình gặp Katherin là trong hoàn cảnh nào, chỉ có cảm giác chật vật khắc sâu trong tâm tưởng. Khi đó tôi là một kẻ nhỏ bé cùng cực dưới đáy xã hội thượng lưu, gương mặt xấu xí, không biết lễ nghi, đối diện vị hôn thê xinh đẹp, tôi chỉ có thể tự ti cúi mặt, có lẽ khi đó tất cả đều đang ở sau lưng nhạo báng tôi, cũng dễ hiểu kiếp trước tại sao Katherin lại chán ghét tôi đến vậy.
Hiện tại, khoảnh khắc chúng tôi gặp mặt lần đầu, trừ bỏ khuôn mặt nàng ta vẫn xinh đẹp như trước, tất cả đều đã thay đổi.
Phía sau Katherin là em gái cô ta, Claudia, cô bé thi lễ với tôi, có chút khẩn trương, mặt cũng đỏ hết lên. So với Katherin, diện mạo của Claudia có phần lép vế, lẫn vào đám đông sẽ trở nên nhạt nhòa, bình thường luôn đi cùng người chị gái xinh đẹp, cơ bản cô bé không bao giờ được người khác để mắt đến.
Tôi cúi đầu chào hai vị tiểu thư, sau đó đưa tay về phía Claudia, trước vẻ kinh ngạc của ngài Vincent và tiểu thư Katherin, nói: “Không biết tôi có vinh dự được khiêu vũ cùng nàng không?”
Claudia đỏ mặt khoác lấy tay tôi, liếc nhìn vẻ kinh ngạc của Katherin, sau đó theo tôi bước vào khu vực khiêu vũ.
“Ngài Konstatin, ngài biết tôi sao?” Claudia nhỏ giọng nói.
“Đương nhiên, nàng chính là con gái yêu của ngài Vincent, không phải sao?”
“Không phải, ý tôi là tên của tôi, tôi chỉ sợ ngài có chút nhầm lẫn mà bỏ qua cơ hội khiêu vũ cùng vị hôn thê của mình.”
“Ha ha, đương nhiên là tôi không nhầm, nàng là con gái út của ngài Vincent, Claudia, đúng không?”
Claudia đỏ mặt nói: “Nếu đã biết, sao ngài còn mời tôi khiêu vũ? Người được bàn chuyện hôn sự với ngài là chị Katherin chứ đâu phải tôi.”
“Không nhẽ ngoài chị của nàng, tôi không được quyền khiêu vũ với những tiểu thư khác sao? Tôi thực sự không biết lại có quy định như vậy.”
“Tôi rất thích được khiêu vũ với ngài, ngài Konstatin.” Claudia hiển nhiên bị tôi lấy lòng, nàng ta dắc ý nhìn ra phía ngoài nơi Katherin đang đứng, sau đó huyên thuyên đủ chuyện trên trời dưới đất với tôi.
Sau khi điệu nhảy kết thúc, tôi cúi chào Claudia, sau đó đi tới chỗ của người vợ kiếp trước, Katherin.
Hành vi vừa rồi của tôi hiển nhiên đã khiến nàng ta tức giận, Katherin ngẩng cao đầu tiếp nhận lời mời của tôi, một nụ cười cũng không có, ngậm miệng không nói một lời.
Bộ dáng lạnh lùng của nàng ta khiến tôi nhớ đến kiếp trước, lúc đối diện với tôi luôn luôn như vậy. Tôi ngước mắt nhìn Edward đang đứng trên lầu hai, dựa vào lan can, tay cầm ly rượu, như một vị vua nhìn xuống từ trên cao, sau đó nâng ly với tôi ý nói ‘Kính ngài’.
Tôi nở nụ cười, sau đó nhìn về phía Katherin.
Katherin lại hiểu nhầm, cho rằng tôi đang cười nàng ta, cắn răng hỏi: “Xin hỏi, ngài đây là đang cười nhạo tôi sao?”
“Có thể khiêu vũ cùng một tiểu thư xinh đẹp như nàng, ngoại trừ cười vì hạnh phúc, tôi còn có thể cười vì điều gì nữa chứ?”
Nàng ta cũng không muốn phá vỡ mối quan hệ này, vì thế giống như thiếu nữ đang ghen hừ nhẹ một cái, sau đó mỉm cười: “Giải thích này coi như hợp lý, có điều tôi sẽ không tha thứ cho ngài ngay được, còn phải xem biểu hiện sau này của ngài, ngài làm vậy là muốn làm cho tôi ghen sao?”
“Ghen? Chúng ta mới chỉ gặp nhau lần đầu, hình như còn chưa tới mức có thể ghen tuông vì đối phương?” Tôi híp mắt nói.
“Ngài Konstatin thật không thẳng thắn, có điều tôi lại thích sự kín tiếng này của ngài.” Katherin cười với tôi, ánh mắt rõ ràng đang cố tình quyến rũ người đối diện, nhưng lại vô cùng tự nhiên, dường như đã tập qua vô số lần, quả thực không hề dễ dàng đối với một cô bé mới mười tám mười chín tuổi. Có điều được một người ghét mình cố gắng lấy lòng như vậy, tôi cảm thấy hơi sợ. Có lẽ vì nghe tin tôi từ bỏ quyền thừa kế trang viên, cho nên nàng ta sốt ruột, thế nên mới đem tất cả chiêu trò mình có ra thu hút tôi.
