Đọc truyện Thần Phi Truyện – Chương 34: Có Tin Vui
Dạo gần đây Nguyệt Hoa luôn cảm thấy trong người mệt mỏi, cả người đều cảm thấy lười biếng, nàng nằm nghiêng trên giường quý phi nhắm mắt dưỡng thần.
Tiểu Quỳnh ngồi dưới đất xoa bóp cho Nguyệt Hoa lo lắng lên tiếng hỏi: “Nguyên cơ lại cảm thấy trong người không được khỏe nữa à?”
Nguyệt Hoa không mở mắt trả lời chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái, Thúy Liễu ngồi một bên thiêu khăn tay cũng nói: “Một tháng nay Nguyên cơ cứ bị như vậy, không biết trong người nguyên cơ lại bị làm sao nữa, hay là một chút nữa nô tì đi kêu Cố thái Y bên thái y viện qua đây bắt mạch cho nguyên cơ xem sao.
“
Nguyệt Hoa để tay lên trán nói: “Không cần phiền phức như vậy đâu, chắc do thời tiết thay đổi thất thường cơ thể ta không được khỏe, vài ngày nữa là hết thôi các ngươi cũng đừng quá lo lắng yên tâm đi.
“
Tiểu Quỳnh dừng tay xoa bóp nhíu mày nói: “Như vậy làm sao được, nguyên cơ phải lo cho thân mình chứ cứ kéo dài như vậy hoài không khéo bệnh nhẹ cũng thành bệnh nặng thì phải làm sao đây.
“
Lúc này Trịnh ma ma bước vào trên tay bà cầm chén cháo thịt bằm cẩn thận đi lại chỗ của Nguyệt Hoa nói: “Nguyên cơ cũng đói bụng rồi đi, nô tì có nấu cháo thịt, Nguyên cơ ăn nhanh để nguội mất ngon.
“
Nguyệt Hoa đưa tay ra nắm tay Tiểu Quỳnh đỡ ngồi dậy, nàng yên lặng nhìn chén cháo thịt trong tay Trịnh ma ma lấy tay che miệng, nhăn mặt đẩy ra một bên nói: “Mang nó đi ra đi, ta không muốn ăn.
“
Trịnh ma ma bất ngờ bị đẩy ra một bên bà sửng sốt đứng hình một chút, sau đó bà ngắm nhìn chén cháo trong tay mình rồi lại quay đầu sang nhìn Nguyệt Hoa, hình như bà phát hiện đều gì đó! bà cười tủm tỉm nói: “Nguyên cơ nói không chừng người đã có tin vui rồi đi.
“
Nguyệt Hoa ngơ ngác nhìn Trịnh ma ma, Tiểu Quỳnh không hiểu hỏi: “Ma ma tin vui gì thế?”
Thúy Liễu đánh lên đầu Tiểu Quỳnh một cái mắng: “Đồ ngốc ma ma nói tin vui đều đó có nghĩa là nguyên cơ đã có! thai rồi nha.
“
Tiểu Quỳnh hốt hoảng hét lớn: “Có thai”, Thuý Liễu nhanh tay che miệng nàng ta lại nói: “Muốn chết hả bé cái miệng thôi”, Tiểu Quỳnh bị che miệng mở to mắt gật đầu.
Nguyệt Hoa nghe Tiểu Quỳnh hét lớn cũng chợt hoàn hồn, nàng bình tĩnh nói: “Thúy Liễu đi Thái y viện tìm Cố thái y đến đây, người ta có hỏi thì nói là ta trong người không được khỏe thỉnh cố thái y đến đây xem bệnh giúp cứ nói như vậy đi, ngươi đi nhanh về nhanh”, Thúy Liễu gật đầu nhún người đi nhanh ra ngoài.
Bây giờ chưa xác định được là có hay không, Nguyệt Hoa không dám làm rầm rộ, ngộ nhỡ không có tin vui gì hết không phải lại làm mừng hụt, nàng yên tĩnh chờ cố thái y đến xem mạch rồi tính.
Nửa canh giờ sau Cố thái y chạy hồng hộc theo sau Thúy Liễu đi vào phòng, ông chống đỡ hong mình nói: “Thúy Liễu cô nương lần sau làm ơn tha cho lão già này đi, người lớn tuổi không có sức chạy đua với cô nương đâu.
“
Thúy Liễu ngượng ngùng cúi đầu đáp: “Xin lỗi Cố thái y lần sau ta sẽ cố đi chậm lại, ngài ngồi xuống ghế đi mau mau xem mạch cho Nguyên cơ.
“
Cố thái y: “! “, Ông tưởng nàng ta kêu ông ngồi đây nghỉ ngơi một chút chứ, không ngờ lại vẫn bắt ông xem mạch liền, Cố thái y nhìn Thúy Liễu lắc đầu, ông thở dài đặt khăn lên tay Nguyệt Hoa yên lặng bắt mạch cho nàng.
Cố thái y bắt mạch khá lâu mọi người trong phòng đều hồi hộp chờ đợi, cuối cùng ông mỉm cười đứng dậy chấp tay nói: “Chúc mừng Tứ Nguyên cơ ngài đã có thai, gần hai tháng rồi nha, xin chúc mừng.
“
Thúy Liễu vui mừng nắm tay ông hỏi: “Cố thái y ngài nói thật sao, Nguyên cơ thật sự có thai ngài không xem lầm đó chứ.