“Ngài Konstatin khiến không ít người kinh ngạc, nhà nhà đều đang bàn tán việc ngài giàu lên nhanh như thế nào, có thể kể cho tôi nghe việc kinh doanh của ngài được không?” Katherin hoạt bát nói.
“Đương nhiên, năm đó ở Ấn Độ tôi theo người ta học kinh doanh vận tải bằng tàu thuyền, kiếm được một số vốn nhỏ. Trước khi rời khỏi đó, tôi dùng số tiền kiếm được mua lại một điền trang, cuối cùng đến năm nay cũng có thể thu được lợi nhuận.” Câu chuyện của tôi cuối cùng luôn kèm theo một câu: “Tôi còn mua lại của người bạn hữu Edward khu biệt thự này, cậu ta để lại cho tôi với cái giá rất tốt.”
“Tại sao sau khi trở về, chưa từng một ai nghe ngài kể về sản nghiệp ở Ấn Độ?”
“Như nàng thấy đấy, tôi không phải một người thích khoe khoang.”
“Quả là một phẩm chất đáng kính!” Katherin tán dương.
Lúc này, điệu nhạc kết thúc, Katherin mở quạt che bên miệng, ám chỉ ý tứ với tôi. Sau đó nhỏ giọng nói: “Thật vui được biết ngài, ngài Konstatin, tôi thật sự vô cùng chờ mong giao ước của chúng ta sớm trở thành hiện thực.”
“Tôi cũng vậy, thưa tiểu thư.” Tôi cầm tay nàng, hôn nhẹ một cái nói.
Nàng ta mong chờ nhìn tôi, tôi lại không mời Katherin nhảy tiếp, mà đi tới chỗ ngài Vincent, hành động này của tôi dường như khiến nàng ta vô cùng phấn khích, ánh mắt kinh ngạc mang chút xấu hổ, tràn đầy nhu tình nhìn tôi. Nếu là một thằng nhóc chưa từng nếm mùi phong lưu, có lẽ sẽ vì một ánh mắt này mà xin chết dưới chân nàng. Trong lòng tôi có chút trào phúng, không ngờ mỹ nhân lạnh lùng này, lại còn có bộ mặt quyến rũ người như vậy. Cho dù là con gái của thương nhân, thì cũng là một tiểu thư có chút thân phận, không biết học đâu ra thủ đoạn câu dẫn đàn ông như vậy, có lẽ đây chính là sự khác biệt giữa thiếu nữ và người đàn bà, huống chi hiện tại, nàng ta không chừng đã có thai.
Ngài Vincent sau khi thấy tôi, vội đi tới bắt chuyện.
“Ngài Konstatin quả là tuổi trẻ tài cao, lúc trước khi tôi bàn chuyện hôn sự với cha ngài, việc ngài trẻ như vậy đã trở thành mục sư thực khiến tôi giật mình, không ngờ hiện tại còn cao hơn một bậc.” Vincent tính toán nói.
“Thôi, đừng nhắc tới cha tôi, tôi không ưa ông ấy.” Tôi khoát tay, không chút che giấu sự chán ghét đối với những người ở điền trang Quinto.
Ngài Vincent có chút kinh ngạc, ông ta chưa kịp nói gì, tôi lại nói tiếp: “Nghe nói ngài chuẩn bị kinh doanh xưởng dệt?”
“Sao? Ngài có hứng thú à?” Vừa nói đến chuyện kinh doanh, ngài Vincent liền thấy phấn khích, ông ta nghĩ tới điền trang lớn ở Ấn Độ của người trước mắt, vội vàng nói: “Sẽ đầu tư máy móc thủy lực hiện đại bậc nhất, có thể cắt giảm rất nhiều nhân lực và thời gian, không biết điền trang của ngài Konstatin đây đang nuôi trồng những gì, có lẽ chúng ta có thể hợp tác một chút.”
“Đương nhiên, chính xác đó là những gì tôi muốn nói, điền trang của tôi trồng một lượng lớn cây đay và bông vải, không biết ngài Vincent có hứng thú muốn hợp tác không?”
“A! Vậy thì tốt quá!” Vincent mừng rỡ nói: “Thật khéo tôi cũng đang có ý này.”
“Tôi thấy nếu muốn hợp tác lâu dài, để mối quan hệ thêm bền chặt, tôi muốn cưới một vị tiểu thư nhà Vincent làm vợ, không biết ngài thấy thế nào?”
Vincent ngẩn người, cười ha ha nói: “Chúng ta không phải là đã thảo luận chuyện này rồi hay sao? Lão Konstatin đã từng đề nghị ngài kế thừa điền trang Quinto, sau đó kết hôn với Katherin mà.”
Tôi mỉm cười lắc đầu: “Ngài đùa sao, kế thừa điền trang Quinto? Không, tôi có điền trang lớn của riêng mình, lấy cái đồ bỏ đó để làm gì? Đừng nhắc mấy chuyện khiến tôi không vui, chuyện hôn sự là việc riêng của tôi với ngài, không liên quan gì đến Quinto hết.”