“
Trịnh ma ma đang vui nghe câu này bà khó chịu nói: “Nói bậy bạ gì đó, Cố thái y là lão thái y trong thái y viện, khám mạch cho biết bao nhiêu người làm việc sao mà nhầm lẫn được, đi ra đằng sau đứng”, Thúy Liễu bị ma ma quát lớn giật mình biết mình lỡ miệng, im lặng cúi đầu lui xuống.
“Thúy Liễu còn trẻ không hiểu chuyện Cố thái y ngài đừng trách nàng ta, không biết Nguyên cơ mang thai có thuận lợi không có kiêng kị gì hay không.
“
Cố thái y lắc tay nói: “Ta không trách nàng ta, các ngươi không cần lo lắng cái thai này của nguyên cơ mang rất tốt , chỉ cần tịnh dưỡng một chút uống thêm ít thuốc dưỡng thai là được rồi, để ta kê đơn thuốc các ngươi lấy cái này đi sắc thuốc cho nguyên cơ uống là tốt rồi” , ông vừa nói vừa viết một đơn thuốc sau đó đưa cho Trịnh ma ma, bà nhận lấy gật đầu cảm ơn ông rồi sai Thúy Liễu lấy bao lì xì đưa cho ông rồi đưa ông trở về Thái y viện.
Từ đầu tới cuối Nguyệt Hoa không lên tiếng, nàng yên lặng chơi đầu ngón tay mình, sau đó thở dài vuốt ve phần bụng còn đang bằng phẳng của mình tự nói: “Con à, xem như là con nợ ta đó nhớ ở trong đó ngoan ngoãn không được làm mẫu thân đau biết không.
“
Trịnh ma ma đứng một bên nhìn Nguyệt Hoa ngồi đó cứ vuốt ve bụng mình bà an lòng mỉm cười.
Buổi tối, Phúc Đảm trở về trên đường đi tới chính điện, hắn nhìn thấy cung nữ đều vui mừng hớn hở trên mặt người nào cũng nở nụ cười tươi như hoa, hắn khó hiểu hỏi Lê Tức: “Bữa nay cung nữ bên chính viện lại làm sao nữa vậy, người nào cũng cười tươi có chuyện gì vui à!”
Lê Tức cũng không biết chuyện gì hắn ngơ ngác nhìn xung quanh nói: “Nô tài cũng không biết nữa, có cần nô tài cho người đi điều tra không?”
Phúc Đảm nhíu mày lắc đầu nói: “Không cần dù sao cũng sắp tới nơi rồi, đến nơi hỏi Nguyên cơ là được chứ gì?”
Lê Tức thấy có lý gật đầu đáp: “Dạ.
“
Nguyệt Hoa đang ngồi trên ghế thiêu hoa nghe tiếng cung nữ vái chào, biết hắn đã trở lại nàng đứng dậy định đi ra ngoài thì Phúc Đảm đã vào đi thẳng lại chỗ nàng nói: “Được rồi ta vào rồi nàng cứ ngồi đi.
“
Nguyệt Hoa mỉm cười ngồi trở lại, Phúc Đảm ngồi xuống đối diện với nàng, lúc này mới hỏi: “Ta trở về đây thấy người nào cũng vui cười hớn hở, rốt cuộc trong phủ xảy ra chuyện gì mà ai cũng vui mừng thế.
“
Nguyệt Hoa không trả lời hắn ngay, nàng ngồi nghiêm chỉnh chấp tay vái lạy nói: “Chúc mừng phu quân chàng sắp được làm phụ thân rồi đó.
“
Phúc Đảm giật mình ngớ người hỏi: “Ta làm phụ thân vậy ai làm mẫu thân?”
Nguyệt Hoa cười bí hiểm nói: “Chàng đoán xem.
“
Phúc Đảm cười vui vẻ ngồi bật dậy nói: “Là nàng à, có thật là nàng không, nàng đừng trêu đùa ta đó.
“
Nguyệt Hoa bĩu môi nói: “Ai dám trêu đùa chàng Thần thiếp đây là nói thật, chàng sắp làm phụ thân rồi đó, chàng có vui không?”
Phúc Đảm tiến lại gần ôm chầm lấy Nguyệt Hoa nói: “Ha ha tất nhiên là vui rồi, ta biết ngay mà chúng ta sẽ có một đứa con, bây giờ thì hay rồi cuối cùng mong mỏi cũng thành sự thật”, hắn vén tóc nàng lên cười nói.
Nguyệt Hoa tựa đầu vào vai hắn gật đầu nói: “Lúc nãy khi mới biết tin, thần thiếp cũng không dám tin đây là sự thật nhưng Cố thái y đích thân đến đây xem mạch, thần thiếp không nghĩ ông ta sẽ nói dối chúng ta.
“
Phúc Đảm nghe thấy trong giọng nói Nguyệt Hoa không vui hắn hỏi: “Sao thế, có con rồi không vui à?”
Nguyệt Hoa lắc đầu: “Không phải không vui ngược lại thần thiếp rất vui mừng nhưng lại càng cảm thấy lo sợ.
“
Phúc Đảm siếc chặt tay ôm chặt lấy Nguyệt Hoa nói: “Nàng yên tâm có ta ở đây không ai có thể hại con chúng ta được, Không cần sợ hãi ta sẽ cho thái y túc trực trong phủ xem mạch cho nàng và con, nàng chỉ cần an tâm tịnh dưỡng cho thật tốt là được rồi những chuyện khác có ta lo liệu.
“
Nguyệt Hoa gật đầu nàng cười lên hôn má hắn một cái, yên tâm nằm trong lòng hắn nhắm mắt nghỉ ngơi.